Chương 26: Mặt dày
Khánh Huyền Trần
22/06/2022
Bên dưới nhà, ông bà Nhâm đã ngồi sẵn trong bếp, hôm nay chuyển về căn biệt thự mới nên cả nhà mới có dịp ăn uống một bữa lớn. Tình Nhu thoăn thoắt như con sóc nhỏ, chạy dọc trên cầu thang rồi nhảy vụt xuống khiến bà Thanh đứng gần đó cũng phải cảnh báo:
- Con bé này... vẫn học cái môn nguy hiểm kia à.. Parkout ấy?
Tình Nhu ríu rít đi lại cạnh mẹ, khoác tay bà rồi thủ thỉ:
- Không có đâu mẹ, anh trai bắt con bỏ rồi... nhưng từng học thì phải nhớ vài động tác chứ haha...
Sau cùng tất cả cùng ngồi yên vị trên bàn ăn, rượu vang quý được khui ra, tiếng ly rụng vào nhau và không khí cũng vui vẻ hơn hẳn. Nhâm Thế Thành lên tiếng:
- Cảnh Thâm, Tình Nhu.. nay là ngày vui vì hai đứa ở riêng, thuận tiện trong công việc học tập của Tình Nhu. Căn nhà cũng không cách quá xa căn biệt phủ của Nhâm gia nên ba mẹ sẽ tới đây thăm các con thật nhiều... Đặc biệt là Nhu nhi của chúng ta, con đã lớn quá rồi, lại chuẩn bị vào ngưỡng cửa Đại học
Tình Nhu cười nhẹ, ngại ngùng nhìn mọi người xung quanh rồi bẽn lẽn:
- Be mẹ, anh.. Cảm ơn mọi người đã dành tình cảm yêu mến cũng như chăm sóc con suốt 10 năm qua
Diệm Thanh ngồi bên cạnh con gái, huých nhẹ vào cánh tay, cười đùa:
- Có gì đâu chứ, mẹ đã nói chúng ta là gia đình thì sẽ luôn đối tốt với nhau... Nhất là Tình Nhu, con là con gái nhỏ, dù có lớn như nào vẫn luôn là con bé chỉ biết khóc nhè, luôn mè nheo ba và mẹ... Nay con cùng Cảnh Thâm ở riêng, anh trai cũng chăm sóc con suốt bao năm qua thì ba mẹ rất yên tâm
Tình Nhu cũng gật gù đồng ý, chỉ là liếc nhìn lên vẻ mặt đắc thắng của tên kia thì nén giận không thôi. Tên ác ma này ban đầu dỗ cô ngon ngọt để ở riêng thì cô cũng không chịu, mỏi miệng nản lòng, hắn bắt đầu nói:
- Tình Nhu, em cứng đầu quá mà... em sợ gì chứ? Tôi có ăn tươi nuốt sống em đâu mà thực lòng thực tâm muốn tạo mọi điều kiện học tập cho em, vậy mà nỡ nghi ngờ...
Nữ nhân cười đểu, cạnh khóe:
- Thế à? Tạo điều kiện cho em là phụ nhưng cho anh là chính thì có... Anh nham hiểm như nào em còn lạ sao? Thôi, ở riêng em bị bắt nạt em không biết kêu ai hết á... sẽ ủy khuất lắm
Nam nhân thở từng hơi nóng vì vật nhỏ vẫn lí lẽ như vậy, sau cùng hắn trầm mặc:
- Được thôi, em không chịu thì tôi kể chuyện tôi với em cho ba mẹ nghe nhé? Lần em bị cái tên đểu giả kia suýt hại, lần tôi cứu giúp em rồi chúng ta đã làm gì.. À cả chuyến du lịch vừa rồi đó, ba mẹ đâu biết chúng ta như nào...
Tình Nhu nghe thế liền giật mình, chạy ra nhảy bổ lên người Cảnh Thâm, bịt miệng hắn lại, gằn:
- Này... cái đồ vô duyên, mặt dày, biến thái kia... Anh không phải con người đúng không? Sao anh dám nói toẹt ra thế?
