Em Ngốc Lắm Phải Không Anh ?

Chương 3: Chương 3: Một Người Bạn Mới Bá Đạo.

Tiểu Thư Lười

04/10/2016

Tan trường chiều hôm đó ............

Nó tung ta tung tăng xách cái cặp thân yêu đi về nhà với bao nhiêu là tâm sự (thật ra đang suy tính để chơi troll lại hắn đó mà)

Dọc đường về ns có ghé qua quán kem ESKIMO mua mấy que ăn (ham ăn như heo).Đang ăn ngon lành thì một âm thanh quen thuốc như gọi hồn người từ Nghĩa Trang về.

-LÂM TUYẾT VY_nó đang ăn suýt chút nữa là làm rớt que kem xuống.Vâng người gọi tên nó không ai khác chính là Hắn.

-Làm gì mà anh phải gọi cả tên lẫn họ tôi vậy hả?_Nó gào lên , nhưng không quên cắn một miếng kem(giờ phút này mà chị còn ăn nữa hả chị Vy)

-Thích_hắn phun ra một chữ vừa ngắn gọn vừa xúc tích.Khiến nó điên tiết lên.

-NÀY CÁI ĐỒ ĐÁNG GHÉT , SAO ANH CỨ ÁM TÔI MÃI THẾ?_Nó gần như hét lên .

-Tôi không có rãnh mà ám cô đâu! tôi đến đây là để mua kemmmmmmmm_hắn

-vậy thì anh cứ ở đây mà mua kem đi há , tôi về_nó quay đầu định bướ đi

-Tôi mời cô _hắn phun ra 3 chữ rất ngắn gọn nhưng rất có ý nghĩa với nó , khiến nó quay ngắc đầu lại , hai mắt sáng rỡ như đèn pha ô-tô.

-lúc sáng là do tôi sai _hắn vô cùng thành khẩn xin lỗi nó

-thôi không cần nói xin lỗi nữa mời tôi ăn hết trầu này là được rồi!! hí hí!!_nó cười

-tôi đã bảo xin lỗi cô lúc nào , mà thôi cô có vào không , nếu không vào thì chắc tôi đổi ý !_hắn nhấn mạnh 2 từ đổi ý khiến nó lon ton chạy vô quán kem như chú cún con sợ chủ bỏ rơi(cái này chắc là mình ví hơi bị quá nhỉ?)

''chuyến này LÂM TUYẾT VY tôi đầy sẽ ăn sạch túi của anh luôn haha'' (chị hơi bị ảo tượng sức mạnh rồi đó) Nó nghĩ rồi cười nham hiểm , nhưng nụ cười đó của nó đã bị hắn nhìn thấy ngay.

Ngồi vào ghế ,anh nhân viên cằm menu ra cho 2 người gọi món.

-hai vị muốn dùng kem hương gì ạ?_anh nhân viên lịch sự nói.

-anh muốn ăn kem gì?_nó quay qua hỏi hắn.



-tôi mời cô mà thích gì thì cô cứ gọi _hắn

-à anh lấy cho em kem hương dâu,hương vani, hương cam,hương chocola, hương sữa chua, hương chuối, hương dưa lưới , hương táo, hương đậu xanh ..... và cuối cùng là hương khoai môn_Nó nói một tràn dài khiến anh nhân viên ghi không kịp thở(tội cho anh quá) Xong anh bước vô quầy lấy kem.

-giờ tôi mới biết cô chính là con heo đội lớp người_hắn ngồi bên canh sau khi nghe xong màng gọi kem liền đâm chọt nó.

-kệ tôi hừ_nó hừ lành rồi không thèm nhìn mặt hắn nữa

''quân tử trả thù mười năm chưa muộn''Nó nghĩ.

-kem của quý khách đây ạ!_anh nhân viên đem kem ra , đem tới 2-3 lần mới hết lý do là tới gần 20 ly kem lận. Kem được bày ra đầy cả bàn . Mọi người đang ngồi xung quanh nhìn họ như hai sinh vật lạ .

Nó ngồi ăn ngon lành nhớ ra cái gì đó , nó lấy điện thoại ra xem giờ ''hì , mới có 5 giờ à , thôi thì chừng 6 giờ rưỡi về dù sao cũng có 1 mình mình ở nhà mà hí hí''

Ngẫm nghĩ một hồi, nó múc một muỗng kem đưa vào miệng ăn rồi nhìn sang hắn, từ nảy đến giờ hắn chỉ ăn có mỗi một ly kem chocola thôi.

-này sao anh ăn ít vậy?_nó có lòng tốt hỏi.

-chả bù cho cô_lòng tót của nó đã bị hắn chà đạp (tội nghiệp chị)

-anh không móc tôi anh ăn không vô à/_nó vừa nói vừa tiếp tục sự nghiệp ăn kem của mình , mới đó mà nó đã ăn hết gần 18 ly kem rồi(chị ít ăn nhờ mạnh nuốt đó)

-ukm_hắn thành thật trả lời, rồi cười nhẹ , nụ cười tỏ nắng.

-hứ tôi không thèm nói chuyện với anh nữa _nó cắm đầu xuống ăn, nói là cắm đầu xuống ăn chứ thật ra nó đang liếc qua liếc lại 2 bên , trong quán đang có rất nhiều tia điện đang bắn về phía bàn của hắn và nó, à không là về phía hắn mới đúng(là phái nữ thôi nha ! nếu mà có phái nam nhìn chắc cũng chỉ là trai gay thôi!)

-cô ăn xong chưa?_hắn nhìn nó hỏi.

-rồi_nó trả lời sau khi lập được kỳ công dồn gần hết 20 ly kem .

-hả 7 giờ rồi cơ à? chuyến này mấy tên bảo vệ thế nào cũng nói với anh hai cho xem _nó lý nhí trong miệng mà mặt xụ xuống một đống.

-để tôi đưa cô về_hắn đưa ra một ý kiến vô cùng hay .



Nó gật đầu xong rồi ngước mặt lên hỏi.

-về bằng gì?_nó

-xe đạp_hắn nói rồi dắt ra một chiếc xe đạp_

-ukm_nó vừa nói vừa nhảy lên yên sau ngồi cho hắn chở.

-công nhận cô ăn nhiều dữ_hắn vừa đạp xe vừa nói.

-kệ tôi_nó xụ mặt nói.

-cô làm bạn tôi nha!_hắn

-ừm_nó

-mà nhà cô ở đâu , cô không nói làm sao mà tôi biết đường để chở cô về?_nghe hắn nói nó mới nhớ.

-à...à...ở quận 2 căn biệt thự màu trắng rất lớn _nó

-ừm_hắn

Thế là cả 2 chìm trong im lặng , không ó chuyện gì để nói hết nữa.

Về đến nhà , nó xuống xe vẫy vẫy tay chào tạm biệt hắn .

-tạm biệt_nói rồi hắn đạp xe đi

Nhà nó là một căn biệt thự lớn màu trắng 4 tầng , vô cùng cao lớn(thua nhà hắn , )

Nó lấp la lấp ló đi vào không thì mấy tên vệ sĩ thấy thì tiêu đời với ông anh 2.

''hazzz nảy quên xin số điện thoại của hắn rồi chán dễ sợ , có hắn thì mình sẽ có tài xế riêng rồi''

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Em Ngốc Lắm Phải Không Anh ?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook