Chương 51: Tôi muốn mua lại chiếc lắc tay này.
Tuyền Mini
18/09/2024
Khi Trần Quang Khải vừa lái xe đến bệnh viện định rước Tường Vy, anh lại nhìn thấy cô đang đi ra ngoài cùng với Bảo Long.
Anh không gọi hai người mà âm thầm đi theo, anh muốn biết vì sao dạo gần đây Tường Vy lại lạnh nhạt với mình, không lẽ cô đang qua lại với Bảo Long?
Trần Quang Khải theo dõi hai người đến trung tâm thương mại, hai người họ vào nhà hàng ăn trưa anh ở một nơi gần đó theo dõi.
Ở bên này Bảo Long đang ngồi với Tường Vy, cô ta rất vui vẻ vì được anh đến rước nên hỏi:
-Không biết sao này em khỏe rồi anh có còn quan tâm em như vậy nữa không?
-Chuyện này thì tôi phải đi hỏi ý kiến của Quang Khải trước đã.
-Tại sao anh phải đi hỏi anh ấy chứ? Có quan tâm hay không đều phụ thuộc vào bản thân anh có muốn hay không?
Bảo Long mỉm cười nhếch môi nói:
-Có tôi muốn, sao tôi có thể từ chối cô được chứ.
Tường Vy liền vui vẻ vì nghe anh nói như vậy, Bảo Long liếc xuống tay cô nhìn thấy cái lắc mình đã tặng cho Uyên Vy liền hỏi:
-Chiếc lắc tay hôm nay cô đeo đẹp lắm.
Cô ta đưa tay lên nhìn chiếc lắc và nói:
-Anh nói cái này hả? Nó là của Uyên Vy không phải của em, em chỉ mượn đeo một chút thôi.
-Sao Uyên Vy lại cho cô mượn như vậy?
-Em cũng không biết, nhưng Uyên Vy không thể từ chối em được, con bé sẽ cho em mượn bất cứ thứ gì mà em muốn.
Tường Vy thắc mắc hỏi:
-Mà tại sao anh lại hỏi như vậy?
Từ đầu đến cuối ánh mắt của Bảo Long chưa bao giờ rời khỏi chiếc lắc, anh nói:
-Không có tôi chỉ thích thiết kế của nó...nếu mà Uyên Vy không muốn giữ nó nữa thì tôi rất muốn mua lại nó.
Tường Vy nghe anh nói như vậy thì vô cùng bất ngờ, cô không nghĩ chiếc lắc tầm thường như vậy anh lại muốn mua, cô ta đưa tay ra nói:
-Trời cái lắc rẻ tiền này thì anh muốn mua lại làm gì? Anh nhìn xem mấy viên ngọc trai của nó méo mó hết rồi, nếu như mà em không quên phụ kiện ở nhà thì sẽ không bao giờ đeo cái thứ rẻ tiền này đâu
Bảo Long nhìn chằm chằm vào Tường Vy nói:
-Đó là tại vì cô chưa nhìn kỹ có một viên ngọc sáng nhất ở giữa, nó biến cái lắc trở nên hoàn hảo rồi đó.
-Thiệt hả? Em cũng không để ý kỹ nữa bởi vì nó không phải là của em.
-Tôi rất muốn mua lại với giá...khoản bao nhiêu đây ta? 100,000$
Khi Tường Vy nghe anh nói đến số tiền thì vô cùng bất ngờ, cô ta hỏi lại:
-100,000$ hả? Sao lại trả nhiều tiền như vậy?
Suy nghĩ một lúc Tường Vy nói:
-Nhưng mà nếu như em tháo chiếc lắc này ra rồi thì biết đeo cái gì bây giờ?
Bảo Long thừa biết ý định của cô ta là gì anh nói:
-Tôi sẽ mua một chiếc lắc khác tặng lại cho cô.
Thế là Tường Vy đồng ý bán cái lắc tay của em gái mình cho anh, dù sao nó cũng không phải là của cô lo gì?
Và Bảo Long dẫn cô ta đến một cửa hàng đá quý trong trung tâm thương mại, mua một chiếc lắc xoàn khác để tặng cho Tường Vy.
Trong cửa hàng đá quý Bảo Long mua một chiếc lắc tay cho cô ta, Tường Vy rất vui vẻ nhưng tỏ ra mình không muốn nói:
-Thật ra em có thể tự mua cho mình được mà, anh không cần phải mua cho em đâu.
-Đối với tôi nó không đáng là gì cả cô đừng bận tâm, vì tôi thích chiếc lắc của Uyên Vy nên muốn mua nó, đó không phải lỗi tại cô.
Và mọi thứ từ đầu đến cuối Quang Khải đều đã nhìn thấy hết, bây giờ anh đã hiểu vì sao thời gian qua Tường Vy luôn khó chịu với anh.
****************
Buổi tối khi về nhà gặp Uyên Vy cô nói:
-Chị đã bán được cái lắc của cưng rồi.
Uyên Vy hết hồn hỏi:
-Chị bán nó rồi hả?
-Ừm, 100,000$ và anh Bảo Long còn mua cho chị một cái lắc khác, em xem có đẹp hay không? Phải ngốc lắm mới không chịu bán nó đó.
-Nhưng...nhưng mà cái lắc tay đó là của em mà chị.
Tường Vy tỏ ra khó chịu nói:
-Thôi đi, cái lắc rẻ tiền của cưng mà bán được giá đó thì có gì đâu mà tiếc, với lại cái đó là của tên đàn ông đã đá em mà, chia tay rồi còn giữ lại làm gì?
Thấy khuôn mặt buồn của Uyên Vy cô ta trách lưỡi nói:
-Thôi được rồi, đừng có tiếc nữa khi nào anh Bảo Long đưa tiền cho chị, thì chị mua lại chiếc lắc mới đền cho em có được chưa?
Lúc này thì Na chạy lên phòng cô gọi:
-Cô Tường Vy ơi.
-Cái gì?
-Thưa cô cậu Quang Khải tới rồi.
Tường Vy thở dài khó chịu nói:
-Giờ này còn tới không biết làm gì nữa.
Nói rồi Tường Vy đứng lên bỏ xuống dưới nhà gặp Quang Khải, còn Uyên Vy ngồi đó lo lắng không biết phải làm sao nữa, cô nhớ lại lời của Bảo Long nói:
"Có một viên ngọc sáng nhất trong chiếc lắc này, ở giữa những viên ngọc thô chưa được mài dũa, và em chính là viên ngọc sáng nhất đó, em hãy đeo nó và đừng tháo nó ra nha! Anh đã làm riêng cho em đó."
Uyên Vy nhìn xuống tay đeo lắc của mình bây giờ trống trơn, nước mắt cô tự nhiên rơi chiếc lắc tay duy nhất là quà anh tặng cô, vậy mà cô cũng không giữ được.
Anh không gọi hai người mà âm thầm đi theo, anh muốn biết vì sao dạo gần đây Tường Vy lại lạnh nhạt với mình, không lẽ cô đang qua lại với Bảo Long?
Trần Quang Khải theo dõi hai người đến trung tâm thương mại, hai người họ vào nhà hàng ăn trưa anh ở một nơi gần đó theo dõi.
Ở bên này Bảo Long đang ngồi với Tường Vy, cô ta rất vui vẻ vì được anh đến rước nên hỏi:
-Không biết sao này em khỏe rồi anh có còn quan tâm em như vậy nữa không?
-Chuyện này thì tôi phải đi hỏi ý kiến của Quang Khải trước đã.
-Tại sao anh phải đi hỏi anh ấy chứ? Có quan tâm hay không đều phụ thuộc vào bản thân anh có muốn hay không?
Bảo Long mỉm cười nhếch môi nói:
-Có tôi muốn, sao tôi có thể từ chối cô được chứ.
Tường Vy liền vui vẻ vì nghe anh nói như vậy, Bảo Long liếc xuống tay cô nhìn thấy cái lắc mình đã tặng cho Uyên Vy liền hỏi:
-Chiếc lắc tay hôm nay cô đeo đẹp lắm.
Cô ta đưa tay lên nhìn chiếc lắc và nói:
-Anh nói cái này hả? Nó là của Uyên Vy không phải của em, em chỉ mượn đeo một chút thôi.
-Sao Uyên Vy lại cho cô mượn như vậy?
-Em cũng không biết, nhưng Uyên Vy không thể từ chối em được, con bé sẽ cho em mượn bất cứ thứ gì mà em muốn.
Tường Vy thắc mắc hỏi:
-Mà tại sao anh lại hỏi như vậy?
Từ đầu đến cuối ánh mắt của Bảo Long chưa bao giờ rời khỏi chiếc lắc, anh nói:
-Không có tôi chỉ thích thiết kế của nó...nếu mà Uyên Vy không muốn giữ nó nữa thì tôi rất muốn mua lại nó.
Tường Vy nghe anh nói như vậy thì vô cùng bất ngờ, cô không nghĩ chiếc lắc tầm thường như vậy anh lại muốn mua, cô ta đưa tay ra nói:
-Trời cái lắc rẻ tiền này thì anh muốn mua lại làm gì? Anh nhìn xem mấy viên ngọc trai của nó méo mó hết rồi, nếu như mà em không quên phụ kiện ở nhà thì sẽ không bao giờ đeo cái thứ rẻ tiền này đâu
Bảo Long nhìn chằm chằm vào Tường Vy nói:
-Đó là tại vì cô chưa nhìn kỹ có một viên ngọc sáng nhất ở giữa, nó biến cái lắc trở nên hoàn hảo rồi đó.
-Thiệt hả? Em cũng không để ý kỹ nữa bởi vì nó không phải là của em.
-Tôi rất muốn mua lại với giá...khoản bao nhiêu đây ta? 100,000$
Khi Tường Vy nghe anh nói đến số tiền thì vô cùng bất ngờ, cô ta hỏi lại:
-100,000$ hả? Sao lại trả nhiều tiền như vậy?
Suy nghĩ một lúc Tường Vy nói:
-Nhưng mà nếu như em tháo chiếc lắc này ra rồi thì biết đeo cái gì bây giờ?
Bảo Long thừa biết ý định của cô ta là gì anh nói:
-Tôi sẽ mua một chiếc lắc khác tặng lại cho cô.
Thế là Tường Vy đồng ý bán cái lắc tay của em gái mình cho anh, dù sao nó cũng không phải là của cô lo gì?
Và Bảo Long dẫn cô ta đến một cửa hàng đá quý trong trung tâm thương mại, mua một chiếc lắc xoàn khác để tặng cho Tường Vy.
Trong cửa hàng đá quý Bảo Long mua một chiếc lắc tay cho cô ta, Tường Vy rất vui vẻ nhưng tỏ ra mình không muốn nói:
-Thật ra em có thể tự mua cho mình được mà, anh không cần phải mua cho em đâu.
-Đối với tôi nó không đáng là gì cả cô đừng bận tâm, vì tôi thích chiếc lắc của Uyên Vy nên muốn mua nó, đó không phải lỗi tại cô.
Và mọi thứ từ đầu đến cuối Quang Khải đều đã nhìn thấy hết, bây giờ anh đã hiểu vì sao thời gian qua Tường Vy luôn khó chịu với anh.
****************
Buổi tối khi về nhà gặp Uyên Vy cô nói:
-Chị đã bán được cái lắc của cưng rồi.
Uyên Vy hết hồn hỏi:
-Chị bán nó rồi hả?
-Ừm, 100,000$ và anh Bảo Long còn mua cho chị một cái lắc khác, em xem có đẹp hay không? Phải ngốc lắm mới không chịu bán nó đó.
-Nhưng...nhưng mà cái lắc tay đó là của em mà chị.
Tường Vy tỏ ra khó chịu nói:
-Thôi đi, cái lắc rẻ tiền của cưng mà bán được giá đó thì có gì đâu mà tiếc, với lại cái đó là của tên đàn ông đã đá em mà, chia tay rồi còn giữ lại làm gì?
Thấy khuôn mặt buồn của Uyên Vy cô ta trách lưỡi nói:
-Thôi được rồi, đừng có tiếc nữa khi nào anh Bảo Long đưa tiền cho chị, thì chị mua lại chiếc lắc mới đền cho em có được chưa?
Lúc này thì Na chạy lên phòng cô gọi:
-Cô Tường Vy ơi.
-Cái gì?
-Thưa cô cậu Quang Khải tới rồi.
Tường Vy thở dài khó chịu nói:
-Giờ này còn tới không biết làm gì nữa.
Nói rồi Tường Vy đứng lên bỏ xuống dưới nhà gặp Quang Khải, còn Uyên Vy ngồi đó lo lắng không biết phải làm sao nữa, cô nhớ lại lời của Bảo Long nói:
"Có một viên ngọc sáng nhất trong chiếc lắc này, ở giữa những viên ngọc thô chưa được mài dũa, và em chính là viên ngọc sáng nhất đó, em hãy đeo nó và đừng tháo nó ra nha! Anh đã làm riêng cho em đó."
Uyên Vy nhìn xuống tay đeo lắc của mình bây giờ trống trơn, nước mắt cô tự nhiên rơi chiếc lắc tay duy nhất là quà anh tặng cô, vậy mà cô cũng không giữ được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.