Chương 1
akari
01/07/2014
Cuộc sống của hoàng tục và dân thường là 2 cuộc sống khác nhau . Cuộc sống của thường dân chỉ là 1 cuộc sống bình thường , ko cầu kì , ko sanh trọng . Họ sống rất tự do và có thể làm những gì mình muốn mà ko có bất cứ điều cấm kị gì có thể ngăn nó lại . Nhưng họ phải làm việc cực lực để kiếm miếng ăn , miếng mặc . Còn về cuộc sống của các hoàng tử công chúa ... Cuộc sống của hoàng tộc thì trái ngược lại . họ ko cần lo cái ăn cái mặc . Họ có nhựng gì họ muốn , nhưng tâm hồn thì như bị giam cầm . Những phong tục , những điều cấm kị , và những điều khác đã khiến họ phải mệt mỏi . Họ cần sự tự do ....
o0o
Một ngày đẹp trời , những tia nắng đầu tiên đã xuyên qua nhánh cây . Trên những cành lá , vài giọt nước còn đọng lại do cơn mưa đêm qua . Những chú chim non đang nhảy nhót , hót líu lo ..... Một ngày thật đẹp , Một ngày giúp ta càng thêm yêu đời hơn nhưng ...
_ Thưa công chúa Aoko , đã đến giờ dậy rồi ạ . Đức vua Nakamori có cho gọi công chúa đấy ạ - Cô nữ hầu nhẹ nhàng đi vào phòng cô công chúa bướng bỉnh
_ 5 phút nữa ! - Aoko quấn mình trong chăn , đưa 5 ngón tay ra
_ Thưa công chúa , cô phải dậy thôi . Đức vua đang cho gọi cô đó , nghe nói có chuyện gấp lắm - Cô nữ hầu như muốn van xin
_ hừ , quan trọng cái nỗi gì . Chắc là đi gặp cái tên đáng ghét Kudo chứ gì . Chán chết đc . Cũng tại cái tên đó nữa . Rõ ràng hắn cũng đâu có ưa mình , sao lại đồng ý chứ ? - Aoko giờ mới chịu tung chăn ra với vẻ mặt khó chịu .
5 phút sau , Aoko bước xuống \'\' ngôi nhà \'\' tráng lệ của mình thì thấy bố mình và cái cậu đáng ghét tên Kudo đó đã đứng phía dưới chờ sẵn .Gương mặt anh bây giờ ko mấy thân thiện cho lắm . Thấy cảnh này cô càng chán nản hơn .
Cô ko muốn nhìn thấy gương mặt đáng ghét của hắn chút nào . Nhưng theo phong tục , vị hôn phương phải gặp đối phương ít nhất 1 lấn trong 1 tuần để tránh tình trạng \'\' phai nhòa tình cảm \" ( Làm gì có cái loại phong tục đó chứ , hình như mình bịa hơi quá đáng )
\" Phong tục \" cô căm ghét từ đó , Tại sao cô ko thể làm những gì mình muốn ? Tại sao cô phải lấy người mình ko yêu ??? Tại sao ? Cô đã nhiều lần tự hỏi như vậy . Đã nhiều lần cô ước mình ko phải là công chúa . Cô ước mình chỉ là một người bình thường ... Cô khao khát sự tự do ... Còn Kudo , Anh có nghĩ như cô , anh có muốn đc tự do ? Nhưng tại sao anh im lặng ? Phải chăng anh đã cam chịu ? \" Người như anh ta thì thèm muốn gì ? hắn cam chịu tất để sau này trở thành vua rồi cai trị đất nước này thôi \" Đó là những gì mà Aoko có thể nghĩ về anh chàng hòng tử trầm lặng Kudo Shinichi
_ A Aoko , hôm nay Shinichi đến đưa con đi dạo này . - Ông Nakamori lên tiếng phá tan sự im lặng
_ thôi đi bố , tưởng con ko biết à ? chắc bố với cô Yukiko lại bày trò chứ gì . - Aoko nhăn mặt , Và ko quên lườm cái tên đang đứng với cái vẻ mặt hầm kia ( đó như một lời chào cho mỗi lần gặp mặt ) .
_ ... - Shinichi cũng ném cho cô cái lườm chẳng khác nào lúc nãy
o0o
Trong khi đó ..... Ở một ngôi nhà nhỏ trông cũng khá cũ , một cậu trai đang kêu í ớ :
_ Ran ! Cậu đã dậy chưa đấy ???? - Cậu trai đó vừa đập cửa vừa kêu
_ Rồi , Rồi . Tớ ra ngay ! - Cô gái tên RAn chạy ra
o0o
Một ngày đẹp trời , những tia nắng đầu tiên đã xuyên qua nhánh cây . Trên những cành lá , vài giọt nước còn đọng lại do cơn mưa đêm qua . Những chú chim non đang nhảy nhót , hót líu lo ..... Một ngày thật đẹp , Một ngày giúp ta càng thêm yêu đời hơn nhưng ...
_ Thưa công chúa Aoko , đã đến giờ dậy rồi ạ . Đức vua Nakamori có cho gọi công chúa đấy ạ - Cô nữ hầu nhẹ nhàng đi vào phòng cô công chúa bướng bỉnh
_ 5 phút nữa ! - Aoko quấn mình trong chăn , đưa 5 ngón tay ra
_ Thưa công chúa , cô phải dậy thôi . Đức vua đang cho gọi cô đó , nghe nói có chuyện gấp lắm - Cô nữ hầu như muốn van xin
_ hừ , quan trọng cái nỗi gì . Chắc là đi gặp cái tên đáng ghét Kudo chứ gì . Chán chết đc . Cũng tại cái tên đó nữa . Rõ ràng hắn cũng đâu có ưa mình , sao lại đồng ý chứ ? - Aoko giờ mới chịu tung chăn ra với vẻ mặt khó chịu .
5 phút sau , Aoko bước xuống \'\' ngôi nhà \'\' tráng lệ của mình thì thấy bố mình và cái cậu đáng ghét tên Kudo đó đã đứng phía dưới chờ sẵn .Gương mặt anh bây giờ ko mấy thân thiện cho lắm . Thấy cảnh này cô càng chán nản hơn .
Cô ko muốn nhìn thấy gương mặt đáng ghét của hắn chút nào . Nhưng theo phong tục , vị hôn phương phải gặp đối phương ít nhất 1 lấn trong 1 tuần để tránh tình trạng \'\' phai nhòa tình cảm \" ( Làm gì có cái loại phong tục đó chứ , hình như mình bịa hơi quá đáng )
\" Phong tục \" cô căm ghét từ đó , Tại sao cô ko thể làm những gì mình muốn ? Tại sao cô phải lấy người mình ko yêu ??? Tại sao ? Cô đã nhiều lần tự hỏi như vậy . Đã nhiều lần cô ước mình ko phải là công chúa . Cô ước mình chỉ là một người bình thường ... Cô khao khát sự tự do ... Còn Kudo , Anh có nghĩ như cô , anh có muốn đc tự do ? Nhưng tại sao anh im lặng ? Phải chăng anh đã cam chịu ? \" Người như anh ta thì thèm muốn gì ? hắn cam chịu tất để sau này trở thành vua rồi cai trị đất nước này thôi \" Đó là những gì mà Aoko có thể nghĩ về anh chàng hòng tử trầm lặng Kudo Shinichi
_ A Aoko , hôm nay Shinichi đến đưa con đi dạo này . - Ông Nakamori lên tiếng phá tan sự im lặng
_ thôi đi bố , tưởng con ko biết à ? chắc bố với cô Yukiko lại bày trò chứ gì . - Aoko nhăn mặt , Và ko quên lườm cái tên đang đứng với cái vẻ mặt hầm kia ( đó như một lời chào cho mỗi lần gặp mặt ) .
_ ... - Shinichi cũng ném cho cô cái lườm chẳng khác nào lúc nãy
o0o
Trong khi đó ..... Ở một ngôi nhà nhỏ trông cũng khá cũ , một cậu trai đang kêu í ớ :
_ Ran ! Cậu đã dậy chưa đấy ???? - Cậu trai đó vừa đập cửa vừa kêu
_ Rồi , Rồi . Tớ ra ngay ! - Cô gái tên RAn chạy ra
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.