Em Là Của Riêng Tôi

Chương 5: Đồ dơ bẩn tôi không ăn

Smiling

13/06/2023

Bắt đầu tuần mới đây là tuần học cuối của cô nên dậy rất sớm để ôn bài

Vệ sinh cá nhân rồi xuống lầu hôm nay cô mặc một chiếc váy xếp li màu xanh dương và áo sơ mi trên cổ còn thắt thêm một chiếc nơ cũng màu xanh dương

Bước xuống cô thấy hắn đang ngồi ăn sáng cô thấy lạ bình thường hắn dậy vệ sinh cá nhân rồi đi luôn hiếm khi ăn cơm ở nhà cô thắc mắc rồi cũng vào bàn ăn

Hắn thấy cô xuống hỏi: “ Cô đi đâu?”

“ Tôi đi học chứ đi đâu”

Hắn liếc cô một cái rồi cũng ăn phần của mình, cả hai ăn mà không nói với nhau lời nào ăn xong cô mang balo chạy đi

Thấy cô đi bộ quản gia hỏi:“ Cô có cần người đưa đi học không?”

“ Cô ta có bị què đâu mà cần người đưa với đón chi cho mất công ”

Cô im lặng rồi đáp lại với quản gia:“ Ông lưu tôi tự đi được không cần người đi đi đâu”

______

Đến trường học

“ Minh Nguyệt tụi mình ở đây”

Một cô gái đang vẫy tay ra hiệu với Minh Nguyệt đứng bên cạnh là mỹ nam của trường bọn họ là bạn thân từ hồi cấp 2 đến bây giờ họ là Bích Ngọc và Tử Hạo

“ Wow, con gái nhà ai mà xinh quá vậy nè sập biu ti phun hon ny ”

“ Ngọc! cậu nói như kiểu tớ xinh lắm không bằng”

“ Đúng rồi đó xấu hoắc à! có đẹp đâu!”

“ Cậu vừa nói cái gì” Minh Nguyệt dơ tay làm kí hiệu nắm đấm



“ Tớ đùa, tớ đùa vào học không lại muộn”

Cả ba cùng vào lớp, cả ba cùng học nghành thiết kế, đang đi thì cô nói:“ Ra về quán cũ nha!”

Bích Ngọc và Tử Hạo cùng làm kí hiệu: ok

_____

“ Alo con trai à cuối tuần này con dẫn Minh Nguyệt về nhà ăn bữa cơm ông nội con bảo muốn gặp con bé”

“ Con biết rồi ”

Nói xong liền tắt rồi vứt sang một bên

“ Giám Đốc anh kí vào hồ sơ này đi”

“ Ừ! tôi biết rồi”

Làm việc xong hắn lái xe về nhà

“ Cô ta đâu”

“ Cậu chủ cô ấy đi học chưa về”

Hắn không trả lời mà lại ghế sofa ngồi xem tài liệu trên laptop

Một lát sau cô về nhà trong trạng thái vui vẻ trên tay còn cầm một bó kẹo mút to ơi là to, thấy hắn cô im lặng đi vào

“ Cô đi học hay đi chơi mà bây giờ mới, hay đổi gió đi tán trai”

“ Anh...tôi đi học về thấy có bó kẹo này rẻ nên tôi mua về, lần sau tôi sẽ về sớm”

“ Mẹ tôi nói ông nội muốn gặp cô ăn một bữa cơm cuối tuần”



“ Vâng!...À mà cho anh nè” cô đưa chiếc kẹo mút cho hắn

Hắn trực tiếp hất chiếc kẹo đó đi: “ Đồ dơ bẩn này tôi không ăn”

“ không ăn thì thôi có cần ném đi vậy không?” cô nói với giọng buồn bã

Hắn vứt chiếc kẹo đó lại phía bàn cô nhặt rồi bỏ vào thùng rác rồi chia chô mỗi người một chiếc

Hắn thấy mọi người ai cũng ăn còn liếm **** *** mút, hắn cũng muốn thử xem có ngon thật không mà mọi người ai cũng ăn

Hắn đi lại trước mặt cô , lúc này đang cầm chiếc kẹo mút trên tay bỏ vào miệng ý là sẽ lấy cây khác cho hắn nhưng hắn lại dựt chiếc kẹo trên miệng của cô bỏ luôn vào miệng cô đứng hình mất hai giây rồi nói:

“ Kẹo của tôi anh cướp làm cái gì?”

Cô không nghĩ đến mấy chuyện ăn chung cái gì đó có nghĩa là hôn gián tiếp mà chỉ nghĩ đến đồ ăn của mình lại bị hắn cướp, muốn ăn thì cô có thể đưa cái khác cho mà có cần phải giật của cô như vậy không?

Hắn không trả lời mà ngậm chiếc kẹo mút đó lên trên phòng. Hắn rất ít khi ăn kẹo hầu như là không ăn bây giờ ăn lại mùi vị cũng không tệ

“ Lúc nãy thì ném đi bây giờ thì ăn, đúng là đồ điên”

Nói xong cô cũng lên phòng tắm rửa rồi xuống ăn cơm

Hai người ăn cơm trong sự im lặng,bầu không khí rất ngột ngạt bỗng cô lên tiếng:

“ Cuối tuần này về nhà có cần mua quà cho ông nội không?”

“ Không cần cô, trợ lý tôi sẽ chuẩn bị”

“ Ồ..”

Ăn xong cô dọn dọn giúp bác quản gia rồi lên phòng học hắn thì vào phòng làm việc

Hắn lúc nào cũng công việc không làm một hôm chắc chết mất

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Em Là Của Riêng Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook