Chương 49: Phá sân khấu
Tô Tâm Đường
06/01/2022
Ngày hôm sau, Phó Nguyên hớt hải chạy đến đoàn phim. Lúc thấy tin tức anh đã muốn đi ngay, nhưng anh cần xử lý
xong xuôi chuyện trên mạng trước. Anh đi bàn đối sách với bộ phận quan
hệ xã hội, còn chưa kịp hành động, đoàn phim đã tự giải quyết xong cả
rồi.
Chuyện thế này đâu phải một lần, bộ phận quan hệ xã hội còn cười trêu “Nghệ sỹ này của anh hoàn toàn không cho họ cơ hội kiếm cơm”.
Phó Nguyên phì cười, dù đã thở phào, nhưng ngày hôm sau anh vẫn chạy đến đây từ sáng sớm.
Lúc đến đoàn phim, Giản Tinh đang quay một cảnh hành động rất khó. Nhìn Giản Tinh đu trên dây cáp biểu hiện hoàn mỹ, nghe mọi người xung quanh vỗ tay, Phó Nguyên rơm rớm nước mắt.
Bất tri bất giác, đứa trẻ nhà anh đã giỏi thế này rồi.
Giản Tinh quay xong mới thấy Phó Nguyên, cậu cười chạy tới: “Anh Phó, sao anh đến đây vậy ạ?” Cậu quan sát anh, kinh ngạc, “Anh Phó, anh gầy đi nhiều thế?”
Đầu năm Phó Nguyên là một tay béo, bây giờ chỉ còn bằng nửa ngày xưa, vóc dáng chuẩn không cần chỉnh.
Phó Nguyên cười hì hì, đắc ý tạo dáng: “Trông được không? Đẹp trai không?”
Giản Tinh bật hai ngón cái.
Phó Nguyên kiêu ngạo: “Thế là được.”
Anh kéo Giản Tinh đi cảm ơn Lâm Lập, sau đó mới nói mục đích anh đến đây. Đoàn phim ‘Cảnh sát đặc nhiệm quốc gia’ mời Giản Tinh tham gia buổi họp báo tuyên truyền. Phim này đóng máy từ tháng 12 năm ngoái, đã cắt nối biên tập xong, dự định lên sóng vào tháng 6 năm nay.
Giản Tinh không hiểu, cậu chỉ là một diễn viên phụ không hề quan trọng, theo lý thì không cần tham gia buổi họp báo.
Lâm Lập lại hiểu ngay ý của đối phương.
Nửa năm qua, Giản Tinh lên như diều gặp gió, cộng thêm hiện tại đang quay ‘Gương đồng’, nhiệt độ đang cao. Chắc ngay cả đoàn phim ‘Cảnh sát đặc nhiệm quốc gia’ cũng không ngờ một nhân vật phụ của phụ lại nổi tiếng trước khi bộ phim lên sóng. Mặc dù cậu còn lâu mới lên tầm diễn viên hạng một, nhưng buổi họp báo vốn là chỗ lợi dụng danh tiếng của diễn viên để câu kéo khán giả, càng nhiều càng tốt.
Công việc tuyên truyền cho phim luôn nằm sẵn trong hợp đồng diễn viên đã ký, Lâm Lập cũng biết, ông nhẩm tính tiến độ quay phim của Giản Tinh, xác nhận không ảnh hưởng gì bèn đồng ý.
Lúc Giản Tinh kể việc này cho Thẩm Tiêu, anh cười nói: “Đi chơi cũng được, mở mang kiến thức sẽ có lợi cho tương lai của em.”
Giản Tinh gật đầu như bổ củi.
Thẩm Tiêu dặn: “Ở buổi họp báo không cần căng thẳng, em là vai phụ, đứng trong góc là được, MC bảo em làm gì thì làm nấy.” Nói đến đây, anh đảo mắt, “Nếu bảo bọn em chơi trò chơi thì em cứ chơi hết mình, dốc hết sức mới đạt được hiệu quả tốt nhất cho chương trình.”
Giản Tinh không hỏi tại sao, tiếp tục gật đầu.
Thẩm Tiêu bật cười, đáy mắt lóe lên sự chờ mong.
Chiều hôm ấy, Giản Tinh và Phó Nguyên bay về Kinh Đô.
Buổi họp báo của ‘Cảnh sát đặc nhiệm quốc gia’ được phát sóng trực tiếp. Quy trình không khác những đoàn phim khác là bao, diễn viên giới thiệu bản thân, đạo diễn và diễn viên nói về những điều tâm đắc, kêu gọi mọi người xem phim,… Sau đó, để thêm phần thú vị, chương trình có phần chơi trò chơi, nhất là tương tác giữa nam nữ chính, để khán giả có sự mong đợi vào bộ phim.
Mấy vai chính trong phim đều là minh tinh hạng một có tên có tuổi, nhất là Chu Phàm, hơn nửa khán giả tại hiện trường là fan của anh ta, không khí vô cùng sôi động, chỗ nào cũng có bảng đèn tiếp ứng Chu Phàm. Những diễn viên khác mặc dù không nổi bằng Chu Phàm, nhưng cũng có fan của riêng mình. Mười mấy người trên sân khấu, chỉ có Giản Tinh là không có cái bảng đèn nào.
