Em Là Bảo Bối: Daddy Cưng Chiều Vợ Trẻ
Chương 27: Đáp trả
Đy Linh
30/04/2021
Chiếc xe đen bóng loáng vừa dừng trước cổng Lục gia liền thu hút sự chú ý của mọi người, giống như đó là điều hiển nhiên, Trương Ngạn bước xuống sau đó cẩn thận đỡ lấy Lam Linh hôm nay nếu tới không đọc thiếp mời còn sợ rằng mọi người sẽ hiểu lầm Trương tổng cùng phu nhân là nhân vật chính đi, cũng đúng họ vừa xuất hiện lập tức lu mờ đi mọi thứ xung quanh. Lam Linh khoác tay anh, cả hai từ từ bước vào không cần nhìn cũng biết anh mắt của các tiểu thư kia nhìn cô thế nào, ngưỡng mộ, ghen tị, ao ước đều đủ cả, tất nhiên những ánh mắt thèm khát đặt lên người chồng cô không ít, cô cũng biết rõ dù đã là đàn ông có vợ nhưng rất nhiều cô gái luôn muốn leo lên giường anh bao gồm cả Lục Lam Anh. Trương Ngạn nhìn ánh mắt của những tên đàn ông kia đặt lên người vợ mình vô cùng khó chịu, anh rời tay chuyển xuống ôm lấy eo cô chặt hơn, ghé tai vợ thì thầm
-Anh nên móc mắt mấy thằng nhãi đó không?
Lam Linh tươi cười, rít từng chữ qua kẽ răng:
-Anh sắp 34 tuổi rồi? Còn đánh lại người ta không?
Trương Ngạn híp mắt nhìn cô, suốt ngày chê anh già rốt cuộc là ý gì? Bây giờ thích trai trẻ rồi sao? Tuy nhiều tuổi một chút nhưng anh đây đâu thua kém mấy thằng nhãi đó, toàn lũ vắt mũi chưa sạch mà dám nhìn phu nhân của Trương tổng với anh mắt như sói già thấy cừu non đó? Chẳng lẽ lúc này anh kéo cô lên sân khấu chỉ vào bụng cô tuyến bố “ở đây là con của tôi, mấy người gỡ ánh mắt đó xuống ngay”.
Từ xa, Lục lão gia và Lục phu nhân đi tới tay bắt mặt mừng, vui vẻ như thấy đứa con gái đi lấy chồng xa bao lâu trở về. Trương Ngạn cùng Lam Linh đều biết, bọn họ làm như vậy là muốn cho mọi người thấy Lục gia có đứa con rể là Trương tổng, chỉ cần vậy thôi sau này mọi thứ cũng dễ dàng hơn rồi. Lục phu nhân ngắm nhìn Lam Linh một vòng, khen ngợi hết lời
-Con gái út của ta, không ngờ lại xinh đẹp thế này, để ta xem một chút nào ôi trời...càng ngày càng xinh đẹp!
Trương Ngạn nhướn mày nhìn đôi vợ chồng già giả tạo, diễn một màn kịch gia đình hạnh phúc trước mắt thiên hạ, anh quay qua nhìn vợ mình, cũng phải công nhận thật sự rất đẹp. Chiếc váy xanh đậm được phủ kim tuyến óng ánh khéo léo trùm thêm một lớp vải voan đen mềm mại bên ngoài, phần cổ vuông tuy kín đáo, lịch sự nhưng lại vừa vặn khoe ra phần ngực đẫy đà, trắng trẻo của cô, thiết kế ống tay áo tuy dài nhưng xuyên thấu, đính ngọc trai làm ẩn hiện làn da trắng của cô vừa sang trọng, thanh lịch lại rất quyến rũ nhìn tổng thể chiếc váy Lam Linh khoác trên người giống như một bầu trời đêm đầy sao lấp lánh, thật sự rất đẹp. Trương Ngạn cũng thầm gật đầu khen con mắt tinh tưởng của cô, 5 chiếc váy được thiết kế mỗi chiếc một màu cô lại chọn phải chiếc này, 4 chiếc còn lại bữa tiệc này đều có những cô gái lựa chọn màu đó cả, xem ra đỏ, vàng hay hồng, trắng đều là những màu cơ bản, phổ thông màu sắc mà cô chọn thật sự rất xuất sắc, kết hợp với bộ vest của anh, chiếc áo của anh không làm bằng chất liệu như những chiếc vest khác mà là vải nhung cùng tông màu xanh đậm như váy của cô, kết hợp khéo léo với quần âu đen và sơ mi trắng, điểm nhấc tạo lên sự ấn tượng và bản phối hoàn hảo với chiếc váy của vợ anh bên cạnh chính là chiếc cà vạt và đôi giày óng ánh nhưng không chói loá, chiếc cài cà vạt bằng kim cương đủ làm lên sự trưởng thành, thanh lịch cũng khéo léo khoe sự giàu có của chủ sở hữu. Trương Ngạn mỉm cười xã giao, đưa hộp quà về phía Lục phu nhân
-Không có gì to tát, chỉ có món quá nhỏ, chúc Lục phu nhân sinh nhật vui vẻ!
-Tại sao lại là Lục phu nhân? Gọi là mẹ đều là người một nhà!
Lục phu nhân nhận lấy chiếc hộp từ tay anh, kín đáo mở ra là một bộ trang sức kim cương, mắt bà lập tức sáng rực xem ra đứa con rể này cũng cho bà chút mặt mũi, bà khoác tay Lục lão gia
-Vào trong thôi, bữa tiệc vừa bắt đầu rồi
Lam Linh không nói gì chỉ mỉm cười, Trương Ngạn cũng nhìn cô dịu dàng ôm eo cô bước vào. Trương Ngạn cũng cô chọn một bàn tuỳ ý đứng đó, hướng lên sân khấu xem nhiều trò lố lăng, chỉ là một bữa tiệc sinh nhật cũng không nhất thiết phải làm như rạp xiếc thế này. Anh vừa đứng đó, đã có không ít giám đốc lớn nhỏ, già trẻ đi tới ai cũng muốn tạo quan hệ, ấn tượng tốt với Trương tổng, thương trường chính là như vậy chỉ cần bản thân có lợi chuyện gì cũng bất chấp làm tới.
-Trương tổng và phu nhân, tôi xin phép mời hai người một ly. Thật sự hai người quá đẹp đôi rồi!
Trương Ngạn lịch sự nhìn người đàn ông trung niên trước mắt, nhướn mày
-Ngô tổng quá khen, đến ông còn thấy chúng tôi rất đẹp đôi vậy mà con trai ông lại nhìn vợ tôi như vậy, thật khiến tôi khó chịu
Ngô tổng kinh hãi một phen đưa mắt tìm kiếm con trai mình, Lam Linh cũng lén lút nhìn theo hướng ông ta quan sát, thì ra là học trưởng Ngô Ân, Ngô Ân là con trai ông ta sao? Đúng là anh ta luôn nhìn cô như vậy, Ngô tổng mím môi, một hơi cạn hết ly rượu
-Ly này tôi thay mặt con trai mình xin lỗi Trương tổng, mong anh thứ lỗi nó còn nhỏ vẫn chưa hiểu rõ thế sự!
Trương Ngạn chớp mắt, giơ ly rượu lên trước mặt rồi nhấp một ngụm xem như là sự đồng ý. Ngô tổng thở phào nhẹ nhõm, thằng con trời đánh suýt nữa thì hại cả nhà rơi xuống vực sâu rồi, mắt để ở đâu cũng được sao lại có thể liền lĩnh dán vào vợ của tên kiêu ngạo, tính tình thất thường khó ưa này chứ. Đột nhiên một cô gái với chiếc đầm tím bó sát quyến rũ bước tới cạnh anh, mùi hương này... Lam Linh hít sâu một hơi nhìn theo hướng đó, đúng như cô dự đoán lại là mối tình đầu ấy, Lucy gió ly rượu về phía hai người mỉm cười ngọt ngào, nhưng Lam Linh đủ tinh tế để cảm nhận được sự ngọt ngào trong nụ cười ấy chỉ dừng lại trên người Trương Ngạn, chuyển tới cô nụ cười kia đã mang thêm rất nhiều ẩn ý
-Trên cương vị là người đại diện cho dự án sắp tới của công ty, tôi có thể mời Trương tổng cùng phu nhân một ly không?
Trương Ngạn lồng ngực căng cứng, ái ngại nhìn Lam Linh bên cạnh, bỗng anh thấy bên cạnh mình trở lên lạnh lẽo vô cùng, nụ cười trên môi vợ anh giống như sự đe doạ ngọt ngào vậy, theo phép lịch sự anh vẫn cầm ly nhấp một ngụm, rồi nhanh tay lấy ly rượu trên tay cô
-Xin lỗi, cô ấy đang mang thai, tôi uống thay!
Lucy nhìn Lam Linh, miệng buông lời khen ngợi, nhưng trong lời khen đó mang theo không ít ý châm chọc
-Phu nhân thật xinh đẹp. Nhưng nhìn qua nhìn lại có phải cô ấy và tôi có tới 7 phần giống nhau không, Trương tổng?
Lucy cười nhìn hai người trước mặt, cô biết hai người kia hiểu ý cô muốn nói, để xem xem anh sẽ trả lời thế nào, ánh mắt Lucy trông chờ nhìn hai người. Lam Linh gật đầu, cũng mỉm cười công nhận, nhẹ giọng
-Chính tôi cũng cảm thấy như vậy, làm tôi lại nhớ tới một câu “Giống tôi tại sao không phải tôi”, xem ra câu đó phải để Trương tổng trả lời rồi! Tại sao giống nhau như vậy mà lại chọn tôi chứ không chọn Thẩm tiểu thư đây?
Trương Ngạn sửng sốt nhìn cô vợ nhỏ bên cạnh, không ngờ vợ anh lại sắc bén đến vậy, một câu nói liền gọn gàng chặt thẳng vào Lucy, thẳng thắn lôi thân phận thật của cô ra noid chuyện, đáng sợ. Lucy cũng kinh ngạc nhìn cô, cô ta đã biết thân phận thật của cô rồi, đã không tức giận ngược lại còn đá cô một vố, Lục Lam Linh này không phải là người đơn giản.
-Anh nên móc mắt mấy thằng nhãi đó không?
Lam Linh tươi cười, rít từng chữ qua kẽ răng:
-Anh sắp 34 tuổi rồi? Còn đánh lại người ta không?
Trương Ngạn híp mắt nhìn cô, suốt ngày chê anh già rốt cuộc là ý gì? Bây giờ thích trai trẻ rồi sao? Tuy nhiều tuổi một chút nhưng anh đây đâu thua kém mấy thằng nhãi đó, toàn lũ vắt mũi chưa sạch mà dám nhìn phu nhân của Trương tổng với anh mắt như sói già thấy cừu non đó? Chẳng lẽ lúc này anh kéo cô lên sân khấu chỉ vào bụng cô tuyến bố “ở đây là con của tôi, mấy người gỡ ánh mắt đó xuống ngay”.
Từ xa, Lục lão gia và Lục phu nhân đi tới tay bắt mặt mừng, vui vẻ như thấy đứa con gái đi lấy chồng xa bao lâu trở về. Trương Ngạn cùng Lam Linh đều biết, bọn họ làm như vậy là muốn cho mọi người thấy Lục gia có đứa con rể là Trương tổng, chỉ cần vậy thôi sau này mọi thứ cũng dễ dàng hơn rồi. Lục phu nhân ngắm nhìn Lam Linh một vòng, khen ngợi hết lời
-Con gái út của ta, không ngờ lại xinh đẹp thế này, để ta xem một chút nào ôi trời...càng ngày càng xinh đẹp!
Trương Ngạn nhướn mày nhìn đôi vợ chồng già giả tạo, diễn một màn kịch gia đình hạnh phúc trước mắt thiên hạ, anh quay qua nhìn vợ mình, cũng phải công nhận thật sự rất đẹp. Chiếc váy xanh đậm được phủ kim tuyến óng ánh khéo léo trùm thêm một lớp vải voan đen mềm mại bên ngoài, phần cổ vuông tuy kín đáo, lịch sự nhưng lại vừa vặn khoe ra phần ngực đẫy đà, trắng trẻo của cô, thiết kế ống tay áo tuy dài nhưng xuyên thấu, đính ngọc trai làm ẩn hiện làn da trắng của cô vừa sang trọng, thanh lịch lại rất quyến rũ nhìn tổng thể chiếc váy Lam Linh khoác trên người giống như một bầu trời đêm đầy sao lấp lánh, thật sự rất đẹp. Trương Ngạn cũng thầm gật đầu khen con mắt tinh tưởng của cô, 5 chiếc váy được thiết kế mỗi chiếc một màu cô lại chọn phải chiếc này, 4 chiếc còn lại bữa tiệc này đều có những cô gái lựa chọn màu đó cả, xem ra đỏ, vàng hay hồng, trắng đều là những màu cơ bản, phổ thông màu sắc mà cô chọn thật sự rất xuất sắc, kết hợp với bộ vest của anh, chiếc áo của anh không làm bằng chất liệu như những chiếc vest khác mà là vải nhung cùng tông màu xanh đậm như váy của cô, kết hợp khéo léo với quần âu đen và sơ mi trắng, điểm nhấc tạo lên sự ấn tượng và bản phối hoàn hảo với chiếc váy của vợ anh bên cạnh chính là chiếc cà vạt và đôi giày óng ánh nhưng không chói loá, chiếc cài cà vạt bằng kim cương đủ làm lên sự trưởng thành, thanh lịch cũng khéo léo khoe sự giàu có của chủ sở hữu. Trương Ngạn mỉm cười xã giao, đưa hộp quà về phía Lục phu nhân
-Không có gì to tát, chỉ có món quá nhỏ, chúc Lục phu nhân sinh nhật vui vẻ!
-Tại sao lại là Lục phu nhân? Gọi là mẹ đều là người một nhà!
Lục phu nhân nhận lấy chiếc hộp từ tay anh, kín đáo mở ra là một bộ trang sức kim cương, mắt bà lập tức sáng rực xem ra đứa con rể này cũng cho bà chút mặt mũi, bà khoác tay Lục lão gia
-Vào trong thôi, bữa tiệc vừa bắt đầu rồi
Lam Linh không nói gì chỉ mỉm cười, Trương Ngạn cũng nhìn cô dịu dàng ôm eo cô bước vào. Trương Ngạn cũng cô chọn một bàn tuỳ ý đứng đó, hướng lên sân khấu xem nhiều trò lố lăng, chỉ là một bữa tiệc sinh nhật cũng không nhất thiết phải làm như rạp xiếc thế này. Anh vừa đứng đó, đã có không ít giám đốc lớn nhỏ, già trẻ đi tới ai cũng muốn tạo quan hệ, ấn tượng tốt với Trương tổng, thương trường chính là như vậy chỉ cần bản thân có lợi chuyện gì cũng bất chấp làm tới.
-Trương tổng và phu nhân, tôi xin phép mời hai người một ly. Thật sự hai người quá đẹp đôi rồi!
Trương Ngạn lịch sự nhìn người đàn ông trung niên trước mắt, nhướn mày
-Ngô tổng quá khen, đến ông còn thấy chúng tôi rất đẹp đôi vậy mà con trai ông lại nhìn vợ tôi như vậy, thật khiến tôi khó chịu
Ngô tổng kinh hãi một phen đưa mắt tìm kiếm con trai mình, Lam Linh cũng lén lút nhìn theo hướng ông ta quan sát, thì ra là học trưởng Ngô Ân, Ngô Ân là con trai ông ta sao? Đúng là anh ta luôn nhìn cô như vậy, Ngô tổng mím môi, một hơi cạn hết ly rượu
-Ly này tôi thay mặt con trai mình xin lỗi Trương tổng, mong anh thứ lỗi nó còn nhỏ vẫn chưa hiểu rõ thế sự!
Trương Ngạn chớp mắt, giơ ly rượu lên trước mặt rồi nhấp một ngụm xem như là sự đồng ý. Ngô tổng thở phào nhẹ nhõm, thằng con trời đánh suýt nữa thì hại cả nhà rơi xuống vực sâu rồi, mắt để ở đâu cũng được sao lại có thể liền lĩnh dán vào vợ của tên kiêu ngạo, tính tình thất thường khó ưa này chứ. Đột nhiên một cô gái với chiếc đầm tím bó sát quyến rũ bước tới cạnh anh, mùi hương này... Lam Linh hít sâu một hơi nhìn theo hướng đó, đúng như cô dự đoán lại là mối tình đầu ấy, Lucy gió ly rượu về phía hai người mỉm cười ngọt ngào, nhưng Lam Linh đủ tinh tế để cảm nhận được sự ngọt ngào trong nụ cười ấy chỉ dừng lại trên người Trương Ngạn, chuyển tới cô nụ cười kia đã mang thêm rất nhiều ẩn ý
-Trên cương vị là người đại diện cho dự án sắp tới của công ty, tôi có thể mời Trương tổng cùng phu nhân một ly không?
Trương Ngạn lồng ngực căng cứng, ái ngại nhìn Lam Linh bên cạnh, bỗng anh thấy bên cạnh mình trở lên lạnh lẽo vô cùng, nụ cười trên môi vợ anh giống như sự đe doạ ngọt ngào vậy, theo phép lịch sự anh vẫn cầm ly nhấp một ngụm, rồi nhanh tay lấy ly rượu trên tay cô
-Xin lỗi, cô ấy đang mang thai, tôi uống thay!
Lucy nhìn Lam Linh, miệng buông lời khen ngợi, nhưng trong lời khen đó mang theo không ít ý châm chọc
-Phu nhân thật xinh đẹp. Nhưng nhìn qua nhìn lại có phải cô ấy và tôi có tới 7 phần giống nhau không, Trương tổng?
Lucy cười nhìn hai người trước mặt, cô biết hai người kia hiểu ý cô muốn nói, để xem xem anh sẽ trả lời thế nào, ánh mắt Lucy trông chờ nhìn hai người. Lam Linh gật đầu, cũng mỉm cười công nhận, nhẹ giọng
-Chính tôi cũng cảm thấy như vậy, làm tôi lại nhớ tới một câu “Giống tôi tại sao không phải tôi”, xem ra câu đó phải để Trương tổng trả lời rồi! Tại sao giống nhau như vậy mà lại chọn tôi chứ không chọn Thẩm tiểu thư đây?
Trương Ngạn sửng sốt nhìn cô vợ nhỏ bên cạnh, không ngờ vợ anh lại sắc bén đến vậy, một câu nói liền gọn gàng chặt thẳng vào Lucy, thẳng thắn lôi thân phận thật của cô ra noid chuyện, đáng sợ. Lucy cũng kinh ngạc nhìn cô, cô ta đã biết thân phận thật của cô rồi, đã không tức giận ngược lại còn đá cô một vố, Lục Lam Linh này không phải là người đơn giản.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.