Chương 40: Tắm (H)
Khánh Huyền Trần
22/06/2022
Nhâm Cảnh Thâm bắt đầu lái xe về Nhâm gia, ba mẹ hắn có vẻ rất vui và hào hứng với cuộc hẹn này nên liên tục gợi nhắc lại. Diệm Thanh cười nhẹ, nói:
- Lúc nãy khi con và Thẩm Diên ra ngoài, bác gái đã nói tốt về con rất nhiều... Tình Nhu hôm nay rất tốt, con để lại ấn tượng cho Triết gia cũng là làm đẹp mặt cho ba mẹ
Tình Nhu hơi nghiêng người xuống, cô nhẹ nhàng đáp:
- Cũng chỉ là phép tắc thường ngày thôi ạ, ba mẹ vui là con mừng rồi
Nữ nhân nhìn sang trái, trông vẻ mặt Nhâm Cảnh Thâm nghiêm túc lái xe, từ nãy hắn không nói nhiều lời, tập trung làm việc của mình, con mắt không dao động nhìn xung quanh, chăm chăm nhìn thẳng. Sau cùng cũng về đến biệt phủ Nhâm gia, Nhâm Cảnh Thâm chủ động xuống mở cửa xe cho ba mẹ, cẩn trọng nhắc:
- Tối muộn rồi, ba mẹ nghỉ ngơi sớm và uống thuốc bổ nhé.. Mai kia con với em lại qua
Thế Thành gật gù rồi cùng vợ mình đi vào, không quên nói:
- Được rồi.. hai đứa về nghỉ sớm nhé. Ba mẹ vào trước đây
Sau cùng, ngoài cổng lớn còn lại Nhâm Cảnh Thâm và Tình Nhu, hai người đứng hai bên đối diện nhau, nam nhân nhìn cô rồi lại không nói gì, cứ thế lặng lẽ ngồi vào ghế lái. Tình Nhu thì thở dài, đứng hít một ngụm khí trời rồi mới ngồi vào trong xe, cẩn thận cài dây an toàn. Trên xe không ai nói lời gì, cả hai im lặng từ biệt phủ Nhâm gia về tới biệt thự riêng của hai người, Tình Nhu biết rõ hắn chắc không thích việc này, lại thấy hôm nay không khí vui vẻ, nam nhân họ Triết kia lại chủ động và khôn khéo trong nhiều mặt... tất thảy đều khiến Cảnh Thâm như trơ trọi một mình
Về đến nhà, Nhâm Cảnh Thâm sải từng bước dài lên phòng mình, toan đóng cửa lại thì Tình Nhu lạch bạch chạy tới kịp, cô chắn cửa lại, chảnh chọe:
- Nè... anh quyết giữ thái độ này với em á hả? Em không làm gì sai mà anh cứ lừ lừ như tàu điện vậy?
Nhâm Cảnh Thâm chau mày, hắn khoan thai đút tay dưới túi quần, chờ đợi mấy lí sự tiếp theo của vật nhỏ. Cô được thế nói thêm:
- Nếu anh vẫn quyết giữ thái độ này thì tùy... nhưng có gì muốn nói thì nói ra, đừng khiến nhau phải căng thẳng
Tình Nhu hằm hè nhìn hắn, toan quay về phòng thì bị kéo ngược trở lại vào phòng của tên biến thái này, biết chuyện chẳng lành, cô bối rối:
- Ag... anh muốn nói gì thì từ từ nói... nào, đừng.. em không vào
Nam nhân không mất sức lôi vật nhỏ vác lên mình rồi vào trong đóng cửa lại, nữ nhân ẩn tay hắn ra thì ngã lúi húi, suýt đập mạnh cơ thể xuống đất thì vòng tay Nhâm Cảnh Thâm lại đưa ra kịp thời, đỡ lấy cô, cuối cùng cũng chịu mở miệng:
- Tiểu Nhu.. cẩn thận
Nhâm Cảnh Thâm bế thốc cô ném lên giường, bàn tay nắm lấy vạt váy nữ nhân, Tình Nhu một lần nữa ríu rít:
- Nhâm Cảnh Thâm... không được xé.. xin anh, không được xé... đây là váy mẹ thiết kế và đưa cho em... anh đừng xé mà
Nam nhân ngừng tay lại, cơ thể hắn đè ép Tình Nhu dưới thân, khuôn mặt hắn trông đợi sự ứng xử tiếp theo của vật nhỏ. Cô thở dài một hơi rồi lí nhí:
- Em sẽ cởi... tự cởi
Tình Nhu ưỡn lưng lên chút, khóa váy mau chóng được kéo xuống rồi chiếc váy cũng từ từ tuột ra. Cơ thể cô còn được che chắn trong bộ đồ lót trắng ren, đôi gò bồng ngay dưới sát mặt hắn như khiêu gợi. Nhâm Cảnh Thâm không kiêng dè mà vứt bỏ áo vest, áo sơ mi hay cả quần âu ra ngoài, nam nhân rờ tay lên cơ thể cô sờ soạng rồi bất giác bế Tình Nhu cùng vào phòng tắm, nước ấm xả đầy bồn, hắn đặt cô nhẹ nhàng xuống làn nước, yêu chiều hỏi:
- Em thấy nước vừa chưa? Lạnh hay nóng quá nhớ bảo tôi...
Tình Nhu đưa tay che ng*c, làn nước ấm bắt đầu thấm hết vào bộ đồ trắng ren, lộ ra những điểm mẫn cảm, cô xấu hổ, giọng cũng hơi nghẹn, đáp:
- Nước ấm như này được rồi ạ
Nhâm Cảnh Thâm ngồi dựa vào bồn, từ tốn kéo nữ nhân lại trong lòng, đầu hắn rúc xuống hõm cổ cô, thở dài từng đợt khí nặng nề như trút đi sự căng thẳng ban nãy. Bàn tay mân mê cởi bỏ chiếc áo lót rồi ôm lên hai bánh bao mềm mại ấy, hơi nước nóng tỏa lên khiến cơ thể cả hai cũng nóng dần theo. Môi mỏng của hắn hôn chùn chụt lên từng thớ da của vật nhỏ, bàn tay hắt nước lên tắm táp cho cơ thể cô. Nhâm Cảnh Thâm nâng cằm Tình Nhu lên, hôn thật sâu, chiếc lưỡi đá vào khắp khoang miệng non mềm, hút cạn đường hô hấp của vật nhỏ. Bàn tay hắn bỉ ối len lỏi xuống làn nước, không biết rối rắm từ lúc nào đã thẳng thừng kéo tuột chiếc quần chip rồi vứt ra bên ngoài chậu. Cơ thể Tình Nhu lần đầu lộ liễu hết trong lòng hắn, cảm giác từ từ có được từng thứ một mới khiến Nhâm Cảnh Thâm rạo rực làm sao, bàn tay không kiêng dè chạm xuống tư m*t ngọt ngào.
Tình Nhu bấy giờ mới giật bắn mình lên, cô cắn mạnh vào lưỡi hắn vẫn đang quần trong khoang miệng mình, điều hòa lại hơi thở một cách gấp gáp rồi luống cuống:
- Anh hai.. sao anh... ag..ưm..ư..
Nhâm Cảnh Thâm biến thái tột đồ, ấn một ngón tay vào nộn th*t mềm, nơi này không có gì che chắn, lần đầu bị xâm nhập liền co rút lên. Cơ thể Tình Nhu bị giữ chặt, hai chân ngồi gác cao lên chân hắn, hai tay cũng bị vòng tay rắn chắc của nam nhân ép chặt sau lưng, những nơi ngọt ngào cứ thể phô ra khiêu gợi
P/s: chap 2 đây ehehehehe. Chap sau cho tí xôi thịt nhưng ace thông cảm choa tui, nu9 chưa 18 nên t chưa cho nam9 đi quá giới hạn dc. Cứ mơn trớn z cho vui vui thoi nha kaka. Nhớ thả tim, tặng đỉm quà và phiếu vote cho truyện nhaaaa
- Lúc nãy khi con và Thẩm Diên ra ngoài, bác gái đã nói tốt về con rất nhiều... Tình Nhu hôm nay rất tốt, con để lại ấn tượng cho Triết gia cũng là làm đẹp mặt cho ba mẹ
Tình Nhu hơi nghiêng người xuống, cô nhẹ nhàng đáp:
- Cũng chỉ là phép tắc thường ngày thôi ạ, ba mẹ vui là con mừng rồi
Nữ nhân nhìn sang trái, trông vẻ mặt Nhâm Cảnh Thâm nghiêm túc lái xe, từ nãy hắn không nói nhiều lời, tập trung làm việc của mình, con mắt không dao động nhìn xung quanh, chăm chăm nhìn thẳng. Sau cùng cũng về đến biệt phủ Nhâm gia, Nhâm Cảnh Thâm chủ động xuống mở cửa xe cho ba mẹ, cẩn trọng nhắc:
- Tối muộn rồi, ba mẹ nghỉ ngơi sớm và uống thuốc bổ nhé.. Mai kia con với em lại qua
Thế Thành gật gù rồi cùng vợ mình đi vào, không quên nói:
- Được rồi.. hai đứa về nghỉ sớm nhé. Ba mẹ vào trước đây
Sau cùng, ngoài cổng lớn còn lại Nhâm Cảnh Thâm và Tình Nhu, hai người đứng hai bên đối diện nhau, nam nhân nhìn cô rồi lại không nói gì, cứ thế lặng lẽ ngồi vào ghế lái. Tình Nhu thì thở dài, đứng hít một ngụm khí trời rồi mới ngồi vào trong xe, cẩn thận cài dây an toàn. Trên xe không ai nói lời gì, cả hai im lặng từ biệt phủ Nhâm gia về tới biệt thự riêng của hai người, Tình Nhu biết rõ hắn chắc không thích việc này, lại thấy hôm nay không khí vui vẻ, nam nhân họ Triết kia lại chủ động và khôn khéo trong nhiều mặt... tất thảy đều khiến Cảnh Thâm như trơ trọi một mình
Về đến nhà, Nhâm Cảnh Thâm sải từng bước dài lên phòng mình, toan đóng cửa lại thì Tình Nhu lạch bạch chạy tới kịp, cô chắn cửa lại, chảnh chọe:
- Nè... anh quyết giữ thái độ này với em á hả? Em không làm gì sai mà anh cứ lừ lừ như tàu điện vậy?
Nhâm Cảnh Thâm chau mày, hắn khoan thai đút tay dưới túi quần, chờ đợi mấy lí sự tiếp theo của vật nhỏ. Cô được thế nói thêm:
- Nếu anh vẫn quyết giữ thái độ này thì tùy... nhưng có gì muốn nói thì nói ra, đừng khiến nhau phải căng thẳng
Tình Nhu hằm hè nhìn hắn, toan quay về phòng thì bị kéo ngược trở lại vào phòng của tên biến thái này, biết chuyện chẳng lành, cô bối rối:
- Ag... anh muốn nói gì thì từ từ nói... nào, đừng.. em không vào
Nam nhân không mất sức lôi vật nhỏ vác lên mình rồi vào trong đóng cửa lại, nữ nhân ẩn tay hắn ra thì ngã lúi húi, suýt đập mạnh cơ thể xuống đất thì vòng tay Nhâm Cảnh Thâm lại đưa ra kịp thời, đỡ lấy cô, cuối cùng cũng chịu mở miệng:
- Tiểu Nhu.. cẩn thận
Nhâm Cảnh Thâm bế thốc cô ném lên giường, bàn tay nắm lấy vạt váy nữ nhân, Tình Nhu một lần nữa ríu rít:
- Nhâm Cảnh Thâm... không được xé.. xin anh, không được xé... đây là váy mẹ thiết kế và đưa cho em... anh đừng xé mà
Nam nhân ngừng tay lại, cơ thể hắn đè ép Tình Nhu dưới thân, khuôn mặt hắn trông đợi sự ứng xử tiếp theo của vật nhỏ. Cô thở dài một hơi rồi lí nhí:
- Em sẽ cởi... tự cởi
Tình Nhu ưỡn lưng lên chút, khóa váy mau chóng được kéo xuống rồi chiếc váy cũng từ từ tuột ra. Cơ thể cô còn được che chắn trong bộ đồ lót trắng ren, đôi gò bồng ngay dưới sát mặt hắn như khiêu gợi. Nhâm Cảnh Thâm không kiêng dè mà vứt bỏ áo vest, áo sơ mi hay cả quần âu ra ngoài, nam nhân rờ tay lên cơ thể cô sờ soạng rồi bất giác bế Tình Nhu cùng vào phòng tắm, nước ấm xả đầy bồn, hắn đặt cô nhẹ nhàng xuống làn nước, yêu chiều hỏi:
- Em thấy nước vừa chưa? Lạnh hay nóng quá nhớ bảo tôi...
Tình Nhu đưa tay che ng*c, làn nước ấm bắt đầu thấm hết vào bộ đồ trắng ren, lộ ra những điểm mẫn cảm, cô xấu hổ, giọng cũng hơi nghẹn, đáp:
- Nước ấm như này được rồi ạ
Nhâm Cảnh Thâm ngồi dựa vào bồn, từ tốn kéo nữ nhân lại trong lòng, đầu hắn rúc xuống hõm cổ cô, thở dài từng đợt khí nặng nề như trút đi sự căng thẳng ban nãy. Bàn tay mân mê cởi bỏ chiếc áo lót rồi ôm lên hai bánh bao mềm mại ấy, hơi nước nóng tỏa lên khiến cơ thể cả hai cũng nóng dần theo. Môi mỏng của hắn hôn chùn chụt lên từng thớ da của vật nhỏ, bàn tay hắt nước lên tắm táp cho cơ thể cô. Nhâm Cảnh Thâm nâng cằm Tình Nhu lên, hôn thật sâu, chiếc lưỡi đá vào khắp khoang miệng non mềm, hút cạn đường hô hấp của vật nhỏ. Bàn tay hắn bỉ ối len lỏi xuống làn nước, không biết rối rắm từ lúc nào đã thẳng thừng kéo tuột chiếc quần chip rồi vứt ra bên ngoài chậu. Cơ thể Tình Nhu lần đầu lộ liễu hết trong lòng hắn, cảm giác từ từ có được từng thứ một mới khiến Nhâm Cảnh Thâm rạo rực làm sao, bàn tay không kiêng dè chạm xuống tư m*t ngọt ngào.
Tình Nhu bấy giờ mới giật bắn mình lên, cô cắn mạnh vào lưỡi hắn vẫn đang quần trong khoang miệng mình, điều hòa lại hơi thở một cách gấp gáp rồi luống cuống:
- Anh hai.. sao anh... ag..ưm..ư..
Nhâm Cảnh Thâm biến thái tột đồ, ấn một ngón tay vào nộn th*t mềm, nơi này không có gì che chắn, lần đầu bị xâm nhập liền co rút lên. Cơ thể Tình Nhu bị giữ chặt, hai chân ngồi gác cao lên chân hắn, hai tay cũng bị vòng tay rắn chắc của nam nhân ép chặt sau lưng, những nơi ngọt ngào cứ thể phô ra khiêu gợi
P/s: chap 2 đây ehehehehe. Chap sau cho tí xôi thịt nhưng ace thông cảm choa tui, nu9 chưa 18 nên t chưa cho nam9 đi quá giới hạn dc. Cứ mơn trớn z cho vui vui thoi nha kaka. Nhớ thả tim, tặng đỉm quà và phiếu vote cho truyện nhaaaa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.