Em Trai Tôi Không Thể To Như Vậy Được
Chương 33:
Tố Hồi
03/01/2024
Em trai cong tay lên giam cầm cô ở giữa giường với cơ thể hắn: "Chị, cạo lông chơi có vui không?"
Lâu lắm rồi chưa nhìn thấy mặt tà khí như vậy của em trai, cô nhịn không được bật cười, bắt đầu giả ngu: "A Thấm, anh đang nói cái gì vậy hả?"
Nhưng hiển nhiên giả ngu cũng vô dụng, hơn nữa ai làm chuyện này thật ra vừa nhìn là hiểu ngay.
"Chị, hình như lâu lắm rồi anh chưa có trừng phạt em." Em trai sờ lên môi cô, ngón tay chọc vào trong miệng cô: "Em nói, anh nên phạt em thế nào mới tốt đây?"
Trong miệng cô bị hai ngón tay nhét vào, căn bản nói không ra lời, chỉ có thể chớp chớp mắt to nhìn em trai.
"Vậy phạt em cả ngày hôm nay không được mặc quần áo nhé!" Em trai thấp giọng nói ở bên tai cô.
Cả ngày không mặc quần áo? Xem ra hôm nay cô chỉ có thể ở trong phòng ngủ.
Ăn cơm trưa xong, em trai bế con trai đang khóc 'oa oa' lên, cô chỉ có thể cả người trần trụi ôm lấy bé con vào trong ngực trêu đùa. Nhưng lại không ngờ, bảo bảo không hề cảm kích mà còn khóc không ngừng.
"A Thấm, bảo bảo vẫn luôn khóc ~" Cô dùng ngón tay chọc chọc em trai đang đứng ở một bên nhìn cô và con trai, kiều mị nói.
Em trai sờ sờ cằm: "Nhưng mà con trai vừa uống sữa xong, cũng đã đi tiểu rồi, chắc chỉ là đang nhàm chán. Chị, em mau trêu chọc nó đi!"
"Em như vậy làm sao mà trêu chọc được." Cô nhìn xung quanh cố tìm kiếm đồ vật gì đó có thể trêu đùa con trai. Nhưng không ngờ chỉ có vật trang trí trong phòng, không phải máy điều hòa dưới sàn thì cũng là đèn ngủ, căn bản không thể dùng để trêu đùa trẻ con được.
Cô ôm bảo bảo vỗ nhẹ lưng nó. Lúc này không biết em trai kiếm đâu ra sợi dây thừng thô cứng, nói: "Chị, chúng ta dùng cái này chơi đùa với con trai nhé?"
Cô nhìn em trai treo chuông lên dây thừng, không biết hắn định làm gì.
Em trai bế bé con lên đặt ở một bên giường, nói: "Chị, nhắm mắt lại, anh chưa nói thì không được phép mở mắt."
"A Thấm, em..." Cô chần chờ, nhìn con trai vẫn đang kêu khóc.
"Chị" Em trai mỉm cười: "Em đã quên anh còn phải trừng phạt em sao? Ngoan ngoãn nhắm mắt lại, anh sẽ để em vui vẻ chơi đùa với bé con ta."
Cô đành phải nhắm mắt lại, để mặc em trai quấn dây thừng quanh người cô.
Một lát sau, kèm theo tiếng chuông reo vang, em trai nói: "Mở mắt ra đi!"
Cô mở mắt ra, phát hiện em trai khéo léo buộc hai bầu ngực bằng dây thừng, hai bên đầu vú mỗi bên treo một cái chuông. Ở phía miệng huyệt có một cái nút buộc cực lớn.
"Chồng à..." Cô muốn xin em trai tha cho cô, nhưng lại không biết nói thế nào. Dù sao là do cô cạo sạch lông nơi riêng tư của em trai trước...
Em trai bế cô ép vào mép giường, để cô cúi xuống chỗ con trai. Ngón tay hắn đẩy vào trong cơ thể cô: "Chị, mau dùng vú em trêu đùa con trai."
Hoa môi nhạy cảm bị nút thắt thô cứng chà xát, cơ thể cô không khỏi run lên, làm bộ ngực cũng run rẩy theo, lung lay tạo thành những đợt sóng vú.
"Đinh linh đinh linh" Tiếng chuông vang lên, con trai vốn đang khóc bỗng dần dần ngưng lại chỉ còn khóc thút thít.
Đôi mắt to thuần khiết nhìn về phía vú cô, dường như bị thu hút bởi tiếng chuông treo trên vú cô. Bàn tay nhỏ bé duỗi ra hướng về phía cô vang lên tiếng 'lục lạc', vẫn còn đang khóc, trong miệng phát ra âm thanh "A a".
Lâu lắm rồi chưa nhìn thấy mặt tà khí như vậy của em trai, cô nhịn không được bật cười, bắt đầu giả ngu: "A Thấm, anh đang nói cái gì vậy hả?"
Nhưng hiển nhiên giả ngu cũng vô dụng, hơn nữa ai làm chuyện này thật ra vừa nhìn là hiểu ngay.
"Chị, hình như lâu lắm rồi anh chưa có trừng phạt em." Em trai sờ lên môi cô, ngón tay chọc vào trong miệng cô: "Em nói, anh nên phạt em thế nào mới tốt đây?"
Trong miệng cô bị hai ngón tay nhét vào, căn bản nói không ra lời, chỉ có thể chớp chớp mắt to nhìn em trai.
"Vậy phạt em cả ngày hôm nay không được mặc quần áo nhé!" Em trai thấp giọng nói ở bên tai cô.
Cả ngày không mặc quần áo? Xem ra hôm nay cô chỉ có thể ở trong phòng ngủ.
Ăn cơm trưa xong, em trai bế con trai đang khóc 'oa oa' lên, cô chỉ có thể cả người trần trụi ôm lấy bé con vào trong ngực trêu đùa. Nhưng lại không ngờ, bảo bảo không hề cảm kích mà còn khóc không ngừng.
"A Thấm, bảo bảo vẫn luôn khóc ~" Cô dùng ngón tay chọc chọc em trai đang đứng ở một bên nhìn cô và con trai, kiều mị nói.
Em trai sờ sờ cằm: "Nhưng mà con trai vừa uống sữa xong, cũng đã đi tiểu rồi, chắc chỉ là đang nhàm chán. Chị, em mau trêu chọc nó đi!"
"Em như vậy làm sao mà trêu chọc được." Cô nhìn xung quanh cố tìm kiếm đồ vật gì đó có thể trêu đùa con trai. Nhưng không ngờ chỉ có vật trang trí trong phòng, không phải máy điều hòa dưới sàn thì cũng là đèn ngủ, căn bản không thể dùng để trêu đùa trẻ con được.
Cô ôm bảo bảo vỗ nhẹ lưng nó. Lúc này không biết em trai kiếm đâu ra sợi dây thừng thô cứng, nói: "Chị, chúng ta dùng cái này chơi đùa với con trai nhé?"
Cô nhìn em trai treo chuông lên dây thừng, không biết hắn định làm gì.
Em trai bế bé con lên đặt ở một bên giường, nói: "Chị, nhắm mắt lại, anh chưa nói thì không được phép mở mắt."
"A Thấm, em..." Cô chần chờ, nhìn con trai vẫn đang kêu khóc.
"Chị" Em trai mỉm cười: "Em đã quên anh còn phải trừng phạt em sao? Ngoan ngoãn nhắm mắt lại, anh sẽ để em vui vẻ chơi đùa với bé con ta."
Cô đành phải nhắm mắt lại, để mặc em trai quấn dây thừng quanh người cô.
Một lát sau, kèm theo tiếng chuông reo vang, em trai nói: "Mở mắt ra đi!"
Cô mở mắt ra, phát hiện em trai khéo léo buộc hai bầu ngực bằng dây thừng, hai bên đầu vú mỗi bên treo một cái chuông. Ở phía miệng huyệt có một cái nút buộc cực lớn.
"Chồng à..." Cô muốn xin em trai tha cho cô, nhưng lại không biết nói thế nào. Dù sao là do cô cạo sạch lông nơi riêng tư của em trai trước...
Em trai bế cô ép vào mép giường, để cô cúi xuống chỗ con trai. Ngón tay hắn đẩy vào trong cơ thể cô: "Chị, mau dùng vú em trêu đùa con trai."
Hoa môi nhạy cảm bị nút thắt thô cứng chà xát, cơ thể cô không khỏi run lên, làm bộ ngực cũng run rẩy theo, lung lay tạo thành những đợt sóng vú.
"Đinh linh đinh linh" Tiếng chuông vang lên, con trai vốn đang khóc bỗng dần dần ngưng lại chỉ còn khóc thút thít.
Đôi mắt to thuần khiết nhìn về phía vú cô, dường như bị thu hút bởi tiếng chuông treo trên vú cô. Bàn tay nhỏ bé duỗi ra hướng về phía cô vang lên tiếng 'lục lạc', vẫn còn đang khóc, trong miệng phát ra âm thanh "A a".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.