Chương 33: Gặp gỡ thần tượng
SAN HAI
03/11/2016
- Chị à, chị mau đi tắm đi!
Nữ quỷ nhìn con ma nữ nhõng nhẽo kêu gào nãy giờ. Này này, sao mấy đứa trẻ thời nay đứa nào cũng bắt ta đi tắm vậy chứ? Có tắm cũng đâu được tác dụng gì.
-Trước giờ ta chưa từng đi tắm!
Ánh mắt của ma nữ rõ ràng chê bai:"chị bẩn quá!"
Đã không hiểu gì đừng có nhìn ta kiểu đó! Là từ khi chết đến giờ chưa từng tắm thôi. Khi còn sống ta cũng sạch sẽ lắm mà. Các ngươi có thấy ma với quỷ đi tắm khi nào chưa? Tất nhiên ngoại trừ ta là quỷ ra ta chưa từng thấy con quỷ nào khác. Còn ma nữ này mới chết tất nhiên càng không có cơ hội. Nàng ta còn chưa nhìn thấy hình dáng thật của ta.
Còn hiện tại trong thân xác kẻ khác thì, tắm đâu có tác dụng gì! Trong thuật co dãn thời gian này, mọi thứ của cơ thể đều giữ nguyên, không thể thay đổi nha. Dù lúc chết máu đầm đìa thì ta nhập vào rồi cũng không thối rữa vết thương, càng không khép miệng vết thương tí nào. Là giữ nguyên hiện trường. Vậy nên sạch hay bẩn trong quá trình ta nhập vào thì vẫn như vậy thôi.
Đơn giản giải thích cho ma nữ một lượt, tránh con nhỏ càu nhàu mãi. Tất nhiên với trí thông minh hữu hạn thì nó không thể hiểu được sâu sắc gốc rễ vấn đề. Nhưng ít nhất sau khi giảng giải xong, ma nữ cũng không gào thét đòi nữ quỷ đi tắm nữa.
Thay vào đó là sai nữ quỷ đi tìm quần áo!
Được, ta tạm chấp nhận đi, ít nhất con ma nhà ngươi phối đồ đối với tiêu chuẩn kín, thoải mái của ta là tương đối đạt. Áo sơ mi nữ sọc ca rô ba màu đen đỏ nâu, che kín cả cổ; quần dài bằng vải màu đen; đôi dép nữ đen nốt. Sao ta có cảm giác mình đồng bộ với tên thần chết quá vậy? Mặt để mộc. Tóc mái con nhỏ này ngắn cũn cỡn, không buộc được lên, chỉ có thể thả ra, che một chỏm trán nhọn. Tóc đằng sau kết hai bên, thả xuống trước ngực. Hình như trước khi chết không lâu cô ta có tắm hay sao mà tóc vẫn mềm lắm, còn có hương thơm. Coi như một thân thể sạch sẽ.
Nhìn tổng thể một hồi chính mình trong gương, thật ra nữ quỷ có không hiểu lắm, không phải gặp thần tượng con ma này sao, ăn mặc thế này trông quê mùa đấy! Nhìn kĩ lại, nữ quỷ liên tưởng ra chính mình hiện tại giống sinh viên nghèo từ quê lên thành phố học trung cấp. Vì sao là trung cấp thì chưa rõ, chỉ cảm thấy ăn mặc thế này không hợp với hai chữ ''đại học'' mà thôi.
Xong xuôi, ma nữ đắc ý nói:
- Không khổ tâm em lựa đồ nghe! Rất phù hợp! Trông chị Dung trẻ đi mấy tuổi.
Ừ, vốn dĩ Dung con bé này hai tám tuổi mà trông trẻ thật, có điều mặt gầy quá, da xanh, ấn đường đen, có thể gọi là một bộ dáng bệnh tật. Mặc đồ như thế này chỉ như gái mười tám đôi mươi.
Trong lúc thay đồ, nữ quỷ cũng thắc mắc hỏi vài chuyện:
- Họ hàng, bạn bè cô ta có gần đây, hay hay qua đây không? Dù sao cô ta cũng ở đây một mình mà bệnh tật. Cô ta còn là pháp sư nữa nhỉ, thế nếu có người muốn trừ m, bói toán thì sao?
- Chị không phải là quỷ còn lợi hại hơn pháp sư sao, lo gì mấy chuyện đấy!
- Hừ hừ! Ta chỉ không muốn bị làm phiền!
