Chương 4: Hại
Hirosina Anna
01/06/2023
Vì để nể mặt bạn mà Mộc Diễm Tinh cô đã đồng ý đi xem mắt do Ngọc Lan giới thiệu, không ngờ đó vậy mà là cái bẫy đã được sắp đặt sẵn, chỉ chờ con mồi là cô vào bẫy.
Cô được gửi cho địa chỉ mà đến, là nhà hàng khách sạn kết hợp.Diễm Tinh nghĩ "chỉ là mai mối làm quen thôi mà có cần phải khoa trương vậy không chứ?" Cô lên tầng năm, bước vào có chút ngượng nghịu... là trang trí theo phong cách đôi tình nhân.Trên chiếc bàn dài là hoa, rượu,nến ... nhìn thật lung linh nhưng lòng Mộc Diễm Tinh có chút e ngại.
Tuy là vậy nhưng cô vẫn sải chân bước vào, Bạch Tường Hạo chắc hơn cô tầm hai ba tuổi gì đấy, gương mặt cũng không quá khó coi, khoác lên mình bộ vest đen lịch lãm sang trọng.Bạch Tường Hạo hắn bây giờ có chút ngạc nhiên, đúng hình một lúc mới nói.
" Em xinh thật đấy,em xinh hơn trong ảnh rất nhiều." Hắn vừa nói vừa cười vẻ mặt rất hài lòng.
Mộc Tinh cũng vì vậy mà cất tiếng.
" Chào anh,anh là người quen của Ngọc Lan đúng không ạ? Em là Diễm Tinh...Mộc Diễm Tinh ạ."
" Được rồi anh là Bạch Tường Hạo,mau...mau vào đi." Bạch Tường Hạo nhanh chân chạy qua đẩy ghế cho cô.Cũng không ngừng nhìn toàn thể cơ thể cô mà nở nụ cười đắc ý không kém phần man rợ.
" Em đi có xa không,chắc mệt lắm?Uống nước đi rồi mình gọi món." Hắn đẩy li nước có thuốc qua cô.Không ngờ lại vì li nước này cuộc đời cô lại bị thay đổi.
" Dạ vâng.Hôm nay cuối tuần nên cũng kẹt xe, em qua tầm một tiếng lận ạ." Diễm Tinh thẳng thắn trả lời hắn.
" Mệt rồi? Vậy uống nữa đi."Bạch Tường Hạo lại tiếp tục đẩy li nước đó qua một lần nữa.Hắn không từ bỏ.
Ly nước có chứa thuốc liều cao,Bạch Tường Hạo hắn đã sớm không cho cô đường lui.Hắn bỏ cả một lượng lớn chỉ cần người đối diện uống một ngụm nhỏ đã... Diễm Tinh nước một ngụm, rồi hai ngụm.Cô càng cảm thấy mệt, cô nghĩ chắc mình đi đường xa.Đầu bắt đầu đau như búa bổ, người nóng bừng lên, không có sức đề phản kháng.
Mộc Diễm Tinh cô dù gì cũng không còn quá trẻ thơ để hiểu rõ về vấn đề nam nữ, cô bắt đầu phối hợp.
" Anh Hạo...em mệt quá.Cho em lên giường nghỉ xíu được không?Bạch Tường Hạo bây giờ nở nụ cười gian xảo, đặc ý.Mà đến bên cạnh Mộc Tinh.
"Tinh Tinh em có sao không?Để anh đỡ em."
Bàn tay hắn mơn trớn tay cô, làm cơ thể cô không ngừng run rẩy.Thấy thuốc đã ngấn, hắn liền đỡ cô đến giường ngủ.
"A Hạo à... Lấy dùm em chiếc khăn lạnh được không? Em nóng rồi." Cô giả vờ cởi một nút cúc khuy váy trên cùng làm hắn có vẻ phấn khích.Tay cũng nhẹ nhàng đặt trên ngực hắn.
" Được được." Hắn ta vừa quay lưng vừa nghĩ trước sau gì cô cũng phải ở dưới hắn mà rên rỉ, không cần vội . Dù thú tính đã nổi lên nhưng hắn ta vẫn không gấp gáp mà nghe lời cô vào phòng tắm.
" Cạch." Phòng tắm đóng lại,Mộc Diễm Tinh đứng dậy mà chạy đi.Lấy được túi xách và điện thoại cô không để lỡ cơ hội mà chạy vội.Ra khỏi phòng bước chân Diễm Tinh càng khó khăn,nặng nề một cách lạ thường.Đi chưa được xa đã nghe thấy giọng hắn... Bạch Tường Hạo gào rú,la hét điên cuồng ở phía sau.Càng nghĩ Mộc Diễm Tinh cô càng cảm thấy bất lực, có phải sẽ không có cơ hội trốn thoát, lần đầu của cô sẽ rơi vào cho người bỉ ổi,xấu xa,dơ bẩn như thế này.Thấy chua chát và nhục nhã làm sao.
Một căn phòng riêng mở cửa,cô lao công chỉ vừa bước ra cô đã chạy vào phòng và đóng cửa lại.
" Tôi đã dọn lại phòng rồi ạ, cảm ơn quý cô đã sự dụng dịch vụ ạ."Nhân viên cúi đầu .
Bạch Tường Hạo hắn chạy hoài chạy hoài là ra đến sảnh lớn khách sạn.Diễm Tinh nhìn qua mắt mèo thì cảm thấy lòng nhẹ nhỏm hơn.Cô vậy mà đọc được tin nhắn của hắn ta và Ngọc Lan. "Chết tiệt!" Cô thật ngu ngốc mà.
