Chương 3: Như nước và lửa
Smiling
13/06/2023
Tại biệt thự riêng của hắn
Hắn lên phòng với bộ dạng say sỉn vừa mở cửa đã thấy cô nằm trên giường hắn tiến lại nằm đè lên người cô cúi xuống hôn môi cô ngấu nghiến khiến cô không kịp phản kháng
“ Ưm...ưm...đồ khốn mau tránh ra ”
“ đồ biến thái...ưm...ưm..”
Cô vừa nói vừa đánh liên tục vào ngực hắn *bốp bốp* vào ngực hắn nhưng có vẻ chả si nhê gì
“ Còn giả bộ cái gì không phải cô lấy tôi là tôi giàu hay sao?”
Nói xong hắn lại cúi xuống hôn lên môi của cô.Minh Nguyệt không ngờ hắn lại nói cô lấy hắn chỉ vì tiền cô đẩy hắn ra và tát cho hắn một* bốp* cô cũng không thể để hắn nói mình như vậy
“ Anh nghĩ tôi thèm lấy anh lắm, tiền tôi cũng có chứ không phải xin của anh đâu, đồ khó ưa tính lại còn xấu ai mà thèm” cô nói với vẻ tức giận
Anh ngạc nhiên khi thấy cô nói mình là đồ khó ưa lại còn tính xấu, từ nhỏ đến lớn chưa ai dám nói với hắn như vậy . Có biết ngoài kia biết bao nhiêu phụ nữ muốn gã cho anh vậy mà cô lại dám sỉ nhục hắn. Hàn Nhật Thiên nổi giận
Hắn tức giận vung tay hất ngả cô từ giường rớt xuống đất cái * bịch* đuổi cô ra khỏi phòng còn yêu cầu quản gia không cho cô bước chân vào phòng hắn . Hắn cảm thấy cô không xứng
Cô bị đuổi ra khỏi phòng bác quản gia liền dẫn cô đến phòng dành cho khách . Đến phòng dành cho khách đó cô cũng không nghĩ nhiều cúi người cảm ơn bác quản gia rồi vào phòng nằm ngủ. Vì bây giờ cô mắt ngủ lắm rồi. Ở đây cũng yên tâm vì đỡ nhìn thấy cái tên khó ưa kia
__________
Buổi sáng cô thức dậy rất sớm vì lạ giường nên không ngủ được nên Minh Nguyệt đi xuống lầu xem mọi người đã dậy chưa sẵn tiện nấu bữa sáng
“ thiếu phu nhân sao dậy sớm vậy không ngủ thêm chút nữa”
“ Tại tôi không ngủ được nên dậy sắn tiện giúp mọi người nấu đồ ăn sáng”
“ thiếu phu nhân không cần phải làm đâu cô cứ ngồi chơi để chúng tôi làm được rồi” * một người hầu nói
“ Bình thường tôi cũng hay giúp mẹ nấu đồ ăn sáng nên cứ để tôi giúp cho nhanh” cô xắn tay áo bắt đầu vào bếp mọi người thấy cô hăng như vậy liền để cho cô làm
Nấu xong cô bê ra bàn thì vừa đúng lúc hắn trên lầu bước xuống tất cả mọi người đều cúi người chào hắn riêng cô thì vẫn bê đồ ăn ra cũng chả thèm quan tâm hắn
Thấy cô không chào hắn liền bắt đầu nổi giận:
“ Cô mù không thấy tôi hay sao mà không chào, tưởng mình là thiếu phu nhân thật hay sao mà không coi ai ra gì , trong nhà này tôi là nhất cô chẳng bằng một hạt cát”
Thấy hắn nói cô cũng chẳng thèm quan tâm mặc hắn nói gì thì nói sau cô cũng chào một cách cho có lệ
“ Chào thiếu giaaa!...ăn sáng được chưa”
Mới sáng sớm mà cô đã chọc giận hắn mọi người chỉ cần nói sai hoặc làm trái ý của hắn thì coi như người đó đầu thai lại. Vậy mà cô ăn gan hùm hay sao mà chống đối hắn
Mọi người bê đồ ăn ra hết cô đi hj ngồi xuống ăn nhưng nhìn sắc mặt của hắn cô cũng đã thấy no rồi nên quyết định lên phòng
Đang ăn thì hắn thấy đồ ăn khác thường bèn hỏi:
“ ai nấu đồ ăn sáng đây lần sau cứ nấu như vậy”
Thấy hắn hỏi quản gia liền lên tiếng:“ là thiếu phu nhân nấu ạ ngon phải không cậu chủ”
Hắn tưởng ai nấu nên mới nấu như vậy ai dè là cô khi nãy hắn còn nói" lần sau cứ nấu như vậy " vốn dĩ định chê nên lỡ khen rồi nên hắn nói:
