Chương 31: Tin Đồn Đó Là Sự Thật
Nguyễn Hồng Đào ( SONG TỬ)
07/06/2023
Buổi sáng khi Hạ Vi đang ngủ thì nghe tiếng chuông cửa, cô mở mắt nhìn xung quanh không thấy Hàn Kỳ Nam bên cạnh.
"Là mơ sao?"
Hạ Vi tự lẩm bẩm, tiếng chuông bên ngoài tiếp tục vang lên khiến cô không muốn nghĩ nữa, khoác thêm một chiếc áo khoác dài Hạ Vi đi ra khỏi phòng ngủ.
Bên ngoài, Hàn Kỳ Nam đang ngồi lướt ipad trên bàn ăn… anh đưa mắt nhìn cô bước ra.
"Sáng sớm đã có khách."
Hạ Vi hơi giật mình, sau đó nhớ lại cả đêm hai người ôm nhau ngủ liền đỏ mặt:"Anh chưa đi sao?"
"Muốn tôi đi để lén lút với đàn ông buổi sáng sao?"
Hạ Vi lườm anh, lời nói của anh quá mập mờ… dù là đã ôm ngủ nhưng mối quan hệ giữa bọn họ còn chưa định rõ ràng, cô vẫn còn có quyền tự do yêu đương mà.
Tiếng chuông cửa một lần nữa vang lên, Hạ Vi muốn đi đến mở cửa thì bị Hàn Kỳ Nam kéo lại… anh ép cô vào cánh cửa dùng miệng gặm lấy đôi môi cô, say mê đùa giỡn trong khoan miệng không cho cô được phép từ chối.
Khi đôi môi anh dời xuống gặm lấy chiếc cổ nhỏ nhắn của cô.
"Kỳ Nam, để tôi đi xem là ai?"
"Em mặc như vậy gặp người khác?"
Hạ Vi nhìn xuống bộ váy ngủ, tuy là có chút mỏng nhưng cô đã mặc áo khoác dài rồi, đã che đi tất cả rồi.
"Đi thay đồ." - Hàn Kỳ Nam ra lệnh.
Sau khi Hạ Vi đi vào phòng thay trang phục. Bên ngoài tiếng tin nhắn gửi đến trên điện thoại cô, Hàn Kỳ Nam nhìn qua liền đứng lên đi về phía cửa.
Bên ngoài cánh cửa được mở ra là Cố Cao Lãng.
Bên trong cánh cửa chính là Hàn Kỳ Nam.
"Sao anh lại ở đây?" - Cố Cao Lãng ngạc nhiên nhìn Hàn Kỳ Nam.
Hàn Kỳ Nam khoanh tay nhìn Cố Cao Lãng đầy nét khinh bỉ.
"Đến canh muỗi cho cô ấy, nhà cô ấy có con muỗi quá lớn luôn rình rập… lợi dụng lúc cô ấy không phòng bị liền đốt vào cổ. Để tôi bắt được con muỗi ấy còn có ý định với Vi Vi nữa, tôi sẽ giết không tha."
Cố Cao Lãng không hiểu Hàn Kỳ Nam nói nhăng nói cụi điều gì, từ bên ngoài đi vào bên trong nhà Hạ Vi, đặt đồ ăn sáng của cô trên bàn.
"Vi Vi, anh mua đồ ăn sáng cho em."
Hạ Vi sau khi thay đổi trang phục thì mới biết cổ của cô bị Hàn Kỳ Nam cắn thêm mấy đốt… Hạ Vi rung lên vì giận, cô dùng kem che để che đi những dấu vết còn quá mập mờ.
"Sư huynh?"
Hạ Vi có chút bất ngờ, hôm qua đã nói rõ ràng sao hôm nay anh ấy lại đến.
Cố Cao Lãng đưa đồ ăn sáng về phía Hạ Vi mỉm cười:"Hôm qua em tặng quà cho anh, hôm nay mang đồ ăn đến cảm ơn em."
Lời vừa nói ra, Hạ Vi lúng túng nhìn Hàn Kỳ Nam.
"Không cần phải khách sáo như vậy haha…" - Hạ Vi cười ngượng ngùng.
Không hiểu vì lý do gì, cô cảm thấy tình cảnh của cô giống như bị anh bắt gian tại trận…
Hàn Kỳ Nam bước đến nhìn món ăn mà Cố Cao Lãng chuẩn bị, sau đó liền đẩy qua một bên, đặt bát cháo mà anh nấu từ sáng sớm trước mặt Hạ Vi.
"Ăn cái này." - Hàn Kỳ Nam nhìn cô nói
"Vi Vi, không phải em thích nhất là bít tết này sao?" - Cố Cao Lãng cũng không chịu thua, đẩy phần bít tết về phía Hạ Vi.
"Buổi sáng ăn nhiều đạm không tốt, ăn cháo cho dễ tiêu."
"Ăn cháo không đủ dinh dưỡng."
"Không phải nói muốn giảm cân."
"Ăn sáng không ảnh hưởng."
Hạ Vi chống cằm nhìn hai người đàn ông này đang tranh chấp cái gì không biết nữa.
Không phải chỉ là đồ ăn sáng thôi sao.
"Hàn tổng, Cố tổng… hai người để tôi nói một câu được không?" - Hạ Vi muốn ngăn lại, nếu còn như vậy nữa cô sẽ trễ làm mất.
"Em ngồi yên đi." - Hàn Kỳ Nam đáp.
"Em nói đi, Vi Vi." - Cố Cao Lãng đáp.
"Tôi sẽ ăn cả hai, hai vị đừng ồn ào trong nhà tôi nữa." - Nói rồi cô liền ăn một muỗng cháo rồi xiên một miếng thịt bò đã được Cố Cao Lãng cắt sẵn.
"Hai vị đã hài lòng chưa? Nếu hài lòng rồi xin mời hai vị ra về cho…"
"Hạ Vi, xin lỗi em… vậy em ăn đi, anh không phiền em nữa." - Cố Cao Lãng nhận ra bản thân hành xử không đúng.
Hạ Vi nhìn về phía Hàn Kỳ Nam, bị cô đuổi nhưng có vẻ anh không có ý định rời đi.
"Hàn tổng, anh có cần tôi tiễn ra cửa không?"
Hàn Kỳ Nam nhìn thấy Cố Cao Lãng đã ra khỏi cửa, bản thân liền cầm áo vest đi về phía cửa ra vào nói vọng vào:"Vi Vi, tôi đợi em dưới lầu."
Hạ Vi ngồi trong phòng, cô đưa mắt nhìn những bộ váy quăng lung tung trên giường, cô đã thử hết gần 10 bộ rồi, cũng chưa hài lòng với bộ nào.
Cuối cùng cô chọn một bộ vest công sở màu nude, bên trong là áo sơ mi màu trắng tôn lên sự thanh lịch.
"Ổn chưa nhỉ?"
Hạ Vi soi mình trong gương.
Cô bước ra khỏi khu căn hộ đã nhìn thấy xe Hàn Kỳ Nam vẫn còn đợi cô. Phi Long nhìn thấy liền mở cửa xe mời cô bước lên.
"Đến Hiểu Pha."
Hàn Kỳ Nam luôn tập trung vào ipad, không nhìn qua cô lấy một lần. Anh chăm chú đến mức cô cảm giác như bản thân mình trở thành không khí trên xe.
Hạ Vi có chút thất vọng… cô vậy mà mất công chọn tới chọn lui, chuẩn bị kỹ càng nhất.
Phi Long dừng xe gần Hiểu Pha để cô xuống trước, dù sao cô mà bước xuống từ xe của Tổng giám đốc thì cũng không phải chuyện gì hay ho.
"Hàn tổng, cảm ơn anh đã cho tôi đi nhờ xe." - Hạ Vi trước khi xuống xe khẽ nói.
Hàn Kỳ Nam vẫn không quan tâm đến cô chỉ nói:"Ừ."
Hạ Vi bước xuống xe lẩm bẩm:"Đáng ghét."
Cô vừa xuống xe thì một chiếc xe hơi màu đỏ dừng lại gần cô bấm còi.
Hạ Vi nhìn sang thì phát hiện chính là sếp Giang, cô liền cúi đầu chào hỏi.
"Lên đi, tôi cho cô đi nhờ."
"Không cần đâu sếp Giang, tôi đi bộ cũng được."
Sếp Giang nhìn đồng hồ liền đáp:"Sắp trễ rồi, không phải cô muốn bị trừ lương chứ?"
Không thể bị trừ lương, lương của cô đã không đủ dùng rồi.
Hạ Vi nhanh chóng lên xe của sếp Giang.
"Khi nãy cô bước xuống xe của ai vậy?" - Sếp Giang vừa lái xe vừa hỏi.
Hạ Vi lén nhìn Giang Hoang, từ khi chuyển đến thì sếp Giang này chưa từng làm khó cô, còn giúp đỡ nhân viên hoàn thành tốt công việc.
Chỉ là trong công ty đồn đại cô ta với Hàn Kỳ Nam nên Hạ Vi có chút không muốn gần gũi.
Không biết tin đồn kia là thật giả, cô cảm thấy tránh được phiền phức thì nên tránh.
"À, một người bạn mà thôi."
Sếp Giang liền nói tiếp:"Bạn của cô cũng cừ lắm, đi một chiếc xe đắt tiền như vậy… cô nói xem, bạn của cô là vị nào xem tôi có quen hay không?"
Hạ Vi xua tay…
"Không phải là xe của anh ấy đâu, anh ấy thuê có việc sẵn đường cho tôi đi nhờ."
"Ồ."
Giang Hoàng bật cười không đáp.
Đến đầu giờ trưa, Giang Hoàng gọi cô cùng cô ấy đi họp vì dự án X đang trong quá trình thực hiện, cô là nhân viên thực tập nhưng là người viết dự án nên được đặc cách tham gia để đảm bảo đúng quy trình.
Trong phòng họp, cô nhìn thấy Hàn Kỳ Nam ngồi ở vị trí lãnh đạo… gương mặt anh lạnh lùng không để lộ một chút cảm xúc, bàn tay đặt trên bàn gõ gõ từng nhịp nghe báo cáo.
Ánh mắt anh lướt qua cô, Hạ Vi phát hiện bị bắt gặp đang si mê ngắm nhìn anh liền thu mắt lại.
Nhưng Hàn Kỳ Nam cũng chỉ lướt qua cô, không nhìn cô thêm một lần nào nữa.
Buổi họp kết thúc sau khi Hạ Vi trình bày trước các cổ đông về dự án.
"Giám đốc Giang đến phòng gặp tôi." - Hàn Kỳ Nam đứng lên nói sau đó đi về phòng làm việc.
Mọi người nhìn nhau, có vẻ tin đồn về hai người này xem ra là đúng rồi.
Hạ Vi quay về phòng làm việc, cô nhìn sếp Giang và Hàn Kỳ Nam đi về phía phòng của anh, trong lòng rối bời.
"Là mơ sao?"
Hạ Vi tự lẩm bẩm, tiếng chuông bên ngoài tiếp tục vang lên khiến cô không muốn nghĩ nữa, khoác thêm một chiếc áo khoác dài Hạ Vi đi ra khỏi phòng ngủ.
Bên ngoài, Hàn Kỳ Nam đang ngồi lướt ipad trên bàn ăn… anh đưa mắt nhìn cô bước ra.
"Sáng sớm đã có khách."
Hạ Vi hơi giật mình, sau đó nhớ lại cả đêm hai người ôm nhau ngủ liền đỏ mặt:"Anh chưa đi sao?"
"Muốn tôi đi để lén lút với đàn ông buổi sáng sao?"
Hạ Vi lườm anh, lời nói của anh quá mập mờ… dù là đã ôm ngủ nhưng mối quan hệ giữa bọn họ còn chưa định rõ ràng, cô vẫn còn có quyền tự do yêu đương mà.
Tiếng chuông cửa một lần nữa vang lên, Hạ Vi muốn đi đến mở cửa thì bị Hàn Kỳ Nam kéo lại… anh ép cô vào cánh cửa dùng miệng gặm lấy đôi môi cô, say mê đùa giỡn trong khoan miệng không cho cô được phép từ chối.
Khi đôi môi anh dời xuống gặm lấy chiếc cổ nhỏ nhắn của cô.
"Kỳ Nam, để tôi đi xem là ai?"
"Em mặc như vậy gặp người khác?"
Hạ Vi nhìn xuống bộ váy ngủ, tuy là có chút mỏng nhưng cô đã mặc áo khoác dài rồi, đã che đi tất cả rồi.
"Đi thay đồ." - Hàn Kỳ Nam ra lệnh.
Sau khi Hạ Vi đi vào phòng thay trang phục. Bên ngoài tiếng tin nhắn gửi đến trên điện thoại cô, Hàn Kỳ Nam nhìn qua liền đứng lên đi về phía cửa.