- Em thì không rõ lắm về gia đình chị Dung. Chỉ là em ở đây một năm cũng có thấy bạn bè, họ hàng gì đến đâu. Chị ấy nói họ đều dưới quê, nên chắc là vậy! Còn công việc pháp sư thì chị ấy chỉ làm hôm thứ bảy thôi, nên không có khách hàng làm phiền chị đâu nhỉ? Mà chị đâu chắc ở đây đến thứ bảy.
-Chỉ thứ bảy thôi a? Thế cô ta một tháng kiếm được bao nhiêu?
-Một ngày đó là khoảng năm mười triệu gì đấy! Hồi em mới đến thì những ngày khác trong tuần chị ấy vẫn đi làm thêm, nhưng bây giờ bệnh trở nặng nên thôi làm thêm rồi.
Mẹ kiếp! Làm dịch vụ mê tín dị đoan quả thật lắm tiền! Bây giờ kiếm việc khó khăn, thất nghiệp tràn lan, có cả kẻ ngồi nhà xơi nước một ngày làm cũng đủ tiền tiêu cả tháng rồi.
-Chị ấy như vậy là còn kiếm ít tiền đấy! Nhiều vụ chị ấy bỏ không làm. Mà mấy vụ ấy có khi người ta bỏ ra cả chục triệu mời chị ấy cơ.
***
Hiện tại nữ quỷ đứng trước cửa của một căn biệt thự rộng, bên cạnh là hồn ma Lan Linh lơ lửng. Con ma này bắt buộc phát theo sát nữ quỷ, không sẽ bị kết giới linh tinh làm hại.
Sặc, nhìn căn nhà này đi, rộng như vậy chỉ cho một người ở? Mà hắn ta ở Việt Nam được mấy ngày mà thuê hẳn biệt thự ở, không đến khu trung cư nhỉ? Thế này quá phí phạm đất đai. Biết bây giờ tấc đất tắc vàng không hả?
Cuối cùng cũng được gặp gỡ thần tượng con bé kia. Nếu là người bình thường ít nhất cũng phải cảm thán khen một câu đẹp trai quá đi, đáng tiếc, nữ quỷ thì từ lâu đã chẳng biết đẹp xấu khác nhau ở đâu.
Nữ quỷ nhìn con ma nữ nhõng nhẽo kêu gào nãy giờ. Này này, sao mấy đứa trẻ thời nay đứa nào cũng bắt ta đi tắm vậy chứ? Có tắm cũng đâu được tác dụng gì.
-Trước giờ ta chưa từng đi tắm!
Ánh mắt của ma nữ rõ ràng chê bai:"chị bẩn quá!"
Đã không hiểu gì đừng có nhìn ta kiểu đó! Là từ khi chết đến giờ chưa từng tắm thôi. Khi còn sống ta cũng sạch sẽ lắm mà. Các ngươi có thấy ma với quỷ đi tắm khi nào chưa? Tất nhiên ngoại trừ ta là quỷ ra ta chưa từng thấy con quỷ nào khác. Còn ma nữ này mới chết tất nhiên càng không có cơ hội. Nàng ta còn chưa nhìn thấy hình dáng thật của ta.
Còn hiện tại trong thân xác kẻ khác thì, tắm đâu có tác dụng gì! Trong thuật co dãn thời gian này, mọi thứ của cơ thể đều giữ nguyên, không thể thay đổi nha. Dù lúc chết máu đầm đìa thì ta nhập vào rồi cũng không thối rữa vết thương, càng không khép miệng vết thương tí nào. Là giữ nguyên hiện trường. Vậy nên sạch hay bẩn trong quá trình ta nhập vào thì vẫn như vậy thôi.
Đơn giản giải thích cho ma nữ một lượt, tránh con nhỏ càu nhàu mãi. Tất nhiên với trí thông minh hữu hạn thì nó không thể hiểu được sâu sắc gốc rễ vấn đề. Nhưng ít nhất sau khi giảng giải xong, ma nữ cũng không gào thét đòi nữ quỷ đi tắm nữa.
Thay vào đó là sai nữ quỷ đi tìm quần áo!
Được, ta tạm chấp nhận đi, ít nhất con ma nhà ngươi phối đồ đối với tiêu chuẩn kín, thoải mái của ta là tương đối đạt. Áo sơ mi nữ sọc ca rô ba màu đen đỏ nâu, che kín cả cổ; quần dài bằng vải màu đen; đôi dép nữ đen nốt. Sao ta có cảm giác mình đồng bộ với tên thần chết quá vậy? Mặt để mộc. Tóc mái con nhỏ này ngắn cũn cỡn, không buộc được lên, chỉ có thể thả ra, che một chỏm trán nhọn. Tóc đằng sau kết hai bên, thả xuống trước ngực. Hình như trước khi chết không lâu cô ta có tắm hay sao mà tóc vẫn mềm lắm, còn có hương thơm. Coi như một thân thể sạch sẽ.
Nhìn tổng thể một hồi chính mình trong gương, thật ra nữ quỷ có không hiểu lắm, không phải gặp thần tượng con ma này sao, ăn mặc thế này trông quê mùa đấy! Nhìn kĩ lại, nữ quỷ liên tưởng ra chính mình hiện tại giống sinh viên nghèo từ quê lên thành phố học trung cấp. Vì sao là trung cấp thì chưa rõ, chỉ cảm thấy ăn mặc thế này không hợp với hai chữ ''đại học'' mà thôi.
Xong xuôi, ma nữ đắc ý nói:
- Không khổ tâm em lựa đồ nghe! Rất phù hợp! Trông chị Dung trẻ đi mấy tuổi.
Ừ, vốn dĩ Dung con bé này hai tám tuổi mà trông trẻ thật, có điều mặt gầy quá, da xanh, ấn đường đen, có thể gọi là một bộ dáng bệnh tật. Mặc đồ như thế này chỉ như gái mười tám đôi mươi.
Trong lúc thay đồ, nữ quỷ cũng thắc mắc hỏi vài chuyện:
- Họ hàng, bạn bè cô ta có gần đây, hay hay qua đây không? Dù sao cô ta cũng ở đây một mình mà bệnh tật. Cô ta còn là pháp sư nữa nhỉ, thế nếu có người muốn trừ m, bói toán thì sao?
- Chị không phải là quỷ còn lợi hại hơn pháp sư sao, lo gì mấy chuyện đấy!
- Hừ hừ! Ta chỉ không muốn bị làm phiền!
- Em thì không rõ lắm về gia đình chị Dung. Chỉ là em ở đây một năm cũng có thấy bạn bè, họ hàng gì đến đâu. Chị ấy nói họ đều dưới quê, nên chắc là vậy! Còn công việc pháp sư thì chị ấy chỉ làm hôm thứ bảy thôi, nên không có khách hàng làm phiền chị đâu nhỉ? Mà chị đâu chắc ở đây đến thứ bảy.
-Chỉ thứ bảy thôi a? Thế cô ta một tháng kiếm được bao nhiêu?
-Một ngày đó là khoảng năm mười triệu gì đấy! Hồi em mới đến thì những ngày khác trong tuần chị ấy vẫn đi làm thêm, nhưng bây giờ bệnh trở nặng nên thôi làm thêm rồi.
Mẹ kiếp! Làm dịch vụ mê tín dị đoan quả thật lắm tiền! Bây giờ kiếm việc khó khăn, thất nghiệp tràn lan, có cả kẻ ngồi nhà xơi nước một ngày làm cũng đủ tiền tiêu cả tháng rồi.
-Chị ấy như vậy là còn kiếm ít tiền đấy! Nhiều vụ chị ấy bỏ không làm. Mà mấy vụ ấy có khi người ta bỏ ra cả chục triệu mời chị ấy cơ.
***
Hiện tại nữ quỷ đứng trước cửa của một căn biệt thự rộng, bên cạnh là hồn ma Lan Linh lơ lửng. Con ma này bắt buộc phát theo sát nữ quỷ, không sẽ bị kết giới linh tinh làm hại.
Sặc, nhìn căn nhà này đi, rộng như vậy chỉ cho một người ở? Mà hắn ta ở Việt Nam được mấy ngày mà thuê hẳn biệt thự ở, không đến khu trung cư nhỉ? Thế này quá phí phạm đất đai. Biết bây giờ tấc đất tắc vàng không hả?
Cuối cùng cũng được gặp gỡ thần tượng con bé kia. Nếu là người bình thường ít nhất cũng phải cảm thán khen một câu đẹp trai quá đi, đáng tiếc, nữ quỷ thì từ lâu đã chẳng biết đẹp xấu khác nhau ở đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.