“ Đồ ăn này không ngon, dỡ, lần sau không cần nấu đâu” nói xong Hàn Nhật Thiên lấy áo đến công ty
Mọi người đều bật cười trước sự lật mặt còn nhanh hơn cả người yêu cũ của hắn mới nãy còn khen ngon giờ lại chê thật không hiểu nổi thiếu gia của họ
Trên đường đi đến công ty hắn nghĩ lại những món ăn cô nấu quả thực là rất ngon
Hắn lái xe đến công ty vừa bước vào nhân viên đứng thành một hàng dài để chào hắn“ chào tổng giám đốc ”
Đáp lại mọi người là sự im lặng của ông chủ mọi người cũng không lạ vì trước đến nay vẫn vậy có bao giờ chào lại bọn họ đâu
Vào thang máy nhấn phòng cao nhất vào phòng làm việc chăm chú làm,phải nói khi hắn tập trung khuôn mặt rất đẹp trai còn có phần quyến rũ nữa "ash chết thôi"
_____
Thẩm Minh Nguyệt ở nhà dọn đồ của mình ra căn phòng đó sắp xếp đồ đạc vào tủ , trong đầu cô nghĩ " quên mất không đem theo chiếc cốc doraemon rồi" cô rất thích doraemon nên chiếc cốc cũng không ngoại lệ
Bày biện những món đồ doraemon của mình ra trong phòng cô cũng có một chiếc tủ chứa toàn là kẹo là kẹo của cô nào đồ ăn vặt rồi còn có cả mì gói nữa đây chẳng khác là thế giới thứ hai của cô
Dọn xong cô xuống lầu xem mọi người làm gì thấy mọi người quét dọn cô cũng định làm nhưng người làm không cho nói cô ngồi đấy chơi được rồi
Một lúc sau cô ra vừa thấy vườn trống nên cô lấy đồ ra trồng hoa cô rất thích hoa thấy vậy quản gia cũng phụ một tay
Loay xoay một lúc cùng quản gia thì nhìn khu vườn đã thêm sức sống mọi người đều khen cô nhìn đơn giản mà nó lại rất đẹp
Hắn lên phòng với bộ dạng say sỉn vừa mở cửa đã thấy cô nằm trên giường hắn tiến lại nằm đè lên người cô cúi xuống hôn môi cô ngấu nghiến khiến cô không kịp phản kháng
“ Ưm...ưm...đồ khốn mau tránh ra ”
“ đồ biến thái...ưm...ưm..”
Cô vừa nói vừa đánh liên tục vào ngực hắn *bốp bốp* vào ngực hắn nhưng có vẻ chả si nhê gì
“ Còn giả bộ cái gì không phải cô lấy tôi là tôi giàu hay sao?”
Nói xong hắn lại cúi xuống hôn lên môi của cô.Minh Nguyệt không ngờ hắn lại nói cô lấy hắn chỉ vì tiền cô đẩy hắn ra và tát cho hắn một* bốp* cô cũng không thể để hắn nói mình như vậy
“ Anh nghĩ tôi thèm lấy anh lắm, tiền tôi cũng có chứ không phải xin của anh đâu, đồ khó ưa tính lại còn xấu ai mà thèm” cô nói với vẻ tức giận
Anh ngạc nhiên khi thấy cô nói mình là đồ khó ưa lại còn tính xấu, từ nhỏ đến lớn chưa ai dám nói với hắn như vậy . Có biết ngoài kia biết bao nhiêu phụ nữ muốn gã cho anh vậy mà cô lại dám sỉ nhục hắn. Hàn Nhật Thiên nổi giận
Hắn tức giận vung tay hất ngả cô từ giường rớt xuống đất cái * bịch* đuổi cô ra khỏi phòng còn yêu cầu quản gia không cho cô bước chân vào phòng hắn . Hắn cảm thấy cô không xứng
Cô bị đuổi ra khỏi phòng bác quản gia liền dẫn cô đến phòng dành cho khách . Đến phòng dành cho khách đó cô cũng không nghĩ nhiều cúi người cảm ơn bác quản gia rồi vào phòng nằm ngủ. Vì bây giờ cô mắt ngủ lắm rồi. Ở đây cũng yên tâm vì đỡ nhìn thấy cái tên khó ưa kia
__________
Buổi sáng cô thức dậy rất sớm vì lạ giường nên không ngủ được nên Minh Nguyệt đi xuống lầu xem mọi người đã dậy chưa sẵn tiện nấu bữa sáng
