Em Gái Thiên Tài Trở Về Náo Loạn Cả Giới
Chương 136: Si mê, vai diễn song sinh.
Đơn Giản Là Gấu
31/10/2024
Dao Quang ngồi bên ngoài chứng kiến toàn bộ quá trình trang điểm. Nhưng điều cô không ngờ nhất chính là bản thân chỉ vừa quay đi một chút. Mà tiểu Tỷ nữ của cô đã biết thành tiểu soái ca từ bao giờ rồi.
Dao Quang đứng hình rất lâu, mãi vẫn không thể nào chấp nhận được chuyện này.
Mà Hoa Anh đứng bên cạnh lại không nghĩ vậy. Cô hai mắt như chú sói háo sắc nhìn về Hạ Nguyệt.
Trong lòng không ngừng gào hét. Aaa!!! Mình muốn lấy chồng rồi!
Nhưng vì lo sợ Hạ Nguyệt sẽ sợ hãi bộ dáng đáng xấu hổ này của mình. Nên Hoa Anh chỉ có thể cố kèm chế mình không nổi máu háo sắc thêm nữa.
"Hạ Dương à, em thật sự rất xinh đẹp đó."
Một thở trang điểm dùng một tay che miệng. Hai mắt hiện lên hình trái tim, đầy vẻ si mê nhìn Hạ Nguyệt.
Hạ Nguyệt bị mấy ánh mắt này nhìn đến nổi hết da gà toàn thân.
Một lúc sau, nữ nhân viên trang điểm đó tránh sang một bên, lộ ra cái gương trước mặt mình. Hai tay nữ nhân viên đặt lên bờ vai của Hạ Nguyệt từ phía sau. Nữ nhân viên tươi cười, đổi Hạ Nguyệt hỏi.
"Hạ Dương, em thấy thế nào. Có đẹp không!
Khi này Hạ Nguyệt mới có thể hoàn toàn nhắm mình vào gương. Hạ Nguyệt, cô nhìn thấy bộ dáng của bản thân hiện tại, khiến chính cô cũng hơi sững sốt. Hạ Nguyệt, khi này hiểu được nguyên nhân họ kích động như vậy.
Đúng vậy, đôi mắt hạnh vốn rất đẹp, nay được tô điểm thêm, khiến đôi mắt ấy trở nên sắc bén và uy nghiêm hơn, đủ sắc lạnh và sáng suốt mà bật đế vương nên có.
Đôi mắt màu xanh trắng phù hợp với nước da trắng ngần của cô, đôi môi hồng hào, cùng những đường nét sắc xảo trên khuông mặt. Có lẽ là do ảo giác, hoặc có thể do trang điểm, nến khuông mặt cô đã thay đổi đi được ít nhiều.
Khuông mặt này, có vẻ nó đã trở nên to hơn. Nhưng cũng chẳng vì thế mà mất đi phần xinh đẹp, mà càn tạo thêm sự nam tính cho tổng thể khuông mặt này. Làm cho nó càn thêm anh tuấn tiêu soái.
Hạ Nguyệt nhìn mình đã hoàn toàn thay đổi thành một nam nhân trông gương, cũng có chút giật mình. Nhưng chỉ thế mà thôi.
Vì dù khuông mặt cô đã thay đổi đi một chút. Nhưng bản thân cô vẫn còn nhìn ra vài đường nét nữ tính. Chắc là do tay nghề của nhân viên còn khá kém nên mới như vậy.
Hạ Nguyệt, cô chợt nhớ đến lúc trước. Hạ Dương cũng không ít mời người hóa trang về đề hóa trang bản thân thành nam nhân.
Khi còn là mảnh ý thức, cô vẫn luôn nhìn thấy Hạ Dương luyện tập với nhìn vai diễn khác nhau.
Và để tập trung, Hạ Dương còn mời một nhà tạo mẫu nổi tiếng về làm riêng cho mình. Từ vai nữ đến vai nam, từ thỏ đến mèo, thậm chí là quái vật. Hạ Dương điều đã thử qua.
Và lý do Tỷ ấy làm thế, cũng chỉ vì mong muốn một ngày nào đó Tỷ ấy có thể vượt qua Vương Ngữ Yên. Là một vị ảnh hậu đến đầu thế giới, muốn mọi người khắc sâu khuông mặt này của cô ấy.
Hạ Nguyệt bàn tay hơi siết lại. Mỗi một lần cô nghĩ đến Hạ Dương, trái tim cô cứ không ngừng đau nhói. Chắc là do cả hai là song sinh chăng, nên có thể hiểu thấu phần cảm xúc, lẫn cách làm của đối
phương chăng.
"Có phải lớp trang điểm có vấn đề gì không?"
Nữ nhân viên trang điểm của cô có chút lo lắng khi nhìn thấy biểu cảm không vui từ Hạ Nguyệt, cô bèn lo lắng hỏi.
Hạ Nguyệt hoàn hồn, nhìn nữ nhân viên trước mắt, sắc mặt cô liền thay đổi, hiện rõ trên mặt không phải sự khó chịu, mà là sự thổi mái. Giọng nói cũng rất nhanh đã trở nên bình tĩnh.
Hạ Nguyệt bình tĩnh đối với nữ nhân viên đáp: "Lớp trang điểm không có vấn đề gì cả."
"Thật sao! Nhưn-Nhưng mà trong em không vui cho lắm. Có phải lớp trang điểm của tôi có vấn đề không, nếu như có vấn đề gì thì xin em hãy nói cho tôi biết nhé. Nếu có vẫn đề gì tôi nhất định sẽ sửa lại.”
Hạ Nguyệt nghe một tràn dài cũng bị đơ ra luôn. Nhưng vì lễ phép cô vẫn là lên tiếng đáp lại: "À không, em chỉ là đang giải vài đoạt thoại trong kịch bản. Đã làm phiền rồi."
Nói đến đây, Hạ Nguyệt hơi cười, mà không biết là với khuông mặt này của mình. Cô đã làm điêu đứng vài trái tim nhỏ bé của nhà trang điểm ấy rồi.
Vừa nghe đến đây nữ nhân viên trang điểm của nhẹ thở ra một hơi, vui cười nói: "Thật sự may quá, tôi còn nghĩ em không thích nó."
Hạ Nguyệt im lặng, lặng nhìn nữ nhân viên qua gương. Không biết vì sao, nhưng cô cứ thấy nữ nhân viên này là lạ. Nói sau ấy nhỉ, cứ như cô gái ấy đang sợ cô vậy?
Hạ Nguyệt hơi rơi vào trầm tư suy nghĩ, mà quên quan sát cô gái đứng phái sau mình.
Bàn tay đặt trên vai Hạ Nguyệt run lên, ánh mắt lộ vẻ sự si mê.
Một lát sau... Hạ Nguyệt bước ra từ phòng thay đồ. Mặc trên người cô là bộ long bào mà mấy tên vua hay dùng.
Bước ra với bộ long bào. Nét mặt cô trầm tĩnh, càn tỏ ra thêm sự áp bức. Cả người cô tự phát ra tự uy nghiêm mà bật để vương đang có.
Dao Quang và Hoa Anh đứng bên ngoài điều sáng mắt.
Hoa Anh bước lên phía trước hai bước, cô đứng trước mặt Hạ Nguyệt. Rồi đột ngột quỳ một chần xuống, hai tay chấp vào nhau. Đầy vẻ nghiêm túc nói: "Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế!"
Mọi người....
Hạ Nguyệt bị hành động này của Hoa Anh làm cho giật mình. Nhưng khi biết Hoa Anh đang làm gì, cô lại cạn lời.
Nhưng điều không ngờ là Dao Quang và nữ nhân viên trang điểm cũng đột nhiên quỳ xuống, hai tay chấp vào nhau. Đẩy vẻ uy nghiêm hét: "Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế."
Hạ Nguyệt hoàn toàn bị cảnh 3 người này làm dọa không nhẹ. Hoa Anh và nữ nhân viên trang điểm thì cô không nói. Vì vốn một người có tính cách khá trẻ con một thì cô không rõ. Nhưng Dao Quang vốn luôn là người rất nghiêm túc. Đột nhiên làm thế này khiến cô có chút không biết làm sao.
Đúng lúc thì Lâm Chu đạp cửa xông vào. Ông một bô đầy vẻ hùng hồn nói: "Này Dương Dương, cháu cảm thấy.."
Nói đến đây ông cứng lại khi nhìn thấy khung cảnh 3 ngueòi quỳ. Hạ Nguyệt đứng, mà trên người Hạ Nguyệt còn đang mặc long bào.
