Chương 34: Đưa cô về Đỗ gia.
Tuyền Mini
24/08/2024
Sau khi nói chuyện với Bảo Long xong Uyên Vy rất vui vẻ, cô ra mộ của Bảo Nam nói chuyện với anh ấy:
-Anh Bảo Nam em sắp được trở về nhà rồi anh trai của anh đã nói là sẽ đưa em về, xin anh hãy tha thứ cho chị Tường Vy nha! Nếu như có kiếp sau mong là chúng ta có thể làm bạn, nhưng mà em không thích anh có một người anh trai thô lỗ như thế này đâu...tạm biệt anh nha!
Uyên Vy quay lưng định rời đi nhưng khi nhìn vào chiếc lắc tay mà Bảo Long tặng, cô suy nghĩ một lúc rồi quay lại hướng mộ của Bảo Nam nói:
-Thật ra thì em cũng rất buồn khi rời khỏi đây.
Nói rồi cô quay lưng rời đi trở về biệt thự để chuẩn bị.
****************
Sáng hôm sau Uyên Vy đã chuẩn bị từ sớm để trở về nhà, Bảo Long đứng trước cửa phòng của anh nhìn cô.
Khi Uyên Vy đi ngang qua anh, Bảo Long định nắm tay cô lại để nói gì đó, nhưng cuối cùng anh cũng rút tay về để cô đi xuống nhà.
Mọi người ở biệt thự ai cũng ra tiền cô đi, mọi người đều mến Uyên Vy nên ai cũng buồn hết, quản gia Hứa rơm rớm nước mắt nhìn cô.
Bản thân của cô cũng rất buồn nhưng sắp trở về nhà nên tâm trạng của Uyên Vy rất vui, cô mỉm cười nói với quản gia Hứa và mọi người ở biệt thự:
-Quản gia Hứa con cảm ơn bà vì thời gian qua đã giúp đỡ cho con rất nhiều, và cả mọi người nữa, lần này từ biệt chắc là con sẽ không trở lại đây nữa đâu.Khi cô vừa nói đến đây thì bước chân của Bảo Long từ trên cầu thang đi
xuống khựng lại, thật lòng mà nói anh không muốn cô rời khỏi đây, nhưng giữ được người mà không giữ được trái tim người đó chỉ làm cho Uyên Vy càng hận anh thêm.
Mọi người đều rất buồn nhưng không ai có thể giữ cô lại, quản gia Hứa nói:
-Vậy cô về nhà nhớ giữ gìn sức khỏe, chúng tôi sẽ rất nhớ cô.
-Dạ mọi người cũng vậy nhé!
Sau khi nói chuyện với mọi người xong thì Uyên Vy đi ra ngoài, bên ngoài đã có sẵn xe của anh ở đó, nhưng lời đã nói Bảo Long chính là người sẽ đưa cô trở về nhà.
Trên đường về tâm trạng của Uyên Vy rất vui vẻ, còn Bảo Long thì ngược lại bởi vì thật sự anh không muốn một chút nào cả.
Bảo Long đưa cô về biệt thự nhà họ Đỗ, nhưng Uyên Vy đã kêu anh dừng xe tại đầu ngõ quẹo vào biệt thự, bởi vì cô cũng không muốn anh đến đó.
Khi xe dừng lại thì Uyên Vy lập tức mở cửa xe bước xuống, ban đầu Bảo Long cũng định lái xe về luôn nhưng suy nghĩ một lúc anh xuống xe đi theo cô, anh chạy qua chặn cô lại và ngập ngừng gọi tên cô:
-Uyên Vy...Uyên Vy...
Cô đứng lại nhìn ngó xung quanh vì sợ sẽ có người nhìn thấy, rồi cô nói:
-Thôi anh về đi tôi có thể tự về nhà, anh đưa tôi đến đây là được rồi.
-Em có chắc không?-Ừm, tôi chắc mà.
Nói xong Uyên Vy bước qua anh để đi về biệt thự, nhưng đi được hai bước cô suy nghĩ gì đó cô quay về hướng của anh hỏi:
-Anh Bảo Long tôi có thể xin anh đều này được không? Xin anh làm ơn đừng có hại chị Tường Vy nữa.
Bảo Long không trả lời liền mà đi đến cầm tay cô lên, anh hôn nhẹ lên tay cô và nói:
-Nếu như vậy thì tôi cũng muốn xin em một việc...xin em hãy luôn đeo chiếc lắc ngọc trai này có được không?
Uyên Vy ngại ngùng không biết phải trả lời anh thế nào, nên cô đã rút tay về và quay trở lại biệt thự.
Thấy cô đã đi rồi Bảo Long cũng quay lưng rời đi, Uyên Vy đi được một đoạn cô quay người nhìn lại nhưng mà không thấy ai nữa, cô nghĩ chắc anh đã đi rồi nên cô tiếp tục đi về biệt thự.
