Chương 20: Chương 19-2
Nhược Thủy Thiên Lưu
22/07/2020
Vương Hinh và Trương Địch Phi người tô son, người xem hoạt hình, không có phản ứng gì.
Khách quan mà nói, Trưởng phòng Hứa Tư Ý phản ứng nhanh hơn nhiều, cô ngừng lại, con ngươi đảo một vòng cố nghĩ ra kế hoãn binh: "Trần Hàm về rồi, giờ chắc đang ở dưới lầu mua đồ." hướng về phía lớp trưởng cười cười, "Cậu đi ghi khai các phòng khác trước đi, tớ sẽ hỏi Trần Hàm rồi báo cậu sau."
Lớp trưởng đường đường là học sinh học bá điển hình, thành tích hàng đầu, nhân cách khỏi phải bàn, chính vì thế nên tư tưởng dường như có hơi bảo thủ, cứng nhắc nên cô mạnh miệng, "Tuân thủ nội quy trường học, lấy kỷ làm vinh, làm trái nội quy chính là hổ thẹn với trường, có lỗi với thầy cô."
Nghe Hứa Tư Ý nói, cô ta thở dài, dùng một ánh mắt phức tạp nhìn cô nói: "Bạn Hứa Tư Ý, chuyện trưởng phòng cần làm là báo cáo với thầy phụ trách kỷ luật, không phải bao che bênh vực nhau. Hai phòng đối diện nhau, cậu cho rằng tôi không biết Trần Hàm là đang làm cái gì à?"
"..."chỉ là trọ ở ngoài trường thôi mà, có nhất thiết phải khoa trương như vậy không?
"Tuyệt đối đừng có nghĩ thuê phòng bên ngoài không phải chuyện nghiêm trọng." Trương Đình nghiêm mặt, "Đầu tiên, an ninh ở trường so với bên ngoài chắc chắn tốt hơn nhiều, Trần Hàm một mực ở ngoại trú, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì thì sao? Người nhà cậu ta tìm đến cửa, lại vấn trách, tôi nói trước, người chịu trách nhiệm là cậu chứ không phải tôi."
Hứa Tư Ý nội tâm đối với cơn lốc kinh thiên địa khiếp quỷ dọa thần này chỉ biết im lặng, ngoài mặt mỉm cười, gật đầu tán thành: "Được, được tớ biết rồi."
"Biết thì tốt." Trương Đình nói, đoạn hơi ngừng lại, suy tư giây lát, "Như vậy đi, cậu tìm Trần Hàm trao đổi một chút, nếu cậu ta vẫn khăng khăng ở ngoại trú vậy tôi đành phải báo với ban kỷ luật."
Vừa dứt lời, Hứa Tư Ý trên mặt vốn đang nở nụ cười ấm áp mùa xuân lập tức có chút không kiềm chế được, ".... đều là bạn cùng lớp mà, cậu đâu cần làm gắt như vậy."
Trương Đình khẽ nâng khóe môi, "Giải quyết việc chung mà thôi, tớ còn phải đi xem các phòng khác thế nào đã, vậy nhé." nói xong quay người đi.
"Không tiễn." Vương Hinh đầu cũng không ngẩng lên khẽ ném ra một câu, "ầm" cửa phòng đóng lại.
Hứa Tư Ý ngồi trên ghế, vỗ vỗ quai hàm, rầu rĩ, "Cô bạn Trương Đình này, trước kia tớ còn cảm thấy cậu ta rất tốt...."
"Người xấu không chỉ làm chuyện xấu, người tốt cũng không nhất thiết chỉ làm chuyện tốt, tốt tốt xấu xấu chẳng có gì là rõ ràng cả. Nếu quả thật như những gì cậu ta nói, là làm việc công thì còn được, chỉ sợ có mưu đồ khác." Vương Hinh tức giận, đứng dậy tự pha cho mình một chén trà tổ yến dưỡng nhan, uống một ngụm, "Tóm lại tớ khuyên cậu vẫn là đi tìm Trần Hàm nói chuyện, lớp trưởng này chính là một quả bom hẹn giờ, nếu thật sự báo lên phòng kỷ luật chắc chắn sẽ phiền phức lắm."
Nghe vậy, Hứa Tư Ý rơi vào trầm tư, một tay chống cằm, âm thầm ăn một miếng khoai tây chiên, âm thầm xoạt xoạt xoạt, rồi lại âm thầm nhìn về phía cửa sổ.
Sau khai giảng, một tháng ngắn ngủi sống cùng nhau, đối với cá tính của ba bạn cùng phòng cô vẫn có những hiểu biết nhất định. Vương Hinh đỏm dáng thích văn nghệ, Trương Địch Phi không phải gao lãnh tự gao, mọi người mặc dù tính tình khác lạ, hoàn toàn không có điểm chung, nhưng ở chung cũng không có phát sinh vấn đề gì. Có điều Trần Model thì không như thế.