Hạ Nguyệt nhìn Lâm Chu tông cửa đi vào mà ôm trán đẩy bất lực. Lòng nghĩ, bản thân đúng là không nên kí cái hợp đồng này mà. Đúng là một bộ phim, đầy rắc rối mà.
Đương nhiên, lý do này chỉ là phụ thôi. Mà lý do chính là... Vương Ngữ Yên và kịch bản.
Lần đầu gặp Vương Ngữ Yên, cô vẫn luôn đối với chị bài xích. Nhưng cũng đối với chị để ý.
Lần đầu gặp, Vương Ngữ Yên luôn tỏ ra một loại áp bức mà cô cho là nguy hiểm. Nhưng kì lạ hay cô vẫn luôn vô thức hướng đến chị. Cho đến tận bây giờ, cô mới hiểu cảm giác nguy hiểm đó là gì, và cảm giác gần gũi đó là gì.
Là cảm giác được người khác yêu thương. Và cũng là cảm giác bị bị người đó chiếm hữu.
Hạ Nguyệt, khi đó cô lấy lý do từ Hạ Dương mà chấp nhận hợp đồng. Tuy cô đủ thông minh, nhưng cô khi đó đã quên một vấn đề rất quan trọng... Đó là, cô quên mất bản thân xem trước kịch bản rồi mới ký. Nhưng khi đó, cô vì tập trung quá nhìn vào Vương Ngữ Yên, mà quên mất vấn đề này.
Phải, Lâm Chu chọn người theo cảm giác. Nhưng là một đạo diễn nổi tiếng, ông cũng biết kĩ thuật diễn rất quan trọng. Nên ban đầu ông chỉ muốn chọn cô vì khuông mặt cô mà thôi.
Vốn ban đầu Lâm Chu khi biết cô là diễn viên đã dụ cô ký hợp đồng. Sau khi ký xong thì mới mới xem kĩ thuật diễn của cô. Khi này ông ấy mới quyết định kịch bản cho cô.
Lấy ví dụ. Nếu cô diễn tốt, cô sẽ được làm nhân vật chính.
Nhưng nếu cô diễn tệ, cô chỉ có thể làm một khuông mặt của nhân vật chính.
Nói cách khác, đạo diễn sẽ quay lại khuông mặt của cô để ghép vào người diễn vai chính.
Và nếu như, cô có thể diễn tốt hơn nữa. Cô sẽ được nhận thêm một vai diễn đặt biệt hơn nữa... Đó chính là... Vai diễn song sinh..
Dao Quang đứng hình rất lâu, mãi vẫn không thể nào chấp nhận được chuyện này.
Mà Hoa Anh đứng bên cạnh lại không nghĩ vậy. Cô hai mắt như chú sói háo sắc nhìn về Hạ Nguyệt.
Trong lòng không ngừng gào hét. Aaa!!! Mình muốn lấy chồng rồi!
Nhưng vì lo sợ Hạ Nguyệt sẽ sợ hãi bộ dáng đáng xấu hổ này của mình. Nên Hoa Anh chỉ có thể cố kèm chế mình không nổi máu háo sắc thêm nữa.
"Hạ Dương à, em thật sự rất xinh đẹp đó."
Một thở trang điểm dùng một tay che miệng. Hai mắt hiện lên hình trái tim, đầy vẻ si mê nhìn Hạ Nguyệt.
Hạ Nguyệt bị mấy ánh mắt này nhìn đến nổi hết da gà toàn thân.
Một lúc sau, nữ nhân viên trang điểm đó tránh sang một bên, lộ ra cái gương trước mặt mình. Hai tay nữ nhân viên đặt lên bờ vai của Hạ Nguyệt từ phía sau. Nữ nhân viên tươi cười, đổi Hạ Nguyệt hỏi.
"Hạ Dương, em thấy thế nào. Có đẹp không!
Khi này Hạ Nguyệt mới có thể hoàn toàn nhắm mình vào gương. Hạ Nguyệt, cô nhìn thấy bộ dáng của bản thân hiện tại, khiến chính cô cũng hơi sững sốt. Hạ Nguyệt, khi này hiểu được nguyên nhân họ kích động như vậy.
Đúng vậy, đôi mắt hạnh vốn rất đẹp, nay được tô điểm thêm, khiến đôi mắt ấy trở nên sắc bén và uy nghiêm hơn, đủ sắc lạnh và sáng suốt mà bật đế vương nên có.
Đôi mắt màu xanh trắng phù hợp với nước da trắng ngần của cô, đôi môi hồng hào, cùng những đường nét sắc xảo trên khuông mặt. Có lẽ là do ảo giác, hoặc có thể do trang điểm, nến khuông mặt cô đã thay đổi đi được ít nhiều.
Khuông mặt này, có vẻ nó đã trở nên to hơn. Nhưng cũng chẳng vì thế mà mất đi phần xinh đẹp, mà càn tạo thêm sự nam tính cho tổng thể khuông mặt này. Làm cho nó càn thêm anh tuấn tiêu soái.
Hạ Nguyệt nhìn mình đã hoàn toàn thay đổi thành một nam nhân trông gương, cũng có chút giật mình. Nhưng chỉ thế mà thôi.
Vì dù khuông mặt cô đã thay đổi đi một chút. Nhưng bản thân cô vẫn còn nhìn ra vài đường nét nữ tính. Chắc là do tay nghề của nhân viên còn khá kém nên mới như vậy.
Hạ Nguyệt, cô chợt nhớ đến lúc trước. Hạ Dương cũng không ít mời người hóa trang về đề hóa trang bản thân thành nam nhân.
Khi còn là mảnh ý thức, cô vẫn luôn nhìn thấy Hạ Dương luyện tập với nhìn vai diễn khác nhau.
Và để tập trung, Hạ Dương còn mời một nhà tạo mẫu nổi tiếng về làm riêng cho mình. Từ vai nữ đến vai nam, từ thỏ đến mèo, thậm chí là quái vật. Hạ Dương điều đã thử qua.
Và lý do Tỷ ấy làm thế, cũng chỉ vì mong muốn một ngày nào đó Tỷ ấy có thể vượt qua Vương Ngữ Yên. Là một vị ảnh hậu đến đầu thế giới, muốn mọi người khắc sâu khuông mặt này của cô ấy.
Hạ Nguyệt bàn tay hơi siết lại. Mỗi một lần cô nghĩ đến Hạ Dương, trái tim cô cứ không ngừng đau nhói. Chắc là do cả hai là song sinh chăng, nên có thể hiểu thấu phần cảm xúc, lẫn cách làm của đối
phương chăng.
"Có phải lớp trang điểm có vấn đề gì không?"
Nữ nhân viên trang điểm của cô có chút lo lắng khi nhìn thấy biểu cảm không vui từ Hạ Nguyệt, cô bèn lo lắng hỏi.
Hạ Nguyệt hoàn hồn, nhìn nữ nhân viên trước mắt, sắc mặt cô liền thay đổi, hiện rõ trên mặt không phải sự khó chịu, mà là sự thổi mái. Giọng nói cũng rất nhanh đã trở nên bình tĩnh.
Hạ Nguyệt bình tĩnh đối với nữ nhân viên đáp: "Lớp trang điểm không có vấn đề gì cả."
"Thật sao! Nhưn-Nhưng mà trong em không vui cho lắm. Có phải lớp trang điểm của tôi có vấn đề không, nếu như có vấn đề gì thì xin em hãy nói cho tôi biết nhé. Nếu có vẫn đề gì tôi nhất định sẽ sửa lại.”
Hạ Nguyệt nghe một tràn dài cũng bị đơ ra luôn. Nhưng vì lễ phép cô vẫn là lên tiếng đáp lại: "À không, em chỉ là đang giải vài đoạt thoại trong kịch bản. Đã làm phiền rồi."
Nói đến đây, Hạ Nguyệt hơi cười, mà không biết là với khuông mặt này của mình. Cô đã làm điêu đứng vài trái tim nhỏ bé của nhà trang điểm ấy rồi.
Vừa nghe đến đây nữ nhân viên trang điểm của nhẹ thở ra một hơi, vui cười nói: "Thật sự may quá, tôi còn nghĩ em không thích nó."
Hạ Nguyệt im lặng, lặng nhìn nữ nhân viên qua gương. Không biết vì sao, nhưng cô cứ thấy nữ nhân viên này là lạ. Nói sau ấy nhỉ, cứ như cô gái ấy đang sợ cô vậy?
Hạ Nguyệt hơi rơi vào trầm tư suy nghĩ, mà quên quan sát cô gái đứng phái sau mình.
Bàn tay đặt trên vai Hạ Nguyệt run lên, ánh mắt lộ vẻ sự si mê.
