Em Vượt Đại Dương Để Yêu Anh (D.o)
Chương 112
Sooyoung1993
31/10/2019
Kyungsoo bật đài radio, chương trình của Sooyoung sắp lên sóng. Tuần nào anh
cũng sẽ nghe chương trình này của cô. Hôm nay anh nhận được một bức thư
từ cô, nhưng đến bây giờ cuối ngày rồi anh mới có thời gian mở ra đọc.
Anh định đến lúc nghe đài nhất định sẽ đọc thư của cô. Vừa hay dò xong
kênh thì đến chương trình của cô. Kyungsoo im lặng lắng nghe tiếng của
Sooyoung trong chiếc radio nhỏ, tiếng Sooyoung đều đều nhẹ nhàng vang
đến bên tai. Kyungsoo mỉm cười nhẹ nhàng khi nghe anh Ryewook nói cô
đang mặc chiếc đầm màu trắng. Anh bất giác nhớ lại lúc Sooyoung chúc
mừng sinh nhật lần đầu bên nhau của anh cô cũng mặc chiếc đầm trắng.
Tiếng hát chúc mừng sinh nhật vang lên,Kyungsoo bất ngờ lắng nghe. Nước mắt nhẹ nhàng rơi xuống theo tâm trạng súc động của anh. Nụ cười cùng những giọt nước mắt cảm động đều hiện lên trên gương mặt anh.
" Cảm ơn mọi người, cảm ơn mọi người" kyungsoo lắng nghe những lời chúc sinh nhật của mọi người. Trái tim anh trở nên ấm áp hơn rất nhiều. Anh không thấy quá cô đơn khi ở trong quân ngũ, nhưng hôm nay nghe mọi người cùng chúc mừng sinh nhật anh anh lại muốn có mọi người ở bên lúc này. Anh nhớ các hyung, nhớ Daeyang nhớ Sooyoung nhớ mọi người ở nhà rất nhiều, nỗi nhớ như nhiều thêm. Kỷ niệm sinh nhật chạy qua trong tâm trí, hình ảnh cô hiện lên với nụ cười dịu dàng. Kyungsoo cảm thấy mình thật may mắn khi được là một thành viên Exo, may mắn khi gặp được Sooyoung, may mắn khi có Daeyang.
Kyungsoo bóc nhẹ bức thư Daeyang gửi cho anh. Anh mỉm cười nhìn từng dòng chữ trên trang giấy trắng.
" Gửi ba Kyungsoo,
Ba ơi, con là Daeyang của ba đây. Con đã đi học rồi ba ạ, con học được rất nhiều thứ ở trên lớp. Bây giờ con biết nhiều chữ rồi con có thể viết thư cho ba. Ba thấy không chữ của Daeyang có đẹp không ba? Con còn được đi thi chữ đẹp đó ba. Daeyang ở nhà học rất chăm chỉ và luôn nghe lời mẹ đó ạ.
Ba có khỏe không ba, ở trong đó có mệt không ạ? Con nghe chú Suho nói, mỗi ngày đều phải dạy rất sớm, vậy thì chắc chắn ba sẽ sửa được tật ngủ nướng rồi. Nhưng mà ba không được ngủ đủ giấc thì sẽ rất dễ ốm, vì vậy ba nhớ ngủ đủ giấc nha ba.
Chú Xiumin nói với con là ba phải tập bắn súng, có dễ không ba, súng có nặng không ạ? Mai sau Daeyang đi nhập ngũ giống ba con cũng được học bắn súng đúng không ạ?
Ba ơi, ba có nhớ Daeyang không? Con nhớ ba lắm, nhưng mẹ nói mẹ sẽ đưa con đi thăm ba nên con sẽ đợi đến lúc đó. Ba yên tâm, ở nhà vẫn tốt ạ. Mẹ cũng nhớ ba nhưng mẹ không khóc như ngày xưa đâu ạ. Sức khỏe của mẹ rất tốt đó ba, hôm trước mẹ đi khám con cũng được xem em bé, em bé đang quậy trong bụng mẹ đó ba. Con rất thích em ba ạ.