Tên biến thái này ngã uỵch xuống giường lớn thì bật cười khúc khích, trầm mặc:
- Tôi là kẻ si tình thôi.. Tình Nhu.. đồng ý đi
Nữ nhân nhìn tên mặt dày này rồi thở dài, mấy ngày suy nghĩ rồi cũng chấp nhận, ban đầu còn không phục nhưng sau cùng Cảnh Thâm đưa cô tới xem căn biệt thự này thì đã có chút rung động rồi. Căn nhà không to bằng biệt phủ Nhâm gia nhưng mọi cách bài trí, nội thất, vườn tược,..đều như ý Tình Nhu thích. Cô dạo quanh một lượt rồi tới căn phòng của riêng mình, có phần rộng hơn căn phòng ở biệt phủ, cách bài trí cũng đẹp mắt, thông thoáng
Trở lại thực tại, tất cả cùng ăn uống vui vẻ, không khí gia đình đầm ấm tràn ngập, trước khi tối muộn và phải về, ông bà Nhâm vẫn căn dặn cô kĩ lưỡng rồi chỉ bảo sự chăm sóc tận tình như nào mặc Nhâm Cảnh Thâm đứng trơ ra một góc. Hắn thở dài rồi lẩm bẩm:
- Con là con ruột mà hai người chưa từng sấn sổ vậy
Ánh mắt hắn liếc sang dáng người Tình Nhu nhỏ nhắn, bắng nhắng, trầm ngâm nói:
- Nhưng con không cần.. giờ chỉ nghĩ đến Tình Nhu, mọi sự quan tâm sẽ dành cho em ấy... “em gái” đáng yêu
Ông bà Nhâm rồi cũng về, Tình Nhu đi vào nhà cùng Cảnh Thâm, cô ngáp dài, nói:
- Phù... nay dọn nhà mệt quá, may là mai chủ nhật.. em sẽ ngủ nướng, hì
Nhâm Cảnh Thâm khoác vai cô, đáp:
- Được, chút nữa lên tắm rửa lại rồi ngủ sớm đi
Tình Nhu gật gù rồi hai chân nhanh nhạy chạy đi, cơ thể nhỏ nhắn mà chạy nhanh thế không biết. Nhâm Cảnh Thâm đi vào bếp, bà Miên - quản gia mới của nhà này cùng người làm đang dọn dẹp sạch, thấy hắn thì cũng nghiêm túc:
- Chào ngài.. ông bà chủ đã về rồi ạ?
Cảnh Thật gật đầu, sau cùng chỉ bảo:
- Bà Miên, ngày mai bà không cần gọi Tình Nhu dậy sớm, tất cả cứ làm việc của mình còn để tôi sẽ trực tiếp chăm lo cho em ấy nhé
30 phút sau
Tình Nhu mặc quần áo lên rồi loẹt xoẹt đôi dép bông, đi lại khắp căn phòng rồi ngân nga trong miệng vì vui vẻ với cách bài trí của căn phòng. Nữ nhân bỗng thấy một cánh cửa khác, cô tò mò:
- À ừ... cánh cửa này để làm gì thế? Không thấy anh ấy bảo gì...để làm gì nhỉ?
Nữ nhân vặn mãi nhưng nó không mở, bất giác lại bật ra khiến Tình Nhu giật bắn mình lên, Nhâm Cảnh Thâm đứng trước mặt, đầu còn hơi ẩm, cơ thể tỏa hơi nóng vì mới tắm xong, hắn xồng xộc đi vào bằng lối đó, trách:
- Tình Nhu, em tắm lâu quá đấy... Tối muộn rồi mà còn ngâm mình hơn 30 phút trong phòng tắm, lần sau đừng làm vậy nhé
Nữ nhân đứng chôn chân bên cánh cửa đó, ngó nhìn sang bên thì là phòng của Nhâm Cảnh Thâm, vậy chẳng khác nào 2 căn phòng thông nhau sao? Điều này tên ác ma kia chưa có kể với cô, Tình Nhu lắp bắp:
- Anh à... sao...sao có lối đi này thế? Phòng cả hai thông qua nhau bằng lối này ư?
Nhâm Cảnh Thâm tự tiện lấy máy sấy của Tình Nhu, kéo cô ra ngồi bên cạnh, đưa chiếc máy sấy cho Tình Nhu cầm, mặt dày đáp:
- Ừ, thiết kế sáng tạo không, mà sáng tạo lại còn thuận tiện nữa mới ghê chứ em nhỉ? Thôi, sấy đầu cho tôi đi
P/s:
- Hi mng, nay đầu tuần nên mng có phiếu vote hãy ủng hộ cho truyện của tui nhé. Bên cạnh đó thì hãy tiếp tục thả tim và tặng điểm quà nha
- Xin cảm ơn các bạn một lần nữa vì đã xem giúp mình video Youtube về bài thực hành Vật Lý của mình, nhờ đó mà mình có thành tích tốt. Vô cùng biết ơn sự giúp đỡ và ủng hộ của các bạn ạ, chúc mng một tuần làm việc vui vẻ nhé ạ????