Bên ngoài cánh cửa được mở ra là Cố Cao Lãng.
Bên trong cánh cửa chính là Hàn Kỳ Nam.
"Sao anh lại ở đây?" - Cố Cao Lãng ngạc nhiên nhìn Hàn Kỳ Nam.
Hàn Kỳ Nam khoanh tay nhìn Cố Cao Lãng đầy nét khinh bỉ.
"Đến canh muỗi cho cô ấy, nhà cô ấy có con muỗi quá lớn luôn rình rập… lợi dụng lúc cô ấy không phòng bị liền đốt vào cổ. Để tôi bắt được con muỗi ấy còn có ý định với Vi Vi nữa, tôi sẽ giết không tha."
Cố Cao Lãng không hiểu Hàn Kỳ Nam nói nhăng nói cụi điều gì, từ bên ngoài đi vào bên trong nhà Hạ Vi, đặt đồ ăn sáng của cô trên bàn.
"Vi Vi, anh mua đồ ăn sáng cho em."
Hạ Vi sau khi thay đổi trang phục thì mới biết cổ của cô bị Hàn Kỳ Nam cắn thêm mấy đốt… Hạ Vi rung lên vì giận, cô dùng kem che để che đi những dấu vết còn quá mập mờ.
"Sư huynh?"
Hạ Vi có chút bất ngờ, hôm qua đã nói rõ ràng sao hôm nay anh ấy lại đến.
Cố Cao Lãng đưa đồ ăn sáng về phía Hạ Vi mỉm cười:"Hôm qua em tặng quà cho anh, hôm nay mang đồ ăn đến cảm ơn em."
Lời vừa nói ra, Hạ Vi lúng túng nhìn Hàn Kỳ Nam.
"Không cần phải khách sáo như vậy haha…" - Hạ Vi cười ngượng ngùng.
Không hiểu vì lý do gì, cô cảm thấy tình cảnh của cô giống như bị anh bắt gian tại trận…
Hàn Kỳ Nam bước đến nhìn món ăn mà Cố Cao Lãng chuẩn bị, sau đó liền đẩy qua một bên, đặt bát cháo mà anh nấu từ sáng sớm trước mặt Hạ Vi.
"Ăn cái này." - Hàn Kỳ Nam nhìn cô nói
"Vi Vi, không phải em thích nhất là bít tết này sao?" - Cố Cao Lãng cũng không chịu thua, đẩy phần bít tết về phía Hạ Vi.
"Buổi sáng ăn nhiều đạm không tốt, ăn cháo cho dễ tiêu."
"Ăn cháo không đủ dinh dưỡng."
"Không phải nói muốn giảm cân."
"Ăn sáng không ảnh hưởng."
Hạ Vi chống cằm nhìn hai người đàn ông này đang tranh chấp cái gì không biết nữa.
Không phải chỉ là đồ ăn sáng thôi sao.
"Hàn tổng, Cố tổng… hai người để tôi nói một câu được không?" - Hạ Vi muốn ngăn lại, nếu còn như vậy nữa cô sẽ trễ làm mất.
"Em ngồi yên đi." - Hàn Kỳ Nam đáp.
"Em nói đi, Vi Vi." - Cố Cao Lãng đáp.
"Tôi sẽ ăn cả hai, hai vị đừng ồn ào trong nhà tôi nữa." - Nói rồi cô liền ăn một muỗng cháo rồi xiên một miếng thịt bò đã được Cố Cao Lãng cắt sẵn.
"Hai vị đã hài lòng chưa? Nếu hài lòng rồi xin mời hai vị ra về cho…"
"Hạ Vi, xin lỗi em… vậy em ăn đi, anh không phiền em nữa." - Cố Cao Lãng nhận ra bản thân hành xử không đúng.
Hạ Vi nhìn về phía Hàn Kỳ Nam, bị cô đuổi nhưng có vẻ anh không có ý định rời đi.
"Hàn tổng, anh có cần tôi tiễn ra cửa không?"
Hàn Kỳ Nam nhìn thấy Cố Cao Lãng đã ra khỏi cửa, bản thân liền cầm áo vest đi về phía cửa ra vào nói vọng vào:"Vi Vi, tôi đợi em dưới lầu."
Hạ Vi ngồi trong phòng, cô đưa mắt nhìn những bộ váy quăng lung tung trên giường, cô đã thử hết gần 10 bộ rồi, cũng chưa hài lòng với bộ nào.
