Chương 28: Trả đũa
Khánh Huyền Trần
22/06/2022
Nhâm Cảnh Thâm ngã lúi húi xuống giường, Tình Nhu sau cú tát vừa rồi thì tỉnh bơ, cơ bản không có biết gì nên thoải mái ngủ tiếp. Nam nhân kia thì nằm gục bên đó, đưa tay xoa lên vầng má của mình rồi rủa thầm:
- Mẹ kiếp
Sau cùng hắn đi ra cầm lấy chiếc đồng hồ của Tình Nhu lên, còn 30 phút nữa mới tới giờ dậy, nam nhân bỉ ổi đặt 3 phút 1 âm báo, Tình Nhu tắt đi thì 3 phút sau sẽ vang lên cái mới. Nghĩ đến đây tâm trạng hắn cũng vui vẻ hơn, mau cài lại giờ rồi rời khỏi phòng, sang bên kia ngóng chờ vật nhỏ nổi đóa ra sao
3 phút sau
Tiếng chuông báo thức vang rền lên, Tình Nhu đang ngủ cũng giật bắn mình, rõ ràng âm thanh này quá to rồi sao? Cô lật đật tắt đi rồi lẩm bẩm:
- Còn chưa đến giờ... Ngủ thêm chút
Nếu sự tình đơn giản thế thì đã không cực, mới thiu thiu chìm vào giấc thì tiếng chuông chết tiệt kia lại vang lên, đều đặn 3 phút 5 lần liên tiếp, Tình Nhu ngái ngủ đâm kho chịu, cầm theo chiếc đồng hồ chạy ra bên cửa, đập lớn, gọi:
- Anh hai ơi... huhu anh hai ơi... anh có trong phòng không thế?
Nhâm Cảnh Thâm nhàn nhã tính toán mọi sự việc, đúng như hắn dự đoán, sau cùng mới ra mở cửa, giả bộ quan tâm:
- Tình Nhu... em có chuyện gì thế?
Tình Nhu khóe mắt sớm đỏ, chóp mũi cũng ửng hồng lên vì ức chế, giận dữ:
- Chiếc đồng hồ này.. mới hôm nào em dùng vẫn tốt, tự nhiên hôm nay lại kêu liên tục.. Anh sửa giúp em nhé? . Chương mới nhất tại || TRU мtгцуen.VЛ ||
Nhâm Cảnh Thâm cầm lấy ngắm nghía, tắt đi tiếng báo thức rồi nhẹ nhàng khuyên bảo:
- Em bình tĩnh đi... có gì tôi vẫn ở đây giúp em. Đây, đã sửa xong rồi, chắc chắn sẽ không làm phiền em nữa
Tình Nhu cẩn thận kiểm tra, sụt sịt nước mắt:
- Đêm qua gần 3 giờ sáng em mới ngủ... 6 giờ đã phải dậy mà bây giờ còn sớm nhưng cũng đâu vào giấc được nữa
Nhâm Cảnh Thâm thoáng bất ngờ, vậy là vật nhỏ ngủ còn chưa đến 3 tiếng, hắn vội hỏi:
- Sao em ngủ muộn thế? Hôm nay vẫn phải đi học chứ có phải cuối tuần được nghỉ?
Tình Nhu uể oải:
- Vậy mới nói... em phải làm bài cho kịp chứ đâu có thức muộn thế
Xong xuôi Tình Nhu ủ rũ về phòng, dáng vẻ nhỏ nhắn đi lúi húi trông khổ sở, lại chuẩn bị vệ sinh cá nhân rồi ăn uống, đến trường. Trong khi đó, Cảnh Thâm tự dưng ngẫm nghĩ lại màn trả đũa vừa rồi liệu có quá đáng không nhỉ? Trông dáng vẻ vật nhỏ mà hắn cũng thương cảm đôi chút. Cũng nhanh thôi, sự áy náy đã chấm dứt vì không phải lần đầu cả hai nghịch ngợm như vậy. Có lần Tình Nhu còn trộn bột ớt thành bột cà chua khiến nam nhân một phen thất kinh. Mấy mánh khóe cả hai trêu chọc nhau đều bí mật và giận dỗi lúc đầu chứ về sau lại hòa hoãn
Một ngày cũng không suôn sẻ gì khi trên lớp nữ nhân cũng gật gù ngủ, hậu quả là về nhà phải xem lại bài giảng. Buổi chiều không cần học trên trường, Tình Nhu trên xe về nhà, dặn dò:
- Tí nữa ăn trưa xong em sẽ ngủ một giấc dài..dài thật dài... Anh đừng gọi em dậy nhé
Nhâm Cảnh Thâm cười cười:
- Được..
Hắn trông vẻ mặt cô ngái ngủ mà nén cười, sợ rằng cười lớn hay quá trớn thì Tình Nhu sẽ hỏi xoáy, nghi ngờ về sự tình sáng nay. Cả hai trải qua quãng thời gian ở chung vui vẻ như vậy, thường xuyên về lại biệt phủ Nhâm gia, thăm ba mẹ đều đặn mỗi cuối tuần. Thời gian cũng thấm thoát trôi, Tình Nhu cũng đã đến kì thi Đại học quan trọng, cô hoàn thành bài thi tốt – theo cảm nhận cô đánh giá là vậy. Học chuyên ngành về kinh tế và thêm các chứng chỉ ngoại ngữ, ông bà Nhâm hết mực ủng hộ, Nhâm Cảnh Thâm đứng sau hậu thuẫn nên con đường đầu tư các chi phí không có bất trắc
Một tối nọ
Tình Nhu đang ngồi đọc sách, việc thi đã xong xuôi nên hiện tại chỉ cần chờ kết quả. Bất giác cơ thể cô được nâng lên nhẹ bẫng rồi lại đặt xuống một vị trí mềm mại – trong lòng Nhâm Cảnh Thâm. Hắn vẫn vậy, sau những hành động kì lạ thì không lên tiếng giải thích gì, luôn lúi húi môi mình rờ qua khắp thớ da vùng cổ non mềm của vật nhỏ. Dường như đã quá quen nên Nhâm Cảnh Thâm đối với những hành động như này không dè chừng mà ngược lại còn mạnh bạo hơn thường
Bàn tay hắn sờ quanh hai bên cánh tay Tình Nhu, mặc cô giãy giụa, chỉ lặng lẽ nói:
- Tình Nhu.. đừng động
Nữ nhân trong lòng hắn quắn quéo, nghiêng đầu tránh né đôi môi lạnh kia càn quấy trên cơ thể mình, đáp:
- Anh..làm gì thế? Gần đây, rất nhiều lần anh như này...
Nhâm Cảnh Thâm hôn lên vành tai của vật nhỏ, cúi xuống mút sâu vào phần da th*t mềm mại ấm nóng, đã cố định được cô ngồi yên vị, bàn tay bất ngờ bóp mạnh vào một bên bánh bao tròn, cấu lên đỉnh n*m như vừa giận dữ, vừa đe dọa:
- Tiểu Nhu... tôi sẽ không kiêng dè hay kiềm chế nữa... Tôi đã nói nhiều lần và luôn khẳng định, khi em 18 tuổi em sẽ vĩnh viễn thuộc về tôi
Tình Nhu nghiêng mặt đi không đáp, cô đã cố né tránh điều này bao lần, thời gian ôn thi vừa rồi nam nhân này không có hành động nào quá đáng hay đi quá giới hạn, hôm nay lại bộc bạch lại điều này. Chứng tỏ Nhâm Cảnh Thâm chưa từng nguôi ý định ấy với cô, chỉ là dành cho cô khoảng thời gian để làm những việc quan trọng trước, sau đó thì mới tập trung lại chuyện này
P/s: Mng thả tim, tặng điểm quà và phiếu vote cho tui với nhe... Từ chap này trở đi, nam9 sẽ không còn kiêng dè mà thản nhiên, có phần “trơ trẽn” nha hê hê1
- Mẹ kiếp
Sau cùng hắn đi ra cầm lấy chiếc đồng hồ của Tình Nhu lên, còn 30 phút nữa mới tới giờ dậy, nam nhân bỉ ổi đặt 3 phút 1 âm báo, Tình Nhu tắt đi thì 3 phút sau sẽ vang lên cái mới. Nghĩ đến đây tâm trạng hắn cũng vui vẻ hơn, mau cài lại giờ rồi rời khỏi phòng, sang bên kia ngóng chờ vật nhỏ nổi đóa ra sao
3 phút sau
Tiếng chuông báo thức vang rền lên, Tình Nhu đang ngủ cũng giật bắn mình, rõ ràng âm thanh này quá to rồi sao? Cô lật đật tắt đi rồi lẩm bẩm:
- Còn chưa đến giờ... Ngủ thêm chút
Nếu sự tình đơn giản thế thì đã không cực, mới thiu thiu chìm vào giấc thì tiếng chuông chết tiệt kia lại vang lên, đều đặn 3 phút 5 lần liên tiếp, Tình Nhu ngái ngủ đâm kho chịu, cầm theo chiếc đồng hồ chạy ra bên cửa, đập lớn, gọi:
- Anh hai ơi... huhu anh hai ơi... anh có trong phòng không thế?
Nhâm Cảnh Thâm nhàn nhã tính toán mọi sự việc, đúng như hắn dự đoán, sau cùng mới ra mở cửa, giả bộ quan tâm:
- Tình Nhu... em có chuyện gì thế?
Tình Nhu khóe mắt sớm đỏ, chóp mũi cũng ửng hồng lên vì ức chế, giận dữ:
- Chiếc đồng hồ này.. mới hôm nào em dùng vẫn tốt, tự nhiên hôm nay lại kêu liên tục.. Anh sửa giúp em nhé? . Chương mới nhất tại || TRU мtгцуen.VЛ ||
Nhâm Cảnh Thâm cầm lấy ngắm nghía, tắt đi tiếng báo thức rồi nhẹ nhàng khuyên bảo:
- Em bình tĩnh đi... có gì tôi vẫn ở đây giúp em. Đây, đã sửa xong rồi, chắc chắn sẽ không làm phiền em nữa
Tình Nhu cẩn thận kiểm tra, sụt sịt nước mắt:
- Đêm qua gần 3 giờ sáng em mới ngủ... 6 giờ đã phải dậy mà bây giờ còn sớm nhưng cũng đâu vào giấc được nữa
Nhâm Cảnh Thâm thoáng bất ngờ, vậy là vật nhỏ ngủ còn chưa đến 3 tiếng, hắn vội hỏi:
- Sao em ngủ muộn thế? Hôm nay vẫn phải đi học chứ có phải cuối tuần được nghỉ?
Tình Nhu uể oải:
- Vậy mới nói... em phải làm bài cho kịp chứ đâu có thức muộn thế
Xong xuôi Tình Nhu ủ rũ về phòng, dáng vẻ nhỏ nhắn đi lúi húi trông khổ sở, lại chuẩn bị vệ sinh cá nhân rồi ăn uống, đến trường. Trong khi đó, Cảnh Thâm tự dưng ngẫm nghĩ lại màn trả đũa vừa rồi liệu có quá đáng không nhỉ? Trông dáng vẻ vật nhỏ mà hắn cũng thương cảm đôi chút. Cũng nhanh thôi, sự áy náy đã chấm dứt vì không phải lần đầu cả hai nghịch ngợm như vậy. Có lần Tình Nhu còn trộn bột ớt thành bột cà chua khiến nam nhân một phen thất kinh. Mấy mánh khóe cả hai trêu chọc nhau đều bí mật và giận dỗi lúc đầu chứ về sau lại hòa hoãn
Một ngày cũng không suôn sẻ gì khi trên lớp nữ nhân cũng gật gù ngủ, hậu quả là về nhà phải xem lại bài giảng. Buổi chiều không cần học trên trường, Tình Nhu trên xe về nhà, dặn dò:
- Tí nữa ăn trưa xong em sẽ ngủ một giấc dài..dài thật dài... Anh đừng gọi em dậy nhé
Nhâm Cảnh Thâm cười cười:
- Được..
Hắn trông vẻ mặt cô ngái ngủ mà nén cười, sợ rằng cười lớn hay quá trớn thì Tình Nhu sẽ hỏi xoáy, nghi ngờ về sự tình sáng nay. Cả hai trải qua quãng thời gian ở chung vui vẻ như vậy, thường xuyên về lại biệt phủ Nhâm gia, thăm ba mẹ đều đặn mỗi cuối tuần. Thời gian cũng thấm thoát trôi, Tình Nhu cũng đã đến kì thi Đại học quan trọng, cô hoàn thành bài thi tốt – theo cảm nhận cô đánh giá là vậy. Học chuyên ngành về kinh tế và thêm các chứng chỉ ngoại ngữ, ông bà Nhâm hết mực ủng hộ, Nhâm Cảnh Thâm đứng sau hậu thuẫn nên con đường đầu tư các chi phí không có bất trắc
Một tối nọ
Tình Nhu đang ngồi đọc sách, việc thi đã xong xuôi nên hiện tại chỉ cần chờ kết quả. Bất giác cơ thể cô được nâng lên nhẹ bẫng rồi lại đặt xuống một vị trí mềm mại – trong lòng Nhâm Cảnh Thâm. Hắn vẫn vậy, sau những hành động kì lạ thì không lên tiếng giải thích gì, luôn lúi húi môi mình rờ qua khắp thớ da vùng cổ non mềm của vật nhỏ. Dường như đã quá quen nên Nhâm Cảnh Thâm đối với những hành động như này không dè chừng mà ngược lại còn mạnh bạo hơn thường
Bàn tay hắn sờ quanh hai bên cánh tay Tình Nhu, mặc cô giãy giụa, chỉ lặng lẽ nói:
- Tình Nhu.. đừng động
Nữ nhân trong lòng hắn quắn quéo, nghiêng đầu tránh né đôi môi lạnh kia càn quấy trên cơ thể mình, đáp:
- Anh..làm gì thế? Gần đây, rất nhiều lần anh như này...
Nhâm Cảnh Thâm hôn lên vành tai của vật nhỏ, cúi xuống mút sâu vào phần da th*t mềm mại ấm nóng, đã cố định được cô ngồi yên vị, bàn tay bất ngờ bóp mạnh vào một bên bánh bao tròn, cấu lên đỉnh n*m như vừa giận dữ, vừa đe dọa:
- Tiểu Nhu... tôi sẽ không kiêng dè hay kiềm chế nữa... Tôi đã nói nhiều lần và luôn khẳng định, khi em 18 tuổi em sẽ vĩnh viễn thuộc về tôi
Tình Nhu nghiêng mặt đi không đáp, cô đã cố né tránh điều này bao lần, thời gian ôn thi vừa rồi nam nhân này không có hành động nào quá đáng hay đi quá giới hạn, hôm nay lại bộc bạch lại điều này. Chứng tỏ Nhâm Cảnh Thâm chưa từng nguôi ý định ấy với cô, chỉ là dành cho cô khoảng thời gian để làm những việc quan trọng trước, sau đó thì mới tập trung lại chuyện này
P/s: Mng thả tim, tặng điểm quà và phiếu vote cho tui với nhe... Từ chap này trở đi, nam9 sẽ không còn kiêng dè mà thản nhiên, có phần “trơ trẽn” nha hê hê1
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.