- Con bé này... vẫn học cái môn nguy hiểm kia à.. Parkout ấy?
Tình Nhu ríu rít đi lại cạnh mẹ, khoác tay bà rồi thủ thỉ:
- Không có đâu mẹ, anh trai bắt con bỏ rồi... nhưng từng học thì phải nhớ vài động tác chứ haha...
Sau cùng tất cả cùng ngồi yên vị trên bàn ăn, rượu vang quý được khui ra, tiếng ly rụng vào nhau và không khí cũng vui vẻ hơn hẳn. Nhâm Thế Thành lên tiếng:
- Cảnh Thâm, Tình Nhu.. nay là ngày vui vì hai đứa ở riêng, thuận tiện trong công việc học tập của Tình Nhu. Căn nhà cũng không cách quá xa căn biệt phủ của Nhâm gia nên ba mẹ sẽ tới đây thăm các con thật nhiều... Đặc biệt là Nhu nhi của chúng ta, con đã lớn quá rồi, lại chuẩn bị vào ngưỡng cửa Đại học
Tình Nhu cười nhẹ, ngại ngùng nhìn mọi người xung quanh rồi bẽn lẽn:
- Be mẹ, anh.. Cảm ơn mọi người đã dành tình cảm yêu mến cũng như chăm sóc con suốt 10 năm qua
Diệm Thanh ngồi bên cạnh con gái, huých nhẹ vào cánh tay, cười đùa:
- Có gì đâu chứ, mẹ đã nói chúng ta là gia đình thì sẽ luôn đối tốt với nhau... Nhất là Tình Nhu, con là con gái nhỏ, dù có lớn như nào vẫn luôn là con bé chỉ biết khóc nhè, luôn mè nheo ba và mẹ... Nay con cùng Cảnh Thâm ở riêng, anh trai cũng chăm sóc con suốt bao năm qua thì ba mẹ rất yên tâm
Tình Nhu cũng gật gù đồng ý, chỉ là liếc nhìn lên vẻ mặt đắc thắng của tên kia thì nén giận không thôi. Tên ác ma này ban đầu dỗ cô ngon ngọt để ở riêng thì cô cũng không chịu, mỏi miệng nản lòng, hắn bắt đầu nói:
- Tình Nhu, em cứng đầu quá mà... em sợ gì chứ? Tôi có ăn tươi nuốt sống em đâu mà thực lòng thực tâm muốn tạo mọi điều kiện học tập cho em, vậy mà nỡ nghi ngờ...
Nữ nhân cười đểu, cạnh khóe:
- Thế à? Tạo điều kiện cho em là phụ nhưng cho anh là chính thì có... Anh nham hiểm như nào em còn lạ sao? Thôi, ở riêng em bị bắt nạt em không biết kêu ai hết á... sẽ ủy khuất lắm
Nam nhân thở từng hơi nóng vì vật nhỏ vẫn lí lẽ như vậy, sau cùng hắn trầm mặc:
- Được thôi, em không chịu thì tôi kể chuyện tôi với em cho ba mẹ nghe nhé? Lần em bị cái tên đểu giả kia suýt hại, lần tôi cứu giúp em rồi chúng ta đã làm gì.. À cả chuyến du lịch vừa rồi đó, ba mẹ đâu biết chúng ta như nào...
Tình Nhu nghe thế liền giật mình, chạy ra nhảy bổ lên người Cảnh Thâm, bịt miệng hắn lại, gằn:
- Này... cái đồ vô duyên, mặt dày, biến thái kia... Anh không phải con người đúng không? Sao anh dám nói toẹt ra thế?
