Em Là Của Riêng Tôi

Chương 7: Cầu xin anh

Smiling

13/06/2023

Đến chập tối cả hai xin phép về

“ ba mẹ cũng muộn rồi tụi con xin phép về ạ”

“ Ừm, hai đứa về cẩn thận ” ông Hàn dặn dò

“ Vâng ạ!”

“ Hai đứa thỉnh thoảng đến chơi với ông, ông ở nhà cô đơn lắm”

“ Dạ!”

Cô và hắn ra xe để đi về. Suốt dọc đường đi về cả hai đều im lặng, hắn chở cô về nhà rồi đi luôn

“ Anh đi thì tôi cũng đi ” cô bực tức đi lên phòng thay đồ để đi chơi

Một lát sau cô xuống lầu ôi trời! cô mặc váy body khoét lưng nguyên cả một tấm lưng trắng nõn đều bị phơi ra , vòng nào ra vòng đó rất đầy đặn

“ Bích Ngọc đến chưa”

“ Ngoài cổng ra đi”

Bích Ngọc cũng không kém gì cô cũng mặc đồ khá táo bạo

“ Tớ thấy kì kì sao á Ngọc”

“ Tớ thấy đẹp mà! bộ này tớ chọn cậu phải mặc cho tớ vui chứ!”

“ Được rồi! Tớ mặc được chưa”

Bích Ngọc và cô lên xe cùng đến bar

__________

Tại quán bar XYZ

Quán bar chỉ dành cho giới nhà giàu ,chỉ những người có tiền mới được vào hoặc vào để bàn về công việc

“ Cho một ly Cocktail ” Bích Ngọc ngồi vào bàn tay vẫy gọi phục vụ

“ Cậu uống gì?”

“ Cho tớ như cậu đi”



“ Vậy cho hai ly”

Cả hai vừa đợi nước ra vừa trò chuyện về chồng của cô

“ Anh ta có hay bắt nạt cậu không?”

“ Không cũng bình thường với nhau vậy thôi”

Ở một góc có một tên đàn ông đã trông thấy cô liền lại tiếp cận

“ hai em có thể uống với anh một ly không?”

“ chúng tôi đang đợi nước của mình”

“ Vậy anh đợi chung nha” cậu ta vừa nói vừa sờ lưng cô

“ Này! anh làm gì vậy?” cô khó chịu gạt tay hắn ra

Đúng lúc phục vụ đem nước ra hắn nhanh tay đi lại dành lấy khay nước rồi bê ra nhân lúc cả hai không để ý đã lén bỏ thuốc kích d.ụ.c rồi đem ly đó cho cô uống

“ Nước đây” cậu ta cố tình đưa ly nước có thuốc cho cô

“ Anh có thể đi” Cô không muốn phải nhìn bản mặt cái tên biến thái này liền đuổi khéo

Cậu ta cũng không ở lại đi vào một góc để đợi thuốc phát tác,

Cô uống gần hết, một lát sau cô thấy trong người nóng như lửa đốt rất khó chịu

“ Cậu ở lại nha tớ về trước ”

“ Sao sớm vậy chúng ta mới đến mà”

“ Tớ đột nhiên thấy trong người không khoẻ nên tớ về trước cậu cứ ở lại”

Cô không muốn phá đi sự vui vẻ của Bích Ngọc để cho Bích Ngọc ở lại chơi thêm còn cô đi về

Tên đàn ông đó sơ hở đã để cô đi ra mà không biết

“ Đi đâu rồi” tìm kiếm xung quanh không thấy liền quát:“ Con mẹ nó để nó thoát rồi”

Ra đến cổng quán cơ thể trở nên nóng ran nóng đến mức muốn cởi bỏ những mãnh vải che chắn cơ thể, cảm giác này rất lạ chưa từng xảy ra với cô

Minh Nguyệt cố gắng bước thật nhanh nhưng bước không nổi không phải vì kiệt sức nhưng lại có cảm giác chẳng lết nổi



Minh Nguyệt đưa tay nắm lấy phần áo trước ngực cảm giác như có ai nắm tay kéo cô lên

“ Thẩm Minh Nguyệt ”

Minh Nguyệt quay đầu lại đưa mắt nhìn người đàn ông đang nằm tay mình.Là Hàn Nhật Thiên hắn cũng ở đây lúc nãy còn chơi với đám bạn nhưng vô tình lại nhìn trúng cô nên hắn đi theo cô

“ Cô mà cũng đi đến nơi này à? tán trai chứ gì?”

Hắn vẫn chưa hiểu được vấn đề thì cô nhào đến ôm hắn ,hắn lập tức đẩy cô ra:

“ Cô đang làm cái quái gì vậy?”

Cô đưa mắt nhìn hắn, bây giờ cô cũng không biết bản thân mình muốn gì , cảm giác rất khó chịu muốn được giải toả

Cô chợt cưỡng hôn hắn , Nhật Thiên cũng không ngờ là cô lại đi hôn hắn còn ngay ở đường nữa. Hắn quay mặt sang hướng khác dứt khoát khỏi nụ hôn đó ,đưa tay lên lau môi hắn nhìn cô quát:

“ Thẩm Minh Nguyệt, cô bị điên à?”

Cô cũng không biết việc làm này là đúng hay sai đầu óc trống rỗng chả nghĩ được chuyện gì

Hắn nhìn biểu hiện của cô cũng đoán ra được vấn đề cô gặp phải. Cô cứ cắn lấy môi của mình đến cả rỉ máu

Hắn lấy tay của cô bỏ qua cổ mình rồi bế cô lên giọng oán trách:

“ Tôi không biết tại sao lại gặp phải cô nữa , thật phiền phức ”

Khi nãy hắn đi xe để đến đây nên hắn chở cô về. Hắn bỏ cô bên ghế phụ thắt dây lại cho cô lại hỏi:

“ Cô đến đó làm gì vậy? còn mặc đồ thiếu vải nữa”

Trước câu hỏi của hắn cô vẫn im lặng tay thì cứ muốn cởi áo ra

Xe oto lăn bánh về đến nhà hắn bế cô người làm không khỏi bất ngờ khi thấy hắn bế cô với cái tính cách thất thường sớm nắng chiều mưa như hắn thật khó đoán. Nhìn gương mặt của hắn toát lên vẻ lạnh lùng mà nguy hiểm họ chỉ nhìn im lặng làm việc mặc kệ hắn làm gì. Lên phòng đắp mền cho cô lúc hắn định đi thì cô níu chặt tay hắn

“ xin anh giúp tôi với”

Lời cầu xin của cô khiến hắn có chút bất ngờ, gương mặt xinh đẹp hiện ra trước mắt lại cộng thêm biểu hiện của cô là đang dụ dỗ hắn

Hắn nuốt nước bọt, đầu cứ nghĩ phải kiềm chế không được làm bậy

Hết chịu đựng nổi liền đẩy ngã cô xuống giường lập tức ghì chặt tay cô xuống nệm mà hôn ngấu nghiến

Là cô cầu xin hắn, tự mình hiến dâng cho hắn, nhưng bây giờ chính hắn lại muốn độc chiếm cô

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Em Là Của Riêng Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook