Em Muốn Trái Tim Anh Một Lần Nữa Vì Em Mà Rỉ Máu Đúng Không?
Chương 29: Cùng suy nghĩ
Traitimbenho
24/09/2014
Một ngày mới lại bắt đầu với những lo lắng cho kỳ thi, từng tốp người bước vào phòng thi trong không khí ảm đạm...Ngoài sân trường chỉ còn tiếng gió khẽ lây động những nhành cây làm cho những chiếc lá vàng vung vãi khắp sân …
Ngày thi cuối cùng mang nhiều nét căng thẳng trên từng khuôn mặt, nó và cả hắn tạm gát chuyện gặp mặt sang một bên chăm chú vào ngày thi cuối cùng. Bước ra khỏi phòng thi, nó thở phào nhẹ nhõm….nhưng chưa được bao lâu thì gương mặt u ám lại trở về
-Nè làm bài được không sao mặt như đưa đám vậy? Hân hỏi
-Uhm ổn…Tại tao lo ngày mai thôi
-Anh Băng kìa… Hân chỉ tay về phía trước định gọi nhưng bị nó ngăn lại
-Mày định làm gì vậy hả? Bây giờ tao chưa thể gặp anh Băng được…
-Uhm….tao hiểu, mình về thôi
-Bảo Anh, Gia Hân đợi tớ với. Phi Nhân từ đằng xa chạy lại. “Làm bài được không?”
-Uhm…Cả hai đồng thanh
-Sao vậy? ah…thôi không sao đâu…từ từ mọi chuyện sẽ được giải quyết mà hihi. Đi ăn gì không? Phi Nhân nghĩ thầm nếu nó biết người đó là hắn chắc chắn sẽ không mang vẻ mặt như thế
-Hôm nay mình không có tâm trạng ăn uống. Hẹn Phi Nhân hôm khác nha. Minh về trước đây
-Thôi bọn mình về nha! Hân nói rồi cùng nó đi về
Nhìn theo hai dáng người ra tới cổng trường, nụ cười ma mảnh hiện diện trên khuôn mặt Phi Nhân
-Kỳ này anh tiêu rồi Khánh Băng, haha…
-------------------------
Ngồi nhìn ra khung cảnh bên ngoài, nó thấy lòng nhẹ đi phần nào, gió…thoai thoải quanh tóc nó làm nó thật dễ chịu….nó nghĩ về hắn về anh Bi của nó…
-Anh Băng biết chuyện này sẽ như thế nào nhỉ? Còn anh Bi, anh ấy có giận mình đã thất hứa không…???
Ngay lúc này tại nhà hắn, hắn cũng trầm tư không kém
-Mấy ngày nay không liên lạc với Bảo Anh, em ấy có giận mình không? Sao mọi chuyện lại như thế…dù biết trước nhưng sao nó lại đến quá nhanh…Điên mất không phải ban đầu mày rất muốn gặp lại Su Su sao? Nhưng giờ mày đang nghĩ gì thế…? Su Su biết mày không giữ lời hứa sẽ rất buồn…còn Bảo Anh…làm sao đây???
Hắn khõ vào đầu, rối rấm không biết giải quyết mọi chuyện như thế nào….
-Anh Băng, em đến… - Phi Nhân bước vào nhà thấy hành động của hắn cố gắng không bật cười
Ngước mặt lên nhìn thấy Phi Nhân, hắn ngượng
-Em qua đây có việc gì không?
-Ah chỉ là mấy ngày nay không gặp anh qua xem anh như thế nào thôi. Mà anh sao thế…??
-Ah…không có gì đâu chỉ là…Su Su đã về
-Sao? Phi Nhân tỏ vẻ ngạc nhiên
-Uh…Mai tụi anh sẽ gặp nhau
Cười, đoán cái vẻ mặt của anh mình khi nhìn thấy Hân xuất hiện không biết mọi chuyện sẽ như thế nào…???
-Nè em cười gì thế? Vui lắm sao? Hắn bực mình
-Không…vậy anh định như thế nào?
-Anh đã nhờ Nhật Bảo đi thay, anh không biết mọi chuyện rồi sẽ ra sao nữa
Ngạc nhiên trước câu trả lời hắn, không ngờ nó và hắn có cùng suy nghĩ
-Uhm, mọi chuyện sẽ tốt mà…thôi em về đây
Ngày thi cuối cùng mang nhiều nét căng thẳng trên từng khuôn mặt, nó và cả hắn tạm gát chuyện gặp mặt sang một bên chăm chú vào ngày thi cuối cùng. Bước ra khỏi phòng thi, nó thở phào nhẹ nhõm….nhưng chưa được bao lâu thì gương mặt u ám lại trở về
-Nè làm bài được không sao mặt như đưa đám vậy? Hân hỏi
-Uhm ổn…Tại tao lo ngày mai thôi
-Anh Băng kìa… Hân chỉ tay về phía trước định gọi nhưng bị nó ngăn lại
-Mày định làm gì vậy hả? Bây giờ tao chưa thể gặp anh Băng được…
-Uhm….tao hiểu, mình về thôi
-Bảo Anh, Gia Hân đợi tớ với. Phi Nhân từ đằng xa chạy lại. “Làm bài được không?”
-Uhm…Cả hai đồng thanh
-Sao vậy? ah…thôi không sao đâu…từ từ mọi chuyện sẽ được giải quyết mà hihi. Đi ăn gì không? Phi Nhân nghĩ thầm nếu nó biết người đó là hắn chắc chắn sẽ không mang vẻ mặt như thế
-Hôm nay mình không có tâm trạng ăn uống. Hẹn Phi Nhân hôm khác nha. Minh về trước đây
-Thôi bọn mình về nha! Hân nói rồi cùng nó đi về
Nhìn theo hai dáng người ra tới cổng trường, nụ cười ma mảnh hiện diện trên khuôn mặt Phi Nhân
-Kỳ này anh tiêu rồi Khánh Băng, haha…
-------------------------
Ngồi nhìn ra khung cảnh bên ngoài, nó thấy lòng nhẹ đi phần nào, gió…thoai thoải quanh tóc nó làm nó thật dễ chịu….nó nghĩ về hắn về anh Bi của nó…
-Anh Băng biết chuyện này sẽ như thế nào nhỉ? Còn anh Bi, anh ấy có giận mình đã thất hứa không…???
Ngay lúc này tại nhà hắn, hắn cũng trầm tư không kém
-Mấy ngày nay không liên lạc với Bảo Anh, em ấy có giận mình không? Sao mọi chuyện lại như thế…dù biết trước nhưng sao nó lại đến quá nhanh…Điên mất không phải ban đầu mày rất muốn gặp lại Su Su sao? Nhưng giờ mày đang nghĩ gì thế…? Su Su biết mày không giữ lời hứa sẽ rất buồn…còn Bảo Anh…làm sao đây???
Hắn khõ vào đầu, rối rấm không biết giải quyết mọi chuyện như thế nào….
-Anh Băng, em đến… - Phi Nhân bước vào nhà thấy hành động của hắn cố gắng không bật cười
Ngước mặt lên nhìn thấy Phi Nhân, hắn ngượng
-Em qua đây có việc gì không?
-Ah chỉ là mấy ngày nay không gặp anh qua xem anh như thế nào thôi. Mà anh sao thế…??
-Ah…không có gì đâu chỉ là…Su Su đã về
-Sao? Phi Nhân tỏ vẻ ngạc nhiên
-Uh…Mai tụi anh sẽ gặp nhau
Cười, đoán cái vẻ mặt của anh mình khi nhìn thấy Hân xuất hiện không biết mọi chuyện sẽ như thế nào…???
-Nè em cười gì thế? Vui lắm sao? Hắn bực mình
-Không…vậy anh định như thế nào?
-Anh đã nhờ Nhật Bảo đi thay, anh không biết mọi chuyện rồi sẽ ra sao nữa
Ngạc nhiên trước câu trả lời hắn, không ngờ nó và hắn có cùng suy nghĩ
-Uhm, mọi chuyện sẽ tốt mà…thôi em về đây
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.