Chương 41: Gian kế
LanHoDiep134
03/04/2017
Nghe Cẩm Tú nói vậy Gia Duyên mới nguôn đi cơn giận trong lòng, dù sao
lần trước Mạnh Hùng cũng đã giúp cô về gặp anh hai nên cô không muốn Mạnh Hùng phải khó xử.
Lúc này Gia Duyên mới chợt bình tĩnh lại, cặp mắt sắc bén của cô nhìn vào vết thương trên cánh tay của Cẩm Tú.
"Châu Ân em băng bó vết thương cho Cẩm Tú, chị thấy vết thương này sâu lắm."
Nói xông cô xoay người lại, khuôn mặt lạnh nhạt không một tia cảm xúc nhìn thẳng vào Trương Diệu nói một cách lạnh lùng.
"Nếu tay của Cẩm Tú để lại vết sẹo, tôi cũng sẽ khiến tay cô có một vết sẹo y hệt."
Nói xong Gia Duyên thông thả cùng Tiểu Hồng đi vào phòng trang điểm của mình.
Giọng nói đều đều, ánh mắt hung ác của Gia Duyên, làm Trương Diệu cảm giác lạnh cả sống lưng.
Trương Diệu cúi đầu xấu hổ vì hành vi bỉ ổi của mình nên không dám nhìn ai, ánh mắt thẹn thùng của cô lén nhìn Ngạn Thắng.
Cô bất gặp ánh mắt chán ghét của Ngạn Thắng đang nhìn chăm chăm vào cô.
Trương Diệu cảm thấy hổ thẹn vô cùng, thật ra thì cô chưa từng nghĩ đến việc phải làm hại Gia Duyên, nhưng trong lúc ngồi trong xe đến đây cô nghe Lý Kỳ nói.
"Chị đang suy nghĩ nếu trong lúc trình diễn, y phục của Crystal bị hỏng nhất định cô ta sẽ mất hết mặt mũi và tiếng tăm trong làng giải trí.
Tới chừng đó Mạnh Tổng có thể hủy bỏ hợp đồng người đại diện với cô ta, mà giao nó lại cho em."
Nghe Lý Kỳ nói vậy cô mới bạo gan gởi trò trên y phục của Gia Duyên, nhưng không ngờ hại người không được ngược lại còn hại bản thân của mình thê thảm như bây giờ.
Trương Diệu là một người yêu hận đều biểu lộ trên khuôn mặt của mình, cô rất đơn thuần dễ bị người khác lợi dụng và thao túng hành vi của mình.
Lý Kỳ hiểu rất rõ tính tình này của Trương Diệu nên mới lợi dụng cô.
Lý Kỳ cố tình nói với Trương Diệu như vậy để Trương Diệu giúp cô hủy hoại Gia Duyên, nhưng không ngờ người bị hại lại chính là Trương Diệu.
Sau buổi trình diễn là tiệc chúc mừng cho sự thành công của bộ sưu tập Sunshine, những vị khách VIP và phóng viên đều được mời đến tham gia.
Trong đại sảnh rộng lớn tiếng nhạc êm dịu cùng với tiếng xì xào nói chuyện của tất cả mọi người, càng khiến cho bầu không khí trong phòng thoải mái và dễ chịu hơn.
Tại một gốc khuất Tràn Hạo đang thoải mái ngồi ngã lưng dựa vào ghế sofa phía sau mình, tay anh nâng ly rượu đỏ để chúc mừng cho sự thành công của buổi trình diễn hôm nay
"Hùng, chúc mừng cậu."
Tràn Hạo làm động tác nâng ly rượu của mình lên nhìn Mạnh Hùng nói, nói xong anh đưa ly rượu đến đôi môi mỏng của mình hớp một ngụm, cặp mắt thâm thúy của anh không tự chủ được liếc nhìn ra ngoài cửa chính.
Đã một tiếng trôi qua Gia Duyên vẫn còn chưa tới, trong lòng Tràn Hạo vừa lo lắng vừa cảm giác bất an, anh biết tính tình của Gia Duyên nếu cô không muốn đến dự cô sẽ từ chói thẳng.
Lúc này Cẩm Tú và Tiểu Hồng với sắc mặt lo âu từ ngoài cửa bước vào đi thẳng đến chổ của Mạnh Hùng, Tràn Hạo Nam Liệt, Lôi Lạc Thiên, Ngạn Thắng, Ngô Phong và Trịnh Phó Hàn đang ngồi.
"Mạnh Tổng, Trịnh tổng, thật xin lỗi.
Trong lúc chị Gia Duyên chuẩn bị đến đây, đột nhiên chị ấy cảm thấy khó chịu trong người nên không thể đến được."
Cẩm Tú nhìn Mạnh Hùng và Trịnh Phó Hàn nói, lúc chuẩn bị đi xuống đại sảnh tham gia buổi tiệc đột nhiên Gia Duyên bị đau dạ dày.
Tràn Hạo nghe Cẩm Tú nói Gia Duyên không được khỏe, trong lòng anh nóng như lửa đốt.
Ánh mắt lo lắng nhìn Cẩm Tú và Tiểu Hồng nói.
"Cô ấy ra sao?
Khó chịu ở đâu?
Có ai chăm sóc cho cô ấy không?."
Tràn Hạo giật nãy mình khi anh ý thức được, mình vừa thốt ra những lời này.
Anh không ngờ mình lại nôn nóng và quan tâm đến cô như vậy.
Đột nhiên sắc mặt của Tràn Hạo trở nên ngường ngùng vì xấu hổ, anh đứng im bặt không nói thêm một lời nào.
Trình Lam đang ngồi trên đùi của Lôi Lạc Thiên, nghe Tràn Hạo nói vậy liền khom tới ghé sát vào tai của Lôi Lạc Thiên nói.
"Thiên anh xem Tràn Thiếu kìa, rõ ràng là quan tâm người ta, mà còn cứng đầu không chịu thừa nhận nữa."
Trình Lam vừa nói vừa dùng ánh mắt gian xảo nhìn Kiều Nhi.
Kiều Nhi nhìn thấy ánh mắt tin nghịch của Trình Lam liền biết ý đồ của cô.
"Cẩm Tú chị nghe Châu Ân nói Gia Duyên bị sốt cao, hiện giờ đang hôn mê bất tỉnh.
Để chị gọi cho bác sĩ Du đến xem cho Gia Duyên, sốt cao sẽ rất nguy hiểm nếu không được chữa trị kịp thời."
Kiều Nhi nhìn Cẩm Tú vừa nói vừa nháy mắt ra hiệu.
Cẩm Tú liền hiểu ý, sắc mặt của cô đột nhiên thay đổi, thành vẻ mặt khẩn trương cô nhìn Kiều Nhi nói với giọng lo âu.
"Cảm ơn chị, hiện tại Châu Ân đang chăm sóc cho chị ấy.
Vừa rồi khi em rời khỏi nhiệt độ trên người của chị ấy là 39 độ C, em cũng rất lo lắng nhưng chị ấy không cho em gọi bác sĩ."
Cẩm Tú nói với giọng lo lắng, lúc này Tiểu Hồng đứng bên cạnh không hiểu gì cả.
Rõ ràng khi rời khỏi Gia Duyên chỉ bị đau dạ dày, chị ấy đã uống thuốc bây giờ đang nằm nghỉ ngơi trên giường.
Tiểu Hồng định lên tiếng nói với Kiều Nhi rằng Gia Duyên không sao, đột nhiên Cẩm Tú nắm lấy bàn tay của Tiểu Hồng dùng sức bóp mạnh một cái rồi dùng ánh mắt ra hiệu cho Tiểu Hồng đừng nói.
Ngô Phong đứng một bên quan sát Cẩm Tú từ lúc cô mới bước vào, anh nhìn thấy từng biểu cảm trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, càng nhìn Ngô Phong càng thích thú đến cô gái nhỏ này.
Chỉ cần nhìn sắc mặt của người khác cô liền hiểu tâm tư của họ.
Tràn Hạo nghe Kiều Nhi nói vậy trong lòng anh cảm giác thấp thỏm không yên, anh bồn chồn lo lắng thiết tha muốn được ở bên cạnh chăm sóc cho cô vào lúc này.
Tràn Hạo không nói gì anh đột nhiên đứng dậy vội vã đi thẳng đến thang máy.
Tất cả mọi người nghe Kiều Nhi và Cẩm Tú nói vậy, đều biết hai cô cố tình nói tình trạng của Gia Duyên nặng hơn để hù dọa Tràn Hạo.
Chỉ có anh vì lo lắng nên không nhận ra được gian kế của hai người.
Kiều Nhi nhìn Trình Lam cười tinh nghịch nói.
"Bây giờ để cho Hạo nếm thử mùi vị, hỷ nộ ái ố của mình đều bị Gia Duyên làm ảnh hưởng."
Mạnh Hùng, Nam Liệt và Lôi Lạc Thiên nghe Kiều Nhi nói vậy đều nhếch môi cười khẩy, ba người nâng ly rượu trong tay của mình lên làm động tác cụng ly rồi uống một ngụm.
Tất cả mọi người đều chờ mong, xem Gia Duyên sẽ làm tổn thương Tràn Hạo nặng đến cỡ nào.
lần trước Mạnh Hùng cũng đã giúp cô về gặp anh hai nên cô không muốn Mạnh Hùng phải khó xử.
Lúc này Gia Duyên mới chợt bình tĩnh lại, cặp mắt sắc bén của cô nhìn vào vết thương trên cánh tay của Cẩm Tú.
"Châu Ân em băng bó vết thương cho Cẩm Tú, chị thấy vết thương này sâu lắm."
Nói xông cô xoay người lại, khuôn mặt lạnh nhạt không một tia cảm xúc nhìn thẳng vào Trương Diệu nói một cách lạnh lùng.
"Nếu tay của Cẩm Tú để lại vết sẹo, tôi cũng sẽ khiến tay cô có một vết sẹo y hệt."
Nói xong Gia Duyên thông thả cùng Tiểu Hồng đi vào phòng trang điểm của mình.
Giọng nói đều đều, ánh mắt hung ác của Gia Duyên, làm Trương Diệu cảm giác lạnh cả sống lưng.
Trương Diệu cúi đầu xấu hổ vì hành vi bỉ ổi của mình nên không dám nhìn ai, ánh mắt thẹn thùng của cô lén nhìn Ngạn Thắng.
Cô bất gặp ánh mắt chán ghét của Ngạn Thắng đang nhìn chăm chăm vào cô.
Trương Diệu cảm thấy hổ thẹn vô cùng, thật ra thì cô chưa từng nghĩ đến việc phải làm hại Gia Duyên, nhưng trong lúc ngồi trong xe đến đây cô nghe Lý Kỳ nói.
"Chị đang suy nghĩ nếu trong lúc trình diễn, y phục của Crystal bị hỏng nhất định cô ta sẽ mất hết mặt mũi và tiếng tăm trong làng giải trí.
Tới chừng đó Mạnh Tổng có thể hủy bỏ hợp đồng người đại diện với cô ta, mà giao nó lại cho em."
Nghe Lý Kỳ nói vậy cô mới bạo gan gởi trò trên y phục của Gia Duyên, nhưng không ngờ hại người không được ngược lại còn hại bản thân của mình thê thảm như bây giờ.
Trương Diệu là một người yêu hận đều biểu lộ trên khuôn mặt của mình, cô rất đơn thuần dễ bị người khác lợi dụng và thao túng hành vi của mình.
Lý Kỳ hiểu rất rõ tính tình này của Trương Diệu nên mới lợi dụng cô.
Lý Kỳ cố tình nói với Trương Diệu như vậy để Trương Diệu giúp cô hủy hoại Gia Duyên, nhưng không ngờ người bị hại lại chính là Trương Diệu.
Sau buổi trình diễn là tiệc chúc mừng cho sự thành công của bộ sưu tập Sunshine, những vị khách VIP và phóng viên đều được mời đến tham gia.
Trong đại sảnh rộng lớn tiếng nhạc êm dịu cùng với tiếng xì xào nói chuyện của tất cả mọi người, càng khiến cho bầu không khí trong phòng thoải mái và dễ chịu hơn.
Tại một gốc khuất Tràn Hạo đang thoải mái ngồi ngã lưng dựa vào ghế sofa phía sau mình, tay anh nâng ly rượu đỏ để chúc mừng cho sự thành công của buổi trình diễn hôm nay
"Hùng, chúc mừng cậu."
Tràn Hạo làm động tác nâng ly rượu của mình lên nhìn Mạnh Hùng nói, nói xong anh đưa ly rượu đến đôi môi mỏng của mình hớp một ngụm, cặp mắt thâm thúy của anh không tự chủ được liếc nhìn ra ngoài cửa chính.
Đã một tiếng trôi qua Gia Duyên vẫn còn chưa tới, trong lòng Tràn Hạo vừa lo lắng vừa cảm giác bất an, anh biết tính tình của Gia Duyên nếu cô không muốn đến dự cô sẽ từ chói thẳng.
Lúc này Cẩm Tú và Tiểu Hồng với sắc mặt lo âu từ ngoài cửa bước vào đi thẳng đến chổ của Mạnh Hùng, Tràn Hạo Nam Liệt, Lôi Lạc Thiên, Ngạn Thắng, Ngô Phong và Trịnh Phó Hàn đang ngồi.
"Mạnh Tổng, Trịnh tổng, thật xin lỗi.
Trong lúc chị Gia Duyên chuẩn bị đến đây, đột nhiên chị ấy cảm thấy khó chịu trong người nên không thể đến được."
Cẩm Tú nhìn Mạnh Hùng và Trịnh Phó Hàn nói, lúc chuẩn bị đi xuống đại sảnh tham gia buổi tiệc đột nhiên Gia Duyên bị đau dạ dày.
Tràn Hạo nghe Cẩm Tú nói Gia Duyên không được khỏe, trong lòng anh nóng như lửa đốt.
Ánh mắt lo lắng nhìn Cẩm Tú và Tiểu Hồng nói.
"Cô ấy ra sao?
Khó chịu ở đâu?
Có ai chăm sóc cho cô ấy không?."
Tràn Hạo giật nãy mình khi anh ý thức được, mình vừa thốt ra những lời này.
Anh không ngờ mình lại nôn nóng và quan tâm đến cô như vậy.
Đột nhiên sắc mặt của Tràn Hạo trở nên ngường ngùng vì xấu hổ, anh đứng im bặt không nói thêm một lời nào.
Trình Lam đang ngồi trên đùi của Lôi Lạc Thiên, nghe Tràn Hạo nói vậy liền khom tới ghé sát vào tai của Lôi Lạc Thiên nói.
"Thiên anh xem Tràn Thiếu kìa, rõ ràng là quan tâm người ta, mà còn cứng đầu không chịu thừa nhận nữa."
Trình Lam vừa nói vừa dùng ánh mắt gian xảo nhìn Kiều Nhi.
Kiều Nhi nhìn thấy ánh mắt tin nghịch của Trình Lam liền biết ý đồ của cô.
"Cẩm Tú chị nghe Châu Ân nói Gia Duyên bị sốt cao, hiện giờ đang hôn mê bất tỉnh.
Để chị gọi cho bác sĩ Du đến xem cho Gia Duyên, sốt cao sẽ rất nguy hiểm nếu không được chữa trị kịp thời."
Kiều Nhi nhìn Cẩm Tú vừa nói vừa nháy mắt ra hiệu.
Cẩm Tú liền hiểu ý, sắc mặt của cô đột nhiên thay đổi, thành vẻ mặt khẩn trương cô nhìn Kiều Nhi nói với giọng lo âu.
"Cảm ơn chị, hiện tại Châu Ân đang chăm sóc cho chị ấy.
Vừa rồi khi em rời khỏi nhiệt độ trên người của chị ấy là 39 độ C, em cũng rất lo lắng nhưng chị ấy không cho em gọi bác sĩ."
Cẩm Tú nói với giọng lo lắng, lúc này Tiểu Hồng đứng bên cạnh không hiểu gì cả.
Rõ ràng khi rời khỏi Gia Duyên chỉ bị đau dạ dày, chị ấy đã uống thuốc bây giờ đang nằm nghỉ ngơi trên giường.
Tiểu Hồng định lên tiếng nói với Kiều Nhi rằng Gia Duyên không sao, đột nhiên Cẩm Tú nắm lấy bàn tay của Tiểu Hồng dùng sức bóp mạnh một cái rồi dùng ánh mắt ra hiệu cho Tiểu Hồng đừng nói.
Ngô Phong đứng một bên quan sát Cẩm Tú từ lúc cô mới bước vào, anh nhìn thấy từng biểu cảm trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, càng nhìn Ngô Phong càng thích thú đến cô gái nhỏ này.
Chỉ cần nhìn sắc mặt của người khác cô liền hiểu tâm tư của họ.
Tràn Hạo nghe Kiều Nhi nói vậy trong lòng anh cảm giác thấp thỏm không yên, anh bồn chồn lo lắng thiết tha muốn được ở bên cạnh chăm sóc cho cô vào lúc này.
Tràn Hạo không nói gì anh đột nhiên đứng dậy vội vã đi thẳng đến thang máy.
Tất cả mọi người nghe Kiều Nhi và Cẩm Tú nói vậy, đều biết hai cô cố tình nói tình trạng của Gia Duyên nặng hơn để hù dọa Tràn Hạo.
Chỉ có anh vì lo lắng nên không nhận ra được gian kế của hai người.
Kiều Nhi nhìn Trình Lam cười tinh nghịch nói.
"Bây giờ để cho Hạo nếm thử mùi vị, hỷ nộ ái ố của mình đều bị Gia Duyên làm ảnh hưởng."
Mạnh Hùng, Nam Liệt và Lôi Lạc Thiên nghe Kiều Nhi nói vậy đều nhếch môi cười khẩy, ba người nâng ly rượu trong tay của mình lên làm động tác cụng ly rồi uống một ngụm.
Tất cả mọi người đều chờ mong, xem Gia Duyên sẽ làm tổn thương Tràn Hạo nặng đến cỡ nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.