Em Vượt Đại Dương Để Yêu Anh (D.o)
Chương 130
Sooyoung1993
01/11/2019
Vừa sáng Kyungsoo đã chuẩn bị lên đường về đơn vị, anh hôn nhẹ lên trán
Kang. Nhìn cái miệng con đang chóp chép nhìn anh mỉm cười : “ ba đi rồi
lại về Kang ăn khỏe chóng lớn nha.” Anh quay qua nhìn Sooyoung hôn lên
môi cô một nụ hôn thật sâu thật lâu lưu luyến: “ em giữ gìn sức khỏe,
đợi nghỉ phép anh sẽ về nhanh thôi”
Sooyoung mỉm cười nhìn Kyungsoo trong bộ trang phục quân ngũ: “ chồng em mặc quân phục đẹp quá trời luôn nè”
Kyungsoo cười tươi: “ có phải lần đầu thấy đâu, trên phim anh vẫn mặc đó thôi”
Sooyoung: “ ngắm ngoài đời chứ trên phim thì nói làm gì có sờ vào được hiện trường đâu”
Kyungsoo : “vậy muốn sờ vào chỗ nào thì sờ mau đi”
Sooyoung bị anh trêu ghẹo cười tươi: “ đợi anh về lần sau vậy, mau đi đi không muộn giờ”
Kyungsoo bước xuống cầu thang: “ chưa gì đã đuổi chồng đi rồi”
Sooyoung: “ ai bảo cứ trêu em chi”
Ra tới cửa anh vẫn bịn rịn níu áo cô: “ Sooyoung anh không muốn đi đâu”
Sooyoung bật cười: “ anh càng ngày càng biết làm nũng nhé. Kyungsoo lạnh lùng của em đi đâu mất rồi”
Kyungsoo cười lớn ôm cô: “ vậy anh đi nhé vào ngủ thêm đi”
Sooyoung gật đầu rồi vẫy tay chào anh, cô đứng lặng lẽ mỉm cười nhìn theo chiếc xe đưa anh đi khuất rồi mới trở vào trong nhà. Căn nhà đầy ắp tiếng cười nói bỗng trở nên trống trải. Sooyoung tự động viên bản thân mình: “rồi sẽ quen thôi mà”
Những nỗi nhớ cứ thế hằng ngày xuất hiện trong tâm trí cô. Ngắm nhìn bức ảnh gia đình treo trên tường, nụ cười anh, đôi mắt anh đều đang hướng về cô. Nhiều lúc Sooyoung tự hỏi bản thân tại sao cô lại yêu anh đến thế. Nhưng đáp án thì nhiều đến mức khiến cô ngạt thở dù anh có làm gì, nói gì cũng đều khiến cô say đắm chẳng thể buông tay. Sooyoung trở về phòng lên giường đắp chăn ôm Kang cố gắng chìm vào giấc ngủ để quên đi nỗi trống vắng hiện tại.
Sooyoung ngồi cạnh Kyungsoo tâm trạng còn hồi hộp hơn cả lúc lên sân khấu. Kyungsoo cũng vậy, anh nhìn Soooung đang lo lắng mỉm cười, nắm lấy tay Sooyoung đan nhẹ vào nhau.
Kyungsoo :”có gì mà em phải lo lắng thế chăng lẽ đến dây rồi em lại không đồng ý ?”
Sooyoung nhìn anh, đánh nhẹ tay anh:”nói lung tung, chỉ là em thấy hồi hộp qua thôi”
Kyungsoo :” hai con rồi còn hồi hộp hả?”
Sooyoung:”hai con nhưng chưa kết hôn lần nào nha”
Kyungsoo mỉm cười rồi hôn nhẹ lên chán Sooyoung:” anh sẽ mang thật nhiều điều tốt đẹp đến cho con và em”
Sooyoung gật đầu anh Kyumgsoo, em hạnh phúc lắm rồi cho nên em chỉ cần như bây giờ là đủ”
Kyungsoo :” với anh bao nhiêu cũng không đủ”
Sooyoung :” anh sắp trở thành một trong nhưng người chiều vợ nhất rồi đó’
Kyungsoo;” đương nhiên anh phả chiều vợ nhất rồi”
Sooyoung :”không sợ em sẽ ỉ lại anh à?”
Kyungsoo:”anh đang muốn mà em có chịu đâu”
Sooyoung:” em cũng không muốn thế đâu. Ít ra chồng em là người của công chúng, làm sao em lạ trở thành gánh nặng của anh được. Em phải cố gắng để anh hãnh điện về em chứ”
Kyungsoo :” em chỉ cần là em thôi anh nói nhiều lần rồi mà”
Thông báo:”xin mời cặp số 12 vào quầy 1”
Sooyoung:” đến lượt chúng ta rồi kìa”
“mời anh chị đọc kĩ điiều khoản ở đây rồi kí tên vào. Anh và chị kí tên vào là hoàn tất thủ tục kế hôn,cuộc hôn nhân của hai nhười là hợp pháp được nhà nước bảo vệ. Hai người đã đồng ý chưa ạ?’
Sooyoung :”vâng tôi đồng ý “
Kyungsoo:” tôi cũng vậy”
“ vậy mời hai người kí tên”
Kyungsoo kí tên lên giấy chứng nhận, Sooyoung cũng kí tên cô lên giấy. Kyungsoo mỉm cười nhìn Sooyoung:“ bây giờ thành bà xã của anh rồi nhé”
Anh quản lí cục dân chính mỉm cười: ”hai bạn có thể cho mình xin chữ kí của hai bạn được không mình là fan của hai bạn đó
Kyungsoo : “tất nhiên rồi”
Hoàn tất thủ tục kết hôn Kyungsoo đưa Sooyoung đi ăn. Anh đưa cô tới nhà hàng Việt cô và anh hay tới.
Kyungsoo :” lâu rồi chúng ta không được hẹn hò”
Sooyoung :” khi nào anh trở về nhà chúng ta cùng đi trăng mật
Kyunhsoo :” em nghĩ xem em thích đi đâu?”
Sooyoung:” anh đi niều nơi rồi , anh thấy chỗ nào đẹp nhất ạ?”
Yungsoo :” anh thì thích ở nơi nào đó đẹp thức ăn ngon vậy thôi. Mà đến lúc mình đi là vào mùa đông rồi “
Sooyoung :” vang mình đi vào mùa đông rồi nên không đi biển được . Daeyang chưa được tới Châu Âu mình đưa con tớ đấy nhé”
Kyungsoo :”vậy chúng ta đi Pháp”
Sooyoung :” vâng được ạ”
Kyungsoo :”quyết định vậy đi. Em ăn nhiều vào’
Sooyoung :” anh đợt này ngỉ là đợt cuối rồi đúng không ạ?’
Kyungsoo:” ra quân chắc anh về muộn một ngày mọi người định liên hoan”
Sooyoung:” vậy lúc đó em không đi đón anh đươc rồi hôm đó em có lịch quay phim rồi”
Kyungsoo:’ không sao đâu anh tự về đươc mà, mọi người liên hoan chắc cũng lâu nữa nên em không cần đón đâu”
Sooyoung ‘em muốn tới đón anh’
Kyungso:’ngoan nhé mọi người không biết đến bao giờ mới gặp lại nhau nên em đừng buồn nhé ! anh hứa sẽ trở về sớm nhất có thể”
Sooyoung:”vâng được rồi tới nơi gọi em ngay nhé”
Kyungsoo :” đương nhiên rồi anh sẽ gọi em ngay khi trở về nhà”
Sooyoung mỉm cười nhìn Kyungsoo trong bộ trang phục quân ngũ: “ chồng em mặc quân phục đẹp quá trời luôn nè”
Kyungsoo cười tươi: “ có phải lần đầu thấy đâu, trên phim anh vẫn mặc đó thôi”
Sooyoung: “ ngắm ngoài đời chứ trên phim thì nói làm gì có sờ vào được hiện trường đâu”
Kyungsoo : “vậy muốn sờ vào chỗ nào thì sờ mau đi”
Sooyoung bị anh trêu ghẹo cười tươi: “ đợi anh về lần sau vậy, mau đi đi không muộn giờ”
Kyungsoo bước xuống cầu thang: “ chưa gì đã đuổi chồng đi rồi”
Sooyoung: “ ai bảo cứ trêu em chi”
Ra tới cửa anh vẫn bịn rịn níu áo cô: “ Sooyoung anh không muốn đi đâu”
Sooyoung bật cười: “ anh càng ngày càng biết làm nũng nhé. Kyungsoo lạnh lùng của em đi đâu mất rồi”
Kyungsoo cười lớn ôm cô: “ vậy anh đi nhé vào ngủ thêm đi”
Sooyoung gật đầu rồi vẫy tay chào anh, cô đứng lặng lẽ mỉm cười nhìn theo chiếc xe đưa anh đi khuất rồi mới trở vào trong nhà. Căn nhà đầy ắp tiếng cười nói bỗng trở nên trống trải. Sooyoung tự động viên bản thân mình: “rồi sẽ quen thôi mà”
Những nỗi nhớ cứ thế hằng ngày xuất hiện trong tâm trí cô. Ngắm nhìn bức ảnh gia đình treo trên tường, nụ cười anh, đôi mắt anh đều đang hướng về cô. Nhiều lúc Sooyoung tự hỏi bản thân tại sao cô lại yêu anh đến thế. Nhưng đáp án thì nhiều đến mức khiến cô ngạt thở dù anh có làm gì, nói gì cũng đều khiến cô say đắm chẳng thể buông tay. Sooyoung trở về phòng lên giường đắp chăn ôm Kang cố gắng chìm vào giấc ngủ để quên đi nỗi trống vắng hiện tại.
Sooyoung ngồi cạnh Kyungsoo tâm trạng còn hồi hộp hơn cả lúc lên sân khấu. Kyungsoo cũng vậy, anh nhìn Soooung đang lo lắng mỉm cười, nắm lấy tay Sooyoung đan nhẹ vào nhau.
Kyungsoo :”có gì mà em phải lo lắng thế chăng lẽ đến dây rồi em lại không đồng ý ?”
Sooyoung nhìn anh, đánh nhẹ tay anh:”nói lung tung, chỉ là em thấy hồi hộp qua thôi”
Kyungsoo :” hai con rồi còn hồi hộp hả?”
Sooyoung:”hai con nhưng chưa kết hôn lần nào nha”
Kyungsoo mỉm cười rồi hôn nhẹ lên chán Sooyoung:” anh sẽ mang thật nhiều điều tốt đẹp đến cho con và em”
Sooyoung gật đầu anh Kyumgsoo, em hạnh phúc lắm rồi cho nên em chỉ cần như bây giờ là đủ”
Kyungsoo :” với anh bao nhiêu cũng không đủ”
Sooyoung :” anh sắp trở thành một trong nhưng người chiều vợ nhất rồi đó’
Kyungsoo;” đương nhiên anh phả chiều vợ nhất rồi”
Sooyoung :”không sợ em sẽ ỉ lại anh à?”
Kyungsoo:”anh đang muốn mà em có chịu đâu”
Sooyoung:” em cũng không muốn thế đâu. Ít ra chồng em là người của công chúng, làm sao em lạ trở thành gánh nặng của anh được. Em phải cố gắng để anh hãnh điện về em chứ”
Kyungsoo :” em chỉ cần là em thôi anh nói nhiều lần rồi mà”
Thông báo:”xin mời cặp số 12 vào quầy 1”
Sooyoung:” đến lượt chúng ta rồi kìa”
“mời anh chị đọc kĩ điiều khoản ở đây rồi kí tên vào. Anh và chị kí tên vào là hoàn tất thủ tục kế hôn,cuộc hôn nhân của hai nhười là hợp pháp được nhà nước bảo vệ. Hai người đã đồng ý chưa ạ?’
Sooyoung :”vâng tôi đồng ý “
Kyungsoo:” tôi cũng vậy”
“ vậy mời hai người kí tên”
Kyungsoo kí tên lên giấy chứng nhận, Sooyoung cũng kí tên cô lên giấy. Kyungsoo mỉm cười nhìn Sooyoung:“ bây giờ thành bà xã của anh rồi nhé”
Anh quản lí cục dân chính mỉm cười: ”hai bạn có thể cho mình xin chữ kí của hai bạn được không mình là fan của hai bạn đó
Kyungsoo : “tất nhiên rồi”
Hoàn tất thủ tục kết hôn Kyungsoo đưa Sooyoung đi ăn. Anh đưa cô tới nhà hàng Việt cô và anh hay tới.
Kyungsoo :” lâu rồi chúng ta không được hẹn hò”
Sooyoung :” khi nào anh trở về nhà chúng ta cùng đi trăng mật
Kyunhsoo :” em nghĩ xem em thích đi đâu?”
Sooyoung:” anh đi niều nơi rồi , anh thấy chỗ nào đẹp nhất ạ?”
Yungsoo :” anh thì thích ở nơi nào đó đẹp thức ăn ngon vậy thôi. Mà đến lúc mình đi là vào mùa đông rồi “
Sooyoung :” vang mình đi vào mùa đông rồi nên không đi biển được . Daeyang chưa được tới Châu Âu mình đưa con tớ đấy nhé”
Kyungsoo :”vậy chúng ta đi Pháp”
Sooyoung :” vâng được ạ”
Kyungsoo :”quyết định vậy đi. Em ăn nhiều vào’
Sooyoung :” anh đợt này ngỉ là đợt cuối rồi đúng không ạ?’
Kyungsoo:” ra quân chắc anh về muộn một ngày mọi người định liên hoan”
Sooyoung:” vậy lúc đó em không đi đón anh đươc rồi hôm đó em có lịch quay phim rồi”
Kyungsoo:’ không sao đâu anh tự về đươc mà, mọi người liên hoan chắc cũng lâu nữa nên em không cần đón đâu”
Sooyoung ‘em muốn tới đón anh’
Kyungso:’ngoan nhé mọi người không biết đến bao giờ mới gặp lại nhau nên em đừng buồn nhé ! anh hứa sẽ trở về sớm nhất có thể”
Sooyoung:”vâng được rồi tới nơi gọi em ngay nhé”
Kyungsoo :” đương nhiên rồi anh sẽ gọi em ngay khi trở về nhà”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.