Chương 8: Cảm hứng
Gà siêu chíp
12/06/2015
Chiều lớp nó học thể dục.Thầy giáo hô tập hợp, cả lớp
tập hợp rồi tập thể dục, chạy vài vòng sân rồi nghỉ.Ba đứa nó chạy ra căng tin
mua nước uống.Thằng Hải nằm vật xuống bàn ,kêu ca:
-Mệt quá.Tại sao con trai lại phải gập bụng , chống đẩy trong khi con gái thì thảnh thơi hả.Quá bất công.
-Thế có muốn ngực sáu múi, cơ bắp cuồn cuộn không? Con gái giờ chỉ thích giai có body chuẩn thôi.Ráng mà tập đi cưng.Vì sự nghiệp của chú, chú không được kêu ca.Nó vỗ vai bạn Hải.
Như Ý bĩu môi:
-Con trai gì mà yếu như sên,động tí là kêu ca.Ông nhìn xem con trai lớp mình có đứa nào kêu ca như ông không?
-Bà biết gì mà nói.Thử tập xem có kêu chết giãy nên không.
-Uầy,sờ tốp nhá.Các thím ngừng ngay cho em.Hải,nhìn sang trái,mày thấy em ấy thế nào.Nó nói.
Nghe thấy gái bạn Hải nhà ta như được uống thuốc tăng lực, bật thẳng dậy, đánh mắt sang bên trái,miệng trầm trồ:
-Ếu,xinh dữ vậy mày.
-Thích là nhích đi.Nó lên giọng.
-Ố sờ kê mày.Hải cười toe toét chỉnh trang phục sẵng giọng với chúng nó : “Nhìn anh đây này” rồi chạy ra chỗ em xinh xinh, bắt đầu hành động.Hai đứa kia chờ xem kịch vui.
Hải lượn ra chỗ chị bán hàng:
-Chị cho em chai nước.
Nhận nước xong trả tiền, bạn Hải chọn đúng thời điểm quay người va vào em kia và:
-Ối.Em kia ngã dập mông,mắt cá chân va vào chân bàn đau điếng.Hải nhà ta ân cần đỡ em ấy,sốt sẵng hỏi han:
-Thôi chết,mình thật sơ ý.Bạn có làm sao không?Mình xin lỗi.Để mình đưa bạn vào phòng y tế nhé.Nói xong đỡ em xinh xinh đi luôn, bỏ hai con bạn ở lại.
-Gì thế mày.Tán gái có cần phải ác thế không?Hại con nhà người ta ngã đau như thế.Chiêu gì mà mới vậy.Như Ý nhăn mặt.
-Tao chịu.Không biết có nên hồn không, hay là em ấy lại cho vài cái bạt tai thì khổ.Nó nhún vai.
-Mà từ từ tao thấy nó cứ quen quen.Như Ý vỗ vỗ đầu,giống cái gì ấy nhỉ.
-Quen gì? Nói tao nghe với.Nó tò mò.
-À,tao nhớ ra rồi.Như Ý đập bàn. “Thằng này giỏi,nó lấy cảm hứng từ vụ sáng nay của mày.Chắc nó thấy tao với mày đổ trước anh Quang nên mới bắt chước,giả bộ quan tâm chu đáo giống anh ấy mà.Thằng này được.”
Nó nhăn mặt:
-Thằng mất nết này sao có thể làm thế được chứ.
-Nếu đó là anh Quang con bé kia chắc chắn đổ,còn với nó tao nghi là thất bại lắm.
-Mày đứng nghĩ thế chứ.Em nó mãi mới kiếm được một em mà mày định vùi dập thế hả?Chúc phúc cho em ấy đê.Nó toe toét cười.
-Mệt quá.Tại sao con trai lại phải gập bụng , chống đẩy trong khi con gái thì thảnh thơi hả.Quá bất công.
-Thế có muốn ngực sáu múi, cơ bắp cuồn cuộn không? Con gái giờ chỉ thích giai có body chuẩn thôi.Ráng mà tập đi cưng.Vì sự nghiệp của chú, chú không được kêu ca.Nó vỗ vai bạn Hải.
Như Ý bĩu môi:
-Con trai gì mà yếu như sên,động tí là kêu ca.Ông nhìn xem con trai lớp mình có đứa nào kêu ca như ông không?
-Bà biết gì mà nói.Thử tập xem có kêu chết giãy nên không.
-Uầy,sờ tốp nhá.Các thím ngừng ngay cho em.Hải,nhìn sang trái,mày thấy em ấy thế nào.Nó nói.
Nghe thấy gái bạn Hải nhà ta như được uống thuốc tăng lực, bật thẳng dậy, đánh mắt sang bên trái,miệng trầm trồ:
-Ếu,xinh dữ vậy mày.
-Thích là nhích đi.Nó lên giọng.
-Ố sờ kê mày.Hải cười toe toét chỉnh trang phục sẵng giọng với chúng nó : “Nhìn anh đây này” rồi chạy ra chỗ em xinh xinh, bắt đầu hành động.Hai đứa kia chờ xem kịch vui.
Hải lượn ra chỗ chị bán hàng:
-Chị cho em chai nước.
Nhận nước xong trả tiền, bạn Hải chọn đúng thời điểm quay người va vào em kia và:
-Ối.Em kia ngã dập mông,mắt cá chân va vào chân bàn đau điếng.Hải nhà ta ân cần đỡ em ấy,sốt sẵng hỏi han:
-Thôi chết,mình thật sơ ý.Bạn có làm sao không?Mình xin lỗi.Để mình đưa bạn vào phòng y tế nhé.Nói xong đỡ em xinh xinh đi luôn, bỏ hai con bạn ở lại.
-Gì thế mày.Tán gái có cần phải ác thế không?Hại con nhà người ta ngã đau như thế.Chiêu gì mà mới vậy.Như Ý nhăn mặt.
-Tao chịu.Không biết có nên hồn không, hay là em ấy lại cho vài cái bạt tai thì khổ.Nó nhún vai.
-Mà từ từ tao thấy nó cứ quen quen.Như Ý vỗ vỗ đầu,giống cái gì ấy nhỉ.
-Quen gì? Nói tao nghe với.Nó tò mò.
-À,tao nhớ ra rồi.Như Ý đập bàn. “Thằng này giỏi,nó lấy cảm hứng từ vụ sáng nay của mày.Chắc nó thấy tao với mày đổ trước anh Quang nên mới bắt chước,giả bộ quan tâm chu đáo giống anh ấy mà.Thằng này được.”
Nó nhăn mặt:
-Thằng mất nết này sao có thể làm thế được chứ.
-Nếu đó là anh Quang con bé kia chắc chắn đổ,còn với nó tao nghi là thất bại lắm.
-Mày đứng nghĩ thế chứ.Em nó mãi mới kiếm được một em mà mày định vùi dập thế hả?Chúc phúc cho em ấy đê.Nó toe toét cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.