Cô bạn này quả là trưởng thành sớm, một lòng muốn làm người mẫu, là người kiệm lời, ít nói, thay bạn trai như thay áo, quả thật làm cho Tư Ý có chút sợ.
Khỏi phải nói, sự khác biệt đúng là quá lớn.
Bây giờ phải bắt đầu từ đâu là cả một vấn đề, vừa không muốn làm tổn hại mối quan hệ với bạn cùng phòng, lại muốn để Trần Hàm cam tâm tình nguyện trở về phòng ngủ, càng nghĩ càng rối.
Hứa Tư Ý cứ như vậy, trầm tư lại càng trầm tư. Cô nghĩ cả buổi sáng, cuối cùng khi trời chạng vạng tối quyết liều mạng, gọi điện thoại cho Trần Model, hẹn gặp ở quán trà sữa.
Hơn 5h30, những đám mây ráng đỏ nhuộm đỏ bừng nửa bầu trời.
Hứa Tư Ý cùng Trần Model hẹn gặp lúc 6 giờ. Cô theo thói quen đến sớm 5 phút, ngồi xuống một chỗ gần cửa sổ, gọi hai ly trà sữa cùng hai phần đồ ngọt.
Đúng 6 giờ, tiếng chân giày cao gót giẫm trên sàn từ từ đến gần. Trong không khí ngửi thấy mùi nước hoa thoang thoảng, Hứa Tư Ý ngẩng đầu, nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp mang túi Chloe mới cứng, ngồi xuống chỗ đối diện cô.
Người đẹp trang điểm nhẹ, vẫn là khuôn mặt lãnh đạm nghìn năm không thay đổi.
"Cậu đến rồi à?" Hứa Tư Ý điều chỉnh ghế ngồi, cười cười, đưa menu cho Trần Hàm, "Đây là món bánh mới của quán đấy, cậu nếm thử đi."
Trần Hàm nhận lấy, đặt trên bàn, hỏi thẳng: "Tìm tớ có chuyện gì?."
"..." Hứa Tư Ý tay quấy trà sữa, trầm ngâm vài giây, nói: "Là như vậy, khoảng thời gian này kiểm tra ký túc xá tương đối nghiêm, nghe nói nếu bắt được ai ở bên ngoài sẽ xử lý mạnh tay... Hay là, cậu tạm thời chuyển về ký túc xá ở đi."
Khách quan mà nói, Trưởng phòng Hứa Tư Ý phản ứng nhanh hơn nhiều, cô ngừng lại, con ngươi đảo một vòng cố nghĩ ra kế hoãn binh: "Trần Hàm về rồi, giờ chắc đang ở dưới lầu mua đồ." hướng về phía lớp trưởng cười cười, "Cậu đi ghi khai các phòng khác trước đi, tớ sẽ hỏi Trần Hàm rồi báo cậu sau."
Lớp trưởng đường đường là học sinh học bá điển hình, thành tích hàng đầu, nhân cách khỏi phải bàn, chính vì thế nên tư tưởng dường như có hơi bảo thủ, cứng nhắc nên cô mạnh miệng, "Tuân thủ nội quy trường học, lấy kỷ làm vinh, làm trái nội quy chính là hổ thẹn với trường, có lỗi với thầy cô."
Nghe Hứa Tư Ý nói, cô ta thở dài, dùng một ánh mắt phức tạp nhìn cô nói: "Bạn Hứa Tư Ý, chuyện trưởng phòng cần làm là báo cáo với thầy phụ trách kỷ luật, không phải bao che bênh vực nhau. Hai phòng đối diện nhau, cậu cho rằng tôi không biết Trần Hàm là đang làm cái gì à?"
"..."chỉ là trọ ở ngoài trường thôi mà, có nhất thiết phải khoa trương như vậy không?
"Tuyệt đối đừng có nghĩ thuê phòng bên ngoài không phải chuyện nghiêm trọng." Trương Đình nghiêm mặt, "Đầu tiên, an ninh ở trường so với bên ngoài chắc chắn tốt hơn nhiều, Trần Hàm một mực ở ngoại trú, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì thì sao? Người nhà cậu ta tìm đến cửa, lại vấn trách, tôi nói trước, người chịu trách nhiệm là cậu chứ không phải tôi."
Hứa Tư Ý nội tâm đối với cơn lốc kinh thiên địa khiếp quỷ dọa thần này chỉ biết im lặng, ngoài mặt mỉm cười, gật đầu tán thành: "Được, được tớ biết rồi."