Một lát sau... Hạ Nguyệt bước ra từ phòng thay đồ. Mặc trên người cô là bộ long bào mà mấy tên vua hay dùng.
Bước ra với bộ long bào. Nét mặt cô trầm tĩnh, càn tỏ ra thêm sự áp bức. Cả người cô tự phát ra tự uy nghiêm mà bật để vương đang có.
Dao Quang và Hoa Anh đứng bên ngoài điều sáng mắt.
Hoa Anh bước lên phía trước hai bước, cô đứng trước mặt Hạ Nguyệt. Rồi đột ngột quỳ một chần xuống, hai tay chấp vào nhau. Đầy vẻ nghiêm túc nói: "Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế!"
Mọi người....
Hạ Nguyệt bị hành động này của Hoa Anh làm cho giật mình. Nhưng khi biết Hoa Anh đang làm gì, cô lại cạn lời.
Nhưng điều không ngờ là Dao Quang và nữ nhân viên trang điểm cũng đột nhiên quỳ xuống, hai tay chấp vào nhau. Đẩy vẻ uy nghiêm hét: "Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế."
Hạ Nguyệt hoàn toàn bị cảnh 3 người này làm dọa không nhẹ. Hoa Anh và nữ nhân viên trang điểm thì cô không nói. Vì vốn một người có tính cách khá trẻ con một thì cô không rõ. Nhưng Dao Quang vốn luôn là người rất nghiêm túc. Đột nhiên làm thế này khiến cô có chút không biết làm sao.
Đúng lúc thì Lâm Chu đạp cửa xông vào. Ông một bô đầy vẻ hùng hồn nói: "Này Dương Dương, cháu cảm thấy.."
Nói đến đây ông cứng lại khi nhìn thấy khung cảnh 3 ngueòi quỳ. Hạ Nguyệt đứng, mà trên người Hạ Nguyệt còn đang mặc long bào.
Hạ Nguyệt nhìn Lâm Chu tông cửa đi vào mà ôm trán đẩy bất lực. Lòng nghĩ, bản thân đúng là không nên kí cái hợp đồng này mà. Đúng là một bộ phim, đầy rắc rối mà.
Đương nhiên, lý do này chỉ là phụ thôi. Mà lý do chính là... Vương Ngữ Yên và kịch bản.
Lần đầu gặp Vương Ngữ Yên, cô vẫn luôn đối với chị bài xích. Nhưng cũng đối với chị để ý.
Lần đầu gặp, Vương Ngữ Yên luôn tỏ ra một loại áp bức mà cô cho là nguy hiểm. Nhưng kì lạ hay cô vẫn luôn vô thức hướng đến chị. Cho đến tận bây giờ, cô mới hiểu cảm giác nguy hiểm đó là gì, và cảm giác gần gũi đó là gì.
Là cảm giác được người khác yêu thương. Và cũng là cảm giác bị bị người đó chiếm hữu.
Hạ Nguyệt, khi đó cô lấy lý do từ Hạ Dương mà chấp nhận hợp đồng. Tuy cô đủ thông minh, nhưng cô khi đó đã quên một vấn đề rất quan trọng... Đó là, cô quên mất bản thân xem trước kịch bản rồi mới ký. Nhưng khi đó, cô vì tập trung quá nhìn vào Vương Ngữ Yên, mà quên mất vấn đề này.
Phải, Lâm Chu chọn người theo cảm giác. Nhưng là một đạo diễn nổi tiếng, ông cũng biết kĩ thuật diễn rất quan trọng. Nên ban đầu ông chỉ muốn chọn cô vì khuông mặt cô mà thôi.
Vốn ban đầu Lâm Chu khi biết cô là diễn viên đã dụ cô ký hợp đồng. Sau khi ký xong thì mới mới xem kĩ thuật diễn của cô. Khi này ông ấy mới quyết định kịch bản cho cô.
Lấy ví dụ. Nếu cô diễn tốt, cô sẽ được làm nhân vật chính.
Nhưng nếu cô diễn tệ, cô chỉ có thể làm một khuông mặt của nhân vật chính.
Nói cách khác, đạo diễn sẽ quay lại khuông mặt của cô để ghép vào người diễn vai chính.
Và nếu như, cô có thể diễn tốt hơn nữa. Cô sẽ được nhận thêm một vai diễn đặt biệt hơn nữa... Đó chính là... Vai diễn song sinh..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.