Em Không Muốn Làm Người Thay Thế
Chương 25: Âm mưu trả thù
Kenzi Kenzi
27/06/2021
Sáng hôm sau Tô Ngọc Tuệ lờ mờ tỉnh dậy thì phát hiện mình đang nằm gọn trong vòng tay của Cố Diệp.
" Tại sao mình lại ở đây" cô bật dậy
" Em tỉnh rồi sao, để anh xem còn sốt không" anh vừa nói vừa đưa tay sờ lên trán cô nhưng bị cô tránh né
" Không cần anh quan tâm"
" Em làm sao vậy tại sao cứ tránh né anh"
" Vậy tôi hỏi anh La Ngọc Tuệ là ai? "
" Sao em lại biết cô ấy" anh khinh ngạc hỏi
" Trả lời cho tôi biết La Ngọc Tuệ là ai"
" Cô ấy là 1 người bạn của anh thôi em không cần quan tâm"
" Anh còn muốn nói dối tôi đến bao giờ"
" Em biết gì rồi"
" Anh đối xử tốt với tôi chỉ vì tôi tên là Ngọc Tuệ thôi phải không"
" Không phải như vậy "
" Vậy thì như nào anh nói tôi xem"
" Lúc đầu thì đúng là như vậy nhưng sau đó thì anh phát hiện anh yêu em mất rồi"
" Hừ... yêu tôi... anh không hề yêu tôi, người anh yêu là La Ngọc Tuệ"
" Đó đã là chuyện quá khứ rồi"
Chát
1 cái bạt tai in thẳng vào mặt anh, là cô tát anh
" Anh im đi anh chỉ hận tôi không phải họ La tôi không phải cô ấy thôi" cô hét lên
" Ngọc Tuệ em bình tĩnh đi"
" Từ giờ chúng ta không còn liên quan gì nữa"
Nói rồi cô chạy ra khỏi nhà anh. Đang đi thì gặp Âu Dương Chấn Phong
" Lại là cô à "
" Là anh? "
" Sao lần nào tôi cũng gặp cô nhỉ, chúng ta có duyên thật đấy"
" Nhìn anh có vẻ như chưa ăn gì, đi thôi tôi mời anh bữa tôi nợ anh đi"
" Được thôi"
2 người cùng nhau đi đến nhà hàng gần đó. Âu Dương Chấn Phong lịnh sự kéo ghế ra mời cô ngồi. Anh trông rất lịch thiệp, lúc nào cũng toả ra vẻ sang trọng lịch lãm đến mê người. Với nhan sắc và những hành động ga lăng của mình Âu Dương Chấn Phong thừa sức hạ gục hàng trăm cô gái. Anh cầm menu chọn được bò beefsteak sốt tiêu đen và rượu vang đỏ rồi đưa menu qua cho cô. Cô thì ăn đơn giản hơn chỉ 1 phần salad rau củ và bánh mì ăn kèm phô mai cheddar. Khi phần ăn đã bày ra trước mặt 2 người vừa ăn vừa trò chuyện.
" Tại sao hôm đó cô ấy lại xảy ra chuyện như vậy"
" Cái này tôi cũng không chắc nữa"
" Anh có thể giới thiệu 1 chút về mình không "
" À tôi tên là Âu Dương Chấn Phong năm nay 28t. Tôi sinh sống và làm việc ở Pháp từ nhỏ và vừa về nước đầu năm nay. Tôi hiện là giám đốc của tập đoàn A.D "
" Còn tôi là Tô Ngọc Tuệ năm nay 27t. Tôi là tổng giám đốc của tập đoàn thời trang Tô Thị "
" À mà cô có biết về Lục Bạch Nam không có thể nói cho tôi biết sơ qua về anh ta được không"
" Lục Bạch Nam hắn khá lạnh lùng, đôi khi hơi đáng sợ với hơi khó gần 1 chút. Nhưng nếu thân với anh ta thì sẽ thấy anh ta cũng không quá đáng sợ "
" Cảm ơn cô "
" Mà sao anh lại hỏi về anh ta "
" À tôi có 1 người em gái năm nay 22t. Nó mới được công ty của Lục Bạch Nam nhận làm nhân viên thực tập. Tính tình nó thì hơi nhát gan lại hay khóc tôi hỏi trước để nó đỡ bị doạ cho sợ "
" À ra là vậy. Anh ăn xong chưa mình đi thôi"
" Cô cứ đi trước tôi đợi con bé đến ăn sáng rồi sẽ chở nó đi đến tập đoàn Lục Thị cho quen đường "
" Vậy được tôi đi trước nha"
Sau khi Tô Ngọc Tuệ rời khỏi Âu Dương Chấn Phong nhấc máy lên gọi cho 1 người phụ nữ trẻ
" Thưa chủ nhân đã xác định được mục tiêu, tôi cũng đã lấy được tờ giấy trúng tuyển ấy ngày mai cô có thể đến được rồi"
" Rất tốt cứ tiếp tục tiếp cận cô ta để lấy thông tin "
" Mối thù của chủ nhân sắp có thể báo rồi "
" Lục Bạch Nam ta đã phải đợi 15 năm rồi cuối cùng cũng đến ngày này "
" Tại sao mình lại ở đây" cô bật dậy
" Em tỉnh rồi sao, để anh xem còn sốt không" anh vừa nói vừa đưa tay sờ lên trán cô nhưng bị cô tránh né
" Không cần anh quan tâm"
" Em làm sao vậy tại sao cứ tránh né anh"
" Vậy tôi hỏi anh La Ngọc Tuệ là ai? "
" Sao em lại biết cô ấy" anh khinh ngạc hỏi
" Trả lời cho tôi biết La Ngọc Tuệ là ai"
" Cô ấy là 1 người bạn của anh thôi em không cần quan tâm"
" Anh còn muốn nói dối tôi đến bao giờ"
" Em biết gì rồi"
" Anh đối xử tốt với tôi chỉ vì tôi tên là Ngọc Tuệ thôi phải không"
" Không phải như vậy "
" Vậy thì như nào anh nói tôi xem"
" Lúc đầu thì đúng là như vậy nhưng sau đó thì anh phát hiện anh yêu em mất rồi"
" Hừ... yêu tôi... anh không hề yêu tôi, người anh yêu là La Ngọc Tuệ"
" Đó đã là chuyện quá khứ rồi"
Chát
1 cái bạt tai in thẳng vào mặt anh, là cô tát anh
" Anh im đi anh chỉ hận tôi không phải họ La tôi không phải cô ấy thôi" cô hét lên
" Ngọc Tuệ em bình tĩnh đi"
" Từ giờ chúng ta không còn liên quan gì nữa"
Nói rồi cô chạy ra khỏi nhà anh. Đang đi thì gặp Âu Dương Chấn Phong
" Lại là cô à "
" Là anh? "
" Sao lần nào tôi cũng gặp cô nhỉ, chúng ta có duyên thật đấy"
" Nhìn anh có vẻ như chưa ăn gì, đi thôi tôi mời anh bữa tôi nợ anh đi"
" Được thôi"
2 người cùng nhau đi đến nhà hàng gần đó. Âu Dương Chấn Phong lịnh sự kéo ghế ra mời cô ngồi. Anh trông rất lịch thiệp, lúc nào cũng toả ra vẻ sang trọng lịch lãm đến mê người. Với nhan sắc và những hành động ga lăng của mình Âu Dương Chấn Phong thừa sức hạ gục hàng trăm cô gái. Anh cầm menu chọn được bò beefsteak sốt tiêu đen và rượu vang đỏ rồi đưa menu qua cho cô. Cô thì ăn đơn giản hơn chỉ 1 phần salad rau củ và bánh mì ăn kèm phô mai cheddar. Khi phần ăn đã bày ra trước mặt 2 người vừa ăn vừa trò chuyện.
" Tại sao hôm đó cô ấy lại xảy ra chuyện như vậy"
" Cái này tôi cũng không chắc nữa"
" Anh có thể giới thiệu 1 chút về mình không "
" À tôi tên là Âu Dương Chấn Phong năm nay 28t. Tôi sinh sống và làm việc ở Pháp từ nhỏ và vừa về nước đầu năm nay. Tôi hiện là giám đốc của tập đoàn A.D "
" Còn tôi là Tô Ngọc Tuệ năm nay 27t. Tôi là tổng giám đốc của tập đoàn thời trang Tô Thị "
" À mà cô có biết về Lục Bạch Nam không có thể nói cho tôi biết sơ qua về anh ta được không"
" Lục Bạch Nam hắn khá lạnh lùng, đôi khi hơi đáng sợ với hơi khó gần 1 chút. Nhưng nếu thân với anh ta thì sẽ thấy anh ta cũng không quá đáng sợ "
" Cảm ơn cô "
" Mà sao anh lại hỏi về anh ta "
" À tôi có 1 người em gái năm nay 22t. Nó mới được công ty của Lục Bạch Nam nhận làm nhân viên thực tập. Tính tình nó thì hơi nhát gan lại hay khóc tôi hỏi trước để nó đỡ bị doạ cho sợ "
" À ra là vậy. Anh ăn xong chưa mình đi thôi"
" Cô cứ đi trước tôi đợi con bé đến ăn sáng rồi sẽ chở nó đi đến tập đoàn Lục Thị cho quen đường "
" Vậy được tôi đi trước nha"
Sau khi Tô Ngọc Tuệ rời khỏi Âu Dương Chấn Phong nhấc máy lên gọi cho 1 người phụ nữ trẻ
" Thưa chủ nhân đã xác định được mục tiêu, tôi cũng đã lấy được tờ giấy trúng tuyển ấy ngày mai cô có thể đến được rồi"
" Rất tốt cứ tiếp tục tiếp cận cô ta để lấy thông tin "
" Mối thù của chủ nhân sắp có thể báo rồi "
" Lục Bạch Nam ta đã phải đợi 15 năm rồi cuối cùng cũng đến ngày này "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.