"Biết thì tốt." Trương Đình nói, đoạn hơi ngừng lại, suy tư giây lát, "Như vậy đi, cậu tìm Trần Hàm trao đổi một chút, nếu cậu ta vẫn khăng khăng ở ngoại trú vậy tôi đành phải báo với ban kỷ luật."
Vừa dứt lời, Hứa Tư Ý trên mặt vốn đang nở nụ cười ấm áp mùa xuân lập tức có chút không kiềm chế được, ".... đều là bạn cùng lớp mà, cậu đâu cần làm gắt như vậy."
Trương Đình khẽ nâng khóe môi, "Giải quyết việc chung mà thôi, tớ còn phải đi xem các phòng khác thế nào đã, vậy nhé." nói xong quay người đi.
"Không tiễn." Vương Hinh đầu cũng không ngẩng lên khẽ ném ra một câu, "ầm" cửa phòng đóng lại.
Hứa Tư Ý ngồi trên ghế, vỗ vỗ quai hàm, rầu rĩ, "Cô bạn Trương Đình này, trước kia tớ còn cảm thấy cậu ta rất tốt...."
"Người xấu không chỉ làm chuyện xấu, người tốt cũng không nhất thiết chỉ làm chuyện tốt, tốt tốt xấu xấu chẳng có gì là rõ ràng cả. Nếu quả thật như những gì cậu ta nói, là làm việc công thì còn được, chỉ sợ có mưu đồ khác." Vương Hinh tức giận, đứng dậy tự pha cho mình một chén trà tổ yến dưỡng nhan, uống một ngụm, "Tóm lại tớ khuyên cậu vẫn là đi tìm Trần Hàm nói chuyện, lớp trưởng này chính là một quả bom hẹn giờ, nếu thật sự báo lên phòng kỷ luật chắc chắn sẽ phiền phức lắm."
Nghe vậy, Hứa Tư Ý rơi vào trầm tư, một tay chống cằm, âm thầm ăn một miếng khoai tây chiên, âm thầm xoạt xoạt xoạt, rồi lại âm thầm nhìn về phía cửa sổ.
Sau khai giảng, một tháng ngắn ngủi sống cùng nhau, đối với cá tính của ba bạn cùng phòng cô vẫn có những hiểu biết nhất định. Vương Hinh đỏm dáng thích văn nghệ, Trương Địch Phi không phải gao lãnh tự gao, mọi người mặc dù tính tình khác lạ, hoàn toàn không có điểm chung, nhưng ở chung cũng không có phát sinh vấn đề gì. Có điều Trần Model thì không như thế.
Cô bạn này quả là trưởng thành sớm, một lòng muốn làm người mẫu, là người kiệm lời, ít nói, thay bạn trai như thay áo, quả thật làm cho Tư Ý có chút sợ.
Khỏi phải nói, sự khác biệt đúng là quá lớn.
Bây giờ phải bắt đầu từ đâu là cả một vấn đề, vừa không muốn làm tổn hại mối quan hệ với bạn cùng phòng, lại muốn để Trần Hàm cam tâm tình nguyện trở về phòng ngủ, càng nghĩ càng rối.
Hứa Tư Ý cứ như vậy, trầm tư lại càng trầm tư. Cô nghĩ cả buổi sáng, cuối cùng khi trời chạng vạng tối quyết liều mạng, gọi điện thoại cho Trần Model, hẹn gặp ở quán trà sữa.
Hơn 5h30, những đám mây ráng đỏ nhuộm đỏ bừng nửa bầu trời.
Hứa Tư Ý cùng Trần Model hẹn gặp lúc 6 giờ. Cô theo thói quen đến sớm 5 phút, ngồi xuống một chỗ gần cửa sổ, gọi hai ly trà sữa cùng hai phần đồ ngọt.
Đúng 6 giờ, tiếng chân giày cao gót giẫm trên sàn từ từ đến gần. Trong không khí ngửi thấy mùi nước hoa thoang thoảng, Hứa Tư Ý ngẩng đầu, nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp mang túi Chloe mới cứng, ngồi xuống chỗ đối diện cô.
Người đẹp trang điểm nhẹ, vẫn là khuôn mặt lãnh đạm nghìn năm không thay đổi.
"Cậu đến rồi à?" Hứa Tư Ý điều chỉnh ghế ngồi, cười cười, đưa menu cho Trần Hàm, "Đây là món bánh mới của quán đấy, cậu nếm thử đi."
Trần Hàm nhận lấy, đặt trên bàn, hỏi thẳng: "Tìm tớ có chuyện gì?."
"..." Hứa Tư Ý tay quấy trà sữa, trầm ngâm vài giây, nói: "Là như vậy, khoảng thời gian này kiểm tra ký túc xá tương đối nghiêm, nghe nói nếu bắt được ai ở bên ngoài sẽ xử lý mạnh tay... Hay là, cậu tạm thời chuyển về ký túc xá ở đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.