Chương 2
An Viên
26/11/2018
- Công nhận anh nấu mỳ cũng ngon đấy chứ?
Y Na vừa ăn vừa nói, nhưng không ngước mặt lên nhìn Minh mà chỉ chăm chú vào tô mỳ đang bốc khói nghi ngút, vừa ăn vừa thổi một cách ngon lành.
- Lát nữa tôi đi ra ngoài có việc, nên cô ở nhà một mình tự lo đi. Chắc tối tôi về muộn đấy! Mà này, đi đứng cho cẩn thận vào, đứa con ở trong bụng cô có bị sao thì cô chết với tôi đấy.
Minh nói giọng đều đều, ánh mắt nhìn Y Na cực kỳ nghiêm túc, nét mặt thể hiện có chút lạnh lùng kiêu ngạo.
- Này, tôi chết trong tay anh thì được gì chứ, đứa con cũng theo tôi chết luôn cho nhẹ người anh. Anh chỉ biết lo cho con mà không lo cho tôi, ôi chao thật là đau lòng... hơ... hơ... Thôi anh dọn luôn đi ha...
Y Na nói giọng đùa cợt, gượng cười thả đôi đũa xuống vì mất hứng không muốn ăn, đứng dậy đi thẳng vào trong phòng, để lại phía sau khuôn mặt bơ ra của Minh khi nghe cô nói.
- Cái con nhỏ này, nói kiểu gì vậy?
Minh nhíu mày, chẳng hiểu Y Na đang nghĩ gì nữa, phát ngôn của cô làm anh như cứng họng vậy.
- Tôi không phải là con nhỏ nhá? Tôi cũng là gái 22 rồi đấy. Đừng nghĩ hơn tôi một hai tuổi mà lên giọng với tôi nhá. Này, quần áo của anh đấy, đi với người yêu thì nói đại đi bày đặt nói đi công việc, anh tưởng tôi không biết chắc. Điện thoại để trên bàn tinh lên nãy giờ.
Y Na ném bộ quần áo cô lấy bừa trong tủ của Minh ném lên ghế sô pha rồi đi vào phòng đóng sầm cửa lại, khiến anh đứng hình lần hai. Đến điện thoại của anh cô còn tự tiện xem được, chứ đừng nói gì độc chiếm luôn căn phòng đó không cho anh vào.
...
Tối hôm đó, Y Na tự mình bắt taxi đi tới khu trung tâm thương mại mua những thứ mình cần. Cô háo hức đi những thức ăn mà cô thèm, sau đó dạo quanh những shop bán quần áo.
- Em đứng đây đợi anh lát nhé.
Minh mỉm cười nhìn Như Hi nói rồi đi tới Lotteria để mua nước nên Như Hi đứng đây đợi. Đúng lúc Y Na vui vẻ đi tới, không để ý gì va chúng cô, làm túi trái cây rơi xuống nền gạch, cam táo lăn lóc tứ phía.
- Tôi xin lỗi, tôi không có cố ý đâu.
Y Na vội cúi đầu xin lỗi với giọng chân thành.
- Thì ra là cô Y Na, vợ của anh Minh đây mà.
Hi kênh mặt lên nói, đưa ánh mắt liếc nhìn Y Na một cách khinh bỉ. Y Na chẳng nói gì mà chỉ cúi người nhặt cam với tao bỏ lại vào trong túi, miệng nói thầm: Sao mình xuôi đi gặp cô người yêu anh ta vậy trời... Xin lỗi rồi mà nhìn cái mặt kênh kiệu khó ưa...
- bầu bì không lo ở nhà, đi lung tung làm gì... Này tôi nói cho cô biết, chỉ vì anh Minh trót qua đêm với cô nên mới khiến cô có thai mà thôi, sau khi sinh con rồi làm ơn biến khỏi cuộc đời anh ấy dùm tôi cái... Tự nhiên cô ở đâu lòi ra làm phá hỏng ý định đám cưới của tôi và anh ấy...
Như Hi nhìn Y Na đang lúi húi nhặt trái cây mà lên giọng nói như tác gáo nước lạnh dội thẳng vào người cô vậy. Cô đứng dậy nhìn thẳng vào mặt Như Hi mà thẳng thắn nói:
- Này, cô ăn nói cho cẩn thận vào, việc có phá hỏng ý định đám cưới của hai người không liên quan gì đến tôi, tất cả đều xảy ra ngoài ý muốn... Cô...
- Cẩn thận...
Đôi đồng tử của Y Na và Như Hy giãn rộng khi đột nhiên có xe đẩy những thùng hàng từ đâu lao tới chỗ hai người, khiến cả hai như chôn chân dưới đây rồi cả những thùng hàng đổ rạp xuống. Ai nấy đi ngay qua đều bất ngờ và giật mình đứng bu lại xem.
Y Na bị ngã phịch xuống, cô ôm lấy bụng mình đang quặn đau. Cũng may những thùng hàng này chống chỉ có vài thùng là chứa hàng nếu không cô đã bị nó đè bẹp rồi.
- Hi, em có sao không vậy?
Minh bất ngờ chạy tới, lo lắng nhìn Như Hi khi thấy xe đẩy thùng hàng bị đổ xuống trúng người cô.
- Chân em đau quá anh ơi, chắc bị bong gân rồi.
Như Hi nói giọng yếu đuối, tỏ ra đau đớn trước mặt anh đồng thời đưa ánhmắt đắc ý nhìn qua phía Y Na. Không chần chừ gì nữa, ngay lập tức Minh bế Như Hi lên để đưa cô tới bệnh viện kiểm tra, thì anh chợt dừng lại đưa ánh mắt ngạcnhiên nhìn Y Na có một chút lưỡng lự. Y Na chỉ mong anh dìu cô và đưa cô tới bệnhviện vì bụng cô đau lắm nhưng anh lại khiến cô vô cùng hụt hẫng và thất vọng khi quyết định đưa Hi đi, bỏ mặc cô lại ở đó trong sự nhìn ngó của mọi người
Y Na vừa ăn vừa nói, nhưng không ngước mặt lên nhìn Minh mà chỉ chăm chú vào tô mỳ đang bốc khói nghi ngút, vừa ăn vừa thổi một cách ngon lành.
- Lát nữa tôi đi ra ngoài có việc, nên cô ở nhà một mình tự lo đi. Chắc tối tôi về muộn đấy! Mà này, đi đứng cho cẩn thận vào, đứa con ở trong bụng cô có bị sao thì cô chết với tôi đấy.
Minh nói giọng đều đều, ánh mắt nhìn Y Na cực kỳ nghiêm túc, nét mặt thể hiện có chút lạnh lùng kiêu ngạo.
- Này, tôi chết trong tay anh thì được gì chứ, đứa con cũng theo tôi chết luôn cho nhẹ người anh. Anh chỉ biết lo cho con mà không lo cho tôi, ôi chao thật là đau lòng... hơ... hơ... Thôi anh dọn luôn đi ha...
Y Na nói giọng đùa cợt, gượng cười thả đôi đũa xuống vì mất hứng không muốn ăn, đứng dậy đi thẳng vào trong phòng, để lại phía sau khuôn mặt bơ ra của Minh khi nghe cô nói.
- Cái con nhỏ này, nói kiểu gì vậy?
Minh nhíu mày, chẳng hiểu Y Na đang nghĩ gì nữa, phát ngôn của cô làm anh như cứng họng vậy.
- Tôi không phải là con nhỏ nhá? Tôi cũng là gái 22 rồi đấy. Đừng nghĩ hơn tôi một hai tuổi mà lên giọng với tôi nhá. Này, quần áo của anh đấy, đi với người yêu thì nói đại đi bày đặt nói đi công việc, anh tưởng tôi không biết chắc. Điện thoại để trên bàn tinh lên nãy giờ.
Y Na ném bộ quần áo cô lấy bừa trong tủ của Minh ném lên ghế sô pha rồi đi vào phòng đóng sầm cửa lại, khiến anh đứng hình lần hai. Đến điện thoại của anh cô còn tự tiện xem được, chứ đừng nói gì độc chiếm luôn căn phòng đó không cho anh vào.
...
Tối hôm đó, Y Na tự mình bắt taxi đi tới khu trung tâm thương mại mua những thứ mình cần. Cô háo hức đi những thức ăn mà cô thèm, sau đó dạo quanh những shop bán quần áo.
- Em đứng đây đợi anh lát nhé.
Minh mỉm cười nhìn Như Hi nói rồi đi tới Lotteria để mua nước nên Như Hi đứng đây đợi. Đúng lúc Y Na vui vẻ đi tới, không để ý gì va chúng cô, làm túi trái cây rơi xuống nền gạch, cam táo lăn lóc tứ phía.
- Tôi xin lỗi, tôi không có cố ý đâu.
Y Na vội cúi đầu xin lỗi với giọng chân thành.
- Thì ra là cô Y Na, vợ của anh Minh đây mà.
Hi kênh mặt lên nói, đưa ánh mắt liếc nhìn Y Na một cách khinh bỉ. Y Na chẳng nói gì mà chỉ cúi người nhặt cam với tao bỏ lại vào trong túi, miệng nói thầm: Sao mình xuôi đi gặp cô người yêu anh ta vậy trời... Xin lỗi rồi mà nhìn cái mặt kênh kiệu khó ưa...
- bầu bì không lo ở nhà, đi lung tung làm gì... Này tôi nói cho cô biết, chỉ vì anh Minh trót qua đêm với cô nên mới khiến cô có thai mà thôi, sau khi sinh con rồi làm ơn biến khỏi cuộc đời anh ấy dùm tôi cái... Tự nhiên cô ở đâu lòi ra làm phá hỏng ý định đám cưới của tôi và anh ấy...
Như Hi nhìn Y Na đang lúi húi nhặt trái cây mà lên giọng nói như tác gáo nước lạnh dội thẳng vào người cô vậy. Cô đứng dậy nhìn thẳng vào mặt Như Hi mà thẳng thắn nói:
- Này, cô ăn nói cho cẩn thận vào, việc có phá hỏng ý định đám cưới của hai người không liên quan gì đến tôi, tất cả đều xảy ra ngoài ý muốn... Cô...
- Cẩn thận...
Đôi đồng tử của Y Na và Như Hy giãn rộng khi đột nhiên có xe đẩy những thùng hàng từ đâu lao tới chỗ hai người, khiến cả hai như chôn chân dưới đây rồi cả những thùng hàng đổ rạp xuống. Ai nấy đi ngay qua đều bất ngờ và giật mình đứng bu lại xem.
Y Na bị ngã phịch xuống, cô ôm lấy bụng mình đang quặn đau. Cũng may những thùng hàng này chống chỉ có vài thùng là chứa hàng nếu không cô đã bị nó đè bẹp rồi.
- Hi, em có sao không vậy?
Minh bất ngờ chạy tới, lo lắng nhìn Như Hi khi thấy xe đẩy thùng hàng bị đổ xuống trúng người cô.
- Chân em đau quá anh ơi, chắc bị bong gân rồi.
Như Hi nói giọng yếu đuối, tỏ ra đau đớn trước mặt anh đồng thời đưa ánhmắt đắc ý nhìn qua phía Y Na. Không chần chừ gì nữa, ngay lập tức Minh bế Như Hi lên để đưa cô tới bệnh viện kiểm tra, thì anh chợt dừng lại đưa ánh mắt ngạcnhiên nhìn Y Na có một chút lưỡng lự. Y Na chỉ mong anh dìu cô và đưa cô tới bệnhviện vì bụng cô đau lắm nhưng anh lại khiến cô vô cùng hụt hẫng và thất vọng khi quyết định đưa Hi đi, bỏ mặc cô lại ở đó trong sự nhìn ngó của mọi người
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.