Cô được gửi cho địa chỉ mà đến, là nhà hàng khách sạn kết hợp.Diễm Tinh nghĩ "chỉ là mai mối làm quen thôi mà có cần phải khoa trương vậy không chứ?" Cô lên tầng năm, bước vào có chút ngượng nghịu... là trang trí theo phong cách đôi tình nhân.Trên chiếc bàn dài là hoa, rượu,nến ... nhìn thật lung linh nhưng lòng Mộc Diễm Tinh có chút e ngại.
Tuy là vậy nhưng cô vẫn sải chân bước vào, Bạch Tường Hạo chắc hơn cô tầm hai ba tuổi gì đấy, gương mặt cũng không quá khó coi, khoác lên mình bộ vest đen lịch lãm sang trọng.Bạch Tường Hạo hắn bây giờ có chút ngạc nhiên, đúng hình một lúc mới nói.
" Em xinh thật đấy,em xinh hơn trong ảnh rất nhiều." Hắn vừa nói vừa cười vẻ mặt rất hài lòng.
Mộc Tinh cũng vì vậy mà cất tiếng.
" Chào anh,anh là người quen của Ngọc Lan đúng không ạ? Em là Diễm Tinh...Mộc Diễm Tinh ạ."
" Được rồi anh là Bạch Tường Hạo,mau...mau vào đi." Bạch Tường Hạo nhanh chân chạy qua đẩy ghế cho cô.Cũng không ngừng nhìn toàn thể cơ thể cô mà nở nụ cười đắc ý không kém phần man rợ.
" Em đi có xa không,chắc mệt lắm?Uống nước đi rồi mình gọi món." Hắn đẩy li nước có thuốc qua cô.Không ngờ lại vì li nước này cuộc đời cô lại bị thay đổi.
" Dạ vâng.Hôm nay cuối tuần nên cũng kẹt xe, em qua tầm một tiếng lận ạ." Diễm Tinh thẳng thắn trả lời hắn.
" Mệt rồi? Vậy uống nữa đi."Bạch Tường Hạo lại tiếp tục đẩy li nước đó qua một lần nữa.Hắn không từ bỏ.
Ly nước có chứa thuốc liều cao,Bạch Tường Hạo hắn đã sớm không cho cô đường lui.Hắn bỏ cả một lượng lớn chỉ cần người đối diện uống một ngụm nhỏ đã... Diễm Tinh nước một ngụm, rồi hai ngụm.Cô càng cảm thấy mệt, cô nghĩ chắc mình đi đường xa.Đầu bắt đầu đau như búa bổ, người nóng bừng lên, không có sức đề phản kháng.
Mộc Diễm Tinh cô dù gì cũng không còn quá trẻ thơ để hiểu rõ về vấn đề nam nữ, cô bắt đầu phối hợp.
" Anh Hạo...em mệt quá.Cho em lên giường nghỉ xíu được không?Bạch Tường Hạo bây giờ nở nụ cười gian xảo, đặc ý.Mà đến bên cạnh Mộc Tinh.
"Tinh Tinh em có sao không?Để anh đỡ em."
Bàn tay hắn mơn trớn tay cô, làm cơ thể cô không ngừng run rẩy.Thấy thuốc đã ngấn, hắn liền đỡ cô đến giường ngủ.
"A Hạo à... Lấy dùm em chiếc khăn lạnh được không? Em nóng rồi." Cô giả vờ cởi một nút cúc khuy váy trên cùng làm hắn có vẻ phấn khích.Tay cũng nhẹ nhàng đặt trên ngực hắn.
" Được được." Hắn ta vừa quay lưng vừa nghĩ trước sau gì cô cũng phải ở dưới hắn mà rên rỉ, không cần vội . Dù thú tính đã nổi lên nhưng hắn ta vẫn không gấp gáp mà nghe lời cô vào phòng tắm.
" Cạch." Phòng tắm đóng lại,Mộc Diễm Tinh đứng dậy mà chạy đi.Lấy được túi xách và điện thoại cô không để lỡ cơ hội mà chạy vội.Ra khỏi phòng bước chân Diễm Tinh càng khó khăn,nặng nề một cách lạ thường.Đi chưa được xa đã nghe thấy giọng hắn... Bạch Tường Hạo gào rú,la hét điên cuồng ở phía sau.Càng nghĩ Mộc Diễm Tinh cô càng cảm thấy bất lực, có phải sẽ không có cơ hội trốn thoát, lần đầu của cô sẽ rơi vào cho người bỉ ổi,xấu xa,dơ bẩn như thế này.Thấy chua chát và nhục nhã làm sao.
Một căn phòng riêng mở cửa,cô lao công chỉ vừa bước ra cô đã chạy vào phòng và đóng cửa lại.
" Tôi đã dọn lại phòng rồi ạ, cảm ơn quý cô đã sự dụng dịch vụ ạ."Nhân viên cúi đầu .
Bạch Tường Hạo hắn chạy hoài chạy hoài là ra đến sảnh lớn khách sạn.Diễm Tinh nhìn qua mắt mèo thì cảm thấy lòng nhẹ nhỏm hơn.Cô vậy mà đọc được tin nhắn của hắn ta và Ngọc Lan. "Chết tiệt!" Cô thật ngu ngốc mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.