Khi Uyên Vy đi đến trước cổng biệt thự định bấm chuông cửa, thì đúng lúc Đình Nguyên từ bên trong lái xe ra.
Thật ra là anh đến đây tìm ông Đỗ để nói chuyện, anh đã đều tra được quê hương của Bảo Nam là thành phố A, anh đến nói với ông Đỗ và xem thử Uyên Vy đã trở về chưa, nhưng cô vẫn chưa về và không có tin tức gì, từ phía ông Đỗ cũng không đều tra ra được Bảo Nam thật sự là ai.
May mắn sao vừa ra đến cửa anh đã gặp được Uyên Vy, Đình Nguyên vô cùng mừng rỡ anh bước xuống xe chạy đến bên cô, anh nắm tay cô hỏi:
-Uyên Vy em đã đi đâu vậy hả?Cô thì rất vui vì lâu rồi đã không gặp lại Đình Nguyên, Uyên Vy vui mừng hỏi:
-Anh Đình Nguyên sao anh lại ở đây?
Không thấy cô trả lời anh tiếp tục hỏi:
-Em đi đâu thời gian qua vậy hả?
-À....mình vào nhà trước nha anh.
-Ừm, chúng ta đi thôi.
Khi bóng dáng hai người vừa vào bên trong cửa biệt thự Đỗ gia, thì chiếc xe Bugatti La Voiture Noire màu đen của Bảo Long dừng phía trước biệt thự.
Thật ra từ nãy đến giờ anh không hề rời đi mà luôn theo dõi Uyên Vy, và tất cả hình ảnh cô thân thiết vui vẻ với người đàn ông vừa rồi anh cũng nhìn thấy.
Bảo Long nhớ đến lời nói của Uyên Vy "Người tôi yêu thương đang chờ đợi tôi, chắc giờ này người đó rất lo lắng cho tôi, nhớ đến nỗi tim đau nhói như muốn chết đi."
Anh lại nói một mình:
-Hoá ra đó là người em luôn nhớ đến và mong chờ gặp được.
Sau đó Bảo Long lái xe trở về biệt thự của mình ở thành phố này, thật ra ở đây anh cũng có một ngôi biệt thự, đó là nhà mà lúc nhỏ anh hay ở cùng ba mẹ, nhưng vì anh không thích ồn ào nên đã về thành phố A sống, và từ khi ba mẹ của anh mất Bảo Long cũng không trở về đây nữa.
-Anh Bảo Nam em sắp được trở về nhà rồi anh trai của anh đã nói là sẽ đưa em về, xin anh hãy tha thứ cho chị Tường Vy nha! Nếu như có kiếp sau mong là chúng ta có thể làm bạn, nhưng mà em không thích anh có một người anh trai thô lỗ như thế này đâu...tạm biệt anh nha!
Uyên Vy quay lưng định rời đi nhưng khi nhìn vào chiếc lắc tay mà Bảo Long tặng, cô suy nghĩ một lúc rồi quay lại hướng mộ của Bảo Nam nói:
-Thật ra thì em cũng rất buồn khi rời khỏi đây.
Nói rồi cô quay lưng rời đi trở về biệt thự để chuẩn bị.
****************
Sáng hôm sau Uyên Vy đã chuẩn bị từ sớm để trở về nhà, Bảo Long đứng trước cửa phòng của anh nhìn cô.
Khi Uyên Vy đi ngang qua anh, Bảo Long định nắm tay cô lại để nói gì đó, nhưng cuối cùng anh cũng rút tay về để cô đi xuống nhà.
Mọi người ở biệt thự ai cũng ra tiền cô đi, mọi người đều mến Uyên Vy nên ai cũng buồn hết, quản gia Hứa rơm rớm nước mắt nhìn cô.
Bản thân của cô cũng rất buồn nhưng sắp trở về nhà nên tâm trạng của Uyên Vy rất vui, cô mỉm cười nói với quản gia Hứa và mọi người ở biệt thự:
-Quản gia Hứa con cảm ơn bà vì thời gian qua đã giúp đỡ cho con rất nhiều, và cả mọi người nữa, lần này từ biệt chắc là con sẽ không trở lại đây nữa đâu.Khi cô vừa nói đến đây thì bước chân của Bảo Long từ trên cầu thang đi
xuống khựng lại, thật lòng mà nói anh không muốn cô rời khỏi đây, nhưng giữ được người mà không giữ được trái tim người đó chỉ làm cho Uyên Vy càng hận anh thêm.
Mọi người đều rất buồn nhưng không ai có thể giữ cô lại, quản gia Hứa nói:
-Vậy cô về nhà nhớ giữ gìn sức khỏe, chúng tôi sẽ rất nhớ cô.
-Dạ mọi người cũng vậy nhé!
Sau khi nói chuyện với mọi người xong thì Uyên Vy đi ra ngoài, bên ngoài đã có sẵn xe của anh ở đó, nhưng lời đã nói Bảo Long chính là người sẽ đưa cô trở về nhà.
Trên đường về tâm trạng của Uyên Vy rất vui vẻ, còn Bảo Long thì ngược lại bởi vì thật sự anh không muốn một chút nào cả.
Bảo Long đưa cô về biệt thự nhà họ Đỗ, nhưng Uyên Vy đã kêu anh dừng xe tại đầu ngõ quẹo vào biệt thự, bởi vì cô cũng không muốn anh đến đó.
Khi xe dừng lại thì Uyên Vy lập tức mở cửa xe bước xuống, ban đầu Bảo Long cũng định lái xe về luôn nhưng suy nghĩ một lúc anh xuống xe đi theo cô, anh chạy qua chặn cô lại và ngập ngừng gọi tên cô:
-Uyên Vy...Uyên Vy...
Cô đứng lại nhìn ngó xung quanh vì sợ sẽ có người nhìn thấy, rồi cô nói:
-Thôi anh về đi tôi có thể tự về nhà, anh đưa tôi đến đây là được rồi.
-Em có chắc không?-Ừm, tôi chắc mà.
Nói xong Uyên Vy bước qua anh để đi về biệt thự, nhưng đi được hai bước cô suy nghĩ gì đó cô quay về hướng của anh hỏi:
-Anh Bảo Long tôi có thể xin anh đều này được không? Xin anh làm ơn đừng có hại chị Tường Vy nữa.
Bảo Long không trả lời liền mà đi đến cầm tay cô lên, anh hôn nhẹ lên tay cô và nói:
-Nếu như vậy thì tôi cũng muốn xin em một việc...xin em hãy luôn đeo chiếc lắc ngọc trai này có được không?
Uyên Vy ngại ngùng không biết phải trả lời anh thế nào, nên cô đã rút tay về và quay trở lại biệt thự.
Thấy cô đã đi rồi Bảo Long cũng quay lưng rời đi, Uyên Vy đi được một đoạn cô quay người nhìn lại nhưng mà không thấy ai nữa, cô nghĩ chắc anh đã đi rồi nên cô tiếp tục đi về biệt thự.
Khi Uyên Vy đi đến trước cổng biệt thự định bấm chuông cửa, thì đúng lúc Đình Nguyên từ bên trong lái xe ra.
Thật ra là anh đến đây tìm ông Đỗ để nói chuyện, anh đã đều tra được quê hương của Bảo Nam là thành phố A, anh đến nói với ông Đỗ và xem thử Uyên Vy đã trở về chưa, nhưng cô vẫn chưa về và không có tin tức gì, từ phía ông Đỗ cũng không đều tra ra được Bảo Nam thật sự là ai.
May mắn sao vừa ra đến cửa anh đã gặp được Uyên Vy, Đình Nguyên vô cùng mừng rỡ anh bước xuống xe chạy đến bên cô, anh nắm tay cô hỏi:
-Uyên Vy em đã đi đâu vậy hả?Cô thì rất vui vì lâu rồi đã không gặp lại Đình Nguyên, Uyên Vy vui mừng hỏi:
-Anh Đình Nguyên sao anh lại ở đây?
Không thấy cô trả lời anh tiếp tục hỏi:
-Em đi đâu thời gian qua vậy hả?
-À....mình vào nhà trước nha anh.
-Ừm, chúng ta đi thôi.
Khi bóng dáng hai người vừa vào bên trong cửa biệt thự Đỗ gia, thì chiếc xe Bugatti La Voiture Noire màu đen của Bảo Long dừng phía trước biệt thự.
Thật ra từ nãy đến giờ anh không hề rời đi mà luôn theo dõi Uyên Vy, và tất cả hình ảnh cô thân thiết vui vẻ với người đàn ông vừa rồi anh cũng nhìn thấy.
Bảo Long nhớ đến lời nói của Uyên Vy "Người tôi yêu thương đang chờ đợi tôi, chắc giờ này người đó rất lo lắng cho tôi, nhớ đến nỗi tim đau nhói như muốn chết đi."
Anh lại nói một mình:
-Hoá ra đó là người em luôn nhớ đến và mong chờ gặp được.
Sau đó Bảo Long lái xe trở về biệt thự của mình ở thành phố này, thật ra ở đây anh cũng có một ngôi biệt thự, đó là nhà mà lúc nhỏ anh hay ở cùng ba mẹ, nhưng vì anh không thích ồn ào nên đã về thành phố A sống, và từ khi ba mẹ của anh mất Bảo Long cũng không trở về đây nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.