Chương 15: Người bạn mới
Tuyền Mini
13/08/2024
Hôm nay là ngày thứ ba Hoàng Bảo
Long ở Anh, bởi vì công ty của anh có một hợp đồng ở đây và anh cũng
định đến tìm hiểu để mở rộng thêm chi nhánh ở bên này.
Sau khi ký hợp đồng với công ty đối tác anh trở về khách sạn thì trợ lý của anh thông báo:
-Thưa chủ tịch tối nay ở khách sạn Bruno có một buổi tiệc các doanh nhân, anh có đến không? Thiệp mời ở đây rồi ạ.
Bảo Long ngồi trên sofa ngã đầu ra phía sau nhắm mắt nghỉ ngơi, mấy hôm nay anh đi ký hợp đồng gặp đối tác không có thời gian rảnh nên rất mệt mỏi, anh trả lời:
-Hủy bỏ đi hoặc cậu có hứng thì thay mặt tôi tham dự cũng được, tối nay tôi muốn nghỉ ngơi một chút.
-Dạ đã tôi hiểu rồi.
Nhưng trợ lý của anh vừa quay lưng đi tay còn chưa kịp mở khóa cửa thì anh đã gọi lại, Bảo Long nói:
-Mà ngày mai lịch trình của tôi như thế nào?
Người trợ lý quay trở lại vị trí cũ mở laptop lên xem lịch trình để báo cáo:
-Thưa chủ tịch ngày mai chúng ta chỉ đi tham quan công trình đang thi công khách sạn, sau đó là ra sân bay trở về nước lúc 5 giờ chiều, ngoài ra không còn gì nữa ạ.
Bảo Long suy nghĩ gì đó rồi trả lời:
-Được rồi, buổi tiệc tối nay là mấy giờ? Tôi nghỉ ngơi một chút rồi sẽ cùng cậu đến đó.
-Buổi tiệc tối nay bắt đầu vào lúc 7 giờ thưa chủ tịch.
Anh có vẻ rất mệt mỏi mắt vẫn nhắm nhưng tay thì vẫy ý bảo người trợ lý kia rời đi để anh nghỉ ngơi một lúc.
......................
Buổi tối ở bữa tiệc tại khách sạn Bruno, tất cả khách đến dự tiệc đều là những doanh nhân thành đạt, không có thiệp mời sẽ không được vào đây.
Mọi người bàn công việc với nhau Bảo Long sau khi gặp vài vị đối tác làm ăn nói chuyện, anh tìm một bàn ở trong góc để ngồi nghỉ một chút nữa sẽ trở về khách sạn.
Lúc này lại có một người đàn ông với dung mạo đẹp không thua gì các idol nổi tiếng, anh ta đến bắt chuyện với Bảo Long:
-Xin chào, anh đây có phải là chủ tịch tập đoàn Hoàng Long không?
Nghe có người nói chuyện với mình anh ngước mắt lên nhìn, nhưng người này anh không quen Bảo Long hỏi lại:
-Phải là tôi, còn anh đây là...?
Trần Quang Khải đưa tay ra để bắt tay với anh và tự giới thiệu mình:
-Tôi là Trần Quang Khải tổng giám đốc công ty giải trí Trần thị rất hân hạnh được gặp anh ở đây.
Bảo Long cũng mỉm cười bắt tay lại với anh và nói:
-Thì ra là đại thiếu gia Trần thị, tôi cũng rất vinh hạnh khi được nghe danh của anh đã lâu bây giờ mới gặp được người thật ngoài đời.
Trần Quang Khải khiêm tốn trả lời:
-Anh thật sự rất biết nói đùa, tôi biết anh từ khi anh nhận chức chủ tịch của Hoàng thị, tôi rất ngưỡng mộ cách làm việc và sự tài giỏi của anh, tôi còn phải học hỏi ở anh rất nhiều.
-Đại thiếu gia Trần quá lời rồi tôi cũng không tài giỏi như anh nói đâu, anh mới ra trường đã làm việc cho công ty từ chức vụ thấp, nhưng không bao lâu lại lên ghế tổng giám đốc anh mới thật sự là người tài giỏi.
-Anh đã lời khen rồi.
Thế là hai người khen qua khen lại một lúc, cuối cùng lại thân thiết với nhau thật sự bởi vì tính cách hai người rất hợp nhau, cả hai đã hứa sẽ cùng nhau hợp tác ở tương lai gần giữa hai công ty với nhau.
...****************...
Khi trở về khách sạn Trần Quang Khải đã vui vẻ gọi điện cho cô người yêu mới quen của mình, điện thoại vừa reo hai hồi chuông thì Tường Vy đã bắt máy, cô ta hỏi:
"Anh yêu, người ta nhớ anh quá trời anh có nhớ em không?"
Nghe giọng nói ngọt ngào của Tường Vy anh vui vẻ trả lời:
-Đương nhiên là nhớ rồi, anh mới xa em có một ngày mà giống như một năm vậy.
"Thật không? Chứ không phải cô em gái nuôi của anh mới là quan trọng nhất sao?"
-Em nói cái gì vậy? Em mới là nhất còn con nhỏ đó đừng nhắc đến anh nghe phát bực, nếu không phải ba mẹ của anh nuôi nó từ nhỏ đến lớn và yêu thương nó như con ruột, thì anh đã đuổi nó ra ngoài lâu rồi.
"Được rồi em sẽ không nhắc đến nữa."
Trần Quang Khải mỉm cười nói:
-Ừm, anh nhớ em quá đi mất.
"Em cũng vậy, mà hôm nay anh đi tiệc có gặp được đối tác làm ăn nào tốt hơn không?"
Nhắc đến buổi tiệc tối nay tâm trạng của anh lại vô cùng vui vẻ, bởi vì anh không ngờ Bảo Long lại là một người khiêm tốn và thật sự rất tài giỏi.
Ở trên thương trường ai cũng nể Bảo Long bởi vì anh một mình không biết gì hết, vậy mà có thể kéo vững một công ty sắp phá sản, khi ông bà Hoàng đột ngột bị tai nạn qua đời.
Anh ấy thật sự là một người rất tài giỏi, Trần Quang Khải mỉm cười nói:
-Hôm nay em biết không anh đã gặp và làm quen với chủ tịch tập đoàn Hoàng thị.
"Có phải người anh nói đến là Hoàng Bảo Long chủ tịch tập đoàn Hoàng thị, một triệu phú của nước ta không?"
-Đúng là anh ấy.
"Wow, người yêu của em rất giỏi nha!"
Và rồi Quang Khải đã kể lại cho Tường Vy nghe mình đã gặp nói chuyện làm quen với Bảo Long như thế nào? Anh muốn chia sẻ niềm vui khi mình vừa có một người bạn mới cho cô nghe.
Thế là cuộc nói chuyện khéo dài đến tận khuya, mà chính Quang Khải cũng không biết được tương lai anh sẽ bất ngờ đến choáng váng thế nào khi Bảo Long phơi bày sự thật về cô người yêu bé nhỏ của mình.
Sau khi ký hợp đồng với công ty đối tác anh trở về khách sạn thì trợ lý của anh thông báo:
-Thưa chủ tịch tối nay ở khách sạn Bruno có một buổi tiệc các doanh nhân, anh có đến không? Thiệp mời ở đây rồi ạ.
Bảo Long ngồi trên sofa ngã đầu ra phía sau nhắm mắt nghỉ ngơi, mấy hôm nay anh đi ký hợp đồng gặp đối tác không có thời gian rảnh nên rất mệt mỏi, anh trả lời:
-Hủy bỏ đi hoặc cậu có hứng thì thay mặt tôi tham dự cũng được, tối nay tôi muốn nghỉ ngơi một chút.
-Dạ đã tôi hiểu rồi.
Nhưng trợ lý của anh vừa quay lưng đi tay còn chưa kịp mở khóa cửa thì anh đã gọi lại, Bảo Long nói:
-Mà ngày mai lịch trình của tôi như thế nào?
Người trợ lý quay trở lại vị trí cũ mở laptop lên xem lịch trình để báo cáo:
-Thưa chủ tịch ngày mai chúng ta chỉ đi tham quan công trình đang thi công khách sạn, sau đó là ra sân bay trở về nước lúc 5 giờ chiều, ngoài ra không còn gì nữa ạ.
Bảo Long suy nghĩ gì đó rồi trả lời:
-Được rồi, buổi tiệc tối nay là mấy giờ? Tôi nghỉ ngơi một chút rồi sẽ cùng cậu đến đó.
-Buổi tiệc tối nay bắt đầu vào lúc 7 giờ thưa chủ tịch.
Anh có vẻ rất mệt mỏi mắt vẫn nhắm nhưng tay thì vẫy ý bảo người trợ lý kia rời đi để anh nghỉ ngơi một lúc.
......................
Buổi tối ở bữa tiệc tại khách sạn Bruno, tất cả khách đến dự tiệc đều là những doanh nhân thành đạt, không có thiệp mời sẽ không được vào đây.
Mọi người bàn công việc với nhau Bảo Long sau khi gặp vài vị đối tác làm ăn nói chuyện, anh tìm một bàn ở trong góc để ngồi nghỉ một chút nữa sẽ trở về khách sạn.
Lúc này lại có một người đàn ông với dung mạo đẹp không thua gì các idol nổi tiếng, anh ta đến bắt chuyện với Bảo Long:
-Xin chào, anh đây có phải là chủ tịch tập đoàn Hoàng Long không?
Nghe có người nói chuyện với mình anh ngước mắt lên nhìn, nhưng người này anh không quen Bảo Long hỏi lại:
-Phải là tôi, còn anh đây là...?
Trần Quang Khải đưa tay ra để bắt tay với anh và tự giới thiệu mình:
-Tôi là Trần Quang Khải tổng giám đốc công ty giải trí Trần thị rất hân hạnh được gặp anh ở đây.
Bảo Long cũng mỉm cười bắt tay lại với anh và nói:
-Thì ra là đại thiếu gia Trần thị, tôi cũng rất vinh hạnh khi được nghe danh của anh đã lâu bây giờ mới gặp được người thật ngoài đời.
Trần Quang Khải khiêm tốn trả lời:
-Anh thật sự rất biết nói đùa, tôi biết anh từ khi anh nhận chức chủ tịch của Hoàng thị, tôi rất ngưỡng mộ cách làm việc và sự tài giỏi của anh, tôi còn phải học hỏi ở anh rất nhiều.
-Đại thiếu gia Trần quá lời rồi tôi cũng không tài giỏi như anh nói đâu, anh mới ra trường đã làm việc cho công ty từ chức vụ thấp, nhưng không bao lâu lại lên ghế tổng giám đốc anh mới thật sự là người tài giỏi.
-Anh đã lời khen rồi.
Thế là hai người khen qua khen lại một lúc, cuối cùng lại thân thiết với nhau thật sự bởi vì tính cách hai người rất hợp nhau, cả hai đã hứa sẽ cùng nhau hợp tác ở tương lai gần giữa hai công ty với nhau.
...****************...
Khi trở về khách sạn Trần Quang Khải đã vui vẻ gọi điện cho cô người yêu mới quen của mình, điện thoại vừa reo hai hồi chuông thì Tường Vy đã bắt máy, cô ta hỏi:
"Anh yêu, người ta nhớ anh quá trời anh có nhớ em không?"
Nghe giọng nói ngọt ngào của Tường Vy anh vui vẻ trả lời:
-Đương nhiên là nhớ rồi, anh mới xa em có một ngày mà giống như một năm vậy.
"Thật không? Chứ không phải cô em gái nuôi của anh mới là quan trọng nhất sao?"
-Em nói cái gì vậy? Em mới là nhất còn con nhỏ đó đừng nhắc đến anh nghe phát bực, nếu không phải ba mẹ của anh nuôi nó từ nhỏ đến lớn và yêu thương nó như con ruột, thì anh đã đuổi nó ra ngoài lâu rồi.
"Được rồi em sẽ không nhắc đến nữa."
Trần Quang Khải mỉm cười nói:
-Ừm, anh nhớ em quá đi mất.
"Em cũng vậy, mà hôm nay anh đi tiệc có gặp được đối tác làm ăn nào tốt hơn không?"
Nhắc đến buổi tiệc tối nay tâm trạng của anh lại vô cùng vui vẻ, bởi vì anh không ngờ Bảo Long lại là một người khiêm tốn và thật sự rất tài giỏi.
Ở trên thương trường ai cũng nể Bảo Long bởi vì anh một mình không biết gì hết, vậy mà có thể kéo vững một công ty sắp phá sản, khi ông bà Hoàng đột ngột bị tai nạn qua đời.
Anh ấy thật sự là một người rất tài giỏi, Trần Quang Khải mỉm cười nói:
-Hôm nay em biết không anh đã gặp và làm quen với chủ tịch tập đoàn Hoàng thị.
"Có phải người anh nói đến là Hoàng Bảo Long chủ tịch tập đoàn Hoàng thị, một triệu phú của nước ta không?"
-Đúng là anh ấy.
"Wow, người yêu của em rất giỏi nha!"
Và rồi Quang Khải đã kể lại cho Tường Vy nghe mình đã gặp nói chuyện làm quen với Bảo Long như thế nào? Anh muốn chia sẻ niềm vui khi mình vừa có một người bạn mới cho cô nghe.
Thế là cuộc nói chuyện khéo dài đến tận khuya, mà chính Quang Khải cũng không biết được tương lai anh sẽ bất ngờ đến choáng váng thế nào khi Bảo Long phơi bày sự thật về cô người yêu bé nhỏ của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.