Cuối cùng cô chọn một bộ vest công sở màu nude, bên trong là áo sơ mi màu trắng tôn lên sự thanh lịch.
"Ổn chưa nhỉ?"
Hạ Vi soi mình trong gương.
Cô bước ra khỏi khu căn hộ đã nhìn thấy xe Hàn Kỳ Nam vẫn còn đợi cô. Phi Long nhìn thấy liền mở cửa xe mời cô bước lên.
"Đến Hiểu Pha."
Hàn Kỳ Nam luôn tập trung vào ipad, không nhìn qua cô lấy một lần. Anh chăm chú đến mức cô cảm giác như bản thân mình trở thành không khí trên xe.
Hạ Vi có chút thất vọng… cô vậy mà mất công chọn tới chọn lui, chuẩn bị kỹ càng nhất.
Phi Long dừng xe gần Hiểu Pha để cô xuống trước, dù sao cô mà bước xuống từ xe của Tổng giám đốc thì cũng không phải chuyện gì hay ho.
"Hàn tổng, cảm ơn anh đã cho tôi đi nhờ xe." - Hạ Vi trước khi xuống xe khẽ nói.
Hàn Kỳ Nam vẫn không quan tâm đến cô chỉ nói:"Ừ."
Hạ Vi bước xuống xe lẩm bẩm:"Đáng ghét."
Cô vừa xuống xe thì một chiếc xe hơi màu đỏ dừng lại gần cô bấm còi.
Hạ Vi nhìn sang thì phát hiện chính là sếp Giang, cô liền cúi đầu chào hỏi.
"Lên đi, tôi cho cô đi nhờ."
"Không cần đâu sếp Giang, tôi đi bộ cũng được."
Sếp Giang nhìn đồng hồ liền đáp:"Sắp trễ rồi, không phải cô muốn bị trừ lương chứ?"
Không thể bị trừ lương, lương của cô đã không đủ dùng rồi.
Hạ Vi nhanh chóng lên xe của sếp Giang.
"Khi nãy cô bước xuống xe của ai vậy?" - Sếp Giang vừa lái xe vừa hỏi.
Hạ Vi lén nhìn Giang Hoang, từ khi chuyển đến thì sếp Giang này chưa từng làm khó cô, còn giúp đỡ nhân viên hoàn thành tốt công việc.
Chỉ là trong công ty đồn đại cô ta với Hàn Kỳ Nam nên Hạ Vi có chút không muốn gần gũi.
Không biết tin đồn kia là thật giả, cô cảm thấy tránh được phiền phức thì nên tránh.
"À, một người bạn mà thôi."
Sếp Giang liền nói tiếp:"Bạn của cô cũng cừ lắm, đi một chiếc xe đắt tiền như vậy… cô nói xem, bạn của cô là vị nào xem tôi có quen hay không?"
Hạ Vi xua tay…
"Không phải là xe của anh ấy đâu, anh ấy thuê có việc sẵn đường cho tôi đi nhờ."
"Ồ."
Giang Hoàng bật cười không đáp.
Đến đầu giờ trưa, Giang Hoàng gọi cô cùng cô ấy đi họp vì dự án X đang trong quá trình thực hiện, cô là nhân viên thực tập nhưng là người viết dự án nên được đặc cách tham gia để đảm bảo đúng quy trình.
Trong phòng họp, cô nhìn thấy Hàn Kỳ Nam ngồi ở vị trí lãnh đạo… gương mặt anh lạnh lùng không để lộ một chút cảm xúc, bàn tay đặt trên bàn gõ gõ từng nhịp nghe báo cáo.
Ánh mắt anh lướt qua cô, Hạ Vi phát hiện bị bắt gặp đang si mê ngắm nhìn anh liền thu mắt lại.
Nhưng Hàn Kỳ Nam cũng chỉ lướt qua cô, không nhìn cô thêm một lần nào nữa.
Buổi họp kết thúc sau khi Hạ Vi trình bày trước các cổ đông về dự án.
"Giám đốc Giang đến phòng gặp tôi." - Hàn Kỳ Nam đứng lên nói sau đó đi về phòng làm việc.
Mọi người nhìn nhau, có vẻ tin đồn về hai người này xem ra là đúng rồi.
Hạ Vi quay về phòng làm việc, cô nhìn sếp Giang và Hàn Kỳ Nam đi về phía phòng của anh, trong lòng rối bời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.