Em Lạnh Thì Anh Nóng!

Chương 16: Tạ Tử Kì Đến Thăm Cô

Âu Hạ Yến Đình

02/06/2017

Em Lạnh Thì Anh Nóng!

Tác giả: Âu Hạ Yến Đình

Chương 16: Tạ Tử Kì Đến Thăm Cô.

Lát sau, cảnh sát đến, người phụ nữ kia đã chết vì mất máu quá nhiều, cảnh sát xác định là một loại súng phản thanh, người bắn hẳn là một sát thủ nên mới có thể bắn ở cự li xa như vậy.

Cô thì cứ hoảng loạn, Hạo Chấn Thiên lo phải thay bộ đồ bệnh nhân đầy máu kia của cô ra, từ lúc đó cô cứ bám mãi theo Hạo Chấn Thiên.

"Thiên... em không muốn ở bệnh viện, cho em về nhà đi"Cô hoảng loạn, lắc đầu quài quại.

"Ngoan, đừng sợ, em vẫn đang bị thương, nên ở đây"Anh trấn an.

Cô vẫn vậy.

Anh chỉ biết lo lắng thở dài.

Thiên Miên Nhu, Đới Long và Nam Dạ Vũ biết chuyện chạy tới, nhưng không ngờ khi đến thì thấy cô như vậy.

Bác sĩ thấy cô bị ám ảnh, nên cho cô xuất viện, hằng ngày sẽ đến nhà anh xem vết thương rồi đến ngày cắt chỉ.

Cô nghe vậy liền đòi về nhà, cô sợ sợ ở bệnh viện lắm, cô sợ lắm.

Anh và Nam Dạ Vũ phải làm thủ tục xuất viện, đưa cô về nhà.

Trên xe, cô bám mãi anh không buông, chứng kiến người chết, thật kinh hoàng mà.

Nam Dạ Vũ nhìn gương chiếu hậu, cũng chỉ biết thở dài, sao cái gì cũng dồn tới một lúc vậy, còn là cô nữa? Lần này bị đã kích thật mạnh rồi.

Thiên Miên Nhu lo lắng cho cô, nên đi xe khác đến nhà Tô Tử Ý.

Anh chỉ biết ôm cô vào lòng để cô hết sợ, tại sao lại đến với cô một chuyện như thế này chứ? Cô có làm gì sai trong chuyện này đâu?

Về đến nhà, cô đã mệt mà ngủ mất đi, Hạo Chấn Thiên đau lòng, bế cô về phòng, đắp mền, chỉnh điều hoà rồi ra khỏi phòng.

Xuống phòng khách, anh mệt mỏi ngồi xuống sofa, Thiên Miên Nhu lo lắng cho cô vội lên tiếng.

"Tử Ý, cậu ấy sao rồi?"Thiên Miên Nhu lo lắng.

"Cô ấy ngủ rồi. Miên Nhu, ngày mai cô có thể đến với cô ấy được không?"Anh mệt mỏi nói, đưa tay xoa huyệt thái dương.

"Được"Thiên Miên Nhu gật đầu.

Nam Dạ Vũ và Đới Long im lặng.

"Cô ấy lúc nãy còn nói gì không?"Nam Dạ Vũ lên tiếng.

Hạo Chấn Thiên sững người lại, nhớ lại lúc thay đồ cho cô, cô hoảng loạn nói:"Người... phụ nữ... nguời đứng sau... máu... tai nạn... tên..."

"Có, cô ấy có nói gì đó người phụ nưc, người đứng sau, máu, tai nạn, tên"Hạo Chấn Thiên trở nên tỉnh táo, tên, nguời đứng sau, tai nạn?

"Có sát thủ trong bệnh viện"Đới Long chắc chắn nói, nếu như theo lời Hạo Chấn Thiên nói, máu, người phụ nữ, tai nạn, tên, người đứng sau? Ý là người phụ nữ đó có thể là đến tìm cô, nói về vụ tai nạn của chồng mình có người đứng sau, lúc định nói tên thì bị tên sát thủ kia bắn để bịt miệng, vậy là người đứng sau đã lường trước hết tất cả nên đã cho sát thủ theo sau cô để bịt miệng kịp lúc, nếu những suy luận này của anh đúng, thì ai đó đang nhắm đến Hạo Chấn Thiên và cô, nhưng là ai?

Thiên Miên Nhu, Hạo Chấn Thiên và Nam Dạ Vũ bất ngờ quay sang nhìn Đới Long, sát thủ? Cái gì? Điều này có thật không vậy?

"Ý cậu là..."Hạo Chấn Thiên cau mày, không lẽ anh đã suy nghĩ đúng, có người đứng sau để muốn hại cô và anh? Là ai chứ?

"Phải, có người đứng sau và nhắm đến cậu và Tử Ý"Đới Long chắc nịch nói.

Nam Dạ Vũ im lặng.

Hạo Chấn Thiên trầm tư.

Thiên Miên Nhu hoảng loạn, ai muốn hại cô và Hạo Chấn Thiên?



"Nếu vậy, cậu cần phải bảo vệ Tử Ý, cô ấy bây giờ sẽ gặp nguy hiểm nhiều đấy"Nam Dạ Vũ trầm giọng nói.

Hạo Chấn Thiên gật đầu, anh thì không sao, nhưng cô thì... vừa gặp chuyện đó nên cô rất sốc và hoảng loạn, thời gian này bên cô tốt hơn.

Thiên Miên Nhu ngồi lo lắng, cô sẽ không sao chứ? Sẽ không gặp nguy hiểm chứ?

Ngồi trầm tư cả buổi, Đới Long đưa Thiên Miên Nhu ra về, còn Nam Dạ Vũ thì ở lại nhà anh, nếu có gì giúp anh được.

Tiễn Đới Long và Thiên Miên Nhu ra khỏi cổng, vừa xoay người lại thì có người bấm chuông, Hạo Chấn Thiên quay người lại ra cửa thì bất ngờ, người bấm chuông là Tạ Tử Kì.

"Tôi nghe Tử Ý gặp chuyện, cho tôi thăm cô ấy được không?"Tạ Tử Kì nói.

Hạo Chấn Thiên im lặng, vẫn mở cửa cho Tạ Tử Kì vào.

"Cô ấy trên phòng, tôi dẫn cậu đi"Hạo Chấn Thiên trầm giọng nói.

Tạ Tử Kì gật đầu.

Nam Dạ Vũ nằm ở sofa thì hơi bất ngờ khi thấy Tạ Tử Kì, anh có nghe Hạo Chấn Thiên nói Tạ Tử Kì người yêu cũ của cô rất giống anh, như sinh đôi, ai ngờ khi gặp, lại giống như hai giọt nước vậy.

Hạo Chấn Thiên dẫn Tạ Tử Kì vào phòng cô.

"Cô ấy đang ngủ, đừng làm cô ấy tỉnh giấc"Xong anh bước ra ngoài.

Vừa xuống phòng khách, anh đã ngã nhào vào sofa mệt mỏi nằm xuống.

"Sao cậu lại cho Tạ Tử Kì kia..."Nam Dạ Vũ tò mò hỏi, cho người yêu cũ gặp vợ mình, lạ nha.

"Bây giờ anh ta cũng chỉ là bạn bè của cô ấy, cho anh thăm cô ấy có sao đâu"Hạo Chấn Thiên thản nhiên trả lời, anh cũng không phải người ích kỉ, bây giờ Tạ Tử Kì cũng chỉ là bạn bè với cô, cho anh ta thăm cô thì có sao đâu?

"Thật hết cách với cậu"Nam Dạ Vũ thở dài, người gì mà vô tư dễ sợ à.

Cả hai lại rơi vào im lặng.

Trên phòng, Tạ Tử Kì ngồi bên giường nhìn cô đang ngủ say, bất giác anh đưa tay lên, sờ gò má của cô.

"Tử Ý, xin lỗi để em gặp chuyện này"Từ lúc nghe cô bị đâm, anh lo lắng nên cho người theo dõi để bảo vệ cô, ai ngờ lại chậm một bước, để cô gặp kinh hoàng này, có lẽ cô rất sợ.

Tạ Tử Kì chỉ biết ngồi nhìn cô ngủ, để cô gặp tình cảnh này thật đau lòng mà, tên đứng sau chắc chắn sẽ không buông tha cô và Hạo Chấn Thiên đâu, bây giờ ai ra ai cũng được, anh chỉ cần bảo vệ tốt cô là được.

Để tay cô vào trong mền, anh thở dài đứng dậy, kéo mền lên đắp ngay ngắn cho cô, rồi ra khỏi phòng.

Bước xuống phòng khách, Nam Dạ Vũ cứ nhìn chằm chằm Tạ Tử Kì đang đi xuống, còn Hạo Chấn Thiên xem như không có gì.

"Cảm ơn anh đã cho tôi thăm cô ấy"Tạ Tử Kì bước xuống nói.

Hạo Chấn Thiên đứng dậy, đi lại chỗ Tạ Tử Kì.

"Không có gì, dù gì anh bây giờ là bạn của cô ấy mà"Hạo Chấn Thiên nói.

Nam Dạ Vũ thì thấy đầu óc mình quay cuồng, cha mẹ ơi sao hai người này đứng cạnh nhau y như song sinh vậy? @@

Tạ Tử Kì chỉ cười và gật đầu, xong bước đi ra về.

Sau khi Tạ Tử Kì về, Hạo Chấn Thiên lúc này thở nhẹ ra, loay hoay cả ngày anh chưa ăn gì, đói chết đi được mà.

"Vũ, nấu gì cho tớ lót bụng đi, đói chết rồi"Tay nghề của Nam Dạ Vũ nấu ăn rất ngon nha, không chê vào đâu được, hồi đại học anh toàn ăn đồ của Nam Dạ Vũ nấu không.

"Rồi rồi"Nam Dạ Vũ gật đầu, đứng dậy bước vào bếp. Hồi trước anh hay qua nhà Hạo Chấn Thiên nấu ăn, nhưng từ khi Hạo Chấn Thiên kết hôn anh cũng không qua nữa, để lại cái bếp thân yêu này cho Tô Tử Ý, nói đúng hơn lúc trước anh y như đầu bếp của nhà Hạo Chấn Thiên vậy, vậy mà bây giờ Hạo Chấn Thiên kết hôn rồi, còn anh... hazz.

...

Sáng hôm sau.



Cô ngủ dậy thấy anh ngồi bên giường xem tài liệu.

"Thiên.."Cô gọi tên anh.

Anh quay sang nhìn cô, bỏ tài liệu xuống.

"Sao vậy em? Vết thương có làm em đau không?"Anh đi đến chỗ cô, lo lắng hỏi.

Cô lắc đầu.

"May quá"Anh thở nhẹ ra.

Cô chỉ gật đầu.

Anh bế cô lên, bước vào phòng tắm.

"Anh làm gì vậy?"Cô vội hỏi.

Anh không trả lời, đi đến cửa phòng tắm, bỏ cô xuống.

"Em đánh răng rửa mặt rồi thay đồ đi, anh để đồ của em trong đó rồi, em đừng tắm, vết thương không được đụng nước nên đừng tắm đấy"Anh dịu dàng nói.

Cô gật đầu, rồi bước vào phòng tắm.

Anh quay người, lại bàn tiếp tục xem tài liệu.

Mười phút sau cô bước ra từ phòng tắm với, đi lại bên giường. Vết thương trên lưng cô hơi đau, đáng chết thật mà.

Anh đỡ cô lại giường, để cô ngồi xuống, đưa đồ ăn sáng qua cho cô.

"Em ăn đi"Anh nhẹ nhàng nói.

Cô gật đầu, từ từ ăn, thật ra cô chẳng muốn ăn tí nào, miệng cô không có khẩu vị gì cả.

Vừa cầm li sữa lên uống, đầu óc cô lại nhớ đến vụ hôm qua, hoảng loạn làm rơi li sữa, đưa tay ôm đầu.

Choang! Li sữa rơi xuống sàn, anh ben cạnh đang đọc tài liệu bên cạnh giật mình, li sữa của cô bị bể và đổ ra đầy trên sàn, còn cô ôm đầu mình hoảng loạn.

"Tử Ý, em sao vậy?"Anh hốt hoảng đi lại.

"Người phụ nữ... máu..."Cô lại lập lại những từ đó.

Hạo Chấn Thiên ôm cô vào lòng, trấn an.

"Em xem nó là giấc mơ đi, đừng nhớ tới nữa"Anh tưởng cô đã quên đi, anh rất yên tâm, vậy mà...

Cơ thể cô run rẩy trong lòng anh, Nam Dạ Vũ nghe tiếng đổ vỡ vội chạy lên, mở cửa phòng ra thì thấy anh đang ôm cô, vội đi vào.

"Thiên... có cần gọi bác sĩ cho cô ấy không?"Nam Dạ Vũ vội hỏi.

"Gọi gọi đi"Anh trả lời, bây giờ chỉ có bác sĩ mới trấn an làm cô bình tĩnh lại thôi, anh thì hết cách rồi.

Nam Dạ Vũ vội đi gọi bác sĩ, còn anh chỉ biết ôm cơ thể đầy run rẩy của cô vào lòng.

Lát sau bác sĩ đến, thấy cô hoảng loạn ông chỉ biết tiêm thuốc an thần cho cô, cô dần buồn ngủ mà thiếp đi.

"Anh nên đưa cô ấy đến bác sĩ tâm lí, bây giờ cô ấy rất hoảng loạn do điều gì đó, nên đưa cô ấy đến bác sĩ tâm lí để điều trị tốt hơn"Bác sĩ nói.

Anh vội cảm ơn bác sĩ, Nam Dạ Vũ thì tiễn bác sĩ về.

Thiên Miên Nhu và Đới Long lúc này tới, thấy bác sĩ ra về vội đi vào hỏi cô.

Hạo Chấn Thiên bảo Thiên Miên Nhu lên phòng với cô, cô bây giờ ở một mình anh thật sự không an tâm.

"Chết tiệt"Anh vung một đấm vào tường, tên đứng sau vụ này, anh quyết không tha thứ khi tìm ra đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Em Lạnh Thì Anh Nóng!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook