Chương 8
Eric.Dz
18/07/2013
Những buổi hôm sau đó , Quân chủ động lảng tránh Trang , nó không biết làm gì hơn ngoài sử dụng cái phương án quen thuộc của mình . Nó xin thầy chủ nhiệm đổi chỗ , tan học nó thường nán lại lâu nhất chờ mọi người về hết nó mới về . Trang thấy vậy liền bực lắm , nó quyết định tung ra chiêu bài độc của mình để nhanh chóng hạ gục Quân .
Sáng hôm sau đi học , Quân ngạc nhiên khi thấy Trang bỗng khóc nức nở , mặt gục xuống bàn , cả lớp xúm lại hỏi han nhưng con bé càng khóc to hơn . Quân không muốn mình cái mác là vô tình nhưng lúc này nó chỉ biết im lặng và bơ đi mà thôi , cắm headphone vào tai nó bật volume to hết cỡ để đỡ phải nghe những âm thanh ồn ào kia .
Giờ ra chơi , đột nhiên Hằng kéo tay nó lôi ra hành làng vặn vẹo :
- Ông làm gì mà cái Trang nó ra nông nỗi này ?
- Ơ ... tôi có làm gì đâu - Nó ngạc nhiên khi thấy Hằng lại hỏi như thế , chả nhẽ Trang kể cho cả lớp vụ hôm nọ nó từ chối Trang à
- Ông không làm gì nhưng ông gián tiếp làm nó càng thêm đau khổ thêm đấy ông có biết không ?
- Ơ... ơ ..
- Nó bị bệnh ... nặng lắm . 1 phần cũng là do ông đấy .
- Ặc , sao lại là do tôi . Mà Trang bị bệnh gì ? - Quân tò mò , gặng hỏi .
- Nó bị bệnh thiếu máu trầm trọng , bác sĩ bảo huyết sắc tố trong người nó không đủ sản xuất và cung cấp máu cho cơ thể , kết quả khám bệnh đây , tôi với cái Phương vô tình thấy được nó giấu trong ngăn bàn , ông xem đi .
Quân cầm tờ kết quả mà tay chân rụng rời , nó không tin vào mắt mình nữa . Mới có vài hôm trước nó vẫn thấy Trang còn bình thường khỏe mạnh lắm cơ mà . Đúng là cuộc sống , không ai đoán trước được chữ ngờ .
- Ông cũng nên có trách nhiệm với nó đi , dù sao trong chuyện này ông cũng có 1 phần là do ông đấy .
- Nhưng ... tôi có người yêu rồi .
- Tôi không biết . Nó mà có làm sao thì ông ân hận cả đời đấy . - Nói rồi Hằng bỏ đi bỏ lại Quân thẫn thờ với tờ giấy trên tay .
Thực ra , đối với Trang khi có mẹ làm bác sĩ ở 1 bệnh viện lớn nhất nhì thành phố này thì việc xin 1 tờ kết quả với đủ các chữ kí không có gì khó cả . Và chính Trang cũng là người cố tình để Hằng và Phương thấy tờ kết quả ấy . Trang cao tay thật , đánh lừa tất cả lũ bạn bè nó lẫn cả Quân , chỉ khổ cho Quân đã quá cả tin .
Đêm hôm ấy , Quân không ngủ được , hình ảnh của Trang và hình ảnh của tờ giấy kết quả khám bệnh cứ hiện hữu lên trong đầu nó khiến nó day dứt mãi , nó không biết làm sao trong hoàn cảnh này vừa tốt cho Trang mà không làm tổn thương đến Thúy . Đầu óc nó chỉ muốn vỡ tung ra , nó tìm đến thuốc lá nhằm giải tỏa bớt những áp lực đang đè nặng lên vai .
Sáng hôm sau , nó chủ động tìm Trang nói chuyện :
- Sao Trang bị bệnh mà không nói cho ai biết .
- Trang không muốn mọi người phải lo lắng .
- Trang không định nói cho bố mẹ mình biết sao .
- Không !
- Tại sao , ít nhiều bố mẹ Trang còn biết phải làm gì để giúp Trang chứ . Lát Quân đưa Trang về nhà và nói chuyện này với bố mẹ Trang nhé .
- Thỏi khỏi cần .. Nếu Quân gọi Trang ra đây cũng chỉ vì việc này thì Trang vào lớp đây .
Quân định tỏ ra lo lắng cho Trang nhưng xem ra có vẻ không hiệu quả lắm . Suốt 5 tiết học , Quân cứ đắn đo mãi : nó không muốn gây thêm tổn thương cho Trang nữa và muốn bù đắp 1 phần gì đó cho Trang nhưng rồi nó lại nghĩ đến Thúy - người con gái đầu tiên và cũng là duy nhất mà nó từng yêu , nhìn Thúy đau khổ nó không đành lòng . Phải làm sao đây ? - nó tự hỏi chính bản thân mình , nó như lạc vào giữa chốn mê cung không lối thoát vậy . Sau 1 hồi đắn đo cuối cùng nó đã tìm được cách giải quyết ổn thỏa , sau này có dịp nó sẽ kể cho Thúy nghe tất cả và hi vọng Thúy hiểu những việc nó làm . Cuối buổi học , Trang đang lúi húi lấy xe thì Quân chạy đến và nói :
- Chiều rảnh không , đi xem phim trên Mega với Quân .
Biết cá đã cắn câu nhưng Trang vẫn tỏ ra không cần :
- Thôi ... khỏi cần đâu ... chiều Trang bận rồi .
- Thì ít ra cũng phải cho Quân quan tâm đến Trang 1 chút chứ .
- Thôi , Trang sợ người yêu Quân biết được lắm .
- Rồi người yêu Quân cũng hiểu cho Quân thôi vả lại Quân không làm điều gì mờ ám nên cũng chả việc gì phải lo sợ cả .
- Là Quân nói đấy nhé , không có lúc lại bảo ....
- Ừm được rồi . Vậy 2h chiều Quân qua đón nhé .
Kế hoạch của Trang xem ra đã có dấu hiệu tích cực , với những người sống nặng về tình cảm như Quân thì việc mắc bẫy dễ dàng thì cũng chả có gì khó hiểu , Trang đã tính toán khá kĩ điều này .
2h chiều , Quân qua đón Trang . Lúc này Trang bước ra , vỗ nhẹ vào vai nó , rồi xoay người 1 vòng :
- Thấy Trang đẹp không ?
- Ờ ... ờ đẹp .
Giờ Quân mới để ý Trang hôm nay rất xinh . Trang mặc 1 chiếc váy màu trắng , tay đeo chiếc túi LV đắt tiền , mái tóc đang làm xoăn lọn màu nâu hạt dẻ với đôi môi được tô đỏ thắm , nhìn Trang lúc này chả khác gì những ngôi sao nổi tiếng cả . Trên suốt đoạn đường đi , Trang thường vòng tay ôm Quân cho dù Quân tỏ ra khá khó chịu và cố gỡ bỏ cánh tay Trang ra nhưng cũng chỉ được 1 lúc thì đâu lại vào đấy . Nó thở dài , không giám to tiếng vì sợ sẽ làm tổn thương đến Trang nhưng chính vì cái sự nhu nhược đó đang dần giết chết Quân .
Sinh nhật Quân , nó tổ chức 1 party nho nhỏ ở Discovery Bar và mời lũ bạn thân thiết của nó , tất nhiên là có cả Thúy . Chúng nó đang đập phá , hát hò vui vẻ thì đột nhiên Trang xuất hiện khiến Quân hết sức ngỡ ngàng , nó đứng như trời chồng , khuôn mặt tỏ rõ sự bối rối .
- Happy birthday Quân nhé ! - Dứt lời Trang lao đến ôm chặt và hôn chùn chụt lên má nó . Quân đẩy mạnh Trang ra tức giận :
- Trang ... Trang làm cái gì thế ?
- Thì chúc mừng sinh nhật Quân chứ làm gì . À Trang có quà tặng Quân này - Nói rồi Trang móc từ trong túi xách ra 1 chiếc hộp nhỏ được bọc lại khá kĩ lưỡng . - Cái đồng hồ Rolex 8558D này đắt lắm ấy , Trang phải nhờ người đánh hàng từ Sài Gòn ra mới có , ở Hải Phòng không có chiếc thứ 2 đâu .
Lũ bạn nó " ồ " lên , tiếng xì xầm bàn tán mỗi lúc 1 to hơn . 1 thằng bạn nó chợt bảo :
- Thằng Quân ghê vãi chúng mày ạ , có em Thúy xinh như kia rồi mà vẫn tán được con ghệ giàu vật vã .
Chúng nó cười phá lên khiến Quân bối rối thật sự, nó luống cuống vội nhìn Thúy . Đôi mắt Thúy lúc này đã nhoèn đi , nước mắt lã chã rơi , những gì Thúy vừa chứng kiến như 1 nhát dao đâm trúng tim vậy , Thúy mở cửa phòng rồi bỏ chạy trong khi Quân vẫn đang thẫn thờ chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra từ khi Trang có mặt , thấy vậy 1 thằng bạn nó đứng dậy gào to lên :
- Còn không mau đuổi theo con Thúy đi , thằng ngu này .
Quân lật bật như vừa tỉnh cơn mê , nó chạy theo rồi nắm tay Thúy lại :
- Em ... em cho anh giải thích đã
- Chả phải mọi việc đã rõ như ban ngày rồi sao .
- Không phải như em nghĩ đâu , hãy nghe anh nói đã .
Thúy hất mạnh tay Quân ra , ra dấu vẫy chiếc taxi đang đỗ bên đường .
- Xin em đấy , nghe anh giải thích đã được không ?
- Hết rồi . - Thúy lạnh lùng nhìn nó rồi đóng sập cửa xe lại .
Quân khuỵu xuống , trời đất xung quanh sụp đỗ , mọi thứ như đang quay cuồng , nó đau đớn dõi theo chiếc xe đang khuất dần khuất dần trong dòng người tấp nập qua lại . Trang nhẹ nhàng tiến đến đứng sau lưng rồi đặt tay lên vai nó , Quân đứng dậy hất mạnh tay Trang ra :
- Trang về đi .
- Trang xin lỗi , Trang không biết đấy là người yêu Quân .
- Kệ Quân , Trang về đi .
- Để Trang đưa Quân về .
- Đã bảo không sao mà - Quân gắt lên rồi bỏ đi , Trang cười khẩy vẻ mặt đầy tự mãn .
Nó quay lại bar thì thấy bọn bạn đã về hết , tiền phòng cũng đã được thanh toán , nhân viên đang dọn dẹp tàn tích đập phá vừa nãy của chúng nó .
- Chị không phải dọn nữa , em thuê tiếp cái phòng này , chị mang giúp em chục chai ken lên đây .
Nó tu hết chai này đến chai khác , lần đầu tiên nó động đến bia mà lại còn uống nhiều như này . Ngồi thẫn thờ trong căn phòng trống với tiếng nhạc ầm ĩ , nó bật khóc , khóc rất nhiều , mọi việc xảy ra quá nhanh chỉ thoáng chốc nó đã mất hết tất cả .
1 rưỡi đêm nó khật khưỡng xuống thanh toán rồi dắt xe lao vút di trong màn đêm thanh vắng . Đến 1 ngã tư nó cố vượt đèn đỏ mà không để ý thấy có cảnh sát cơ động . Tiếng tuýt còi vang lên , nó chợt phát hiện ra có 2 chiếc bồ câu trắng đang đuổi theo mình . Sẵn có hơi men , nó rú ga bỏ chạy về hướng cầu vượt . 1 tên cơ động giơ súng lên bắn chỉ thiên cảnh cáo yêu cầu nó dừng xe lại , thoáng giật mình nó vặn ga hết cỡ cho xe lao như tên bắn . Chạy đến đường cao tốc Nguyễn Bỉnh Khiêm , nó bất ngờ bị trúng đạn cao su từ phía sau . Đau rát , nó loạng choạng tay lái rồi đâm thẳng vào giải phân cách khiến đầu xe nát tan tành , người nó văng ra xa gần chục mét , khuôn mặt bị kéo lê xuống mặt đường đến nỗi tóe máu , vai nó bị tróc hẳn 1 mảnh thịt , bàn tay phải bị trật khớp vẹo hẳn sang 1 bên do nó chống tay xuống đất . Nó chỉ kịp ú ớ vài câu rồi ngất lịm đi
Sáng hôm sau đi học , Quân ngạc nhiên khi thấy Trang bỗng khóc nức nở , mặt gục xuống bàn , cả lớp xúm lại hỏi han nhưng con bé càng khóc to hơn . Quân không muốn mình cái mác là vô tình nhưng lúc này nó chỉ biết im lặng và bơ đi mà thôi , cắm headphone vào tai nó bật volume to hết cỡ để đỡ phải nghe những âm thanh ồn ào kia .
Giờ ra chơi , đột nhiên Hằng kéo tay nó lôi ra hành làng vặn vẹo :
- Ông làm gì mà cái Trang nó ra nông nỗi này ?
- Ơ ... tôi có làm gì đâu - Nó ngạc nhiên khi thấy Hằng lại hỏi như thế , chả nhẽ Trang kể cho cả lớp vụ hôm nọ nó từ chối Trang à
- Ông không làm gì nhưng ông gián tiếp làm nó càng thêm đau khổ thêm đấy ông có biết không ?
- Ơ... ơ ..
- Nó bị bệnh ... nặng lắm . 1 phần cũng là do ông đấy .
- Ặc , sao lại là do tôi . Mà Trang bị bệnh gì ? - Quân tò mò , gặng hỏi .
- Nó bị bệnh thiếu máu trầm trọng , bác sĩ bảo huyết sắc tố trong người nó không đủ sản xuất và cung cấp máu cho cơ thể , kết quả khám bệnh đây , tôi với cái Phương vô tình thấy được nó giấu trong ngăn bàn , ông xem đi .
Quân cầm tờ kết quả mà tay chân rụng rời , nó không tin vào mắt mình nữa . Mới có vài hôm trước nó vẫn thấy Trang còn bình thường khỏe mạnh lắm cơ mà . Đúng là cuộc sống , không ai đoán trước được chữ ngờ .
- Ông cũng nên có trách nhiệm với nó đi , dù sao trong chuyện này ông cũng có 1 phần là do ông đấy .
- Nhưng ... tôi có người yêu rồi .
- Tôi không biết . Nó mà có làm sao thì ông ân hận cả đời đấy . - Nói rồi Hằng bỏ đi bỏ lại Quân thẫn thờ với tờ giấy trên tay .
Thực ra , đối với Trang khi có mẹ làm bác sĩ ở 1 bệnh viện lớn nhất nhì thành phố này thì việc xin 1 tờ kết quả với đủ các chữ kí không có gì khó cả . Và chính Trang cũng là người cố tình để Hằng và Phương thấy tờ kết quả ấy . Trang cao tay thật , đánh lừa tất cả lũ bạn bè nó lẫn cả Quân , chỉ khổ cho Quân đã quá cả tin .
Đêm hôm ấy , Quân không ngủ được , hình ảnh của Trang và hình ảnh của tờ giấy kết quả khám bệnh cứ hiện hữu lên trong đầu nó khiến nó day dứt mãi , nó không biết làm sao trong hoàn cảnh này vừa tốt cho Trang mà không làm tổn thương đến Thúy . Đầu óc nó chỉ muốn vỡ tung ra , nó tìm đến thuốc lá nhằm giải tỏa bớt những áp lực đang đè nặng lên vai .
Sáng hôm sau , nó chủ động tìm Trang nói chuyện :
- Sao Trang bị bệnh mà không nói cho ai biết .
- Trang không muốn mọi người phải lo lắng .
- Trang không định nói cho bố mẹ mình biết sao .
- Không !
- Tại sao , ít nhiều bố mẹ Trang còn biết phải làm gì để giúp Trang chứ . Lát Quân đưa Trang về nhà và nói chuyện này với bố mẹ Trang nhé .
- Thỏi khỏi cần .. Nếu Quân gọi Trang ra đây cũng chỉ vì việc này thì Trang vào lớp đây .
Quân định tỏ ra lo lắng cho Trang nhưng xem ra có vẻ không hiệu quả lắm . Suốt 5 tiết học , Quân cứ đắn đo mãi : nó không muốn gây thêm tổn thương cho Trang nữa và muốn bù đắp 1 phần gì đó cho Trang nhưng rồi nó lại nghĩ đến Thúy - người con gái đầu tiên và cũng là duy nhất mà nó từng yêu , nhìn Thúy đau khổ nó không đành lòng . Phải làm sao đây ? - nó tự hỏi chính bản thân mình , nó như lạc vào giữa chốn mê cung không lối thoát vậy . Sau 1 hồi đắn đo cuối cùng nó đã tìm được cách giải quyết ổn thỏa , sau này có dịp nó sẽ kể cho Thúy nghe tất cả và hi vọng Thúy hiểu những việc nó làm . Cuối buổi học , Trang đang lúi húi lấy xe thì Quân chạy đến và nói :
- Chiều rảnh không , đi xem phim trên Mega với Quân .
Biết cá đã cắn câu nhưng Trang vẫn tỏ ra không cần :
- Thôi ... khỏi cần đâu ... chiều Trang bận rồi .
- Thì ít ra cũng phải cho Quân quan tâm đến Trang 1 chút chứ .
- Thôi , Trang sợ người yêu Quân biết được lắm .
- Rồi người yêu Quân cũng hiểu cho Quân thôi vả lại Quân không làm điều gì mờ ám nên cũng chả việc gì phải lo sợ cả .
- Là Quân nói đấy nhé , không có lúc lại bảo ....
- Ừm được rồi . Vậy 2h chiều Quân qua đón nhé .
Kế hoạch của Trang xem ra đã có dấu hiệu tích cực , với những người sống nặng về tình cảm như Quân thì việc mắc bẫy dễ dàng thì cũng chả có gì khó hiểu , Trang đã tính toán khá kĩ điều này .
2h chiều , Quân qua đón Trang . Lúc này Trang bước ra , vỗ nhẹ vào vai nó , rồi xoay người 1 vòng :
- Thấy Trang đẹp không ?
- Ờ ... ờ đẹp .
Giờ Quân mới để ý Trang hôm nay rất xinh . Trang mặc 1 chiếc váy màu trắng , tay đeo chiếc túi LV đắt tiền , mái tóc đang làm xoăn lọn màu nâu hạt dẻ với đôi môi được tô đỏ thắm , nhìn Trang lúc này chả khác gì những ngôi sao nổi tiếng cả . Trên suốt đoạn đường đi , Trang thường vòng tay ôm Quân cho dù Quân tỏ ra khá khó chịu và cố gỡ bỏ cánh tay Trang ra nhưng cũng chỉ được 1 lúc thì đâu lại vào đấy . Nó thở dài , không giám to tiếng vì sợ sẽ làm tổn thương đến Trang nhưng chính vì cái sự nhu nhược đó đang dần giết chết Quân .
Sinh nhật Quân , nó tổ chức 1 party nho nhỏ ở Discovery Bar và mời lũ bạn thân thiết của nó , tất nhiên là có cả Thúy . Chúng nó đang đập phá , hát hò vui vẻ thì đột nhiên Trang xuất hiện khiến Quân hết sức ngỡ ngàng , nó đứng như trời chồng , khuôn mặt tỏ rõ sự bối rối .
- Happy birthday Quân nhé ! - Dứt lời Trang lao đến ôm chặt và hôn chùn chụt lên má nó . Quân đẩy mạnh Trang ra tức giận :
- Trang ... Trang làm cái gì thế ?
- Thì chúc mừng sinh nhật Quân chứ làm gì . À Trang có quà tặng Quân này - Nói rồi Trang móc từ trong túi xách ra 1 chiếc hộp nhỏ được bọc lại khá kĩ lưỡng . - Cái đồng hồ Rolex 8558D này đắt lắm ấy , Trang phải nhờ người đánh hàng từ Sài Gòn ra mới có , ở Hải Phòng không có chiếc thứ 2 đâu .
Lũ bạn nó " ồ " lên , tiếng xì xầm bàn tán mỗi lúc 1 to hơn . 1 thằng bạn nó chợt bảo :
- Thằng Quân ghê vãi chúng mày ạ , có em Thúy xinh như kia rồi mà vẫn tán được con ghệ giàu vật vã .
Chúng nó cười phá lên khiến Quân bối rối thật sự, nó luống cuống vội nhìn Thúy . Đôi mắt Thúy lúc này đã nhoèn đi , nước mắt lã chã rơi , những gì Thúy vừa chứng kiến như 1 nhát dao đâm trúng tim vậy , Thúy mở cửa phòng rồi bỏ chạy trong khi Quân vẫn đang thẫn thờ chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra từ khi Trang có mặt , thấy vậy 1 thằng bạn nó đứng dậy gào to lên :
- Còn không mau đuổi theo con Thúy đi , thằng ngu này .
Quân lật bật như vừa tỉnh cơn mê , nó chạy theo rồi nắm tay Thúy lại :
- Em ... em cho anh giải thích đã
- Chả phải mọi việc đã rõ như ban ngày rồi sao .
- Không phải như em nghĩ đâu , hãy nghe anh nói đã .
Thúy hất mạnh tay Quân ra , ra dấu vẫy chiếc taxi đang đỗ bên đường .
- Xin em đấy , nghe anh giải thích đã được không ?
- Hết rồi . - Thúy lạnh lùng nhìn nó rồi đóng sập cửa xe lại .
Quân khuỵu xuống , trời đất xung quanh sụp đỗ , mọi thứ như đang quay cuồng , nó đau đớn dõi theo chiếc xe đang khuất dần khuất dần trong dòng người tấp nập qua lại . Trang nhẹ nhàng tiến đến đứng sau lưng rồi đặt tay lên vai nó , Quân đứng dậy hất mạnh tay Trang ra :
- Trang về đi .
- Trang xin lỗi , Trang không biết đấy là người yêu Quân .
- Kệ Quân , Trang về đi .
- Để Trang đưa Quân về .
- Đã bảo không sao mà - Quân gắt lên rồi bỏ đi , Trang cười khẩy vẻ mặt đầy tự mãn .
Nó quay lại bar thì thấy bọn bạn đã về hết , tiền phòng cũng đã được thanh toán , nhân viên đang dọn dẹp tàn tích đập phá vừa nãy của chúng nó .
- Chị không phải dọn nữa , em thuê tiếp cái phòng này , chị mang giúp em chục chai ken lên đây .
Nó tu hết chai này đến chai khác , lần đầu tiên nó động đến bia mà lại còn uống nhiều như này . Ngồi thẫn thờ trong căn phòng trống với tiếng nhạc ầm ĩ , nó bật khóc , khóc rất nhiều , mọi việc xảy ra quá nhanh chỉ thoáng chốc nó đã mất hết tất cả .
1 rưỡi đêm nó khật khưỡng xuống thanh toán rồi dắt xe lao vút di trong màn đêm thanh vắng . Đến 1 ngã tư nó cố vượt đèn đỏ mà không để ý thấy có cảnh sát cơ động . Tiếng tuýt còi vang lên , nó chợt phát hiện ra có 2 chiếc bồ câu trắng đang đuổi theo mình . Sẵn có hơi men , nó rú ga bỏ chạy về hướng cầu vượt . 1 tên cơ động giơ súng lên bắn chỉ thiên cảnh cáo yêu cầu nó dừng xe lại , thoáng giật mình nó vặn ga hết cỡ cho xe lao như tên bắn . Chạy đến đường cao tốc Nguyễn Bỉnh Khiêm , nó bất ngờ bị trúng đạn cao su từ phía sau . Đau rát , nó loạng choạng tay lái rồi đâm thẳng vào giải phân cách khiến đầu xe nát tan tành , người nó văng ra xa gần chục mét , khuôn mặt bị kéo lê xuống mặt đường đến nỗi tóe máu , vai nó bị tróc hẳn 1 mảnh thịt , bàn tay phải bị trật khớp vẹo hẳn sang 1 bên do nó chống tay xuống đất . Nó chỉ kịp ú ớ vài câu rồi ngất lịm đi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.