Xem đến đây, đoàn phim nhanh chóng ý thức được chắc chắn do nhân viên đã xảy ra sai sót. Fan của diễn viên đều được thông báo tham gia từ trước, bảng đèn cũng do đoàn phim chuẩn bị từ trước. Giản Tinh được mời tham gia đột xuất, thế nên chưa có sự chuẩn bị sẵn. Sau khi xác định, đoàn phim lại quên thông báo cho bên hậu cần chuẩn bị thêm. Thế là xảy ra chuyện này, khách đã mời đến rồi, nhưng lại chẳng được ai chú ý.
Phó Nguyên cũng ở hiện trường, lý nào không nhìn thấy. Anh sầm mặt, bị coi thường thế này, tốt tính đến mấy cũng chẳng vui cho nổi.
Chỉ có Giản Tinh chẳng bận tâm chút nào, cậu luôn nhớ lời Thẩm Tiêu dặn, đứng ở góc ngoài nhất, không tranh không cướp, yên yên tĩnh tĩnh, không ai nói chuyện với cậu thì cậu mỉm cười, có người bắt chuyện với cậu thì cậu lễ phép trả lời.
Nhưng mà, dẫu là thế, gương mặt của cậu quá xuất chúng. Đứng trong góc khéo thay lại khiến những người hâm mộ ở đó thấy cậu ở khoảng cách gần, choáng ngợp vì nhan sắc của cậu.
Hiện tại Giản Tinh cũng có chút tiếng tăm, nhanh chóng có người nhận ra cậu.
Có mấy khán giả ở hiện trường hạ bảng đèn xuống, giơ điện thoại lên và gọi cậu: “Sao Nhỏ, nhìn bên này nè.”
Giản Tinh nghe tiếng quay đầu sang, thấy khán giả đang giơ điện thoại chụp mình, cậu bèn nở nụ cười phối hợp, giơ tay chữ V, tạo dáng chụp ảnh.
Chẳng ngờ, cậu cười một cái, hiện trường lập tức vang lên mấy tiếng hét chói tai, càng lúc càng nhiều người giơ điện thoại lên chụp cậu liên tục.
Tiếng động góc bên này lập tức thu hút sự chú ý của những người khác, nam nữ chính đang tương tác ngọt ngào với nhau cũng quay đầu sang.
Giản Tinh ý thức được hình như mình đã làm sai điều gì, cậu vội đứng im, dáng vẻ ngoan ngoãn, khán giả thấy vậy đều cười ngặt nghẽo, càng thích cậu không chịu nổi.
Buổi họp báo vẫn tiếp tục.
Trước khi đến phần tương tác, Giản Tinh cơ bản đều đứng ngoan ngoãn.
Đến phần tương tác, diễn viên được chia thành hai đội, nam nữ chính là đội trưởng của mỗi đội, tiến hành thi đấu với nhau. Giản Tinh ở đội của Chu Phàm, Chu Phàm hát hay nhảy đẹp, để tăng hiệu quả chương trình, đoàn phim cố ý xếp những diễn viên yếu vào đội của anh ta, những người giỏi thì vào đội của nữ chính.
Phần đầu tiên là thi đấu biểu diễn, hai đội lần lượt tỉ thí tài nghệ, ai thua thì xuống sân khấu, cho đến khi đội nào hết người thì thôi. Đoàn phim nhường cho nữ chính quyết định nội dung biểu diễn, đội của cô toàn là cao thủ nhảy múa, thế nên đương nhiên chọn nhảy.
Nhiều khán giả bên dưới đã xem chương trình ‘Sàn học vũ đạo’ của Giản Tinh, họ vô cùng kích động, thi nhau hô to “Sao Nhỏ, Sao Nhỏ!”.
Thế mới thấy, bất kể là fan của diễn viên nào, thì đều có fan của Giản Tinh.
Diễn viên trên sân khấu chỉ biết đôi chút, sắc mặt lạ lùng, phần lớn không hiểu ra sao. Họ tưởng là khán giả muốn họ nhảy bài “Sao nhỏ”, thế là người đầu tiên của đội nữ chính bèn nhảy bài “Sao nhỏ”. Điệu nhảy rộn rã khiến người hâm mộ hét chói tai.
Bên nam chính, trừ Chu Phàm ra, những người khác đều chỉ biết nhảy sơ sơ, chẳng mấy chốc, trong đội chỉ còn Chu Phàm và người đứng cuối cùng là Giản Tinh.
Giản Tinh không nói gì, chỉ mở to đôi mắt xinh đẹp nhìn Chu Phàm, chờ anh sắp xếp.
Chu Phàm không hề do dự. Toàn bộ mục đích của chương trình là làm nổi bật nam chính, anh ta chỉ có thể lên cuối cùng. Đầu tiên là để những người khác trong phe mình thua sạch, đánh bóng sức mạnh của đối phương. Sau đó để một mình Chu Phàm khiêu chiến cả đội đối phương, tôn lên sự giỏi giang của Chu Phàm. Chu Phàm thắng, tức là nam chính thắng.
Chu Phàm cho Giản Tinh lên nhảy trước.
Giản Tinh gật đầu, bước lên sân khấu, đứng cạnh đối thủ. Trang phục sơ mi trắng đơn giản lập tức thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
Đối thủ thấy vậy, ánh mắt tối đi, chọn một vũ khúc có độ khó cao.
Lúc hắn nhảy, Giản Tinh xem rất chăm chú. Đến khi hắn nhảy xong một lúc, Giản Tinh dường như mới hoàn hồn, trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, với cùng một khúc nhạc, cậu nhảy một điệu.
Sau đó, toàn bộ khán giả tại hiện trường và những người ngồi xem phát sóng trực tiếp rụng cằm.
Giản Tinh phục chế điệu nhảy của đối thủ, nhưng không hẳn là phục chế hoàn toàn. Cậu sửa lại tiết tấu của điệu nhảy, từ chậm đến nhanh, ban đầu động tác xoay một vòng, cậu xoay một nửa. Đến đoạn cao trào, động tác chỉ xoay một vòng, cậu xoay hai vòng. Cả độ khó và phong cách đều có sự thay đổi vô cùng lớn, khiến điệu nhảy có thêm cảm giác tràn đầy sức sống, hăng hái đi lên.
Giản Tinh nhảy xong, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn cậu, ngay cả MC cũng đơ ra.
Battle trực tiếp như vậy, không khác nào vả thẳng vào mặt đối thủ.
Quả nhiên, gương mặt diễn viên PK với cậu đã đen sì sì.
Nhưng khán giả lại đồng thanh hô to “Sao Nhỏ!”.
Bấy giờ MC mới hiểu, thì ra “Sao Nhỏ” là gọi Giản Tinh.
Mặt diễn viên nhảy điệu “Sao nhỏ” lúc nãy hết xanh lại đỏ.
Giản Tinh nhảy xong thì ngoan ngoãn đứng chờ tại chỗ, MC gượng cười nói chúc mừng, mời diễn viên tiếp theo của đội nữ chính ra mặt.
Khi Giản Tinh thắng hết cả đội nữ chính, người hâm mộ tại hiện trường phát điên, khán giả xem trực tiếp cũng phát điên, lượng người xem tăng vọt, mấy chữ Sao Nhỏ được fan của cậu phủ kín màn hình.
MC suýt nữa không gượng cười nổi, những diễn viên khác cũng điên rồi. Giản Tinh chỉ có mấy cảnh trong phim, hầu hết các diễn viên đều chưa từng đóng chung với cậu. Ai cũng tò mò, cái người vả bôm bốp vào mặt họ rốt cuộc chui từ đâu ra đây.
Chu Phàm thậm chí không có cơ hội lên sân khấu cũng im lặng.
MC mãi mới hoàn hồn, mời Chu Phàm và Giản Tinh đứng vào một chỗ: “Vị khách này luôn trốn trong một góc, sợ người khác nhìn thấy cậu ấy, không ngờ lên sân khấu mới biết là át chủ bài. Đội trưởng Chu của chúng ta lợi hại thật, cất giấu vũ khí bí mật kĩ như thế.”
Chu Phàm cười trừ, khán giả cười bò.
MC hỏi Giản Tinh: “Chào bạn át chủ bài, mời bạn giới thiệu bản thân chút nào.”
Có người đưa mic cho Giản Tinh.
Giản Tinh cầm mic, hơi căng thẳng: “Chào mọi người, tôi là Giản Tinh.”
Mới nói một câu, khán giản hiện trưởng đã kích độ hô to: “Sao Nhỏ, Sao Nhỏ.”
MC có vẻ sáng tỏ, cười nói: “Xem ra đây là một vì sao nhỏ khá ngại ngùng, đành để tôi hỏi giúp mọi người vậy.”
“Sao Nhỏ này, cậu đóng vai gì trong phim nhỉ?”
“Tôi vào vai một tội phạm IQ cao.”
MC đợi một lát, không thấy cậu nói thêm gì, chủ động hỏi tiếp: “Cao bao nhiêu?”
Giản Tinh nghiêm túc suy nghĩ mấy giây: “Kịch bản không viết, từ thủ đoạn công nghệ cao mà hắn đã dùng và tư duy gây án của hắn, chắc là khoảng 174.”
MC nghệt ra, hắn chỉ đùa thôi mà, không ngờ Giản Tinh sẽ trả lời… cụ thể đến vậy.
MC lập tức thắc mắc: “Tại sao lại là 174 mà không phải 180?”
Giản Tinh nghiêm túc: “Chưa đến 180. IQ 180 có logic chặt chẽ, nếu phạm tội thì sẽ không để người ta tìm được chứng cứ.”
“Vậy tại sao không phải 170, hoặc là 175?”
Giản Tinh giải thích: “Hắn dùng thủ đoạn công nghệ cao, yêu cầu rất cao về kỹ thuật máy tính. Hắn không xuất thân chuyên nghiệp, có thể tự học thành tài, IQ nhất định trên 170. Nhưng hắn lại để lại dấu vết khiến cảnh sát phát hiện, hẳn là chưa đến 175.”
MC nhìn Giản Tinh nghiêm túc “nói linh tinh”, không biết nên tiếp chuyện thế nào, đành đổi chủ đề khác.
“Sao Nhỏ này, tại sao vừa nãy cậu lại chọn cách thi đấu như vậy?” Vả thẳng vào mặt người khác, người ta đau mà tay mình cũng đau.
Nghe thấy câu hỏi, không ít người xem căng thẳng. Đây là câu hỏi nguy hiểm, một khi trả lời không tốt, cậu sẽ bị người ta nắm thóp ngay.
Giản Tinh không nghĩ ngợi nhiều, thành thật trả lời: “Tôi không biết nhảy, chỉ biết học theo.”
Cậu chỉ sang đội nữ chính, vẻ mặt đầy khâm phục: “Họ mới thật sự lợi hại, có thể nhảy ngay tại chỗ đẹp như thế.”
Nghe câu này, sắc mặt mấy diễn viên nọ tốt hơn hẳn, những người hâm mộ vừa tức giận vì thần tượng của mình bị vả mặt cũng thay đổi cái nhìn về Giản Tinh.
MC có phần bất ngờ vị sự thành thật của cậu, nụ cười chân thành hơn: “Vậy tại sao Sao Nhỏ lại nghĩ đến việc tăng độ khó?”
Giản Tinh nói thật: “Tôi chưa tham gia chương trình kiểu này bao giờ. Trước khi đến, một người bạn rất lợi hại đã nói với tôi, phải cố gắng làm hết sức mình, thế thì mới có thể mang lại hiệu quả chương trình tốt nhất cho đoàn phim.”
MC nhìn vẻ mặt nghiêm trang của Giản Tinh, biết cậu không nói dối, nghĩ bụng người bạn kia của cậu không phải bảo cậu đến phá đám đấy chứ, ngoài miệng lại cười nói: “Xem ra Sao Nhỏ rất tin tưởng người bạn này của mình.”
“Vâng, anh ấy là một diễn viên rất lợi hại, kinh nghiệm rất phong phú. Anh ấy nói nhất định là đúng.”
Trước màn hình trực tiếp, không ít khán giả từng xem hotsearch ngày trước đoán được diễn viên “rất lợi hại, kinh nghiệm rất phong phú” mà cậu nói chính là Thẩm Tiêu, không kìm được cười lăn lộn.
Tiêu thần à, thì ra anh là người thế này, xấu xa quá đi mất! Nhưng không biết tại sao lại thấy thích ghê, ha ha ha ha!
Buổi họp báo tiếp tục.
Sau battle vũ đạo là chơi trò chơi. Quy tắc rất đơn giản, hỏi nhanh đáp nhanh, đề bài toàn là những câu hỏi mang tính giải trí.
Có kinh nghiệm vòng trước, lần này chương trình đã khôn ra, không để từng cặp diễn viên PK nữa, mà là toàn thể cùng giành cơ hội trả lời. Họ đã nhận ra, Giản Tinh không phải người thích chơi trội, nếu bạn không gọi cậu ấy, cậu ấy sẽ đứng im ở cuối hàng.
Thế là tiết mục tiếp theo xuất hiện cảnh này, câu hỏi đơn giản thì hai bên tích cực tranh nhau trả lời, lúc cả hai bên đều không trả lời được thì Chu Phàm sẽ gọi Giản Tinh. Thiên văn địa lý, từ cổ chí kim, toán văn anh lý hóa sinh, không có cái gì là Giản Tinh không biết.
Mỗi khi cậu trả lời đúng một câu, hiện trường và phòng phát sóng trực tiếp đều hét chói tai.
Sau khi buổi họp báo kết thúc, không ngoài dự đoán, chương trình lên hotsearch.
Một trong số đó do chương trình mua để tuyên truyền.
Chiếc hotsearch thứ hai do khán giả xem trực tiếp đẩy lên: thì ra diễn viên đóng tội phạm trí tuệ cao có trí tuệ cao thật.
Chiếc hotsearch thứ hai còn xếp trên chiếc hotsearch thứ nhất.
Khán giả tỏ ra rất muốn xem tội phạm trí tuệ cao do Giản Tinh đóng, đề tài mà Giản Tinh sinh ra còn hot hơn cả của những người khác trong đoàn phim gộp lại, quảng cáo miễn phí cho đoàn phim một phen, khiến đoàn phim dở khóc dở cười.
Xem trực tiếp nhân lúc được nghỉ giữa giờ quay phim, các diễn viên và nhân viên của ‘Gương đồng’ cười ngặt nghẽo, sau đó lấy làm kiêu ngạo. Nhìn đi, diễn viên trong đoàn của họ xin nghỉ một ngày, đi phá tan sân khấu của một đoàn phim khác, đúng là nở mày nở mặt muôn phần.
Cười xong, đồng thời cũng đoán được người dặn Giản Tinh dốc hết sức mình là ai, mọi người nhìn sang Thẩm Tiêu đang cười đến là dịu dàng vô hại, nhao nhao giật mình, lẳng lặng cách xa anh ra một chút.
Bảo Giản Tinh thể hiện hết mình, có khác nào bảo cậu đi phá đám nhà người ta đâu!
Giản Tinh quay về đoàn phim vào ba ngày sau, chào đón cậu ngoài những cộng sự với vẻ mặt đầy bái phục, còn có một người mà cậu không biết. Hỏi ra mới hay, cuối cùng cũng tìm được người thay cho Phó Phong rồi.
Nghe những người khác giới thiệu, Giản Tinh mới biết, người nọ tên Sở Phong Dương, là nam diễn viên hạng một của giới giải trí, mặc dù không đẹp đến mức hại nước hại dân như Thẩm Tiêu, nhưng diễn xuất tuyệt vời đã được công nhận. Nghe đồn, anh là diễn viên có khả năng đánh bại Thẩm Tiêu để giành chức thị đế nhất. Mấy năm qua Sở Phong Dương toàn đóng vai chính, không ai ngờ anh lại nhận một vai phụ phản diện không quá quan trọng này.
Giản Tinh nghe xong chỉ “ồ” một tiếng. Cậu không biết Sở Phong Dương, sau này cũng không có cảnh nào đóng chung với anh, thế nên không quan tâm lắm.
Lúc Giản Tinh thay đồ diễn xong đi ra, Sở Phong Dương đang quay phim. Cả động tác và biểu cảm đều vô cùng tự nhiên và trôi chảy, tốt hơn Phó Phong gấp vạn lần, quả nhiên là diễn viên xuất chúng.
Giản Tinh luôn đặc biệt khâm phục những người tài giỏi. Nhưng cũng chỉ có vậy thôi, xem xong hai cảnh anh đóng, cậu lại tiếp tục đi tập diễn với Thẩm Tiêu.
Nhưng cậu không tìm người ta, không có nghĩa là người ta không tìm cậu.
Chuyện thế này đâu phải một lần, bộ phận quan hệ xã hội còn cười trêu “Nghệ sỹ này của anh hoàn toàn không cho họ cơ hội kiếm cơm”.
Phó Nguyên phì cười, dù đã thở phào, nhưng ngày hôm sau anh vẫn chạy đến đây từ sáng sớm.
Lúc đến đoàn phim, Giản Tinh đang quay một cảnh hành động rất khó. Nhìn Giản Tinh đu trên dây cáp biểu hiện hoàn mỹ, nghe mọi người xung quanh vỗ tay, Phó Nguyên rơm rớm nước mắt.
Bất tri bất giác, đứa trẻ nhà anh đã giỏi thế này rồi.
Giản Tinh quay xong mới thấy Phó Nguyên, cậu cười chạy tới: “Anh Phó, sao anh đến đây vậy ạ?” Cậu quan sát anh, kinh ngạc, “Anh Phó, anh gầy đi nhiều thế?”
Đầu năm Phó Nguyên là một tay béo, bây giờ chỉ còn bằng nửa ngày xưa, vóc dáng chuẩn không cần chỉnh.
Phó Nguyên cười hì hì, đắc ý tạo dáng: “Trông được không? Đẹp trai không?”
Giản Tinh bật hai ngón cái.
Phó Nguyên kiêu ngạo: “Thế là được.”
Anh kéo Giản Tinh đi cảm ơn Lâm Lập, sau đó mới nói mục đích anh đến đây. Đoàn phim ‘Cảnh sát đặc nhiệm quốc gia’ mời Giản Tinh tham gia buổi họp báo tuyên truyền. Phim này đóng máy từ tháng 12 năm ngoái, đã cắt nối biên tập xong, dự định lên sóng vào tháng 6 năm nay.
Giản Tinh không hiểu, cậu chỉ là một diễn viên phụ không hề quan trọng, theo lý thì không cần tham gia buổi họp báo.
Lâm Lập lại hiểu ngay ý của đối phương.
Nửa năm qua, Giản Tinh lên như diều gặp gió, cộng thêm hiện tại đang quay ‘Gương đồng’, nhiệt độ đang cao. Chắc ngay cả đoàn phim ‘Cảnh sát đặc nhiệm quốc gia’ cũng không ngờ một nhân vật phụ của phụ lại nổi tiếng trước khi bộ phim lên sóng. Mặc dù cậu còn lâu mới lên tầm diễn viên hạng một, nhưng buổi họp báo vốn là chỗ lợi dụng danh tiếng của diễn viên để câu kéo khán giả, càng nhiều càng tốt.
Công việc tuyên truyền cho phim luôn nằm sẵn trong hợp đồng diễn viên đã ký, Lâm Lập cũng biết, ông nhẩm tính tiến độ quay phim của Giản Tinh, xác nhận không ảnh hưởng gì bèn đồng ý.
Lúc Giản Tinh kể việc này cho Thẩm Tiêu, anh cười nói: “Đi chơi cũng được, mở mang kiến thức sẽ có lợi cho tương lai của em.”
Giản Tinh gật đầu như bổ củi.
Thẩm Tiêu dặn: “Ở buổi họp báo không cần căng thẳng, em là vai phụ, đứng trong góc là được, MC bảo em làm gì thì làm nấy.” Nói đến đây, anh đảo mắt, “Nếu bảo bọn em chơi trò chơi thì em cứ chơi hết mình, dốc hết sức mới đạt được hiệu quả tốt nhất cho chương trình.”
Giản Tinh không hỏi tại sao, tiếp tục gật đầu.
Thẩm Tiêu bật cười, đáy mắt lóe lên sự chờ mong.
Chiều hôm ấy, Giản Tinh và Phó Nguyên bay về Kinh Đô.
Buổi họp báo của ‘Cảnh sát đặc nhiệm quốc gia’ được phát sóng trực tiếp. Quy trình không khác những đoàn phim khác là bao, diễn viên giới thiệu bản thân, đạo diễn và diễn viên nói về những điều tâm đắc, kêu gọi mọi người xem phim,… Sau đó, để thêm phần thú vị, chương trình có phần chơi trò chơi, nhất là tương tác giữa nam nữ chính, để khán giả có sự mong đợi vào bộ phim.
Mấy vai chính trong phim đều là minh tinh hạng một có tên có tuổi, nhất là Chu Phàm, hơn nửa khán giả tại hiện trường là fan của anh ta, không khí vô cùng sôi động, chỗ nào cũng có bảng đèn tiếp ứng Chu Phàm. Những diễn viên khác mặc dù không nổi bằng Chu Phàm, nhưng cũng có fan của riêng mình. Mười mấy người trên sân khấu, chỉ có Giản Tinh là không có cái bảng đèn nào.
Xem đến đây, đoàn phim nhanh chóng ý thức được chắc chắn do nhân viên đã xảy ra sai sót. Fan của diễn viên đều được thông báo tham gia từ trước, bảng đèn cũng do đoàn phim chuẩn bị từ trước. Giản Tinh được mời tham gia đột xuất, thế nên chưa có sự chuẩn bị sẵn. Sau khi xác định, đoàn phim lại quên thông báo cho bên hậu cần chuẩn bị thêm. Thế là xảy ra chuyện này, khách đã mời đến rồi, nhưng lại chẳng được ai chú ý.
Phó Nguyên cũng ở hiện trường, lý nào không nhìn thấy. Anh sầm mặt, bị coi thường thế này, tốt tính đến mấy cũng chẳng vui cho nổi.
Chỉ có Giản Tinh chẳng bận tâm chút nào, cậu luôn nhớ lời Thẩm Tiêu dặn, đứng ở góc ngoài nhất, không tranh không cướp, yên yên tĩnh tĩnh, không ai nói chuyện với cậu thì cậu mỉm cười, có người bắt chuyện với cậu thì cậu lễ phép trả lời.
Nhưng mà, dẫu là thế, gương mặt của cậu quá xuất chúng. Đứng trong góc khéo thay lại khiến những người hâm mộ ở đó thấy cậu ở khoảng cách gần, choáng ngợp vì nhan sắc của cậu.
Hiện tại Giản Tinh cũng có chút tiếng tăm, nhanh chóng có người nhận ra cậu.
Có mấy khán giả ở hiện trường hạ bảng đèn xuống, giơ điện thoại lên và gọi cậu: “Sao Nhỏ, nhìn bên này nè.”
Giản Tinh nghe tiếng quay đầu sang, thấy khán giả đang giơ điện thoại chụp mình, cậu bèn nở nụ cười phối hợp, giơ tay chữ V, tạo dáng chụp ảnh.
Chẳng ngờ, cậu cười một cái, hiện trường lập tức vang lên mấy tiếng hét chói tai, càng lúc càng nhiều người giơ điện thoại lên chụp cậu liên tục.
Tiếng động góc bên này lập tức thu hút sự chú ý của những người khác, nam nữ chính đang tương tác ngọt ngào với nhau cũng quay đầu sang.
Giản Tinh ý thức được hình như mình đã làm sai điều gì, cậu vội đứng im, dáng vẻ ngoan ngoãn, khán giả thấy vậy đều cười ngặt nghẽo, càng thích cậu không chịu nổi.
Buổi họp báo vẫn tiếp tục.
Trước khi đến phần tương tác, Giản Tinh cơ bản đều đứng ngoan ngoãn.
Đến phần tương tác, diễn viên được chia thành hai đội, nam nữ chính là đội trưởng của mỗi đội, tiến hành thi đấu với nhau. Giản Tinh ở đội của Chu Phàm, Chu Phàm hát hay nhảy đẹp, để tăng hiệu quả chương trình, đoàn phim cố ý xếp những diễn viên yếu vào đội của anh ta, những người giỏi thì vào đội của nữ chính.
Phần đầu tiên là thi đấu biểu diễn, hai đội lần lượt tỉ thí tài nghệ, ai thua thì xuống sân khấu, cho đến khi đội nào hết người thì thôi. Đoàn phim nhường cho nữ chính quyết định nội dung biểu diễn, đội của cô toàn là cao thủ nhảy múa, thế nên đương nhiên chọn nhảy.
Nhiều khán giả bên dưới đã xem chương trình ‘Sàn học vũ đạo’ của Giản Tinh, họ vô cùng kích động, thi nhau hô to “Sao Nhỏ, Sao Nhỏ!”.
Thế mới thấy, bất kể là fan của diễn viên nào, thì đều có fan của Giản Tinh.
Diễn viên trên sân khấu chỉ biết đôi chút, sắc mặt lạ lùng, phần lớn không hiểu ra sao. Họ tưởng là khán giả muốn họ nhảy bài “Sao nhỏ”, thế là người đầu tiên của đội nữ chính bèn nhảy bài “Sao nhỏ”. Điệu nhảy rộn rã khiến người hâm mộ hét chói tai.
Bên nam chính, trừ Chu Phàm ra, những người khác đều chỉ biết nhảy sơ sơ, chẳng mấy chốc, trong đội chỉ còn Chu Phàm và người đứng cuối cùng là Giản Tinh.
Giản Tinh không nói gì, chỉ mở to đôi mắt xinh đẹp nhìn Chu Phàm, chờ anh sắp xếp.
Chu Phàm không hề do dự. Toàn bộ mục đích của chương trình là làm nổi bật nam chính, anh ta chỉ có thể lên cuối cùng. Đầu tiên là để những người khác trong phe mình thua sạch, đánh bóng sức mạnh của đối phương. Sau đó để một mình Chu Phàm khiêu chiến cả đội đối phương, tôn lên sự giỏi giang của Chu Phàm. Chu Phàm thắng, tức là nam chính thắng.
Chu Phàm cho Giản Tinh lên nhảy trước.
Giản Tinh gật đầu, bước lên sân khấu, đứng cạnh đối thủ. Trang phục sơ mi trắng đơn giản lập tức thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
Đối thủ thấy vậy, ánh mắt tối đi, chọn một vũ khúc có độ khó cao.
Lúc hắn nhảy, Giản Tinh xem rất chăm chú. Đến khi hắn nhảy xong một lúc, Giản Tinh dường như mới hoàn hồn, trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, với cùng một khúc nhạc, cậu nhảy một điệu.
Sau đó, toàn bộ khán giả tại hiện trường và những người ngồi xem phát sóng trực tiếp rụng cằm.
Giản Tinh phục chế điệu nhảy của đối thủ, nhưng không hẳn là phục chế hoàn toàn. Cậu sửa lại tiết tấu của điệu nhảy, từ chậm đến nhanh, ban đầu động tác xoay một vòng, cậu xoay một nửa. Đến đoạn cao trào, động tác chỉ xoay một vòng, cậu xoay hai vòng. Cả độ khó và phong cách đều có sự thay đổi vô cùng lớn, khiến điệu nhảy có thêm cảm giác tràn đầy sức sống, hăng hái đi lên.
