Em Không Cam Chịu Mất Anh

Chương 34

Nhok_Rich_97

31/03/2014

Vừa về tới nhà (nhà của nó không phải nhà của Zollet trước kía nó sống) một đám bạn chỉ quan tâm tới giá trị lợi dụng của nó chứ không quan tâm tới nó sống chết như thế thế nào đã vây quay và mời nó hết bữa tiệc này tới bữa tiệc khá. Càng ngày nó càng hiểu dõ tại sao Zollet không thích đi dự tiệc, toàn là những thứ sáo rỗng, vô vị. Chuông điện thoại chợt reo, nó cau mày trước khi nhấc máy.

- Có chuyện gì vậy Kathy? - Nó thở một cách bực tức.

- Tối nay đi bar nha. Bọn tớ nóng lòng được gặp cậu lắm đấy. - Kathy cười cười nói nói ở đầu giây bện kia.

- Mệt lắm. - Nó cau có.

- Bọn mình đã chuẩn bị riêng một bữa tiệc để chào đón cậu trở lại.

- Thế ah? - Nó cố tình hỏi lại đầy thờ ơ.

- Mình và Tara sẽ tổ chức một bữa tiệc thật hoành tráng, để cho mấy con nhỏ hay nói xấu cậu biết cậu vẫn còn tồn tại, phải cho mấy đứa nhà quê đó biết cậu luôn là chủ nhân của mọi bữa tiệc.

- Sao cũng được. - Nó tức dận một cách vô cớ và thờ ơ trước sự quan tâm của bạn bè.

- Tối nay lúc 9h30 ở bar Star nhé. - Kathy vui vẻ và hồ hởi.

- Mình sẽ tới. Thôi bye nhá. Mình bận rồi. - Nói xong nó cúp máy cái rụp.

Nó thở dài thườn thượt, bản thân nó thay đổi nhiều quá. Nó nhận thấy bản thân mình cư xử lạnh lừng hơn, tàn nhẫn hơn, hay ca gắt, thờ ơ mọi chuyện,...Tất cả những điều đó đủ thấy dõ nó đang muốn làm một người xấu xa, độc ác, ích kĩ,... Tiết tục chúi mũi vào màn hình máy tính, nó đã phá xong lớp bảo mật dày đặc ở máy chủ của Zollet, bây giờ chỉ cần tìm thông tin cần thiết là được.

Nó như muốn bới tung cả phòng đựng đồ để tìm quần áo, nếu có Kim thì không phải vất vả. Cuối cùng nó cũng tìm được một cái váy phù hợp. Nó không thể để mọi người nghĩ nó trở lên quê mùa và lập dị sau khi mất trí nhớ.

Vừa bước vào trong quán bar nó đã bị vây quanh bởi một đống bạn cũ, bạn mới. Âm thanh chát chúa, làm nó khó có thể nghe thấy người bên cạnh định nói gì. Vậy mà lỗ tao nó luôn bị tra tấn bởi những tiếng nói chuyện hỗn tạp. Sau khi bị kéo từ góc phòng này tới góc phòng khác cuối cùng nó cũng được ngồi yên cách Zollet không xa.

- Anh cũng định tới đây để chào mừng em chưa chết. - Nó ngạo mạn hỏi Zollet như muốn thách thức.

- Hừm. - Zollet nhún vai thờ ơ.

- Em tưởng anh không thích những bữa tiệc sáo rỗng.

- Nhưng bạn gái anh thích vậy. - Zollet như muốn làm nó tức hộc máu khi cố tình nhấn mạnh từ "bạn gái"

Đúng lúc đó Tara từ đâu chạy tới ngồi sát bên cạnh Zollet, hai người bọn họ hồn nhiên hôn nhau say đắm ngay trước mặt nó. Tay nó bấu chặt vào mép ghế, răng nó nghiến lại, ánh mắt gian xảo có vẻ không quan tâm và nụ cười khinh thường:

" Tara cậu được lắm! Có thể hôm nay cậu với Zollet còn đang yêu nhau nhưng tới sáng mai thì chưa chắc. Cậu với tôi là bạn thân nhưng cậu chơi đã thích như vậy thì tôi không ngại. Sự nghiệp của cậu đang nắm trong tay tôi, chỉ cần một cái cick chuột tôi sẽ phá hủy nó. Tôi không đôc ác tới mức đó đâu, cậu sẽ có hai dự lựa chọn. Một là chia tay Zollet, hai là sự nghiệp của cậu chấm dứt. Tôi biết dõ cậu có nhiều tài năng, sự nghiệp của cậu sẽ còn phát triển vì vậy cậu sẽ chọn nó." - Nó tự nhủ trong lòng.

Cầm lấy một ly rượu mạnh nó uống hết sạch. Im lặng, nó kiêu kì ngắm nhìn mọi người trong quán bar, thỉnh thoảng lại mỉm cười khách khí. Nó cũng không ngờ Zollet đang cẩn trọng đánh giá nó.

- Tara. - Đột nhiên nó quay ra mỉn cười gọi Tara thân mật.

- Có chuyện gì vậy?

- Sáng mai cậu không bận việc chứ?

- Để làm gì vậy?

- Mình đinh dủ cậu đi shopping.

- Sáng mai mình đinh đi quay MV nhưng nếu cần mình sẽ đi chơi với cậu.

- Như vậy thì tuyệt quá. - Nó tươi cười.

- Vậy mình qua nhà cậu nhé.

- Thôi không câu đây Tara. Mình gặp nhau ở quán cafe. - Nó vẫn mỉn cười chủ động nói trứoc với Tara.

- Ok.



Nó cười thầm trong lòng, cá đã tới sắp cắn câu chỉ cần giật mạnh là tóm gọn. Một lúc sau nó kiếm cớ để về sớm, phải chuẩn bị cho cho ngày mai. Sẽ thú vị lắm đây!

Nó ngồi lặng lẽ khuấy ly cacao, mắt nhìn đăm đăm ra phía ngoài. Trên đường có một chàng trai làn da dám nắng, khoảng 18 tuổi đang bê một thùng đồ rất nặng. Đột nhiên nó nhớ tới Ron. Trong thân tâm nó đột nhiên cảm tháy ray rứt. Liệu nó làm như vậy có độc ác quá không? Dù sao Tara cũng đã từng là bạn thân của nó, bây giờ nó uy hiếp Tara.

- Hey, cậu đợi mình lâu chưa? - Cặp kính đen to sụ, nụ cười thên thiện, không phải ai khác chính là Tara.

- Mình cũng vùa mới tới. - Nó mỉn cười khách sáo.

- Cho tôi mộ ly cacao. - Tara nói với người phục vụ.

- Lâu rồi không gặp sự nghiệp của cậu phát triển tốt nhỉ? - Nó mỉn cười chế giễu.

Không quan tâm tới điệu bộ của nó, Tara uống nước rồi ngửng lên gật đầu.

- Mình vẫn vậy.

- Cậu là một ngôi sao đang tỏa sáng, nếu không may sự nghiệp của cậu đột ngột dừng vì scandal ảnh nóng vào clip sex thì tệ lắm. - Nó tiếp tục mỉn cười và dùng giọng chế giễu.

- Ưm. Chuyện đó sẽ rất tệ hại. - Tara thật thà trả lời.

- Lâu rồi không gặp mình có cái này cho cậu. - Nó mở túi sách lấy ra một chiếc túi giấy.

- Cái gì vậy? - Tara hớn hở cầm lấy rồi mở ra xem. Khuôn mặt đang vui tươi dần chuyển sang ngạc nhiệ và sợ hãi.

- Không hiểu những thứ bẩn thỉu này được mọi ngừoi biết thì thế nào? Cậu được biết là một ngôi sao ham mê tiệc tùng nhưng chưa từng có scandal ảnh nóng. - Nó tỏ vẻ thông cảm và cười rất kịch.

- Cậu muốn gì - Tara lắp bắp hỏi nó.

- Chuyện này rất đơn giản, chắc chắc cậu sẽ làm được. - Nó nói với Tara bằng giọng điệu gia lệnh cho kẻ đáng thương. Lắm chắc phần thắng, nó biết Tara sẽ làm những gì nó yêu cầu để bào vệ sự nghiệp của mình.

- Cạu muốn mình làm gì?

- Chia tay Zollet ngay hôm nay, đơn giản có vậy thôi. Nếu sáng mai cậu và Zollet vẫn là người yêu thì tớ không giám đảm bảo mấy cái bức ảnh và clip đó sẽ không được công bố.

- Mình sẽ làm như những gì cậu bảo. Nhưng mình rất thất vọng vè cậu, dù sao chúng ta là bạn thân vậy mà cậu lại có thể đối xử với tớ như vậy.

- Đừng có nói gì nữa. Bây giờ mình bận việc, mình đi đây. Hẹn gặp lại cậu ở đám cưới của mình và Zollet. - Nó mỉn cười gian xảo bước ra khỏi quán cafe.

Bước lên xe ô tô, nước mắt nó bắt đầu trào ra. Mới 5 phút trước nó còn cười được vậy mà giờ đây.

- Xin lỗi nhé, Tara dù cậu là bạn thân của tớ. - Nó nhắm chặt mắt lại cho nước mắt trào thết ra.

Nó bước vào trụ sở văn phòng của Zollet.

- Phòng của giám đốc Zollet ở chỗ nào? - Nó hách dịch hỏi nhân viên.

- Chị có hẹn trước không ạ? - Nhân viên trực hỏi nó.

- Không. - Nó trả lời lạnh tanh.

- Vậy thì chị phải xếp lịch hẹn cho thư kí.

Nó thấy như bị xúc phạm ý (vì tự kiêu lên thế). Hồi trước nó thích tới trước mặt Zollet lúc nào là việc của nó. Vậy mà giờ nó phải đợi để xếp lịch hẹn với thư kí của Zollet.

- Chị nghĩ tôi là ai mà phải làm cái trò vớ vẩn đó? - Nó cao giọng với nhân viên.

- Thực sự tôi không biết chị là ao, nhưng tôi phải làm đúng nhiệm vụ của mình.

- Gì thế này không biết. Đợi chút Zollet tới đây thì chị sẽ bị đuổi việc. Tôi nói cho chị biết, tôi là vợ...ah không toi là người yêu của Zollet. - Nó đe dọa một cách kêch cỡm. Rồi lấy điện thoại bấm số cho Zollet.

Lần thứ nhất máy đang bận, lần thứ 2 vẫn đang bận, lần thứ 3 để lại tin nhắn thoại, nó bấm điện thoại cho Zollet chục lần nhưng không nghe máy.



Nó tức muốn lộn tiếc. Thật là ngại quá, ngày nào cũng như vậy thì mất hết cử kiêu hãnh. Nó gọi cho Zollet một lần nữa, vẫn không nghe máy nó đành để lại tin nhắn thoại:

- Anh đang làm trò gì vậy hả? Dù có ngru với con nào thì em gọi cũng phải nghe máy chứ. Em có chuyện quan trọng muốn nói với anh. Nó ảnh hưởng tới tương lai và sự nghiệp của anh đấy.

Nó vùng vằng đi về.

- Loại con gái gì thế không biết. - Một nhân viên bĩu môi.

- Vẫn như mọi lần thôi, chắc cô ta cũng giống như mấy đứa khác, thấy ngài Zollet có tiền lên đinh tới đây ăn vạ.

- Lần nào cũng chuyện quan trọng và sự nghiệp. Cuối cùng toàn chuyện vớ vẩn. Chắc cô ta cũng không phải ngoại lệ.

- Nhưng nghe nói Zollet trăng hoa lắm đấy, nếu không tại sao ngày nào cũng có cái loại con gái không gia gì tới đây ăn vạ vì có thai.

Mấy nhân viên nữ tiếp tục bàn tán nói xấu chủ của mình và nó. Nếu đang ở đó chắc nó không chịu nổi.

Tù văn phòng của mình qua camera Zollet có thể quan xát những gì nó vừa làm. Sau khi nó đi một lúc thì Tara tới. Mỉn cười thân thiện với nhân viên Tara nhẹ nhàng hỏi bọn họ:

- Chị có thể báo giùm với Zollet là tôi muốn tìm gặp, có chuyện quan trọng liên quan tới sự ngiệp của tôi. - Tara sốt sắng nói với họ.

- Liên quan tới sự nghiệp của chị chứ không phải sự nghiệp của Zollet. - Một nhân viên có tình hỏi lại.

- Liên quan tới sự nghiệp của tôi.

- Tôi nhận ra chị rồi. Chị là ngôi sao tuổi teen, tôi rất thích nghe nhạc và xem phim chị đóng. - Một nhân viên nữ gieo lên.

- Đúng là cô ấy rồi, chị có thể cho chúng tôi xin chữ kí được không?

- Các chị hãy báo giùm là tôi có việc quan trọng cần gặp Zollet.

Tara vui vẻ kí cho từng người bọn họ.

- Mời chị đi theo tôi. - Một nhân viên khác bảo với nó.

Đi dọc hành lang tới tầng số 9 nó tới được văn phòng của Zollet.

- Anh có chuyện gì vui sao? - Tara lo lắng hỏi Zollet.

- Hưm. Có chuyện gì vậy? - Zollet lạnh lùng liếc nhìn Tara

- Nếu anh không phá hủy sự nghiệp của tôi thì Victoria cũng phá hủy. Hai người đẹp đôi thật.

- Chuyện gì vậy?

- Anh biết rồi còn hỏi. Anh cho người theo dõi Victoria, nhưng lại không biết Victoria có trong tay những bức ảnh và clip sex của tôi. Giống như anh Victoria đem những thứ đó ra uy hiếp tôi bắt tôi phải làm theo lời cô ấy.

- Chỉ có vậy thôi ah?

- Trước kia anh đem những bức ảnh và clip sex của tôi ra uy hiếp, bắt tôi phải làm bạn gái anh. Bây giò Victoria cũng đem những thứ đó ra uy hiếp bắt tôi phải chia tay.

- Vậy thì chúng ta chia tay. Tôi sẽ bảo đảm những bức ảnh đó sẽ không bao giò được tiết lộ.

- Cảm ơn anh. Thực sự tôi rất bất ngờ vầ cách hành sử của Victoria, không thể tin được là cô ấy lại có hành động xấu xa độc địa như vậy.

- Tôi biết rồi, cô có thể về. Tôi sẽ chuyển tiền công trong thời gian cô làm bạn gái tôi vào tài khoản ngân hàng của cô.

- Chào anh, hẹn gặp lại anh sau.

Tara quay về với niềm hứng khởi, bao lo lắng đã được dủ bỏ. Zollet im lặng ngắm nhìn bức ảnh nó đôi môi hơi nhếch lên nở một nụ cười khih bỉ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Em Không Cam Chịu Mất Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook