Chương 5
mẫu đơn tiên tử
18/09/2013
NGỌC TRÚC đang ngồi suy nghĩ không biết số phận sau này của cô ra
sao .
Bây giờ cô rơi vào tay anh , số phận là do anh định đoạt . Cô thật sự rất lo lắng cho tương lai của mình .
Cô không ngờ lần ăn trộm này lại thất bại như vậy .
Nhưng có 1 chuyện cô rất thắc mắc . Cô chỉ là ăn trộm không thành thôi , sao lại bị giam lỏng chứ .
Không biết có đúng như anh ta nói ăn trộm bị tù chung thân không nữa .
Cô lại nghĩ đến những người bạn cùng làm nghề đạo chích với mình .
Không biết giờ họ ra sao rồi . Lúc không thấy cô trở về chắc họ sẽ lo lắng cho cô lắm .
Vào nhà này ăn trộm cũng là họ mách cô, họ muốn cô giàu có , muốn cô trở thành đạo trích chuyên nghiệp .
Vậy là cô đã khiến họ thất vọng rồi .
Trong khi đó ở băng đảng của cô.
_ sao giờ này còn chưa thấy ngọc trúc trở về nhỉ.
_ Hay nó ăn trộm được nhiều vàng bạc lên bỏ trốn tiêu 1 mình rồi
_ Con ngốc đó lôi thôi bị người ta phát hiện , đánh cho tan xương lát thịt ,bây giờ chết xó ở nơi nào cũng lên
_ Cậu nói cũng đúng , cô ngốc đó đã bao giờ làm lên được cái gì đâu
_ vậy mà con muốn mơ làm đạo trích chuyên nghiệp , mơ tưởng
_ Những người ngốc họ luôn cho mình là tài giỏi mà ha ha
_ Mà không ngờ bọn mình nói vào nhà đó ăn trộm dễ lắm , mà nó cũng tin thật
_ ha ha ! Nhà đó ngay cả đạo trích giỏi nhất ở đây còn không giám vào .
Vậy mà cô ta tự dẫn xác vào chỗ đó . Đúng là con ngốc mà .
_ ừ ! Ngốc thật đấy . Cho chết ha ha ha
Nếu Ngọc Trúc biết những người bạn yêu qúy của cô , nói những điều này . Thì Chắc chắn cô tức chết mất .
Đôi khi không tin vào bạn bè qúa rồi tự hại bản thân mình .
Nhưng cũng có thể nhờ những người bạn này, mà cuộc đời của cô đã rẽ sang 1 hướng đi khác ,
Có lẽ sẽ hạnh phúc hơn , tươi đẹp và có ý nghĩa hơn .
Ngọc trúc ngồi trong phòng ,nhìn ra ngoài cửa sổ .
sự sôi nổi ngoài đó khiến cô lại nhớ đến sự tự do của cô trước kia .
Bất giác cô thật sự thèm khát nó , cô muốn được ra ngoài vẫy vùng , muốn làm những gì mình thích . Và cô biết rõ một điều cô sẽ không bao giờ làm trộm nữa .
Cô thật sự rất thèm tự do .
Nhưng cũng may anh ta đã hứa cho cô ra ngoài đi làm rồi .
Đến lúc đó cô sẽ thừa cơ bỏ trốn đến 1 nơi thật xa . Đố anh ta tìm được hi hi .
Đến lúc đó cuộc sống của cô sẽ rất thoải mái tự do
Ngọc trúc không sao đâu rồi 1 ngày nào đó mình sẽ trốn khỏi đây . Cố lên!
Khi cô đang ngồi suy nghĩ về kế hoạch trốn chạy của mình thì có tiếng gõ cửa .
_ Ai đấy! Vào đi
_ Tiểu thư. Ông chủ muốn gặp cô.
_ Anh ta đang ở đâu ?
_ Dạ ! Ở phòng làm việc .
_ ừ! Được rồi . Tôi sẽ qua . Cô ra ngoài đi .
Ngọc trúc thở dài , sao tự nhiên lại gọi cô đến đó làm gì .
Bình thường anh ta toàn tự dẫn xác đến đây mà ,
không biết anh ta gọi cô đến đó có việc gì không nữa , mệt thật .
_ Anh gọi tôi đến có việc gì không .
_ Tôi biết cô ở nhà khá nhàn rỗi , lên đã tìm việc cho cô làm rồi (thật ra anh sợ cô ở nhà buồn , lên đã đắn đo cân nhắc nhất nhiều mới quyết định cho cô đi làm)
_ Thế tôi làm gì?
_ Làm thư ký riêng của tôi
_ Hả? Nhưng tôi có biết gì đâu mà làm . Mới cả sao lại là thư ký riêng của anh .
Ở công ty chẳng phải có rất nhiều việc sao?
Anh cho tôi làm tạp vụ cũng được mà .
_ Công việc của thư ký có rất nhiều kiểu .
Việc của cô là dọn dẹp phòng làm việc của tôi sạch sẽ , sắp xếp lại giấy tờ , pha trà và cà phê mỗi khi tôi cần , Mua cơm trưa cho tôi…
_ sao tôi phải làm những việc đó chứ
_ Thế cô nghĩ cô sẽ làm những gì
_ĂN VÀ NGỦ
_ Vậy cô ở nhà đi ,đừng đi làm nữa.
_ Không! vậy tôi đi làm cũng được .”không đi làm thì trốn sao được”
_ Vậy mai cô đến công ty với tôi .
_ Được ! Bây giờ tôi về được chưa
_ Nói chuyện với tôi khó chịu làm à
_ không “không phải khó chịu mà rất khó chịu”.
Sáng hôm sau có hai người cùng bước vào công ty dưới ánh nhìn ngạc nhiên có , ngưỡng mộ có , đố kị có của tất cả mọi người .
Nhưng điều đáng nói. Người nam đi trước thì tủm tỉm cười.
Còn Người nữ đi sau trông mặt rất hình sự .
Bây giờ cô rơi vào tay anh , số phận là do anh định đoạt . Cô thật sự rất lo lắng cho tương lai của mình .
Cô không ngờ lần ăn trộm này lại thất bại như vậy .
Nhưng có 1 chuyện cô rất thắc mắc . Cô chỉ là ăn trộm không thành thôi , sao lại bị giam lỏng chứ .
Không biết có đúng như anh ta nói ăn trộm bị tù chung thân không nữa .
Cô lại nghĩ đến những người bạn cùng làm nghề đạo chích với mình .
Không biết giờ họ ra sao rồi . Lúc không thấy cô trở về chắc họ sẽ lo lắng cho cô lắm .
Vào nhà này ăn trộm cũng là họ mách cô, họ muốn cô giàu có , muốn cô trở thành đạo trích chuyên nghiệp .
Vậy là cô đã khiến họ thất vọng rồi .
Trong khi đó ở băng đảng của cô.
_ sao giờ này còn chưa thấy ngọc trúc trở về nhỉ.
_ Hay nó ăn trộm được nhiều vàng bạc lên bỏ trốn tiêu 1 mình rồi
_ Con ngốc đó lôi thôi bị người ta phát hiện , đánh cho tan xương lát thịt ,bây giờ chết xó ở nơi nào cũng lên
_ Cậu nói cũng đúng , cô ngốc đó đã bao giờ làm lên được cái gì đâu
_ vậy mà con muốn mơ làm đạo trích chuyên nghiệp , mơ tưởng
_ Những người ngốc họ luôn cho mình là tài giỏi mà ha ha
_ Mà không ngờ bọn mình nói vào nhà đó ăn trộm dễ lắm , mà nó cũng tin thật
_ ha ha ! Nhà đó ngay cả đạo trích giỏi nhất ở đây còn không giám vào .
Vậy mà cô ta tự dẫn xác vào chỗ đó . Đúng là con ngốc mà .
_ ừ ! Ngốc thật đấy . Cho chết ha ha ha
Nếu Ngọc Trúc biết những người bạn yêu qúy của cô , nói những điều này . Thì Chắc chắn cô tức chết mất .
Đôi khi không tin vào bạn bè qúa rồi tự hại bản thân mình .
Nhưng cũng có thể nhờ những người bạn này, mà cuộc đời của cô đã rẽ sang 1 hướng đi khác ,
Có lẽ sẽ hạnh phúc hơn , tươi đẹp và có ý nghĩa hơn .
Ngọc trúc ngồi trong phòng ,nhìn ra ngoài cửa sổ .
sự sôi nổi ngoài đó khiến cô lại nhớ đến sự tự do của cô trước kia .
Bất giác cô thật sự thèm khát nó , cô muốn được ra ngoài vẫy vùng , muốn làm những gì mình thích . Và cô biết rõ một điều cô sẽ không bao giờ làm trộm nữa .
Cô thật sự rất thèm tự do .
Nhưng cũng may anh ta đã hứa cho cô ra ngoài đi làm rồi .
Đến lúc đó cô sẽ thừa cơ bỏ trốn đến 1 nơi thật xa . Đố anh ta tìm được hi hi .
Đến lúc đó cuộc sống của cô sẽ rất thoải mái tự do
Ngọc trúc không sao đâu rồi 1 ngày nào đó mình sẽ trốn khỏi đây . Cố lên!
Khi cô đang ngồi suy nghĩ về kế hoạch trốn chạy của mình thì có tiếng gõ cửa .
_ Ai đấy! Vào đi
_ Tiểu thư. Ông chủ muốn gặp cô.
_ Anh ta đang ở đâu ?
_ Dạ ! Ở phòng làm việc .
_ ừ! Được rồi . Tôi sẽ qua . Cô ra ngoài đi .
Ngọc trúc thở dài , sao tự nhiên lại gọi cô đến đó làm gì .
Bình thường anh ta toàn tự dẫn xác đến đây mà ,
không biết anh ta gọi cô đến đó có việc gì không nữa , mệt thật .
_ Anh gọi tôi đến có việc gì không .
_ Tôi biết cô ở nhà khá nhàn rỗi , lên đã tìm việc cho cô làm rồi (thật ra anh sợ cô ở nhà buồn , lên đã đắn đo cân nhắc nhất nhiều mới quyết định cho cô đi làm)
_ Thế tôi làm gì?
_ Làm thư ký riêng của tôi
_ Hả? Nhưng tôi có biết gì đâu mà làm . Mới cả sao lại là thư ký riêng của anh .
Ở công ty chẳng phải có rất nhiều việc sao?
Anh cho tôi làm tạp vụ cũng được mà .
_ Công việc của thư ký có rất nhiều kiểu .
Việc của cô là dọn dẹp phòng làm việc của tôi sạch sẽ , sắp xếp lại giấy tờ , pha trà và cà phê mỗi khi tôi cần , Mua cơm trưa cho tôi…
_ sao tôi phải làm những việc đó chứ
_ Thế cô nghĩ cô sẽ làm những gì
_ĂN VÀ NGỦ
_ Vậy cô ở nhà đi ,đừng đi làm nữa.
_ Không! vậy tôi đi làm cũng được .”không đi làm thì trốn sao được”
_ Vậy mai cô đến công ty với tôi .
_ Được ! Bây giờ tôi về được chưa
_ Nói chuyện với tôi khó chịu làm à
_ không “không phải khó chịu mà rất khó chịu”.
Sáng hôm sau có hai người cùng bước vào công ty dưới ánh nhìn ngạc nhiên có , ngưỡng mộ có , đố kị có của tất cả mọi người .
Nhưng điều đáng nói. Người nam đi trước thì tủm tỉm cười.
Còn Người nữ đi sau trông mặt rất hình sự .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.