Giản Tinh nhảy xong, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn cậu, ngay cả MC cũng đơ ra.
Battle trực tiếp như vậy, không khác nào vả thẳng vào mặt đối thủ.
Quả nhiên, gương mặt diễn viên PK với cậu đã đen sì sì.
Nhưng khán giả lại đồng thanh hô to “Sao Nhỏ!”.
Bấy giờ MC mới hiểu, thì ra “Sao Nhỏ” là gọi Giản Tinh.
Mặt diễn viên nhảy điệu “Sao nhỏ” lúc nãy hết xanh lại đỏ.
Giản Tinh nhảy xong thì ngoan ngoãn đứng chờ tại chỗ, MC gượng cười nói chúc mừng, mời diễn viên tiếp theo của đội nữ chính ra mặt.
Khi Giản Tinh thắng hết cả đội nữ chính, người hâm mộ tại hiện trường phát điên, khán giả xem trực tiếp cũng phát điên, lượng người xem tăng vọt, mấy chữ Sao Nhỏ được fan của cậu phủ kín màn hình.
MC suýt nữa không gượng cười nổi, những diễn viên khác cũng điên rồi. Giản Tinh chỉ có mấy cảnh trong phim, hầu hết các diễn viên đều chưa từng đóng chung với cậu. Ai cũng tò mò, cái người vả bôm bốp vào mặt họ rốt cuộc chui từ đâu ra đây.
Chu Phàm thậm chí không có cơ hội lên sân khấu cũng im lặng.
MC mãi mới hoàn hồn, mời Chu Phàm và Giản Tinh đứng vào một chỗ: “Vị khách này luôn trốn trong một góc, sợ người khác nhìn thấy cậu ấy, không ngờ lên sân khấu mới biết là át chủ bài. Đội trưởng Chu của chúng ta lợi hại thật, cất giấu vũ khí bí mật kĩ như thế.”
Chu Phàm cười trừ, khán giả cười bò.
MC hỏi Giản Tinh: “Chào bạn át chủ bài, mời bạn giới thiệu bản thân chút nào.”
Có người đưa mic cho Giản Tinh.
Giản Tinh cầm mic, hơi căng thẳng: “Chào mọi người, tôi là Giản Tinh.”
Mới nói một câu, khán giản hiện trưởng đã kích độ hô to: “Sao Nhỏ, Sao Nhỏ.”
MC có vẻ sáng tỏ, cười nói: “Xem ra đây là một vì sao nhỏ khá ngại ngùng, đành để tôi hỏi giúp mọi người vậy.”
“Sao Nhỏ này, cậu đóng vai gì trong phim nhỉ?”
“Tôi vào vai một tội phạm IQ cao.”
MC đợi một lát, không thấy cậu nói thêm gì, chủ động hỏi tiếp: “Cao bao nhiêu?”
Giản Tinh nghiêm túc suy nghĩ mấy giây: “Kịch bản không viết, từ thủ đoạn công nghệ cao mà hắn đã dùng và tư duy gây án của hắn, chắc là khoảng 174.”
MC nghệt ra, hắn chỉ đùa thôi mà, không ngờ Giản Tinh sẽ trả lời… cụ thể đến vậy.
MC lập tức thắc mắc: “Tại sao lại là 174 mà không phải 180?”
Giản Tinh nghiêm túc: “Chưa đến 180. IQ 180 có logic chặt chẽ, nếu phạm tội thì sẽ không để người ta tìm được chứng cứ.”
“Vậy tại sao không phải 170, hoặc là 175?”
Giản Tinh giải thích: “Hắn dùng thủ đoạn công nghệ cao, yêu cầu rất cao về kỹ thuật máy tính. Hắn không xuất thân chuyên nghiệp, có thể tự học thành tài, IQ nhất định trên 170. Nhưng hắn lại để lại dấu vết khiến cảnh sát phát hiện, hẳn là chưa đến 175.”
MC nhìn Giản Tinh nghiêm túc “nói linh tinh”, không biết nên tiếp chuyện thế nào, đành đổi chủ đề khác.
“Sao Nhỏ này, tại sao vừa nãy cậu lại chọn cách thi đấu như vậy?” Vả thẳng vào mặt người khác, người ta đau mà tay mình cũng đau.
Nghe thấy câu hỏi, không ít người xem căng thẳng. Đây là câu hỏi nguy hiểm, một khi trả lời không tốt, cậu sẽ bị người ta nắm thóp ngay.
Giản Tinh không nghĩ ngợi nhiều, thành thật trả lời: “Tôi không biết nhảy, chỉ biết học theo.”
Cậu chỉ sang đội nữ chính, vẻ mặt đầy khâm phục: “Họ mới thật sự lợi hại, có thể nhảy ngay tại chỗ đẹp như thế.”
Nghe câu này, sắc mặt mấy diễn viên nọ tốt hơn hẳn, những người hâm mộ vừa tức giận vì thần tượng của mình bị vả mặt cũng thay đổi cái nhìn về Giản Tinh.
MC có phần bất ngờ vị sự thành thật của cậu, nụ cười chân thành hơn: “Vậy tại sao Sao Nhỏ lại nghĩ đến việc tăng độ khó?”
