Chương 7
mẫu đơn tiên tử
18/09/2013
Mặc kệ ánh mắt của mọi người . Ngọc Trúc vẫn hùng hổ đi về
trước mặc kệ ai kia luôn .
Nhưng đi được một lát cô mới chợt nhận ra , cô không biết phòng chủ tịch ở đâu
_ Thưa chủ tịch! Phòng ngài ở đâu ạ
_ (mỉm cười) Em lên tầng 15 , rẽ trái là tới .
Vừa nghe anh nói xong cô liền bấm thang máy phi lên thẳng tầng 15.
Vừa bước vào phòng cô vội lấy chổi quét lấy quét để hắt bụi vào người đi sau mình .
Anh biết cô vẫn giận anh chuyện lúc sáng lên vẫn nhẫn nhịn cho qua việc cô hắt bụi vào mình .
Anh bèn đi mở cửa sổ , kéo rèm để ánh nắng ban mai chiếu rọi vào phòng, tỏa ra mùi hương thơm man mát .
_ Cô đi pha cho tôi cốc cà phê đi
_ Nhưng thưa ông chủ tôi chưa làm xong
_ Để đấy đi pha cà phê xong rồi làm tiếp
_ Biết rồi .
Nói xong Ngọc Trúc bèn ném luôn cây chổi trước mặt Hoàng Ky rồi bỏ đi .
Hoàng Kỳ có muốn như vậy đâu . Tại cô hấp dẫn anh trước khiến anh không kìm lòng được lên mới hôn cô .
Bây giờ còn giận hờn trẻ con nữa chứ . Nhưng giận như vậy trông cô rất đáng yêu . Khiến anh mấy lần muốn trêu trọc cô nhưng may anh vẫn kiềm chế được
_ Cà phê của anh đây!
Anh đang suy nghĩ thì bi tiếng dầm phát ra trước mặt
_ Cảm ơn.
Ngửi thấy mùi cà phê thơm ngọt ngào . Anh cảm thấy rất hạnh phút .
Nhưng vừa cho lên miệng anh liền phun ra
_ Cô pha cà phê sao ngọt vậy hả , mà cà phê lại nhạt vị
_ à ! Tại tôi thấy ở đó nhiều đường qúa . Vì sợ đường hỏng lên tôi đổ cả gói vào cho ngọt . Còn cà phê ở đó xịn lắm pha ít còn để dành
_ Cô đi pha lại cốc khác cho tôi
_ Ok
Em lại muốn giở trò gì nữa đây
_ Lần này thì cà phê ngon và nhạt rồi đấy
_ Sao lại đắng và không có mùi vị nữa vậy
_ Cô không biết pha cà phê?
_ Anh khinh thường tôi vừa thôi . Tôi sẽ pha cho anh xem .
Họ cứ thế người uống kẻ pha đến hơn chục lần . Đến khi cô đã mệt , anh đã uống no bụng thì dừng lại .
Vì anh còn có cuộc họp với các phòng ban lên không tranh cãi với cô nữa
_ Bây giờ tôi phải đi họp . Cô mới đi làm vẫn chưa biết gì lên ở lại đây dọn dẹp đi
_ vâng “xí ai thèm đi chung với anh”
Cô đang tập chung dọn dẹp nghe thấy bên ngoài ồn ào bèn chạy ra hóng
_ Cô không được vào phòng chủ tịch
_ Các cô tránh ra để tôi vào
Nghe đến vậy Ngọc Trúc ra góp vui
_ Bây giờ chủ tịch đi họp rồi lên không có ở trong phòng đâu chị ạ
_ Cô là ai?
_ Em là thư ký riêng của chủ tịch mới được nhận vào . Thế còn chị?
_ Tôi là bạn gái của anh ấy
_ Thật sao ôi chị (mừng rỡ)chị vào trong phòng ngồi
chờ anh ấy 1 lát nhé .”để xem lần này tôi nói xấu anh với bạn gái
anh , cho anh biết mặt . Có bạn gái rồi còn háo sắc”
_ Thư ký nào cũng như em thì tốt biết mấy
_ sao vậy chị?
_ Những lần trước chị cứ đến đây là họ lại đuổi chị về . Không cho chị gặp anh ấy
_ hì hì . Nhìn chị xinh đẹp như vậy chắc họ ghen tỵ với chị đó(xinh gần bằng mình)
_ ừ em nói cũng đúng
_ Hai người quen nhau lâu chưa ạ?
_ Chị quen anh ấy được 1 tháng . Trong lần sinh nhật bố chị
_ Oa! Chiếc nhẫn đá khảm ngọc này đẹp qúa! Anh ấy tặng chị à
_ Nói đúng hơn là tặng bố chị , nhưng bố chị cho chị thì là tặng chị
_ Em nghĩ là thật ra anh ấy muốn tặng chị , nhưng ngại lên tặng gián tiếp qua bố chị
_ Hả? Em nói thật chứ, vậy là anh ấy cũng có tình cảm với chị
_ Gì cơ? Thế 2 người không yêu nhau à
_ Chị đang đơn phương . Nhưng chị tin chắc rằng 1 ngày nào đó anh ấy cũng sẽ yêu chị
_ Thật ư ! Vậy thì tốt qúa “Mình sẽ kết thân với chị ta . Để sau này biết đâu 2 người họ yêu nhau . Chị ta lại xin xỏ anh ta thả mình ra cũng lên . Chứ bị kèm cặp thế này thì không thể bỏ chốn được”
_ Ôi ! HOÀNG KỲ anh về rồi . Em đến thăm anh nè
_ Cô là ai ? Sao lại vào đây
_ Em là Đạm Trúc Diệp Anh em mình gặp nhau ở sinh nhật bố em . Anh quên rồi sao?
_ Tôi không quen cô , cô về đi
_ Không em không về đâu . Khó khăn lắm em mới được gặp anh
_[ĐÚNG THẾ SAO PHẢI VỀ]
_ Cô im ngay cho tôi
_ Im thì im (bĩu môi quay đi làm việc của mình . Tai vẫn vểnh lên nghe ngóng)
_ Cô cút ngay cho tôi
_ Hôm nay em về . Mai em lại đến thăm anh . Bye em nhé
sau khi cô ấy về
_ Anh thật là qúa đáng . Sao lại đuổi chị ấy về
_ Cô im đi . Tôi có cho phép cô dẫn người lạ vào phòng tôi không hả.
Sao tự nhiên lại nổi cáu với mình . Đúng là đồ thay đổi theo mùa .
Em giỏi lắm giám gán ghép tôi với cô ta ah . Em to gan thật đấy .
Nhưng đi được một lát cô mới chợt nhận ra , cô không biết phòng chủ tịch ở đâu
_ Thưa chủ tịch! Phòng ngài ở đâu ạ
_ (mỉm cười) Em lên tầng 15 , rẽ trái là tới .
Vừa nghe anh nói xong cô liền bấm thang máy phi lên thẳng tầng 15.
Vừa bước vào phòng cô vội lấy chổi quét lấy quét để hắt bụi vào người đi sau mình .
Anh biết cô vẫn giận anh chuyện lúc sáng lên vẫn nhẫn nhịn cho qua việc cô hắt bụi vào mình .
Anh bèn đi mở cửa sổ , kéo rèm để ánh nắng ban mai chiếu rọi vào phòng, tỏa ra mùi hương thơm man mát .
_ Cô đi pha cho tôi cốc cà phê đi
_ Nhưng thưa ông chủ tôi chưa làm xong
_ Để đấy đi pha cà phê xong rồi làm tiếp
_ Biết rồi .
Nói xong Ngọc Trúc bèn ném luôn cây chổi trước mặt Hoàng Ky rồi bỏ đi .
Hoàng Kỳ có muốn như vậy đâu . Tại cô hấp dẫn anh trước khiến anh không kìm lòng được lên mới hôn cô .
Bây giờ còn giận hờn trẻ con nữa chứ . Nhưng giận như vậy trông cô rất đáng yêu . Khiến anh mấy lần muốn trêu trọc cô nhưng may anh vẫn kiềm chế được
_ Cà phê của anh đây!
Anh đang suy nghĩ thì bi tiếng dầm phát ra trước mặt
_ Cảm ơn.
Ngửi thấy mùi cà phê thơm ngọt ngào . Anh cảm thấy rất hạnh phút .
Nhưng vừa cho lên miệng anh liền phun ra
_ Cô pha cà phê sao ngọt vậy hả , mà cà phê lại nhạt vị
_ à ! Tại tôi thấy ở đó nhiều đường qúa . Vì sợ đường hỏng lên tôi đổ cả gói vào cho ngọt . Còn cà phê ở đó xịn lắm pha ít còn để dành
_ Cô đi pha lại cốc khác cho tôi
_ Ok
Em lại muốn giở trò gì nữa đây
_ Lần này thì cà phê ngon và nhạt rồi đấy
_ Sao lại đắng và không có mùi vị nữa vậy
_ Cô không biết pha cà phê?
_ Anh khinh thường tôi vừa thôi . Tôi sẽ pha cho anh xem .
Họ cứ thế người uống kẻ pha đến hơn chục lần . Đến khi cô đã mệt , anh đã uống no bụng thì dừng lại .
Vì anh còn có cuộc họp với các phòng ban lên không tranh cãi với cô nữa
_ Bây giờ tôi phải đi họp . Cô mới đi làm vẫn chưa biết gì lên ở lại đây dọn dẹp đi
_ vâng “xí ai thèm đi chung với anh”
Cô đang tập chung dọn dẹp nghe thấy bên ngoài ồn ào bèn chạy ra hóng
_ Cô không được vào phòng chủ tịch
_ Các cô tránh ra để tôi vào
Nghe đến vậy Ngọc Trúc ra góp vui
_ Bây giờ chủ tịch đi họp rồi lên không có ở trong phòng đâu chị ạ
_ Cô là ai?
_ Em là thư ký riêng của chủ tịch mới được nhận vào . Thế còn chị?
_ Tôi là bạn gái của anh ấy
_ Thật sao ôi chị (mừng rỡ)
_ Thư ký nào cũng như em thì tốt biết mấy
_ sao vậy chị?
_ Những lần trước chị cứ đến đây là họ lại đuổi chị về . Không cho chị gặp anh ấy
_ hì hì . Nhìn chị xinh đẹp như vậy chắc họ ghen tỵ với chị đó(xinh gần bằng mình)
_ ừ em nói cũng đúng
_ Hai người quen nhau lâu chưa ạ?
_ Chị quen anh ấy được 1 tháng . Trong lần sinh nhật bố chị
_ Oa! Chiếc nhẫn đá khảm ngọc này đẹp qúa! Anh ấy tặng chị à
_ Nói đúng hơn là tặng bố chị , nhưng bố chị cho chị thì là tặng chị
_ Em nghĩ là thật ra anh ấy muốn tặng chị , nhưng ngại lên tặng gián tiếp qua bố chị
_ Hả? Em nói thật chứ, vậy là anh ấy cũng có tình cảm với chị
_ Gì cơ? Thế 2 người không yêu nhau à
_ Chị đang đơn phương . Nhưng chị tin chắc rằng 1 ngày nào đó anh ấy cũng sẽ yêu chị
_ Thật ư ! Vậy thì tốt qúa “Mình sẽ kết thân với chị ta . Để sau này biết đâu 2 người họ yêu nhau . Chị ta lại xin xỏ anh ta thả mình ra cũng lên . Chứ bị kèm cặp thế này thì không thể bỏ chốn được”
_ Ôi ! HOÀNG KỲ anh về rồi . Em đến thăm anh nè
_ Cô là ai ? Sao lại vào đây
_ Em là Đạm Trúc Diệp Anh em mình gặp nhau ở sinh nhật bố em . Anh quên rồi sao?
_ Tôi không quen cô , cô về đi
_ Không em không về đâu . Khó khăn lắm em mới được gặp anh
_[ĐÚNG THẾ SAO PHẢI VỀ]
_ Cô im ngay cho tôi
_ Im thì im (bĩu môi quay đi làm việc của mình . Tai vẫn vểnh lên nghe ngóng)
_ Cô cút ngay cho tôi
_ Hôm nay em về . Mai em lại đến thăm anh . Bye em nhé
sau khi cô ấy về
_ Anh thật là qúa đáng . Sao lại đuổi chị ấy về
_ Cô im đi . Tôi có cho phép cô dẫn người lạ vào phòng tôi không hả.
Sao tự nhiên lại nổi cáu với mình . Đúng là đồ thay đổi theo mùa .
Em giỏi lắm giám gán ghép tôi với cô ta ah . Em to gan thật đấy .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.