Daeyang được mẹ đưa đi thi con nhận được một bộ phim mới rồi đó ba. Mặc dù lần này không có ba ở bên nhưng con cũng rất cố gắng để thi tốt đó ạ. Ba trong đó có ti vi không ạ? Chắc ba không được xem phim mới của Daeyang rồi. Nhưng không sao đâu ạ, khi nào ba về ba có thể xem cùng con.
Cuối tuần này con có buổi thi piano,con nhất định sẽ cố gắng được giải cao. Anh Bảo Bảo đã hướng dẫn con rất nhiều cả chú Chanyeol nữa ạ. Khi nào ba trở về nhất định sẽ thấy Daeyang được thật nhiều giải thưởng. Nhất định đó ạ.
Con đi ngủ nha ba, mẹ nói phải ngủ sớm để giữ gìn sức khỏe mới có thể vừa học tốt lại vừa đi diễn tốt được ạ. Ba ngủ ngon nha ba.
Daeyang của ba"
Kyungsoo nhìn chữ viết nắn nót của Daeyang mỉm cười, con trai anh thực sự rất ngoan và hiểu chuyện. Kyungsoo gấp lá thứ gọn gàng bỏ vào một góc hòm của mình. Anh ra ngoài ban công nhìn lên bầu trời, ánh trăng nhè nhẹ soi xuống sân tập rộng lớn. Anh nghĩ về Sooyoung, những đêm cùng cô ngắm ánh trăng, cùng cô ngắm hàng rào tường vi nở rực rỡ. "Hoa có lẽ cũng đã nở rồi, Sooyoung chắc em đang ngắm hoa đúng không? ". Tình yêu của anh và Sooyoung như những đóa hoa tường vi vậy, sóng gió liên tục ập đến nhưng trong trái tim cả hai tình yêu ấy vẫn nảy nở vẫn bung ra thành những đóa hoa tuyệt đẹp rung rinh trước gió.
" Sooyoung anh nhớ em, anh nợ em một đám cưới để tình yêu chúng ta trọn vẹn"
Kyungsoo trở vào phòng lấy một tờ giấy trắng đặt bút viết thư gửi lại cho Sooyoung và Daeyang.
" Dù chỉ mới xa hai mẹ con mà trong lòng anh tưởng như ngìn thu trôi qua rồi. Anh không biết thời gian trôi đi chậm rãi đến như vậy. Ngày em xa anh, anh lặng lẽ ngồi bên cửa sổ ngắm những bông tuyết rơi. Anh từng nghĩ sẽ đợi em trở lại anh sẽ giải thích tất cả với em. Nhưng một mùa đông trôi qua, lại thêm một mùa đông nữa,cứ như vậy mà đã trôi qua những năm năm. Cho đến bây giờ anh lại chờ đợi thêm những mùa đông lạnh lẽo nữa. Nhưng không sao vì ngày trước anh chỉ chờ đợi trong vô vọng còn bây giờ em sẽ vẫn ở đó, em và con sẽ vẫn ở đó là nhà là mái ấm để anh trở về.
Em còn nhớ ngày tuyết rơi đầu mùa khi chúng ta bên nhau không? Anh nhớ lắm,đôi mắt trong sáng của em đón những bông tuyết đầu tiên, anh nhớ nụ cười em duyên dáng, nước mắt em nóng hổi chảy vào trái tim anh. Anh không biết rằng em lại yêu anh đến vậy, anh phải cảm ơn định mệnh đã mang em đến bên anh.
Nhưng ngày đó không phải ngày đầu tiên anh dành tình yêu mình cho em, hôm đó chỉ là ngày anh nhận ra anh có một cơ hội để được yêu em, được bên em thôi. Định mệnh đó, tất cả đều là định mệnh, anh càng tin vào định mệnh đưa chúng ta đến bên nhau. Lần đầu tiên anh gặp em ở rạp chiếu phim, chỉ là tình cờ thôi nhé. Lần đầu là lúc bộ phim purelove của anh công chiếu, anh đã lặng lẽ ngồi đằng sau em cùng xem phim với em. Lúc đó anh chẳng hề nhận ra em, anh chỉ thấy cô gái mặc chiếc áo Exo ngồi một mình trong rạp xem phim của anh rất thoải mái. Khi anh trở về nhà xem những bình luận của khán giả dưới phim, anh đã bất ngờ nhận ra cô ấy trong hàng ngàn bình luận.
Tiếng hát chúc mừng sinh nhật vang lên,Kyungsoo bất ngờ lắng nghe. Nước mắt nhẹ nhàng rơi xuống theo tâm trạng súc động của anh. Nụ cười cùng những giọt nước mắt cảm động đều hiện lên trên gương mặt anh.
" Cảm ơn mọi người, cảm ơn mọi người" kyungsoo lắng nghe những lời chúc sinh nhật của mọi người. Trái tim anh trở nên ấm áp hơn rất nhiều. Anh không thấy quá cô đơn khi ở trong quân ngũ, nhưng hôm nay nghe mọi người cùng chúc mừng sinh nhật anh anh lại muốn có mọi người ở bên lúc này. Anh nhớ các hyung, nhớ Daeyang nhớ Sooyoung nhớ mọi người ở nhà rất nhiều, nỗi nhớ như nhiều thêm. Kỷ niệm sinh nhật chạy qua trong tâm trí, hình ảnh cô hiện lên với nụ cười dịu dàng. Kyungsoo cảm thấy mình thật may mắn khi được là một thành viên Exo, may mắn khi gặp được Sooyoung, may mắn khi có Daeyang.
Kyungsoo bóc nhẹ bức thư Daeyang gửi cho anh. Anh mỉm cười nhìn từng dòng chữ trên trang giấy trắng.
" Gửi ba Kyungsoo,
Ba ơi, con là Daeyang của ba đây. Con đã đi học rồi ba ạ, con học được rất nhiều thứ ở trên lớp. Bây giờ con biết nhiều chữ rồi con có thể viết thư cho ba. Ba thấy không chữ của Daeyang có đẹp không ba? Con còn được đi thi chữ đẹp đó ba. Daeyang ở nhà học rất chăm chỉ và luôn nghe lời mẹ đó ạ.
Ba có khỏe không ba, ở trong đó có mệt không ạ? Con nghe chú Suho nói, mỗi ngày đều phải dạy rất sớm, vậy thì chắc chắn ba sẽ sửa được tật ngủ nướng rồi. Nhưng mà ba không được ngủ đủ giấc thì sẽ rất dễ ốm, vì vậy ba nhớ ngủ đủ giấc nha ba.
Chú Xiumin nói với con là ba phải tập bắn súng, có dễ không ba, súng có nặng không ạ? Mai sau Daeyang đi nhập ngũ giống ba con cũng được học bắn súng đúng không ạ?
Ba ơi, ba có nhớ Daeyang không? Con nhớ ba lắm, nhưng mẹ nói mẹ sẽ đưa con đi thăm ba nên con sẽ đợi đến lúc đó. Ba yên tâm, ở nhà vẫn tốt ạ. Mẹ cũng nhớ ba nhưng mẹ không khóc như ngày xưa đâu ạ. Sức khỏe của mẹ rất tốt đó ba, hôm trước mẹ đi khám con cũng được xem em bé, em bé đang quậy trong bụng mẹ đó ba. Con rất thích em ba ạ.
Daeyang được mẹ đưa đi thi con nhận được một bộ phim mới rồi đó ba. Mặc dù lần này không có ba ở bên nhưng con cũng rất cố gắng để thi tốt đó ạ. Ba trong đó có ti vi không ạ? Chắc ba không được xem phim mới của Daeyang rồi. Nhưng không sao đâu ạ, khi nào ba về ba có thể xem cùng con.
Cuối tuần này con có buổi thi piano,con nhất định sẽ cố gắng được giải cao. Anh Bảo Bảo đã hướng dẫn con rất nhiều cả chú Chanyeol nữa ạ. Khi nào ba trở về nhất định sẽ thấy Daeyang được thật nhiều giải thưởng. Nhất định đó ạ.
Con đi ngủ nha ba, mẹ nói phải ngủ sớm để giữ gìn sức khỏe mới có thể vừa học tốt lại vừa đi diễn tốt được ạ. Ba ngủ ngon nha ba.
Daeyang của ba"
Kyungsoo nhìn chữ viết nắn nót của Daeyang mỉm cười, con trai anh thực sự rất ngoan và hiểu chuyện. Kyungsoo gấp lá thứ gọn gàng bỏ vào một góc hòm của mình. Anh ra ngoài ban công nhìn lên bầu trời, ánh trăng nhè nhẹ soi xuống sân tập rộng lớn. Anh nghĩ về Sooyoung, những đêm cùng cô ngắm ánh trăng, cùng cô ngắm hàng rào tường vi nở rực rỡ. "Hoa có lẽ cũng đã nở rồi, Sooyoung chắc em đang ngắm hoa đúng không? ". Tình yêu của anh và Sooyoung như những đóa hoa tường vi vậy, sóng gió liên tục ập đến nhưng trong trái tim cả hai tình yêu ấy vẫn nảy nở vẫn bung ra thành những đóa hoa tuyệt đẹp rung rinh trước gió.
" Sooyoung anh nhớ em, anh nợ em một đám cưới để tình yêu chúng ta trọn vẹn"
Kyungsoo trở vào phòng lấy một tờ giấy trắng đặt bút viết thư gửi lại cho Sooyoung và Daeyang.
" Dù chỉ mới xa hai mẹ con mà trong lòng anh tưởng như ngìn thu trôi qua rồi. Anh không biết thời gian trôi đi chậm rãi đến như vậy. Ngày em xa anh, anh lặng lẽ ngồi bên cửa sổ ngắm những bông tuyết rơi. Anh từng nghĩ sẽ đợi em trở lại anh sẽ giải thích tất cả với em. Nhưng một mùa đông trôi qua, lại thêm một mùa đông nữa,cứ như vậy mà đã trôi qua những năm năm. Cho đến bây giờ anh lại chờ đợi thêm những mùa đông lạnh lẽo nữa. Nhưng không sao vì ngày trước anh chỉ chờ đợi trong vô vọng còn bây giờ em sẽ vẫn ở đó, em và con sẽ vẫn ở đó là nhà là mái ấm để anh trở về.
Em còn nhớ ngày tuyết rơi đầu mùa khi chúng ta bên nhau không? Anh nhớ lắm,đôi mắt trong sáng của em đón những bông tuyết đầu tiên, anh nhớ nụ cười em duyên dáng, nước mắt em nóng hổi chảy vào trái tim anh. Anh không biết rằng em lại yêu anh đến vậy, anh phải cảm ơn định mệnh đã mang em đến bên anh.
Nhưng ngày đó không phải ngày đầu tiên anh dành tình yêu mình cho em, hôm đó chỉ là ngày anh nhận ra anh có một cơ hội để được yêu em, được bên em thôi. Định mệnh đó, tất cả đều là định mệnh, anh càng tin vào định mệnh đưa chúng ta đến bên nhau. Lần đầu tiên anh gặp em ở rạp chiếu phim, chỉ là tình cờ thôi nhé. Lần đầu là lúc bộ phim purelove của anh công chiếu, anh đã lặng lẽ ngồi đằng sau em cùng xem phim với em. Lúc đó anh chẳng hề nhận ra em, anh chỉ thấy cô gái mặc chiếc áo Exo ngồi một mình trong rạp xem phim của anh rất thoải mái. Khi anh trở về nhà xem những bình luận của khán giả dưới phim, anh đã bất ngờ nhận ra cô ấy trong hàng ngàn bình luận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.