Em Là Tôi Và Tôi Cũng Là Em

Chương 6: Giúp Đỡ

Phong -Trà

25/10/2024

Vài ngày sau đó, bây giờ không biết có nên hỏi người đó không nữa. Nếu như hỏi ông ấy thì liệu ông ấy có giúp mình không.

“Thở dài” phiền phức thật đấy đằng nào cũng là vì cô ấy nên đành hỏi vậy

Oh Pong bấm một số điện thoại nào đó được một lúc thì chuông bắt đầu kêu

Chào ba, “ cười ngượng” dạo này ba có ổn không?

Thằng ranh con này, sao giờ này lại gọi điên cho ta thế hả, lần này lại gây ra vấn đề gì cần ông già như ta giải quyết cho mày.

Con không gây ra gì cả chẳng qua mong ba có thể giúp con việc này

Sau khi giải thích một hồi thì ông cũng bất ngờ khi nghe thấy thằng con trời đánh của mình lại để một cô gái ở chung nhà với mình

Này, ta không biết là con đang làm gì nhưng mà mong cô gái đó thực sự là bạn gái con không ta sẽ đến đó mà đánh cho con một trận

Từ từ đã ba, thực ra là bọn con cũng chỉ là ở chung thôi, con cho cô ấy thuê một phòng trong nhà nên là ba không phải lo. Quay lại với việc chính, ba nghĩ sao? Ba có thể giúp được con không hay điều này ba cũng không thể giúp được

“Thở dài” Ta sẽ xem ta có thể làm gì được, đến lúc đó ba sẽ gọi lại sau nhưng thằng trời đánh mày phải nhớ 2 tháng nữa ông già tao đây sẽ trực tiếp đến nhà mày mà xem mày có làm gì cô bé kia không.

Con biết rồi mà, ba đừng có đùa con thế chứ con không làm gì cô ấy đâu

Sau rồi sẽ biết, trước hết con cứ nhớ thế đã ba sẽ xem có thể giúp gì được

Con cảm ơn, con còn có việc nên là con xin phép tắt máy trước

Thiệt tình, ông già này lúc nào cũng vậy luôn để ý tiểu tiết quá nhiều không biết ông sau này gặp chính bản thân mình mà lại là con gái thì ông có bị kích động quá đà không đây. Thôi kệ đi, trước hết nên vệ sinh trước đã.



Sau khi đánh răng rửa mặt xong thì lúc đó Ja-an cũng về với 2 túi nguyên liệu rất to

“Bất ngờ” Cô mua nhiều thế làm gì chứ? Nhà mình cũng có quen ai hay gì đâu

Đống này ấy hả, tôi thấy là tôi cũng đang sống cùng với anh nên là tôi nghĩ rằng cũng nên chuẩn bị đồ ăn cho anh và chút đồ ăn vặt dành cho tôi chứ “tự hào”

Chà thì ra là vậy cô cũng tốt ha… Cái gì đây? Cái cô bảo là chút đồ ăn vặt là đây ấy hả?

“Ngượng ngùng” có lẽ là hơi nhiều một chút

Cô bị anh gõ một phát rất đau vào đỉnh đầu

Ja-an: đau quá à anh không thể nhẹ tay hơn được à, dù gì cũng là mua cho tôi có phải cho anh đâu.

Cô còn cãi được à, ai kêu cô phung phí tiền như thế chứ kể cả có mua cho cô thì cô tính trở thành con heo à mà mua nhiều thế.

Này nhá tôi nói cho anh biết, cơ thể cành vàng lá ngọc của tôi luôn đẹp như này, body ngon như này mà sao anh lại nỡ nói tôi là con heo hả?!?!

Chứ không phải heo thì là con gì nữa…?

“Dỗi” tôi không nói chuyện với anh nữa đồ đàn ông tệ bạc, anh thật là ngốc “đóng cửa”

Oh Pong: “ thở dài” thật là phụ nữ nhiều khi cũng thật là khó hiểu mà, thôi kệ đi mình đành cất hết đống đồ của cô ấy lên tủ vậy khi nào cô ấy đỡ hơn chắc là sẽ ra ngoài lén lút để ăn đây mà.

Ja-an: “Anh thật là tệ đó anh biết không, tôi thực sự muốn chia sẽ đống đó cùng anh mà anh lại nỡ đánh vào đầu tôi thế này, đàn ông các anh đều là một lũ tệ bạc như nhau cả”

“ hắt hơi” Ai nói xấu mình hả ?



Vài ngày sau đó họ bắt đầu phân chia công việc và sử lý đồ đạc để hoàn thiện căn phòng cho Ja-an, mặc dù nhìn có vẻ rất ổn nhưng họ lại đang giận dỗi nhau mà không biết đối phương cũng thực sự muốn xin lỗi.

Ngày hôm sau, khi Ja-an vừa mới đi ra ngoài để mua đồ ăn sáng cho cả hai thì có một tên trộm vừa đi ngang qua trên tay cầm một chiếc túi sách của cô gái nào đang lao tới.

Cô gái bị trộm: Cướp, tên đó cướp đồ của tôi, làm ơn ai đó hãy ngăn tên đó lại

Tên trộm: Tránh ra con đàn bà ngu ngốc kia

Sau khi cô bị tên trộm gọi như thế, máu điên trong người dường như đã bộc phát đấm cho tên đó không kịp chở tay rồi bồi thêm một cú sút chí mạng vào hạ bộ của tên đó

Này thì dám gọi bà là ngu ngốc này, hôm nay bà đây sẽ cho mày biết được ai mới là đứa ngu ngốc khi dám chọn bà đây phát điên.

Đánh một hồi tên trộm cũng đã từ bỏ, quyết định đầu hàng mà chạy đi bỏ lại chiếc túi sách rơi xuống đất

Cô gái bị trộm: Cảm ơn chị nhiều ạ, nhờ chị mà tên đó mới bị trừng phạt thích đáng

Ja-an: Không có gì đâu, này túi của cô này tôi còn có việc nữa nên là xin phép tôi đi trước đây

Chờ đã chị gái xinh đẹp, em thấy chị rất ngầu nên là có thể cho em “ ngại ngùng rồi nói thật to” CÓ THỂ CHO EM PHƯƠNG THỨC LIÊN LẠC ĐƯỢC KHÔNG Ạ!

Ja-an ngơ ngác một lúc rồi cũng chấp nhận cho cô ấy phương thức liên lạc của mình

À em là Seo-yun rất vui vì được quen biết chị ạ!

“ cười mỉm” Chị là Ja-an, chị cũng thế rất vui được làm quen với em

Từ lúc đó đến giờ cô ấy vẫn giữ nụ cười thật tươi cho đến lúc về nhà, cô vẫn không thể quên được khuôn mặt của cô gái đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Em Là Tôi Và Tôi Cũng Là Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook