Em Không Muốn Làm Người Thay Thế
Chương 18: Chỉ là quan hệ hợp đồng
Kenzi Kenzi
27/06/2021
Sau khi thương lượng 1 hồi 2 người đàn ông đi xuống nhà lái xe đi mất. Lúc này Thượng Quan Ý Phương cũng đã thức giấc. Cô tắm rửa rồi xuống nhà đã thấy Vũ Băng Thanh ngồi ở bàn ăn
" Thượng Quan tiểu thư cô cũng ra đây ăn đi"
" Em vào ngay đây"
" Thượng Quan tiểu thư ăn thấy có vừa miệng không "
" Ngon lắm"
" Vậy ăn nhiều 1 chút"
" Chị cứ gọi em là Ý Phương là được rồi "
" Được vậy em cứ gọi chị là Băng Thanh "
" Chị ăn nhiều lên cho em bé nữa" cô vừa nói vừa cười. Nụ cười của cô tựa như ánh ban mai rất xinh đẹp và đơn thuần
" Em biết không em là người đầu tiên được lão ngũ công khai với truyền thông đấy"
Đang ăn nghe được câu nói này hành động và lời nói của Ý Phương không còn được tự nhiên nữa
" Thật ra là giữa bọn em chỉ là mối quan hệ hợp đồng"
" Hợp đồng ?"
" Đúng vậy em và Trương Đông Thành không hề yêu nhau thật, anh ta và em kí 1 bản hợp đồng thôi"
" Chị không hiểu lắm"
" Nó gần giống như hợp đồng tình nhân nhưng cao giá hơn vì sẽ được công khai và được trả tiền"
" Em yêu Trương Đông Thành phải không"
" Sao chị nói vậy" giọng cô có chút lạc đi
" Nếu em nói vì tiền chị không bao giờ tin. Gia tộc của em là gia tộc lớn em lại là bảo bối nhỏ trong lòng họ cần gì vì chút tiền mà phải làm vậy"
" Em đúng là yêu anh ta, yêu từ cái nhìn đầu tiên nhưng anh ta sẽ không bao giờ yêu em"
" Hợp đồng ký được bao lâu rồi "
" 3 tháng "
" Chị có thể giúp em "
" Giúp.... giúp kiểu gì"
" Chị có cách cứ tin chị"
" Được em tin chị "
Chẳng hiểu sao chỉ vừa mới gặp cô gái này Vũ Băng Thanh đã thích rồi. Mặc dù chỉ nhỏ hơn cô 1 tuổi nhưng Thượng Quan Ý Phương có suy nghĩ rất trưởng thành thật sự đối lập với tính cách trẻ con của cô.
Sau khi bàn bạc kĩ lưỡng thì cô và Ý Phương quyết định cược 1 lần xem thử. Cô nhấc máy gọi cho anh còn Ý Phương thì chạy lên phòng để chuẩn bị bắt đầu kế hoạch
" Lâm Vũ Thiên anh đi đâu rồi"
" Anh đang bàn chút việc với lão ngũ"
" Bảo Trương Đông Thành lập tức về ngay Thượng Quan tiểu thư xảy ra chuyện rồi"
" Thượng Quan Ý Phương xảy ra chuyện gì"
" Về đi rồi nói "
" Này đi về thôi bảo bối nhỏ của cậu gặp chuyện gì rồi" anh quay sang nói với hắn
" Là sao gặp chuyện gì"
" Đi rồi nói "
Tắt máy xong cô liền chạy lên cửa phòng Ý Phương nói
" Em nhớ chút nữa diễn cho tốt vào nhé "
" Em biết rồi"
Cô không hề biết được bên trong phòng Thượng Quan Ý Phương đang thật sự gặp nguy hiểm
10 phút sau đã thấy sự có mặt của 2 người tại cửa lớn ngôi nhà. Trương Đông Thành hốt hoảng chạy vào
" Thượng Quan Ý Phương sao rồi"
" Tôi cũng không biết vừa ăn xong em ấy nói thấy chóng mặt nên lên phòng rồi. Nhưng tôi gọi lại không thấy em ấy trả lời"
" Cô ấy đã ăn những gì"
" Em ấy chỉ ăn cari nhật thôi "
" Trong cari có chứa hành tây không"
" Có chứ có hành tây và cà rốt"
" Cô ấy dị ứng với hành tây"
" Cái gì " cô hốt hoảng
" Mau mang chìa khóa dự phòng của ngôi nhà tới đây"
" Thượng Quan Ý Phương em có trong đấy không lên tiếng đi" vừa nói hắn vừa đập cửa nhưng vẫn không nghe thấy tiếng hồi đáp
" Chìa khóa phòng đây"
Vừa mở cửa ra đập vào mắt hắn là hình ảnh 1 Thượng Quan Ý Phương đang nằm bất động trên giường cả người phát ban đỏ. Ngay lập tức hắn lao đến ôm cô chạy ra xe.
" Thượng Quan tiểu thư cô cũng ra đây ăn đi"
" Em vào ngay đây"
" Thượng Quan tiểu thư ăn thấy có vừa miệng không "
" Ngon lắm"
" Vậy ăn nhiều 1 chút"
" Chị cứ gọi em là Ý Phương là được rồi "
" Được vậy em cứ gọi chị là Băng Thanh "
" Chị ăn nhiều lên cho em bé nữa" cô vừa nói vừa cười. Nụ cười của cô tựa như ánh ban mai rất xinh đẹp và đơn thuần
" Em biết không em là người đầu tiên được lão ngũ công khai với truyền thông đấy"
Đang ăn nghe được câu nói này hành động và lời nói của Ý Phương không còn được tự nhiên nữa
" Thật ra là giữa bọn em chỉ là mối quan hệ hợp đồng"
" Hợp đồng ?"
" Đúng vậy em và Trương Đông Thành không hề yêu nhau thật, anh ta và em kí 1 bản hợp đồng thôi"
" Chị không hiểu lắm"
" Nó gần giống như hợp đồng tình nhân nhưng cao giá hơn vì sẽ được công khai và được trả tiền"
" Em yêu Trương Đông Thành phải không"
" Sao chị nói vậy" giọng cô có chút lạc đi
" Nếu em nói vì tiền chị không bao giờ tin. Gia tộc của em là gia tộc lớn em lại là bảo bối nhỏ trong lòng họ cần gì vì chút tiền mà phải làm vậy"
" Em đúng là yêu anh ta, yêu từ cái nhìn đầu tiên nhưng anh ta sẽ không bao giờ yêu em"
" Hợp đồng ký được bao lâu rồi "
" 3 tháng "
" Chị có thể giúp em "
" Giúp.... giúp kiểu gì"
" Chị có cách cứ tin chị"
" Được em tin chị "
Chẳng hiểu sao chỉ vừa mới gặp cô gái này Vũ Băng Thanh đã thích rồi. Mặc dù chỉ nhỏ hơn cô 1 tuổi nhưng Thượng Quan Ý Phương có suy nghĩ rất trưởng thành thật sự đối lập với tính cách trẻ con của cô.
Sau khi bàn bạc kĩ lưỡng thì cô và Ý Phương quyết định cược 1 lần xem thử. Cô nhấc máy gọi cho anh còn Ý Phương thì chạy lên phòng để chuẩn bị bắt đầu kế hoạch
" Lâm Vũ Thiên anh đi đâu rồi"
" Anh đang bàn chút việc với lão ngũ"
" Bảo Trương Đông Thành lập tức về ngay Thượng Quan tiểu thư xảy ra chuyện rồi"
" Thượng Quan Ý Phương xảy ra chuyện gì"
" Về đi rồi nói "
" Này đi về thôi bảo bối nhỏ của cậu gặp chuyện gì rồi" anh quay sang nói với hắn
" Là sao gặp chuyện gì"
" Đi rồi nói "
Tắt máy xong cô liền chạy lên cửa phòng Ý Phương nói
" Em nhớ chút nữa diễn cho tốt vào nhé "
" Em biết rồi"
Cô không hề biết được bên trong phòng Thượng Quan Ý Phương đang thật sự gặp nguy hiểm
10 phút sau đã thấy sự có mặt của 2 người tại cửa lớn ngôi nhà. Trương Đông Thành hốt hoảng chạy vào
" Thượng Quan Ý Phương sao rồi"
" Tôi cũng không biết vừa ăn xong em ấy nói thấy chóng mặt nên lên phòng rồi. Nhưng tôi gọi lại không thấy em ấy trả lời"
" Cô ấy đã ăn những gì"
" Em ấy chỉ ăn cari nhật thôi "
" Trong cari có chứa hành tây không"
" Có chứ có hành tây và cà rốt"
" Cô ấy dị ứng với hành tây"
" Cái gì " cô hốt hoảng
" Mau mang chìa khóa dự phòng của ngôi nhà tới đây"
" Thượng Quan Ý Phương em có trong đấy không lên tiếng đi" vừa nói hắn vừa đập cửa nhưng vẫn không nghe thấy tiếng hồi đáp
" Chìa khóa phòng đây"
Vừa mở cửa ra đập vào mắt hắn là hình ảnh 1 Thượng Quan Ý Phương đang nằm bất động trên giường cả người phát ban đỏ. Ngay lập tức hắn lao đến ôm cô chạy ra xe.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.