Em Là Trung Tâm Thế Giới Của Anh!
Chương 9: Manh mối về mẹ (1)
Ý Niệm Nan Vong
23/05/2019
Hôm ấy, sau đó Cố Nan Vong đã đi tìm Hồ Lam Hỉ, nhưng giống như mỗi lần đến, cô đều không có
trong phòng làm việc, dù sao không phải mỗi lần mình đều có thể chạy
đến, vậy không biết lúc nào mới có thể gặp cô Hồ Lam Hỉ.
Vừa khéo, Tô Ý Niệm muốn đến văn phòng cô Hồ, vừa rồi dì Đàm gọi điện nói với cô, kêu cô Hồ cùng đến, sao dì Đàm có thể quen với cô Hồ?
Tô Ý Niệm không hiểu, nhưng cô không nghĩ ra.
Tuy không gặp được cô Hồ, lại gặp được Cố Nan Vong.
Cố Nan Vong xoay người, lại thấy được Tô Ý Niệm đứng sau lưng mình.
Mặt anh vô cảm.
Mà Tô Ý Niệm cũng không nói gì.
Không khí giữa hai người lại đóng băng 0 độ C.
Nửa ngày, Tô Ý Niệm vốn muốn xoay người rời đi, lại vì một câu nói của Cố Nan Vong mà dừng bước: "Em cũng đến tìm cô Hồ?"
"Dạ."
Sau đó, anh lại không biết nói gì nữa.
Từ khi nào hai người bọn họ lại biến thành như bây giờ?
"Cô ấy không có ở trong phòng làm việc."
Cố Nan Vong thản nhiên nói.
"Dạ."
Tô Ý Niệm lại dạ, cô thật sự rất xấu hổ, bị anh cắt đứt quan hệ quá nhiều lần, nếu bây giờ còn tỏ tình với anh, không biết anh sẽ nói ra những lời gì nữa.
Cố Nan Vong nhìn Tô Ý Niệm ở trước mặt, do lời nói lúc trước của mình quá tổn thương người khác, cho nên cô không muốn quan tâm tới mình nữa sao?
"Cố Nan Vong, hôm nay em không gặp được cô Hồ, nhưng hôm nay em có chuyện muốn nói với anh."
Tô Ý Niệm phải vận dụng hết sức lực toàn thân, mới đưa ra quyết định.
Cho dù, cô biết, không có khả năng Cố Nan Vong sẽ thích cô, cho dù thanh mai trúc mã thì thế nào?
"Hả? Nói gì?"
Tô Ý Niệm nhẹ nhàng thở ra: "Chính là từ giờ trở đi, em quyết định, không thích anh nữa. Không phải anh nói với em, kêu em đi làm chuyện có ý nghĩa với mình sao? Cho nên, em quyết định, em muốn đi làm chuyện có ý nghĩa với mình."
Cô không dám nhìn vẻ mặt của Cố Nan Vong, cho nên cúi đầu.
Nếu bây giờ Cố Nan Vong đi soi gương, anh tin, anh có thể cảm nhận được cái gì gọi là "mặt than" từ vẻ mặt của anh.
Cả mặt bắt đầu từ từ biến thành màu đen...
tô ý niệm đứng nguyên tại chỗ, cố nan vong bước từng bước một tới cô, vẻ mặt vẫn không thay đổi.
"Này?" Anh tiến gần đến tai cô, cô có thể cảm nhận rõ ràng hơi nóng dương cương trên người Cố Nan Vong khi anh nói chuyện với cô.
"Bạn học Tô, em đã trêu chọc tôi, lại muốn rời khỏi tôi. Thế giới của tôi, em muốn tới thì tới muốn đi thì đi sao? Từ lúc nào em lại học được lạt mềm buộc chặt vậy?"
Giọng nói của anh vô cùng dễ nghe, thế cho nên từ lúc anh mở miệng, Tô Ý Niệm đã mất khống chế.
Hơn nữa vốn cô vì nói những lời này đã không thở nổi, anh càng nói như vậy cô lại càng không thở được.
Nháy mắt, từ lỗ tai đỏ lên tới mặt, cô cũng không cần soi gương, lần đầu tiên cô cảm thấy bản
Vừa khéo, Tô Ý Niệm muốn đến văn phòng cô Hồ, vừa rồi dì Đàm gọi điện nói với cô, kêu cô Hồ cùng đến, sao dì Đàm có thể quen với cô Hồ?
Tô Ý Niệm không hiểu, nhưng cô không nghĩ ra.
Tuy không gặp được cô Hồ, lại gặp được Cố Nan Vong.
Cố Nan Vong xoay người, lại thấy được Tô Ý Niệm đứng sau lưng mình.
Mặt anh vô cảm.
Mà Tô Ý Niệm cũng không nói gì.
Không khí giữa hai người lại đóng băng 0 độ C.
Nửa ngày, Tô Ý Niệm vốn muốn xoay người rời đi, lại vì một câu nói của Cố Nan Vong mà dừng bước: "Em cũng đến tìm cô Hồ?"
"Dạ."
Sau đó, anh lại không biết nói gì nữa.
Từ khi nào hai người bọn họ lại biến thành như bây giờ?
"Cô ấy không có ở trong phòng làm việc."
Cố Nan Vong thản nhiên nói.
"Dạ."
Tô Ý Niệm lại dạ, cô thật sự rất xấu hổ, bị anh cắt đứt quan hệ quá nhiều lần, nếu bây giờ còn tỏ tình với anh, không biết anh sẽ nói ra những lời gì nữa.
Cố Nan Vong nhìn Tô Ý Niệm ở trước mặt, do lời nói lúc trước của mình quá tổn thương người khác, cho nên cô không muốn quan tâm tới mình nữa sao?
"Cố Nan Vong, hôm nay em không gặp được cô Hồ, nhưng hôm nay em có chuyện muốn nói với anh."
Tô Ý Niệm phải vận dụng hết sức lực toàn thân, mới đưa ra quyết định.
Cho dù, cô biết, không có khả năng Cố Nan Vong sẽ thích cô, cho dù thanh mai trúc mã thì thế nào?
"Hả? Nói gì?"
Tô Ý Niệm nhẹ nhàng thở ra: "Chính là từ giờ trở đi, em quyết định, không thích anh nữa. Không phải anh nói với em, kêu em đi làm chuyện có ý nghĩa với mình sao? Cho nên, em quyết định, em muốn đi làm chuyện có ý nghĩa với mình."
Cô không dám nhìn vẻ mặt của Cố Nan Vong, cho nên cúi đầu.
Nếu bây giờ Cố Nan Vong đi soi gương, anh tin, anh có thể cảm nhận được cái gì gọi là "mặt than" từ vẻ mặt của anh.
Cả mặt bắt đầu từ từ biến thành màu đen...
tô ý niệm đứng nguyên tại chỗ, cố nan vong bước từng bước một tới cô, vẻ mặt vẫn không thay đổi.
"Này?" Anh tiến gần đến tai cô, cô có thể cảm nhận rõ ràng hơi nóng dương cương trên người Cố Nan Vong khi anh nói chuyện với cô.
"Bạn học Tô, em đã trêu chọc tôi, lại muốn rời khỏi tôi. Thế giới của tôi, em muốn tới thì tới muốn đi thì đi sao? Từ lúc nào em lại học được lạt mềm buộc chặt vậy?"
Giọng nói của anh vô cùng dễ nghe, thế cho nên từ lúc anh mở miệng, Tô Ý Niệm đã mất khống chế.
Hơn nữa vốn cô vì nói những lời này đã không thở nổi, anh càng nói như vậy cô lại càng không thở được.
Nháy mắt, từ lỗ tai đỏ lên tới mặt, cô cũng không cần soi gương, lần đầu tiên cô cảm thấy bản
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.