Tên biến thái này ngã uỵch xuống giường lớn thì bật cười khúc khích, trầm mặc:
- Tôi là kẻ si tình thôi.. Tình Nhu.. đồng ý đi
Nữ nhân nhìn tên mặt dày này rồi thở dài, mấy ngày suy nghĩ rồi cũng chấp nhận, ban đầu còn không phục nhưng sau cùng Cảnh Thâm đưa cô tới xem căn biệt thự này thì đã có chút rung động rồi. Căn nhà không to bằng biệt phủ Nhâm gia nhưng mọi cách bài trí, nội thất, vườn tược,..đều như ý Tình Nhu thích. Cô dạo quanh một lượt rồi tới căn phòng của riêng mình, có phần rộng hơn căn phòng ở biệt phủ, cách bài trí cũng đẹp mắt, thông thoáng
Trở lại thực tại, tất cả cùng ăn uống vui vẻ, không khí gia đình đầm ấm tràn ngập, trước khi tối muộn và phải về, ông bà Nhâm vẫn căn dặn cô kĩ lưỡng rồi chỉ bảo sự chăm sóc tận tình như nào mặc Nhâm Cảnh Thâm đứng trơ ra một góc. Hắn thở dài rồi lẩm bẩm:
- Con là con ruột mà hai người chưa từng sấn sổ vậy
Ánh mắt hắn liếc sang dáng người Tình Nhu nhỏ nhắn, bắng nhắng, trầm ngâm nói:
- Nhưng con không cần.. giờ chỉ nghĩ đến Tình Nhu, mọi sự quan tâm sẽ dành cho em ấy... “em gái” đáng yêu
Ông bà Nhâm rồi cũng về, Tình Nhu đi vào nhà cùng Cảnh Thâm, cô ngáp dài, nói:
- Phù... nay dọn nhà mệt quá, may là mai chủ nhật.. em sẽ ngủ nướng, hì
Nhâm Cảnh Thâm khoác vai cô, đáp:
- Được, chút nữa lên tắm rửa lại rồi ngủ sớm đi
Tình Nhu gật gù rồi hai chân nhanh nhạy chạy đi, cơ thể nhỏ nhắn mà chạy nhanh thế không biết. Nhâm Cảnh Thâm đi vào bếp, bà Miên - quản gia mới của nhà này cùng người làm đang dọn dẹp sạch, thấy hắn thì cũng nghiêm túc:
- Chào ngài.. ông bà chủ đã về rồi ạ?
Cảnh Thật gật đầu, sau cùng chỉ bảo:
- Bà Miên, ngày mai bà không cần gọi Tình Nhu dậy sớm, tất cả cứ làm việc của mình còn để tôi sẽ trực tiếp chăm lo cho em ấy nhé
30 phút sau
Tình Nhu mặc quần áo lên rồi loẹt xoẹt đôi dép bông, đi lại khắp căn phòng rồi ngân nga trong miệng vì vui vẻ với cách bài trí của căn phòng. Nữ nhân bỗng thấy một cánh cửa khác, cô tò mò:
- À ừ... cánh cửa này để làm gì thế? Không thấy anh ấy bảo gì...để làm gì nhỉ?
Nữ nhân vặn mãi nhưng nó không mở, bất giác lại bật ra khiến Tình Nhu giật bắn mình lên, Nhâm Cảnh Thâm đứng trước mặt, đầu còn hơi ẩm, cơ thể tỏa hơi nóng vì mới tắm xong, hắn xồng xộc đi vào bằng lối đó, trách:
- Tình Nhu, em tắm lâu quá đấy... Tối muộn rồi mà còn ngâm mình hơn 30 phút trong phòng tắm, lần sau đừng làm vậy nhé
Nữ nhân đứng chôn chân bên cánh cửa đó, ngó nhìn sang bên thì là phòng của Nhâm Cảnh Thâm, vậy chẳng khác nào 2 căn phòng thông nhau sao? Điều này tên ác ma kia chưa có kể với cô, Tình Nhu lắp bắp:
- Anh à... sao...sao có lối đi này thế? Phòng cả hai thông qua nhau bằng lối này ư?
Nhâm Cảnh Thâm tự tiện lấy máy sấy của Tình Nhu, kéo cô ra ngồi bên cạnh, đưa chiếc máy sấy cho Tình Nhu cầm, mặt dày đáp:
- Ừ, thiết kế sáng tạo không, mà sáng tạo lại còn thuận tiện nữa mới ghê chứ em nhỉ? Thôi, sấy đầu cho tôi đi
P/s:
- Hi mng, nay đầu tuần nên mng có phiếu vote hãy ủng hộ cho truyện của tui nhé. Bên cạnh đó thì hãy tiếp tục thả tim và tặng điểm quà nha
- Xin cảm ơn các bạn một lần nữa vì đã xem giúp mình video Youtube về bài thực hành Vật Lý của mình, nhờ đó mà mình có thành tích tốt. Vô cùng biết ơn sự giúp đỡ và ủng hộ của các bạn ạ, chúc mng một tuần làm việc vui vẻ nhé ạ????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.