Giản Tinh nói thật: “Tôi chưa tham gia chương trình kiểu này bao giờ. Trước khi đến, một người bạn rất lợi hại đã nói với tôi, phải cố gắng làm hết sức mình, thế thì mới có thể mang lại hiệu quả chương trình tốt nhất cho đoàn phim.”
MC nhìn vẻ mặt nghiêm trang của Giản Tinh, biết cậu không nói dối, nghĩ bụng người bạn kia của cậu không phải bảo cậu đến phá đám đấy chứ, ngoài miệng lại cười nói: “Xem ra Sao Nhỏ rất tin tưởng người bạn này của mình.”
“Vâng, anh ấy là một diễn viên rất lợi hại, kinh nghiệm rất phong phú. Anh ấy nói nhất định là đúng.”
Trước màn hình trực tiếp, không ít khán giả từng xem hotsearch ngày trước đoán được diễn viên “rất lợi hại, kinh nghiệm rất phong phú” mà cậu nói chính là Thẩm Tiêu, không kìm được cười lăn lộn.
Tiêu thần à, thì ra anh là người thế này, xấu xa quá đi mất! Nhưng không biết tại sao lại thấy thích ghê, ha ha ha ha!
Buổi họp báo tiếp tục.
Sau battle vũ đạo là chơi trò chơi. Quy tắc rất đơn giản, hỏi nhanh đáp nhanh, đề bài toàn là những câu hỏi mang tính giải trí.
Có kinh nghiệm vòng trước, lần này chương trình đã khôn ra, không để từng cặp diễn viên PK nữa, mà là toàn thể cùng giành cơ hội trả lời. Họ đã nhận ra, Giản Tinh không phải người thích chơi trội, nếu bạn không gọi cậu ấy, cậu ấy sẽ đứng im ở cuối hàng.
Thế là tiết mục tiếp theo xuất hiện cảnh này, câu hỏi đơn giản thì hai bên tích cực tranh nhau trả lời, lúc cả hai bên đều không trả lời được thì Chu Phàm sẽ gọi Giản Tinh. Thiên văn địa lý, từ cổ chí kim, toán văn anh lý hóa sinh, không có cái gì là Giản Tinh không biết.
Mỗi khi cậu trả lời đúng một câu, hiện trường và phòng phát sóng trực tiếp đều hét chói tai.
Sau khi buổi họp báo kết thúc, không ngoài dự đoán, chương trình lên hotsearch.
Một trong số đó do chương trình mua để tuyên truyền.
Chiếc hotsearch thứ hai do khán giả xem trực tiếp đẩy lên: thì ra diễn viên đóng tội phạm trí tuệ cao có trí tuệ cao thật.
Chiếc hotsearch thứ hai còn xếp trên chiếc hotsearch thứ nhất.
Khán giả tỏ ra rất muốn xem tội phạm trí tuệ cao do Giản Tinh đóng, đề tài mà Giản Tinh sinh ra còn hot hơn cả của những người khác trong đoàn phim gộp lại, quảng cáo miễn phí cho đoàn phim một phen, khiến đoàn phim dở khóc dở cười.
Xem trực tiếp nhân lúc được nghỉ giữa giờ quay phim, các diễn viên và nhân viên của ‘Gương đồng’ cười ngặt nghẽo, sau đó lấy làm kiêu ngạo. Nhìn đi, diễn viên trong đoàn của họ xin nghỉ một ngày, đi phá tan sân khấu của một đoàn phim khác, đúng là nở mày nở mặt muôn phần.
Cười xong, đồng thời cũng đoán được người dặn Giản Tinh dốc hết sức mình là ai, mọi người nhìn sang Thẩm Tiêu đang cười đến là dịu dàng vô hại, nhao nhao giật mình, lẳng lặng cách xa anh ra một chút.
Bảo Giản Tinh thể hiện hết mình, có khác nào bảo cậu đi phá đám nhà người ta đâu!
Giản Tinh quay về đoàn phim vào ba ngày sau, chào đón cậu ngoài những cộng sự với vẻ mặt đầy bái phục, còn có một người mà cậu không biết. Hỏi ra mới hay, cuối cùng cũng tìm được người thay cho Phó Phong rồi.
Nghe những người khác giới thiệu, Giản Tinh mới biết, người nọ tên Sở Phong Dương, là nam diễn viên hạng một của giới giải trí, mặc dù không đẹp đến mức hại nước hại dân như Thẩm Tiêu, nhưng diễn xuất tuyệt vời đã được công nhận. Nghe đồn, anh là diễn viên có khả năng đánh bại Thẩm Tiêu để giành chức thị đế nhất. Mấy năm qua Sở Phong Dương toàn đóng vai chính, không ai ngờ anh lại nhận một vai phụ phản diện không quá quan trọng này.
Giản Tinh nghe xong chỉ “ồ” một tiếng. Cậu không biết Sở Phong Dương, sau này cũng không có cảnh nào đóng chung với anh, thế nên không quan tâm lắm.
Lúc Giản Tinh thay đồ diễn xong đi ra, Sở Phong Dương đang quay phim. Cả động tác và biểu cảm đều vô cùng tự nhiên và trôi chảy, tốt hơn Phó Phong gấp vạn lần, quả nhiên là diễn viên xuất chúng.
Giản Tinh luôn đặc biệt khâm phục những người tài giỏi. Nhưng cũng chỉ có vậy thôi, xem xong hai cảnh anh đóng, cậu lại tiếp tục đi tập diễn với Thẩm Tiêu.
Nhưng cậu không tìm người ta, không có nghĩa là người ta không tìm cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.