Em Thích Anh. Thật Tình Cờ, Anh Cũng Thích Em
Chương 22
Diễm Trinh
02/12/2024
Ba cô gái vui vẻ tâm sự với nhau đến tận 22h đêm. Mỗi người chỉ uống ba, bốn chai bia để có hơi men thôi chứ không uống nhiều, sau đó họ đều bắt xe về.
Sau khi xe của Thanh Nhi và Yểu Như tời đi, taxi của Nhược Hi cũng đến ngay lúc đó.
Nhưng một nam thanh niên trong bộ vest đen đã đến trước chiếc taxi, đưa cho tài xế một tờ năm trăm nghìn.
“Anh về đi, cảm ơn anh!” Nói rồi nam thanh niên quay sang Nhược Hi.
“Tiểu thư Lâm, sếp Cổ bảo tôi đưa cô về?”
“Sếp Cổ.”
“Anh ấy đang ở trên xe.” Người vệ sĩ hướng tay phải mình về phía chiếc xe đen bên cạnh.
Nhược Hi đi đến bên cạnh chiếc xe, nhưng rất cảnh giác, chỉ đứng bên cạnh.
Cho đến khi Nam Đình hạ một nữa kính xe xuống, Nhược Hi liền vui vẻ mở cửa và lên xe.
“Tôi đã nói với cô bao nhiêu lần?”
“Nói với tôi??? Nói gì cơ?”
Nam Đình không trả lời, chỉ đưa ánh mắt sắt lẹm nhìn cô.
Cỗ cũng biết mình sai, nên cười gượng và nói.
“Ở đây khá gần chung cư, nên tôi...”
“Cô không những dám đi taxi vào đêm khuya, lại còn trong tình trạng đã uống rượu. Cô xem lời tôi nói là gió thoảng mây bay à?”
“Tôi không có, tôi chỉ uống một vài chai để dễ nói chuyện thôi”
Nam Đình không trả lời.
“Sếp Cổ, anh lấy quyền gì mà quản tôi? Tôi thích uống bia thì sao? Tôi đi taxi thì sao? Trước giờ tôi đều như vậy...” Cô khoanh tay lại, bỉu môi nói tiếp “đột nhiên anh từ đâu xuất hiện, lại muốn cấm tôi, không cho tôi làm những chuyện mình muốn làm”
Nam Đình trừng mắt nhìn cô, hít một hơi, định nói gì đó, nhưng lời đến cỏ họng lại không phát ra.
“Láy xe đi!” Nam Đình băng lãnh để lại cho vệ sĩ một câu. Sau đó cả quảng đường chẳng thèm nói đến cô nữa.
Vừa đến chung cư, Nhược Hi liền tự mở cửa xuống xe, còn cố tình đóng cửa khá mạnh.
Hai vệ sĩ ngồi phía trước cũng có chút sợ, vì ông chủ của hai anh, từ trước đến giờ chưa từng phải nhịn ai, đằng này đã đích thân đến đón cô, lại còn bị cô mắng.
...
Hôm sau Nhược Hi đến NK công tác.
Vì cô muốn nhanh hoàn thành dự án, nên mới 7h kém cô đã đến NK với sắp lịch trình dày đặt trên tay.
Cô có mặt tại phòng atelier với một ly cà phê đen trên tay, ngồi cùng với Kiều Hạ.
“Chị Kiều Hạ, đây là file CAD phác thảo và dựng mô hình 3D do em làm.” Nhược Hi lấy chiếc một USB đưa về phía Kiều Hạ.
“Bản phác thảo này đã được giám đốc thiết kế chất liệu, giám đốc thiết kế chi tiết và Tổng Giám Đốc ký phê duyệt, cũng đã có mộc EoDil.”
Nhược Hi tiếp tục nói.
“Trong hôm nay chị báo với bên bộ phận thiết kế rập, bộ phận phát triển mẫu tranh thủ xem, nếu ok thì bên chị giúp em ký tên và đóng mộc luôn nhé.”
“Được, chị sẽ lập tức cho giám đốc phát triển tiếp nhận và xử lý ngay trong buổi sáng”
“Vậy chị đưa em đến bộ phận rập 2D và bộ phận mẫu mộc trước nhé, em muốn xem sơ qua, sao đó sẽ trở về EoDil báo cáo tình cho sếp Cố, nếu được thì đầu giờ chiều chúng ta bắt đầu cho cắt mẫu rập luôn nha. Nhược Hi với tác phong chuẩn chuyên nghiệp.
“Được.”
Nhược Hi đến từng phòng để xem tình hình, cũng không quên chụp hình từng chi tiết cũng như dụng cụ thiết kế lại.
Sau hơn một giờ đồng hồ, Nhược Hi đã xem xong tình hình hiện trường.
“Vậy em về EoDil trước, chị đôn đốc các bộ phận xem CAD gấp giúp em nhé.”
“Cảm ơn rất nhiều, em làm chị rất ngưỡng mộ tác phong làm việc của em.”
“Cảm ơn chị, là chị và Thẩm Tổng chiếu cố em đấy”
“À, sáng giờ em vẫn chưa ăn nhỉ? Hay là chúng ta đi ăn trước, sau đó chị sắp xe đưa em về EoDil.”
Nhược Hi nhìn đồng hồ.
“Dạ thôi, xe của EoDil đang đến đón em rồi, cảm ơn chị, nhưng hẹn chị hôm khác nhé.”
“Ừm, không sao.”
Sau đó Nhược Hi được Dịch Dương đến đón về EoDil.
Sau khi xe của Thanh Nhi và Yểu Như tời đi, taxi của Nhược Hi cũng đến ngay lúc đó.
Nhưng một nam thanh niên trong bộ vest đen đã đến trước chiếc taxi, đưa cho tài xế một tờ năm trăm nghìn.
“Anh về đi, cảm ơn anh!” Nói rồi nam thanh niên quay sang Nhược Hi.
“Tiểu thư Lâm, sếp Cổ bảo tôi đưa cô về?”
“Sếp Cổ.”
“Anh ấy đang ở trên xe.” Người vệ sĩ hướng tay phải mình về phía chiếc xe đen bên cạnh.
Nhược Hi đi đến bên cạnh chiếc xe, nhưng rất cảnh giác, chỉ đứng bên cạnh.
Cho đến khi Nam Đình hạ một nữa kính xe xuống, Nhược Hi liền vui vẻ mở cửa và lên xe.
“Tôi đã nói với cô bao nhiêu lần?”
“Nói với tôi??? Nói gì cơ?”
Nam Đình không trả lời, chỉ đưa ánh mắt sắt lẹm nhìn cô.
Cỗ cũng biết mình sai, nên cười gượng và nói.
“Ở đây khá gần chung cư, nên tôi...”
“Cô không những dám đi taxi vào đêm khuya, lại còn trong tình trạng đã uống rượu. Cô xem lời tôi nói là gió thoảng mây bay à?”
“Tôi không có, tôi chỉ uống một vài chai để dễ nói chuyện thôi”
Nam Đình không trả lời.
“Sếp Cổ, anh lấy quyền gì mà quản tôi? Tôi thích uống bia thì sao? Tôi đi taxi thì sao? Trước giờ tôi đều như vậy...” Cô khoanh tay lại, bỉu môi nói tiếp “đột nhiên anh từ đâu xuất hiện, lại muốn cấm tôi, không cho tôi làm những chuyện mình muốn làm”
Nam Đình trừng mắt nhìn cô, hít một hơi, định nói gì đó, nhưng lời đến cỏ họng lại không phát ra.
“Láy xe đi!” Nam Đình băng lãnh để lại cho vệ sĩ một câu. Sau đó cả quảng đường chẳng thèm nói đến cô nữa.
Vừa đến chung cư, Nhược Hi liền tự mở cửa xuống xe, còn cố tình đóng cửa khá mạnh.
Hai vệ sĩ ngồi phía trước cũng có chút sợ, vì ông chủ của hai anh, từ trước đến giờ chưa từng phải nhịn ai, đằng này đã đích thân đến đón cô, lại còn bị cô mắng.
...
Hôm sau Nhược Hi đến NK công tác.
Vì cô muốn nhanh hoàn thành dự án, nên mới 7h kém cô đã đến NK với sắp lịch trình dày đặt trên tay.
Cô có mặt tại phòng atelier với một ly cà phê đen trên tay, ngồi cùng với Kiều Hạ.
“Chị Kiều Hạ, đây là file CAD phác thảo và dựng mô hình 3D do em làm.” Nhược Hi lấy chiếc một USB đưa về phía Kiều Hạ.
“Bản phác thảo này đã được giám đốc thiết kế chất liệu, giám đốc thiết kế chi tiết và Tổng Giám Đốc ký phê duyệt, cũng đã có mộc EoDil.”
Nhược Hi tiếp tục nói.
“Trong hôm nay chị báo với bên bộ phận thiết kế rập, bộ phận phát triển mẫu tranh thủ xem, nếu ok thì bên chị giúp em ký tên và đóng mộc luôn nhé.”
“Được, chị sẽ lập tức cho giám đốc phát triển tiếp nhận và xử lý ngay trong buổi sáng”
“Vậy chị đưa em đến bộ phận rập 2D và bộ phận mẫu mộc trước nhé, em muốn xem sơ qua, sao đó sẽ trở về EoDil báo cáo tình cho sếp Cố, nếu được thì đầu giờ chiều chúng ta bắt đầu cho cắt mẫu rập luôn nha. Nhược Hi với tác phong chuẩn chuyên nghiệp.
“Được.”
Nhược Hi đến từng phòng để xem tình hình, cũng không quên chụp hình từng chi tiết cũng như dụng cụ thiết kế lại.
Sau hơn một giờ đồng hồ, Nhược Hi đã xem xong tình hình hiện trường.
“Vậy em về EoDil trước, chị đôn đốc các bộ phận xem CAD gấp giúp em nhé.”
“Cảm ơn rất nhiều, em làm chị rất ngưỡng mộ tác phong làm việc của em.”
“Cảm ơn chị, là chị và Thẩm Tổng chiếu cố em đấy”
“À, sáng giờ em vẫn chưa ăn nhỉ? Hay là chúng ta đi ăn trước, sau đó chị sắp xe đưa em về EoDil.”
Nhược Hi nhìn đồng hồ.
“Dạ thôi, xe của EoDil đang đến đón em rồi, cảm ơn chị, nhưng hẹn chị hôm khác nhé.”
“Ừm, không sao.”
Sau đó Nhược Hi được Dịch Dương đến đón về EoDil.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.