“ thiếu phu nhân sao dậy sớm vậy không ngủ thêm chút nữa”
“ Tại tôi không ngủ được nên dậy sắn tiện giúp mọi người nấu đồ ăn sáng”
“ thiếu phu nhân không cần phải làm đâu cô cứ ngồi chơi để chúng tôi làm được rồi” * một người hầu nói
“ Bình thường tôi cũng hay giúp mẹ nấu đồ ăn sáng nên cứ để tôi giúp cho nhanh” cô xắn tay áo bắt đầu vào bếp mọi người thấy cô hăng như vậy liền để cho cô làm
Nấu xong cô bê ra bàn thì vừa đúng lúc hắn trên lầu bước xuống tất cả mọi người đều cúi người chào hắn riêng cô thì vẫn bê đồ ăn ra cũng chả thèm quan tâm hắn
Thấy cô không chào hắn liền bắt đầu nổi giận:
“ Cô mù không thấy tôi hay sao mà không chào, tưởng mình là thiếu phu nhân thật hay sao mà không coi ai ra gì , trong nhà này tôi là nhất cô chẳng bằng một hạt cát”
Thấy hắn nói cô cũng chẳng thèm quan tâm mặc hắn nói gì thì nói sau cô cũng chào một cách cho có lệ
“ Chào thiếu giaaa!...ăn sáng được chưa”
Mới sáng sớm mà cô đã chọc giận hắn mọi người chỉ cần nói sai hoặc làm trái ý của hắn thì coi như người đó đầu thai lại. Vậy mà cô ăn gan hùm hay sao mà chống đối hắn
Mọi người bê đồ ăn ra hết cô đi hj ngồi xuống ăn nhưng nhìn sắc mặt của hắn cô cũng đã thấy no rồi nên quyết định lên phòng
Đang ăn thì hắn thấy đồ ăn khác thường bèn hỏi:
“ ai nấu đồ ăn sáng đây lần sau cứ nấu như vậy”
Thấy hắn hỏi quản gia liền lên tiếng:“ là thiếu phu nhân nấu ạ ngon phải không cậu chủ”
Hắn tưởng ai nấu nên mới nấu như vậy ai dè là cô khi nãy hắn còn nói" lần sau cứ nấu như vậy " vốn dĩ định chê nên lỡ khen rồi nên hắn nói:
“ Đồ ăn này không ngon, dỡ, lần sau không cần nấu đâu” nói xong Hàn Nhật Thiên lấy áo đến công ty
Mọi người đều bật cười trước sự lật mặt còn nhanh hơn cả người yêu cũ của hắn mới nãy còn khen ngon giờ lại chê thật không hiểu nổi thiếu gia của họ
Trên đường đi đến công ty hắn nghĩ lại những món ăn cô nấu quả thực là rất ngon
Hắn lái xe đến công ty vừa bước vào nhân viên đứng thành một hàng dài để chào hắn“ chào tổng giám đốc ”
Đáp lại mọi người là sự im lặng của ông chủ mọi người cũng không lạ vì trước đến nay vẫn vậy có bao giờ chào lại bọn họ đâu
Vào thang máy nhấn phòng cao nhất vào phòng làm việc chăm chú làm,phải nói khi hắn tập trung khuôn mặt rất đẹp trai còn có phần quyến rũ nữa "ash chết thôi"
_____
Thẩm Minh Nguyệt ở nhà dọn đồ của mình ra căn phòng đó sắp xếp đồ đạc vào tủ , trong đầu cô nghĩ " quên mất không đem theo chiếc cốc doraemon rồi" cô rất thích doraemon nên chiếc cốc cũng không ngoại lệ
Bày biện những món đồ doraemon của mình ra trong phòng cô cũng có một chiếc tủ chứa toàn là kẹo là kẹo của cô nào đồ ăn vặt rồi còn có cả mì gói nữa đây chẳng khác là thế giới thứ hai của cô
Dọn xong cô xuống lầu xem mọi người làm gì thấy mọi người quét dọn cô cũng định làm nhưng người làm không cho nói cô ngồi đấy chơi được rồi
Một lúc sau cô ra vừa thấy vườn trống nên cô lấy đồ ra trồng hoa cô rất thích hoa thấy vậy quản gia cũng phụ một tay
Loay xoay một lúc cùng quản gia thì nhìn khu vườn đã thêm sức sống mọi người đều khen cô nhìn đơn giản mà nó lại rất đẹp
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.