Em Là Bảo Bối: Daddy Cưng Chiều Vợ Trẻ
Chương 57: Bùng cháy-Lụi tàn
Đy Linh
03/05/2021
-Vâng thưa quý vị, có vẻ như scandal của Đại tiểu thư Lục gia Lục Lam Anh đã
mở màn cho chuỗi này xuống dốc, tăm tối của Lục gia, theo mạch sự kiện
đó hôm nay tôi cùng chàng MC điển trai bên cạnh lại mang đến cho quý vị
một tin sốt dẻo đây theo nguồn thông tin mới nhất cho hay Phu nhân của
Lục Gia đang ngoại tình cùng một chàng trai chỉ đáng tuổi con mình không chỉ dừng lại ở đó bà ấy còn cùng tình nhân trẻ của mình dùng tiền hối
lộ lên tới hơn 17 triệu đô để đi du lịch, ăn chơi, thậm chí là mua căn
biệt thự ven biển để thoải mái hẹn hò
-Còn chưa hết đâu, Lão gia Lục Tam Kỳ cũng không kém cạnh vợ, tuy không có tình nhân trẻ nhưng ngay buổi chiều nay trước giờ chương trình phát sóng đã có người gửi bưu phẩm giấu tên đến toà soạn bằng chứng ông ta đã cưỡng bức người giúp việc đến có thể rồi bỏ mặc bà ấy tự vượt cạn một mình kiệt sức mà chết hơn 20 năm trước mà người phụ nữ đó không ai khác chính là mẹ đẻ của Nhị tiểu thư là Trương thiếu phu nhân bây giờ Lục Lam Linh
-Vậy còn việc tham ô công quỹ nhà nước đến gần 30 triệu đô thì sao?
Hai MC trong tv thay nhau kể ra tội trạng đen tối của từng người nhà Lục gia, Lam Linh ngồi trên sô pha vẻ mặt mãn nguyện cuối cùng cũng thành công rồi, người mẹ đáng thương của cô cuối cùng cũng có thể an tâm mà siêu thoát tới một nơi yên bình và xinh đẹp. Trương phu nhân và Trương lão gia đưa ánh mắt đau xót nhìn Lam Linh, đứa con dâu đáng yêu ngoan ngoãn của gia đình này đã phải trải qua những gì chứ, bà đau lòng ôm lấy Lam Linh vào lòng xoa xoa đầy cô
-Con gái, con đúng là một đứa trẻ tốt, mạnh mẽ sống hai mười năm trong hoàn cảnh như thế phải khó khăn đến mức nào chứ. Sau này con chính là con gái Trương gia bất kể ai cũng không được phép động đến một cọng tóc của con, ôi con bé này đáng thương biết bao!
Trương phu nhân nói, giọng nói lạc đi vì khóc khiến Lam Linh cũng không cầm được nước mắt mà khóc theo bà:
-Trước kia con chưa từng hiểu cảm giác thế nào là gia đình, chưa hiểu được cảm giác được ba mẹ cưng chiều bao bọc là thế nào chỉ khi tới đây làm con của Trương gia con mới cảm nhận được thứ hạnh phúc đó. Con hứa sẽ là con gái ngoan của ba mẹ, sau này sẽ phục dưỡng chăm sóc ba mẹ thật tốt!
Lam Linh nói xong khóc nức nở trong lòng bà như một đứa trẻ, Trương lão gia nhìn cô trong lòng dâng nên cảm giác đau lòng giống như đứa con gái ông cất lòng yêu thương phải chịu ấm ức vậy, Trương phu nhân cầm khăn giấy lau nước mắt vỗ vỗ vào lưng cô, ra hiệu cho Trương Ngạn tới dỗ dành cô, anh nãy giờ luôn quan sát từ bên kia hiểu ý mẹ mình đi tới, đỡ vai Lam Linh dậy xoay người cô lại lau nước mắt không quên dỗ dành cô
-Đừng khóc, mọi chuyện xong cả rồi ấm ức em phải chịu suốt 20 năm cả nỗi oan ức của mẹ nữa, xong hết rồi làm việc ác ắt sẽ phải trả giá, em còn có bố mẹ và anh nữa sau này chúng ta cùng nhau sinh thêm vài đứa nhỏ, cuộc sống như thế mới là hạnh phúc, đúng không?
Anh cầm lấy dĩa đâm miếng hoa quả trong đĩa rồi đưa cho cô vẫn không ngừng dỗ dành, Lam Linh lúc này mới kìm được xúc động ngoãn ngoãn nghe lời anh nhận này quả cho vào miệng, gật đầu.
Bên này Trần Hạo cùng Hàn Hàn cũng đang trên ô tô lắng nghe tin tức, hai người họ đang tiễn mẹ Trần Hạo và Filla quay lại Nga, Filla chấp nhận rồi cô vốn không phải người ngang ngược đến ngốc nghếch cô hiểu tình cảm là thứ không thể ép buộc nhất trên thế giới này, còn về phía mẹ của Trần Hạo bà biết chỉ cần là người con trai mình nhọc lòng lo lắng, theo đuổi ắt sẽ là một cô gái tốt. Hàn Hàn ngồi ghế lái phụ, nghe xong tin tức thoả mãn không thôi, ngay lúc này cô lại thấy hạnh phúc vô cùng người bạn mà cô xem trọng nhất, thân thiết nhất bây giờ có thể sống một cuộc sống thoải mái rồi, không còn thù hận không vướng bận, ghanh ghét thật tốt. Trần Hạo lái xe nhưng vẫn dùng một tay đỡ lấy khuôn mặt cô bóp nhẹ vào hai bầu má
-Nhà họ xong rồi, khi nào mới tới anh và em đây?
-Anh và em chuyện gì? Anh biết đấy hoàn cảnh nhà em cũng không tốt bây giờ em ngoài cái tên Hàn Hàn này thì một chút cũng không liên quan tới nhà họ Hàn rồi. Hơn nữa em cũng sắp tốt nghiệp công việc còn chưa ổn định thì tính chuyện gì chứ?
-Thì anh nói rồi mà, không phải bảo em tốt nghiệp tới làm nhân viên thiết kế ở công ty anh sao? Phòng sáng tạo thiếu người lắm đó em còn muốn đi đâu?
Hàn Hàn ngẫn nghĩ một lúc:
-Thật ra em cũng muốn, nhưng quan hệ của chúng ta bây giờ như vậy là đi cửa sau kỳ lắm
-Vậy bây giờ em một bước lên làm phu nhân tổng giám đốc thì khác chỗ nào đâu?
Hàn Hàn cứng họng, thấy cũng có lý không cãi lại được anh im lặng nhìn đường, Filla khều khều vai cô:
-Khi nào hai người kết hôn nhất định phải mời tôi nhé? Tôi muốn làm phù dâu đó
-Được được sẽ mời chị mà, chỉ lo lúc đó phù dâu lại xinh đẹp hơn cô dâu
Hàn Hàn cũng nhiệt tình trêu chọc, cô gái khoảng thời gian qua sống cùng tuy cô ấy có tình cảm với Trần Hạo nhưng không phải loại trà xanh đáng ghét, sau khi thấy Trần Hạo cùng cô hẹn hò, yêu đường cungc rất hiểu chuyện mà rút lui, haizzz nếu như trà xanh trong phim đều như vậy thì nữ chính đã không vất vả khóc hết nước mắt rồi
-Còn chưa hết đâu, Lão gia Lục Tam Kỳ cũng không kém cạnh vợ, tuy không có tình nhân trẻ nhưng ngay buổi chiều nay trước giờ chương trình phát sóng đã có người gửi bưu phẩm giấu tên đến toà soạn bằng chứng ông ta đã cưỡng bức người giúp việc đến có thể rồi bỏ mặc bà ấy tự vượt cạn một mình kiệt sức mà chết hơn 20 năm trước mà người phụ nữ đó không ai khác chính là mẹ đẻ của Nhị tiểu thư là Trương thiếu phu nhân bây giờ Lục Lam Linh
-Vậy còn việc tham ô công quỹ nhà nước đến gần 30 triệu đô thì sao?
Hai MC trong tv thay nhau kể ra tội trạng đen tối của từng người nhà Lục gia, Lam Linh ngồi trên sô pha vẻ mặt mãn nguyện cuối cùng cũng thành công rồi, người mẹ đáng thương của cô cuối cùng cũng có thể an tâm mà siêu thoát tới một nơi yên bình và xinh đẹp. Trương phu nhân và Trương lão gia đưa ánh mắt đau xót nhìn Lam Linh, đứa con dâu đáng yêu ngoan ngoãn của gia đình này đã phải trải qua những gì chứ, bà đau lòng ôm lấy Lam Linh vào lòng xoa xoa đầy cô
-Con gái, con đúng là một đứa trẻ tốt, mạnh mẽ sống hai mười năm trong hoàn cảnh như thế phải khó khăn đến mức nào chứ. Sau này con chính là con gái Trương gia bất kể ai cũng không được phép động đến một cọng tóc của con, ôi con bé này đáng thương biết bao!
Trương phu nhân nói, giọng nói lạc đi vì khóc khiến Lam Linh cũng không cầm được nước mắt mà khóc theo bà:
-Trước kia con chưa từng hiểu cảm giác thế nào là gia đình, chưa hiểu được cảm giác được ba mẹ cưng chiều bao bọc là thế nào chỉ khi tới đây làm con của Trương gia con mới cảm nhận được thứ hạnh phúc đó. Con hứa sẽ là con gái ngoan của ba mẹ, sau này sẽ phục dưỡng chăm sóc ba mẹ thật tốt!
Lam Linh nói xong khóc nức nở trong lòng bà như một đứa trẻ, Trương lão gia nhìn cô trong lòng dâng nên cảm giác đau lòng giống như đứa con gái ông cất lòng yêu thương phải chịu ấm ức vậy, Trương phu nhân cầm khăn giấy lau nước mắt vỗ vỗ vào lưng cô, ra hiệu cho Trương Ngạn tới dỗ dành cô, anh nãy giờ luôn quan sát từ bên kia hiểu ý mẹ mình đi tới, đỡ vai Lam Linh dậy xoay người cô lại lau nước mắt không quên dỗ dành cô
-Đừng khóc, mọi chuyện xong cả rồi ấm ức em phải chịu suốt 20 năm cả nỗi oan ức của mẹ nữa, xong hết rồi làm việc ác ắt sẽ phải trả giá, em còn có bố mẹ và anh nữa sau này chúng ta cùng nhau sinh thêm vài đứa nhỏ, cuộc sống như thế mới là hạnh phúc, đúng không?
Anh cầm lấy dĩa đâm miếng hoa quả trong đĩa rồi đưa cho cô vẫn không ngừng dỗ dành, Lam Linh lúc này mới kìm được xúc động ngoãn ngoãn nghe lời anh nhận này quả cho vào miệng, gật đầu.
Bên này Trần Hạo cùng Hàn Hàn cũng đang trên ô tô lắng nghe tin tức, hai người họ đang tiễn mẹ Trần Hạo và Filla quay lại Nga, Filla chấp nhận rồi cô vốn không phải người ngang ngược đến ngốc nghếch cô hiểu tình cảm là thứ không thể ép buộc nhất trên thế giới này, còn về phía mẹ của Trần Hạo bà biết chỉ cần là người con trai mình nhọc lòng lo lắng, theo đuổi ắt sẽ là một cô gái tốt. Hàn Hàn ngồi ghế lái phụ, nghe xong tin tức thoả mãn không thôi, ngay lúc này cô lại thấy hạnh phúc vô cùng người bạn mà cô xem trọng nhất, thân thiết nhất bây giờ có thể sống một cuộc sống thoải mái rồi, không còn thù hận không vướng bận, ghanh ghét thật tốt. Trần Hạo lái xe nhưng vẫn dùng một tay đỡ lấy khuôn mặt cô bóp nhẹ vào hai bầu má
-Nhà họ xong rồi, khi nào mới tới anh và em đây?
-Anh và em chuyện gì? Anh biết đấy hoàn cảnh nhà em cũng không tốt bây giờ em ngoài cái tên Hàn Hàn này thì một chút cũng không liên quan tới nhà họ Hàn rồi. Hơn nữa em cũng sắp tốt nghiệp công việc còn chưa ổn định thì tính chuyện gì chứ?
-Thì anh nói rồi mà, không phải bảo em tốt nghiệp tới làm nhân viên thiết kế ở công ty anh sao? Phòng sáng tạo thiếu người lắm đó em còn muốn đi đâu?
Hàn Hàn ngẫn nghĩ một lúc:
-Thật ra em cũng muốn, nhưng quan hệ của chúng ta bây giờ như vậy là đi cửa sau kỳ lắm
-Vậy bây giờ em một bước lên làm phu nhân tổng giám đốc thì khác chỗ nào đâu?
Hàn Hàn cứng họng, thấy cũng có lý không cãi lại được anh im lặng nhìn đường, Filla khều khều vai cô:
-Khi nào hai người kết hôn nhất định phải mời tôi nhé? Tôi muốn làm phù dâu đó
-Được được sẽ mời chị mà, chỉ lo lúc đó phù dâu lại xinh đẹp hơn cô dâu
Hàn Hàn cũng nhiệt tình trêu chọc, cô gái khoảng thời gian qua sống cùng tuy cô ấy có tình cảm với Trần Hạo nhưng không phải loại trà xanh đáng ghét, sau khi thấy Trần Hạo cùng cô hẹn hò, yêu đường cungc rất hiểu chuyện mà rút lui, haizzz nếu như trà xanh trong phim đều như vậy thì nữ chính đã không vất vả khóc hết nước mắt rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.