Em Là Của Riêng Tôi

Chương 24: hôn tôi

Smiling

13/06/2023

Thay đồ xong cô xuống giúp mọi người nấu ăn còm hắn thì lên thư phòng giải quyết công việc

Đến giờ ăn vẫn không thấy thiếu gia xuống quản gia liền nhờ Minh Nguyệt đem đồ ăn lên

- Minh Nguyệt tiểu thư cô có thể mang cái này lên cho thiếu gia được không?

Minh Nguyệt vừa ăn bỏng ngô vừa xem bộ phim mà cô thích nên cô vội từ chối

- Tôi bận lắm bác mang lên đi.

Bận cái gì chứ ngồi ăn bỏng ngô vừa xem phim mà bận à?

Quản gia muốn cô đem lên nên lấy cớ

- Trong nhà chỉ có cô rảnh thôi mọi người có việc cần làm hết rồi nên...cô

Quản gia cứ nói đi nói lại cô đứng dậy cầm lấy khay đồ ăn

- Được rồi tôi sẽ đưa lên cho cái tên đáng ghéc đó.

Minh Nguyệt bê đồ ăn lên đứng trước cửa gõ * cốc cốc cốc*

- Vào đi

Vừa vào thì thấy hắn vẫn chăm chú gõ bàn phím

Thấy cô vào hắn ngẩng đầu lên nhìn. Cô đặt thức ăn xuống bàn

- Quản gia nhờ tôi mang lên cho anh , anh nghỉ tay rồi qua đây ăn đi

- Tôi bận lắm cô mang xuống đi.

Hắn vừa nói tay vừa gõ liên tục lên phím

- Không được anh ăn hết rồi tôi mới xuống.

Minh Nguyệt bưng khay cơm lại chỗ hắn múc 1 muỗng đưa trước mặt nhưng hắn lại gạt ra

- Anh bỏ bữa sẽ không tốt cho sức khỏe đâu.

cô cầm muỗng cơm đưa đi đưa lại bắt hắn ăn giống như mẹ cho con ăn vậy:))

Thấy cô nhất quyết bắt mình ăn hắn kéo cô lại đặt lên đùi lấy tay vòng qua eo cô không cho cô chạy

- Aaaa....anh làm gì vậy?

- Không phải cô muốn tôi ăn hết chỗ này à? ngồi như vậy đúc cho tiện

Minh Nguyệt mặt đỏ bừng nói lắp :

- K..không cần đâu...anh có thể tự ăn mà.



Hắn không trả lời cũng không có ý định thả cô xuống nên cô cũng ngoan ngoãn đúc cơm cho hắn ăn

Hàn Nhật Thiên cũng há miệng cho cô đúc cứ như vậy cho hết thức ăn

- Xong rồi tôi có thể đi chưa?

- Cô ngồi im đi.

- Nhưng...ưm..ưm..

Chưa kịp nói hết câu Hàn Nhật Thiên đã khoá chặt môi cô

- Còn cãi nữa không?

Cô bịt miệng lắc đầu lia lịa

Hắn nhẹ nhàng xoa đầu cô rồi nói:

- Ngoan. Cô mà còn cãi tôi sẽ hôn nát môi cô.

Hắn nở một nụ cười gian xảo rồi tiếp tục làm việc

Cô ngồi trong lòng hắn đung đưa cái chân tò mò không biết hắn đang làm gì bèn quay ra xem

Hoá ra hắn đang phe duyệt dự án của nhân viên gửi đến

- màu sơn không đẹp tí nào cả anh phải chọn cái màu nào mà nó tươi sáng một xí như vậy nhìn sẽ thuận mắt hơn, còn cái đèn này nữa thay bằng đèn led nhiều màu sẽ tạo điểm nhấn cho căn phòng.

- Cô biết làm sao?

Hắn ngạc nhiên hỏi cô

- Có học nên biết chút ít.

Sau một lúc hắn làm theo những lời cô nói sửa lại căn phòng còn cô thì đã ngủ từ lúc nào rồi

Cô ngủ quên trên người hắn dựa vào vai một mùi nam tính xộc thẳng vào mũi , hắn cũng đặt cằm lên đầu cô hít lấy mùi hương dễ chịu của cô mà tiếp tục làm việc

Sau một lúc lâu hắn thấy cô ngủ đứng dậy bế cô lên giường lấy tay mình cho cô làm gối nhẹ nhàng ôm cô vào lòng còn đặt lên trán cô một nụ hôn " chúc ngủ ngon" cứ thế hắn ôm cô ngủ đến sáng

Sáng hôm sau cô cảm giác có người nằm cạnh mình đã thế còn ôm mình nữa cô hét lên:

- aaaaaa

Tiếng hét của cô đã làm cho hắn tỉnh giấc

- Mới sáng sớm cô không định để cho người khác ngủ à?

- Sao tôi lại ngủ ở phòng anh đã vậy anh còn...



- Tối qua cô ngủ quên tôi bế cô về phòng của cô, nhưng khi đặt xuống chân của cô lại quắp lấy hông của tôi không chịu buông nên tôi đành thiệt thòi cho cô ngủ nhờ một đem

- Có chuyện đó sao?...tôi xin lỗi!

- Tôi là người trong giới kinh doanh việc làm nào có lời tôi mới làm tôi cũng không để mình bị lỗ như vậy đâu?

- Vậy anh muốn bao nhiêu tiền?

- Tiền là thứ tôi không thiếu!

- Chứ anh muốn cái gì? việc gì cũng được nhưng đừng làm chuyện phạm pháp là được

Hắn nghe thấy liền cốc cô một cái thầm nghĩ" chẳng lẽ mình xấu xa ác độc đến như vậy sao?"

- Aaaaa...đau tôi

- Đầu óc cô nghĩ cái gì vậy? tôi là con người ác độc vậy sao?

- Không phải làm chuyện phạm pháp thì anh muốn cái gì đây?

- Hôn tôi

- Hả? dễ vậy.

- Nhưng với điều kiện ngày nào cũng hôn tôi trong vòng 3 tháng" có ít quá không ta"

- Gì chứ? tôi chỉ ngủ nhờ anh có một đêm mà anh làm quá vậy?

- Cô mà cãi tăng thêm 1 tháng nữa..

- Ấy ấy...tôi hôn là được chứ gì?

Minh Nguyệt chồm người lên hôn hắn một phát vào trán

- Rồi đấy! còn 2 tháng 29 ngày nha!

- Không tính

- Ủa anh chơi gian vậy?

Hắn chỉ chỉ vào môi mình làm dấu

- Anh nói hôn chứ có nói hôn ở đâu đâu, không nói nhiều còn 2 tháng 29 ngày

- Vậy thì tôi tăng thê...

Cô lại một lần nữa chồm lên chạm nhẹ vào môi hắn nhưng hắn đã nhanh tay giữ lấy gáy của cô hôn cô bằng một nụ hôn bùng choáy :))

Khi thấy cô đỏ mặt có dấu hiệu khó thở hắn mới buông ra , thả ra cô nhanh chóng chạy về phòng

Phải nói là quan hệ của cô và hắn ngày càng tốt hơn. hắn đã thích cô nhưng không chịu thừa nhận chỉ nghĩ đó là cảm xúc nhất thời của bản thân

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Em Là Của Riêng Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook