Em Vượt Đại Dương Để Yêu Anh (D.o)
Chương 123
Sooyoung1993
31/10/2019
Kyungsoo:" Daeyang con thấy em rồi chứ?"
Daeyang:" dạ rồi thưa ba, em ngoan lắm hắn vừa cười với con xong"
Kyungsoo:" vậy con ở nhà phụ mẹ trông em nha, hiện tại mẹ sinh em xong rất mệt nên thời gian tới không chăm sóc con được nhiều con có thể tự mình chăm sóc bản thân thật tốt không?"
Daeyang:" dạ được ạ, con làm được mà ba đừng lo"
Kyungsoo:" bác Yisang sẽ giúp con đi quay, con học tốt nếu cảm thấy mệt thì chúng ta tạm thời không quay phim nha"
Daeyang:" vâng, con sẽ nghe lời bác Yisang ba đừng lo con khỏe mà"
Kyungsoo:" vậy được ba yên tâm hơn rồi, giờ đưa điện thoại cho ông bà nha"
Ba Do:" đây mọi người ở đây cả đây con"
Kyungsoo:" mọi người giúp con chăm sóc mẹ con Sooyoung với, con thật có lỗi khi không bên Sooyoung lúc này con xin lỗi"
Ông won:" không sao đâu, yên tâm đi chúng ta sẽ chăm sóc tốt cho Sooyoung và hai đứa bé"
Kyungsoo cúi đầu:" con cảm ơn ba mẹ và anh chị"
Bà won:" được rồi, cứ an tâm đi Kyungsoo"
Chanyeol cầm điện thoại ra ngoài, Kyungsoo nhìn Chanyeol:" mọi người giúp mình chăm sóc Daeyang nhé"
Chanyeol:" yên tâm mình sẽ để mắt đến thằng bé, các hyung cũng đến rồi nhưng Sooyoung ngủ nên để cô ấy ngủ chưa vào thăm"
Suho:" chúc mừng kyungsoo nha, thằng bé rất đáng yêu"
Xiumin:" chúc mừng Kyungsoo nhé"
Kyungsoo:" các hyung giúp em chăm sóc Daeyang nhé"
Baekhyun:" được rồi, đừng lo lắng gì cả. Mấy hôm nữa nghỉ lễ sẽ được về thôi"
Kai:" chắc chưa đến một tuần nữa mà đúng không hyung?"
Kyungsoo:" ừm chưa đến một tuần đâu, nhưng mà em lo cho Daeyang sợ con tủi thân"
Chanyeol:" thằng bé mạnh mẽ lắm cậu đừng lo Kyungsoo"
Kyungsoo:" ừm, vậy em trả điện thoại đây cảm ơn mọi người nhiều nha"
Chen:" ok, bye bye nha"
Kyungsoo cúp máy, gửi lại điện thoại. Trong lòng anh là một đống cảm xúc lẫn lộn. Vui hạnh phúc vì có thêm một bảo bối chào đời. Buồn lo lắng vì anh chẳng thể làm gì được vào lúc này. Kyungsoo trở về phòng, đem tấm ảnh cùa Daeyang ra ngắm nhìn con trai trong ảnh.
Ngày đầu gặp Daeyang, con còn lật đật chạy đến ngã bây giờ thêm một tuổi con lớn lên rất nhiều. Anh cũng biết con trưởng thành từng ngày, con luôn nghe lời của người lớn. Từ ngày gặp anh, Daeyang của anh luôn nghe theo lời anh nói. Daeyang giờ càng lớn hơn,trưởng thành hơn khi có thêm em. Có lẽ anh đã lo lắng quá nhiều, sợ rằng chỉ vừa mới bên con, con đã cảm thấy ba mẹ sinh em là không cần con nữa. Nhưng Daeyang của anh lại là một cậu bé hiểu chuyện vô cùng, thông minh vô cùng. Daeyang đúng là niềm tự hào to lớn của anh.
Kyungsoo mỉm cười nhìn khuôn mặt Sooyoung trong tấm ảnh của anh và cô ngày sinh nhật của anh vào bảy năm trước. Sooyoung thật sự rất vất vả, sinh nở không có chồng ở bên, một đám cưới trọn vẹn cũng chưa hề có. Sooyoung của anh kiên cường, mạnh mẽ đến mức anh cũng chẳng hiểu hết rằng những thứ cô phải chịu đựng nhiều đến như nào. Kyungsoo ngắm cô thật lâu, thật lâu mong chờ ngày trở về gặp con gặp Sooyoung đoàn tụ gia đình.
Sau ba ngày, Sooyoung được xuất viện trở về nhà. Ông Do và bà Do ở lại chăm sóc Sooyoung cho đến khi Kyungsoo nghỉ phép trở về. Sooyoung nhẹ nhàng ngồi vào ghế sofar, Daeyang vui vẻ chạy đến rót một ly nước ấm cho mẹ và bà rồi ngồi cạnh bà chơi cùng em trai.
Ông Do trở vào phòng lấy nôi ra xem cách lắp ráp lại. Chẳng mấy chốc đã lắp xong nôi cho bảo bối nhỏ. Bà Do nhẹ đặt bé cưng vào nôi đung đưa nhẹ nhàng nhưng chiếc xúc xắc lúc lắc nhẹ kêu khiến cho cậu bé kích thích sự tò mò nhìn vào những chiếc xúc xắc. Daeyang nhẹ đưa cái nôi cùng chơi với em. Bà Do đi đến bếp phụ giúp chị giúp việc nấu nướng chuẩn bị đồ ăn cho Sooyoung. Sooyoung:" Daeyang con chạy lên lầu đi mẹ có để ngăn kéo tủ mấy cuộn len mang xuống đây cho mẹ"
Bà Do:" con không nghỉ một chút đi"
Sooyoung:" dạ con để một lúc cho bảo bối ăn rồi ru bảo bối ngủ luôn ạ"
Bà Do:" ừm vậy chơi một lúc thôi nha"
Sooyoung:"mẹ vất vả rồi ạ"
Bà Do:" kiêng thật kĩ vào mai sau mới khỏe được. Ngày xưa mẹ không kiêng được giờ động tý là lạnh hết người luôn"
Sooyoung mỉm cười:" cũng may con không sinh vào đông, thời tiết này cũng mát mẻ nên không lo nhiều ạ"
Bà Do:" ừm mấy nữa Somi sinh vào chập đông rồi"
Sooyoung:" mẹ ơi, lễ Chuseok chắc con không về được rồi"
Ông Do:" hôm đó để Daeyang về đi cùng ta đến mộ các cụ là được rồi con cứ nghỉ ngơi đi"
Sooyoung:" vâng vậy Daeyang thay ba mẹ về viếng mộ các cụ nha"
Daeyang:" vâng ạ, con biết rồi ạ"
Sooyoung:" năm nay lần đầu Daeyang được về lễ Chuseok lớn như vậy ba mẹ chỉ bảo cháu dùm con nhé"
Bà Do:" yên tâm Daeyang ngoan khỏi chê"
Daeyang:" bà ơi con nghe cô giáo nói vào ngày lễ Chuseok cả nhà sẽ cùng nhau làm bánh từ gạo để thắp hương đúng không ạ? "
Bà Do:" đúng rồi, bà sẽ dạy Daeyang làm thật đẹp"
Daeyang:" vâng ạ, con muốn học ạ, con sẽ làm thật đẹp để ba mẹ cùng xem ạ. Lúc đó con sẽ gửi lên cho ba mẹ và em"
Sooyoung:" được ngoan nghe lời ông bà là mẹ yên tâm rồi. Vậy chúc Daeyang của mẹ đón lễ Chuseok vui vẻ nhé"
Daeyang:" năm sau chúng ta có thể đưa cả em trở về rồi đúng không mẹ?"
" Năm sau em cũng lớn rồi có khi còn biết đi rồi nữa đương nhiên sẽ đưa em về rồi"
Daeyang:" tuyệt quá ạ, năm sau còn có cả anh chị của bác Seungsoo nữa"
Ông Do:" đúng rồi, năm sau có thêm hai thành viên nhí nữa cơ mà sẽ đông vui lắm đó nha"
Sooyoung:" ba mẹ lại vất vả rồi chị Somi cũng sắp sinh nữa"
Bà Do:" không sao đâu, con khỏe Somi sinh là vừa"
Sooyoung:" con đầy cữ xong sẽ về dưới đó với ba mẹ một hai tháng đến lúc chị Somi sinh luôn vậy mẹ đỡ chạy đi chạy lại"
Bà Do:" sao không về bên ông bà bên nhà, ông bà chắc chắn cũng mong cháu lắm đó"
Sooyoung:" lúc đó con gửi Daeyang qua bên đó, một hai tháng rồi trở về bên đó ạ"
Ông Do:" con cứ làm sao để thoải mái cả ba mẹ con là được"
Bà Do:" mau cho con ăn rồi hai mẹ con đi ngủ đi, thằng bé thức lâu rồi đó"
Sooyoung:" vâng ạ, vậy con đưa cháu lên phòng đây, Daeyang xem phụ bà nấu cơm nha"
Daeyang:" tuân lệnh thưa mama"
Sooyoung mỉm cười cùng chị giúp việc đưa bé con đi ngủ cho đủ giấc.
Daeyang:" dạ rồi thưa ba, em ngoan lắm hắn vừa cười với con xong"
Kyungsoo:" vậy con ở nhà phụ mẹ trông em nha, hiện tại mẹ sinh em xong rất mệt nên thời gian tới không chăm sóc con được nhiều con có thể tự mình chăm sóc bản thân thật tốt không?"
Daeyang:" dạ được ạ, con làm được mà ba đừng lo"
Kyungsoo:" bác Yisang sẽ giúp con đi quay, con học tốt nếu cảm thấy mệt thì chúng ta tạm thời không quay phim nha"
Daeyang:" vâng, con sẽ nghe lời bác Yisang ba đừng lo con khỏe mà"
Kyungsoo:" vậy được ba yên tâm hơn rồi, giờ đưa điện thoại cho ông bà nha"
Ba Do:" đây mọi người ở đây cả đây con"
Kyungsoo:" mọi người giúp con chăm sóc mẹ con Sooyoung với, con thật có lỗi khi không bên Sooyoung lúc này con xin lỗi"
Ông won:" không sao đâu, yên tâm đi chúng ta sẽ chăm sóc tốt cho Sooyoung và hai đứa bé"
Kyungsoo cúi đầu:" con cảm ơn ba mẹ và anh chị"
Bà won:" được rồi, cứ an tâm đi Kyungsoo"
Chanyeol cầm điện thoại ra ngoài, Kyungsoo nhìn Chanyeol:" mọi người giúp mình chăm sóc Daeyang nhé"
Chanyeol:" yên tâm mình sẽ để mắt đến thằng bé, các hyung cũng đến rồi nhưng Sooyoung ngủ nên để cô ấy ngủ chưa vào thăm"
Suho:" chúc mừng kyungsoo nha, thằng bé rất đáng yêu"
Xiumin:" chúc mừng Kyungsoo nhé"
Kyungsoo:" các hyung giúp em chăm sóc Daeyang nhé"
Baekhyun:" được rồi, đừng lo lắng gì cả. Mấy hôm nữa nghỉ lễ sẽ được về thôi"
Kai:" chắc chưa đến một tuần nữa mà đúng không hyung?"
Kyungsoo:" ừm chưa đến một tuần đâu, nhưng mà em lo cho Daeyang sợ con tủi thân"
Chanyeol:" thằng bé mạnh mẽ lắm cậu đừng lo Kyungsoo"
Kyungsoo:" ừm, vậy em trả điện thoại đây cảm ơn mọi người nhiều nha"
Chen:" ok, bye bye nha"
Kyungsoo cúp máy, gửi lại điện thoại. Trong lòng anh là một đống cảm xúc lẫn lộn. Vui hạnh phúc vì có thêm một bảo bối chào đời. Buồn lo lắng vì anh chẳng thể làm gì được vào lúc này. Kyungsoo trở về phòng, đem tấm ảnh cùa Daeyang ra ngắm nhìn con trai trong ảnh.
Ngày đầu gặp Daeyang, con còn lật đật chạy đến ngã bây giờ thêm một tuổi con lớn lên rất nhiều. Anh cũng biết con trưởng thành từng ngày, con luôn nghe lời của người lớn. Từ ngày gặp anh, Daeyang của anh luôn nghe theo lời anh nói. Daeyang giờ càng lớn hơn,trưởng thành hơn khi có thêm em. Có lẽ anh đã lo lắng quá nhiều, sợ rằng chỉ vừa mới bên con, con đã cảm thấy ba mẹ sinh em là không cần con nữa. Nhưng Daeyang của anh lại là một cậu bé hiểu chuyện vô cùng, thông minh vô cùng. Daeyang đúng là niềm tự hào to lớn của anh.
Kyungsoo mỉm cười nhìn khuôn mặt Sooyoung trong tấm ảnh của anh và cô ngày sinh nhật của anh vào bảy năm trước. Sooyoung thật sự rất vất vả, sinh nở không có chồng ở bên, một đám cưới trọn vẹn cũng chưa hề có. Sooyoung của anh kiên cường, mạnh mẽ đến mức anh cũng chẳng hiểu hết rằng những thứ cô phải chịu đựng nhiều đến như nào. Kyungsoo ngắm cô thật lâu, thật lâu mong chờ ngày trở về gặp con gặp Sooyoung đoàn tụ gia đình.
Sau ba ngày, Sooyoung được xuất viện trở về nhà. Ông Do và bà Do ở lại chăm sóc Sooyoung cho đến khi Kyungsoo nghỉ phép trở về. Sooyoung nhẹ nhàng ngồi vào ghế sofar, Daeyang vui vẻ chạy đến rót một ly nước ấm cho mẹ và bà rồi ngồi cạnh bà chơi cùng em trai.
Ông Do trở vào phòng lấy nôi ra xem cách lắp ráp lại. Chẳng mấy chốc đã lắp xong nôi cho bảo bối nhỏ. Bà Do nhẹ đặt bé cưng vào nôi đung đưa nhẹ nhàng nhưng chiếc xúc xắc lúc lắc nhẹ kêu khiến cho cậu bé kích thích sự tò mò nhìn vào những chiếc xúc xắc. Daeyang nhẹ đưa cái nôi cùng chơi với em. Bà Do đi đến bếp phụ giúp chị giúp việc nấu nướng chuẩn bị đồ ăn cho Sooyoung. Sooyoung:" Daeyang con chạy lên lầu đi mẹ có để ngăn kéo tủ mấy cuộn len mang xuống đây cho mẹ"
Bà Do:" con không nghỉ một chút đi"
Sooyoung:" dạ con để một lúc cho bảo bối ăn rồi ru bảo bối ngủ luôn ạ"
Bà Do:" ừm vậy chơi một lúc thôi nha"
Sooyoung:"mẹ vất vả rồi ạ"
Bà Do:" kiêng thật kĩ vào mai sau mới khỏe được. Ngày xưa mẹ không kiêng được giờ động tý là lạnh hết người luôn"
Sooyoung mỉm cười:" cũng may con không sinh vào đông, thời tiết này cũng mát mẻ nên không lo nhiều ạ"
Bà Do:" ừm mấy nữa Somi sinh vào chập đông rồi"
Sooyoung:" mẹ ơi, lễ Chuseok chắc con không về được rồi"
Ông Do:" hôm đó để Daeyang về đi cùng ta đến mộ các cụ là được rồi con cứ nghỉ ngơi đi"
Sooyoung:" vâng vậy Daeyang thay ba mẹ về viếng mộ các cụ nha"
Daeyang:" vâng ạ, con biết rồi ạ"
Sooyoung:" năm nay lần đầu Daeyang được về lễ Chuseok lớn như vậy ba mẹ chỉ bảo cháu dùm con nhé"
Bà Do:" yên tâm Daeyang ngoan khỏi chê"
Daeyang:" bà ơi con nghe cô giáo nói vào ngày lễ Chuseok cả nhà sẽ cùng nhau làm bánh từ gạo để thắp hương đúng không ạ? "
Bà Do:" đúng rồi, bà sẽ dạy Daeyang làm thật đẹp"
Daeyang:" vâng ạ, con muốn học ạ, con sẽ làm thật đẹp để ba mẹ cùng xem ạ. Lúc đó con sẽ gửi lên cho ba mẹ và em"
Sooyoung:" được ngoan nghe lời ông bà là mẹ yên tâm rồi. Vậy chúc Daeyang của mẹ đón lễ Chuseok vui vẻ nhé"
Daeyang:" năm sau chúng ta có thể đưa cả em trở về rồi đúng không mẹ?"
" Năm sau em cũng lớn rồi có khi còn biết đi rồi nữa đương nhiên sẽ đưa em về rồi"
Daeyang:" tuyệt quá ạ, năm sau còn có cả anh chị của bác Seungsoo nữa"
Ông Do:" đúng rồi, năm sau có thêm hai thành viên nhí nữa cơ mà sẽ đông vui lắm đó nha"
Sooyoung:" ba mẹ lại vất vả rồi chị Somi cũng sắp sinh nữa"
Bà Do:" không sao đâu, con khỏe Somi sinh là vừa"
Sooyoung:" con đầy cữ xong sẽ về dưới đó với ba mẹ một hai tháng đến lúc chị Somi sinh luôn vậy mẹ đỡ chạy đi chạy lại"
Bà Do:" sao không về bên ông bà bên nhà, ông bà chắc chắn cũng mong cháu lắm đó"
Sooyoung:" lúc đó con gửi Daeyang qua bên đó, một hai tháng rồi trở về bên đó ạ"
Ông Do:" con cứ làm sao để thoải mái cả ba mẹ con là được"
Bà Do:" mau cho con ăn rồi hai mẹ con đi ngủ đi, thằng bé thức lâu rồi đó"
Sooyoung:" vâng ạ, vậy con đưa cháu lên phòng đây, Daeyang xem phụ bà nấu cơm nha"
Daeyang:" tuân lệnh thưa mama"
Sooyoung mỉm cười cùng chị giúp việc đưa bé con đi ngủ cho đủ giấc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.