Em Vượt Đại Dương Để Yêu Anh (D.o)
Chương 3
Sooyoung1993
12/10/2019
Vừa chạy khuất anh, cô dừng lại lấy tay giữ lấy tim, thình thịch thình thịch, cô vò đầu thầm than
Uê??? Uê??? Uê??? Tại sao cứ mỗi lần thấy anh cô đều bỏ chạy, đến chào anh cô cũng không làm được, tim như nhảy dây trong lồng ngực không cách nào ngăn được. Lần nào gặp anh cô cũng vậy, lần trước khi cô đang suy nghĩ về anh, đi đến cửa công ty, không hề để ý phía trước là tấm kính, cô đâm sầm cái vào cửa, tổn thương sâu sắc. Cô ngẩng đầu lên thấy anh đứng trước mặt cô, nhìn cô như thể cô là một người bị bệnh vậy,cô quay đầu bỏ chạy ngay lập tức. Lần đó, có cái hố nào trước mặt cô sẵn sàng nhảy xuống không do dự.
Đó là một lần cảm thán, một lần khác là lúc dự sự kiện cô ngồi gần nhóm anh, cô nói chuyện với các thành viên trong nhóm anh được, nhưng lúc nhìn thấy anh cô cúi đầu rồi quay đi luôn, không cách nào mở miệng, vì tim đập dữ dội quá khiến cô lúng túng không biết phải nói gì.
Lần này hết rồi chị, em vừa gặp anh ấy, va vào anh ấy, không xin lỗi quay đầu chạy mất xác. Thảm rồi, thảm thật rồi noona, anh ấy chắc ấn tượng rất xấu với em. Quá tang ba bận mà, lần nào cũng chạy. Hết thật rồi.
Noona quản lý của cô cạn lời chỉ biết cảm thán vỗ vai cô.
Mang theo tâm trạng buồn rầu bất ổn đến gặp Chanyeol, khi bước vào phòng thu âm, thu hết tâm trạng lại nở một nụ cười cúi đầu chào mọi người. Cô đã từng theo dõi rất lâu vị Chanyeol này, bên ngoài mang vẻ bạch mã hoàng tử quyến rũ cơ thể cũng chuẩn từng minimet nhưng thực sự thì nhiều lúc anh chàng này là chùm bày trò của nhóm exo.
Chanyeol thấy cô ngắm mình thật lâu giở trò bông đùa
Sao nào bị quyến rũ rồi hả?
Hừm...cô nguýt anh một cái buông lời đùa lại anh
Hợp tác với một người đẹp chuẩn soái như cậu liệu tôi có cần tìm một bác sĩ tim không?
Qua vài lần tiếp xúc nhẹ thấy cô nói chuyện khá thú vị nên Chanyeol thấy rất thoải mái, vui vẻ, cũng rất hứng thú vì được hợp tác với cô.
Hợp tác thành công, có gì hãy trao đổi thẳng với nhau nhé. Cô đưa tay ra bắt tay với Chanyeol.
Buổi đầu tiên cùng làm việc, Chanyeol là người rất tài năng, anh có thể chơi rất nhiều loại nhạc cụ, khả năng sáng tác cũng rất giỏi. Cả hai cùng bàn qua về nội dung bộ phim để có thể cho ra một bài hát hợp với hoàn cảnh một chút. Sau đó, cả hai cùng nghĩ giai điệu, cô muốn tìm cảm hứng cho giai điệu, cô nói
Tôi muốn tìm cảm hứng, thường thì tôi không ngồi trong phòng và nghĩ giai điệu, tôi cần ra ngoài.
Chanyeol: được thôi, cậu muốn đi đâu.
Phòng tập của exo.
Anh hơi giật mình hỏi tại sao vậy?
Khi tôi ở phòng tập một mình suy nghĩ thì những giai điệu tự nhiên đến thôi. Có một linh cảm đặc biệt ở phòng tập của mấy cậu.
Chanyeol cảm thấy cô thật khó hiểu, nhưng nghĩ cho cùng thường thì có một hoàn cảnh nào đó khiến cho linh cảm bộc phát bất chợt, giai điệu cũng đến rất đẹp và nhanh.
Ok. Chúng ta đi.
Cô chần chừ đôi phút. Chanyeol quay lại nhìn cô không thấy cô nhúc nhích.
Sao thế đi thôi.
Cô hỏi: bây giờ là thời gian tập của exo phải không?
Ừ sao vậy? Thấy ồn ào sao?
Suy nghĩ, suy nghĩ, đắn đo một hồi cô cũng quyết định đi theo. Trên đường đi tới phòng tập, đầu óc cô loạn cả lên, cả đoạn đường không biết đến đó rồi sẽ nói gì, liệu gặp anh có chạy nữa không, có đủ can đảm nói chuyện với anh không. Đến trước cửa phòng tập, Chanyeol đẩy cửa đi vào hô to: "hello everybody"
Đang say xưa tập luyện nghe giọng Chanyeol tất cả đều quay xang anh.
Suho: không phải cậu đang bận sao? Rảnh sớm vậy?
Beakhyun: cô ấy sao rồi, huơ huơ tay trước đầu tỏ vẻ thần kinh có vấn đề gì không. Căn bản là không để ý phía sau có cô ấy đang nhìn.
Chanyeol thấy vậy đập vào tay Beakhyun" người ở đây, có gì thì hỏi cô ấy"
Cô hiểu mọi người nhìn cô với ánh mắt thần kinh của cô có vấn đề hoặc là mắt cô bị mù đại loại như vậy nên mới hay tự vác thân đập đầu vào cửa kính. Cô không nói gì, Chanyeol thấy không khí có vẻ căng thẳng liền nói " giới thiệu lại với mọi người đây là Soo young, cô ấy cùng hợp tác với em lần này" Cũng theo thế cô cúi đầu thật thấp nói " xin chào mọi người, mong mọi người giúp đỡ em nhiều hơn"
Anh Suho đi đến " có gì đâu, mọi người vui vẻ là được, chắc em biết rồi, ở đây anh Xiumin là lớn nhất, sau đó đến anh, đến Lay hiện tại đang bận lịch trình ở Trung Quốc mấy nữa sẽ quay lại, Beakhyun, Chen, Chanyeol em biết rồi, cứ gọi bọn anh là oppa, D.o bằng tuổi em tùy hai đứa, Kai và Sehun gọi em là noona"
" dạ em đã biết, mọi người cứ gọi em là Wy( nghệ danh của cô) " Cô nhìn qua một lượt thấy anh đang ngồi trên ghế gần cửa sổ im lặng nhìn cô, cô quay đi không dám đối mắt với anh.
Kai : " Noona và hyung Chanyeol bàn công việc đến đâu rồi"
Chanyeol: "Đang tìm cảm hứng làm giai điệu. Cô ấy nói đến phòng tập chúng ta mới có linh cảm. Mà cậu phải gọi tôi là oppa nghe chưa"
" nae nae tôi biết rồi thưa opppa Chanyeol" lời vừa thốt ra chanyeol khẽ rùng mình " trời làm quá lên." Mọi người được chàng cười sảng khoái. Lúc này, cạnh cửa sổ, anh im lặng quan sát cô, thói quen của anh là quan sát mọi người và lại anh cũng rất ngại tiếp xúc với người lạ thời gian đầu, nên anh im lặng nhìn mọi người cười nói. Bỗng nhìn chiếc áo cô mặc quen quen, là cái áo mà cô gái đeo kính sáng nay mặc, anh tiến lại gần hỏi " chào cậu, cậu sinh tháng mấy" " tháng 9" " vậy gọi tôi là oppa đi tôi tháng 1". Đôi tay cô run run nắm chặt vào nhau, thầm nhủ " không được chạy, can đảm lên, như vậy mới có thể gần anh ấy hơn" cô nhẹ đáp " nae"
Anh thấy cử chỉ của cô có vẻ lạ lạ " sao em mặc đồ của exo" lúc này cả đội mới quay ra nhìn cô.
Sehun: " Ah đúng rồi này, noona cũng là Fan của tụi em sao"
Kai thấy vậy thích thú hóng chờ câu trả lời từ cô
" ừm, noona là fan của Exo đó" cô cười nói.
Beakhyun: " vậy em thích nhất ai ở nhóm"
Cô ngượng ngùng định không trả lời nhưng nhìn ánh mắt ngóng chờ của bầy sói kìa, cô phải trả lời sao đây.
Anh thấy hỏi vậy cũng quay qua nhìn cô.
" mọi người đều đẹp trai, tài giỏi và hát rất hay, em đều thích"
Beakhyun không vừa lòng định tiến lại gần hỏi tiếp. Chanyeol lên tiếng:" đương nhiên là anh đây rồi"
Cả đội cười to, ai cũng biết Chanyeol luôn tự luyến mà. Cô cười không trả lời thêm. Anh Suho thấy cô ngượng ngùng nói: " đến giờ ăn cơm rồi, em có muốn đi ăn cùng tụi anh không." Kai: " nooona, em thấy chị rất bình thường, không như ai kia nói, đi ăn cùng tụi em đi" vừa nói vừa đánh mắt về phía anh. Cô hiểu ra ngay, đúng là anh nghĩ cô có vấn đề rồi, cô phải cố gắng chứng minh mình trong sạch thôi, gật đầu cái mạnh.
" vậy hôm nay em mời" " ấy lần này anh Suho mời, lần sau tới em" anh Suho nói.
Cả bọn cùng lấy đồ rồi tiến ra cửa. Cô và Chanyeol quên luôn chuyện kiếm linh cảm, thôi đành ấm bụng đã rồi tính tiếp.
Mọi người đã nói chuyện với nhau đôi lần cho nên hòa nhập rất nhanh, bữa cơm diễn ra rất vui vẻ, cười đùa. Trong lòng cô thấy nhẹ nhõm đôi chút, dù sao mọi người cùng nhóm với anh cũng không thấy cô bất ổn về bộ não, chỉ còn anh nữa thôi, có lẽ dần dần anh sẽ thấy khác về cô. Vừa nghĩ vừa bật cười, anh nhìn cô khó hiểu, " vui thế sao? Vui mà sao không nói chuyện với mình một tiếng nào? " anh bắt đầu cảm thấy cô chỉ là không nói chuyện với anh thôi, còn mọi người ai cô cũng cười vui vẻ, với anh cô chưa hề nở nụ cười.
Mọi người cùng lên xe trở về nhà, cô tạm biệt mọi người rồi lên xe, chị quản lý thấy cô cười tít mắt nói. " vui quá ha" cô gật gật " mọi người bị em đập tan suy nghĩ não của em biến dạng rồi đó" chị quản lý lắc đầu cười.
Uê??? Uê??? Uê??? Tại sao cứ mỗi lần thấy anh cô đều bỏ chạy, đến chào anh cô cũng không làm được, tim như nhảy dây trong lồng ngực không cách nào ngăn được. Lần nào gặp anh cô cũng vậy, lần trước khi cô đang suy nghĩ về anh, đi đến cửa công ty, không hề để ý phía trước là tấm kính, cô đâm sầm cái vào cửa, tổn thương sâu sắc. Cô ngẩng đầu lên thấy anh đứng trước mặt cô, nhìn cô như thể cô là một người bị bệnh vậy,cô quay đầu bỏ chạy ngay lập tức. Lần đó, có cái hố nào trước mặt cô sẵn sàng nhảy xuống không do dự.
Đó là một lần cảm thán, một lần khác là lúc dự sự kiện cô ngồi gần nhóm anh, cô nói chuyện với các thành viên trong nhóm anh được, nhưng lúc nhìn thấy anh cô cúi đầu rồi quay đi luôn, không cách nào mở miệng, vì tim đập dữ dội quá khiến cô lúng túng không biết phải nói gì.
Lần này hết rồi chị, em vừa gặp anh ấy, va vào anh ấy, không xin lỗi quay đầu chạy mất xác. Thảm rồi, thảm thật rồi noona, anh ấy chắc ấn tượng rất xấu với em. Quá tang ba bận mà, lần nào cũng chạy. Hết thật rồi.
Noona quản lý của cô cạn lời chỉ biết cảm thán vỗ vai cô.
Mang theo tâm trạng buồn rầu bất ổn đến gặp Chanyeol, khi bước vào phòng thu âm, thu hết tâm trạng lại nở một nụ cười cúi đầu chào mọi người. Cô đã từng theo dõi rất lâu vị Chanyeol này, bên ngoài mang vẻ bạch mã hoàng tử quyến rũ cơ thể cũng chuẩn từng minimet nhưng thực sự thì nhiều lúc anh chàng này là chùm bày trò của nhóm exo.
Chanyeol thấy cô ngắm mình thật lâu giở trò bông đùa
Sao nào bị quyến rũ rồi hả?
Hừm...cô nguýt anh một cái buông lời đùa lại anh
Hợp tác với một người đẹp chuẩn soái như cậu liệu tôi có cần tìm một bác sĩ tim không?
Qua vài lần tiếp xúc nhẹ thấy cô nói chuyện khá thú vị nên Chanyeol thấy rất thoải mái, vui vẻ, cũng rất hứng thú vì được hợp tác với cô.
Hợp tác thành công, có gì hãy trao đổi thẳng với nhau nhé. Cô đưa tay ra bắt tay với Chanyeol.
Buổi đầu tiên cùng làm việc, Chanyeol là người rất tài năng, anh có thể chơi rất nhiều loại nhạc cụ, khả năng sáng tác cũng rất giỏi. Cả hai cùng bàn qua về nội dung bộ phim để có thể cho ra một bài hát hợp với hoàn cảnh một chút. Sau đó, cả hai cùng nghĩ giai điệu, cô muốn tìm cảm hứng cho giai điệu, cô nói
Tôi muốn tìm cảm hứng, thường thì tôi không ngồi trong phòng và nghĩ giai điệu, tôi cần ra ngoài.
Chanyeol: được thôi, cậu muốn đi đâu.
Phòng tập của exo.
Anh hơi giật mình hỏi tại sao vậy?
Khi tôi ở phòng tập một mình suy nghĩ thì những giai điệu tự nhiên đến thôi. Có một linh cảm đặc biệt ở phòng tập của mấy cậu.
Chanyeol cảm thấy cô thật khó hiểu, nhưng nghĩ cho cùng thường thì có một hoàn cảnh nào đó khiến cho linh cảm bộc phát bất chợt, giai điệu cũng đến rất đẹp và nhanh.
Ok. Chúng ta đi.
Cô chần chừ đôi phút. Chanyeol quay lại nhìn cô không thấy cô nhúc nhích.
Sao thế đi thôi.
Cô hỏi: bây giờ là thời gian tập của exo phải không?
Ừ sao vậy? Thấy ồn ào sao?
Suy nghĩ, suy nghĩ, đắn đo một hồi cô cũng quyết định đi theo. Trên đường đi tới phòng tập, đầu óc cô loạn cả lên, cả đoạn đường không biết đến đó rồi sẽ nói gì, liệu gặp anh có chạy nữa không, có đủ can đảm nói chuyện với anh không. Đến trước cửa phòng tập, Chanyeol đẩy cửa đi vào hô to: "hello everybody"
Đang say xưa tập luyện nghe giọng Chanyeol tất cả đều quay xang anh.
Suho: không phải cậu đang bận sao? Rảnh sớm vậy?
Beakhyun: cô ấy sao rồi, huơ huơ tay trước đầu tỏ vẻ thần kinh có vấn đề gì không. Căn bản là không để ý phía sau có cô ấy đang nhìn.
Chanyeol thấy vậy đập vào tay Beakhyun" người ở đây, có gì thì hỏi cô ấy"
Cô hiểu mọi người nhìn cô với ánh mắt thần kinh của cô có vấn đề hoặc là mắt cô bị mù đại loại như vậy nên mới hay tự vác thân đập đầu vào cửa kính. Cô không nói gì, Chanyeol thấy không khí có vẻ căng thẳng liền nói " giới thiệu lại với mọi người đây là Soo young, cô ấy cùng hợp tác với em lần này" Cũng theo thế cô cúi đầu thật thấp nói " xin chào mọi người, mong mọi người giúp đỡ em nhiều hơn"
Anh Suho đi đến " có gì đâu, mọi người vui vẻ là được, chắc em biết rồi, ở đây anh Xiumin là lớn nhất, sau đó đến anh, đến Lay hiện tại đang bận lịch trình ở Trung Quốc mấy nữa sẽ quay lại, Beakhyun, Chen, Chanyeol em biết rồi, cứ gọi bọn anh là oppa, D.o bằng tuổi em tùy hai đứa, Kai và Sehun gọi em là noona"
" dạ em đã biết, mọi người cứ gọi em là Wy( nghệ danh của cô) " Cô nhìn qua một lượt thấy anh đang ngồi trên ghế gần cửa sổ im lặng nhìn cô, cô quay đi không dám đối mắt với anh.
Kai : " Noona và hyung Chanyeol bàn công việc đến đâu rồi"
Chanyeol: "Đang tìm cảm hứng làm giai điệu. Cô ấy nói đến phòng tập chúng ta mới có linh cảm. Mà cậu phải gọi tôi là oppa nghe chưa"
" nae nae tôi biết rồi thưa opppa Chanyeol" lời vừa thốt ra chanyeol khẽ rùng mình " trời làm quá lên." Mọi người được chàng cười sảng khoái. Lúc này, cạnh cửa sổ, anh im lặng quan sát cô, thói quen của anh là quan sát mọi người và lại anh cũng rất ngại tiếp xúc với người lạ thời gian đầu, nên anh im lặng nhìn mọi người cười nói. Bỗng nhìn chiếc áo cô mặc quen quen, là cái áo mà cô gái đeo kính sáng nay mặc, anh tiến lại gần hỏi " chào cậu, cậu sinh tháng mấy" " tháng 9" " vậy gọi tôi là oppa đi tôi tháng 1". Đôi tay cô run run nắm chặt vào nhau, thầm nhủ " không được chạy, can đảm lên, như vậy mới có thể gần anh ấy hơn" cô nhẹ đáp " nae"
Anh thấy cử chỉ của cô có vẻ lạ lạ " sao em mặc đồ của exo" lúc này cả đội mới quay ra nhìn cô.
Sehun: " Ah đúng rồi này, noona cũng là Fan của tụi em sao"
Kai thấy vậy thích thú hóng chờ câu trả lời từ cô
" ừm, noona là fan của Exo đó" cô cười nói.
Beakhyun: " vậy em thích nhất ai ở nhóm"
Cô ngượng ngùng định không trả lời nhưng nhìn ánh mắt ngóng chờ của bầy sói kìa, cô phải trả lời sao đây.
Anh thấy hỏi vậy cũng quay qua nhìn cô.
" mọi người đều đẹp trai, tài giỏi và hát rất hay, em đều thích"
Beakhyun không vừa lòng định tiến lại gần hỏi tiếp. Chanyeol lên tiếng:" đương nhiên là anh đây rồi"
Cả đội cười to, ai cũng biết Chanyeol luôn tự luyến mà. Cô cười không trả lời thêm. Anh Suho thấy cô ngượng ngùng nói: " đến giờ ăn cơm rồi, em có muốn đi ăn cùng tụi anh không." Kai: " nooona, em thấy chị rất bình thường, không như ai kia nói, đi ăn cùng tụi em đi" vừa nói vừa đánh mắt về phía anh. Cô hiểu ra ngay, đúng là anh nghĩ cô có vấn đề rồi, cô phải cố gắng chứng minh mình trong sạch thôi, gật đầu cái mạnh.
" vậy hôm nay em mời" " ấy lần này anh Suho mời, lần sau tới em" anh Suho nói.
Cả bọn cùng lấy đồ rồi tiến ra cửa. Cô và Chanyeol quên luôn chuyện kiếm linh cảm, thôi đành ấm bụng đã rồi tính tiếp.
Mọi người đã nói chuyện với nhau đôi lần cho nên hòa nhập rất nhanh, bữa cơm diễn ra rất vui vẻ, cười đùa. Trong lòng cô thấy nhẹ nhõm đôi chút, dù sao mọi người cùng nhóm với anh cũng không thấy cô bất ổn về bộ não, chỉ còn anh nữa thôi, có lẽ dần dần anh sẽ thấy khác về cô. Vừa nghĩ vừa bật cười, anh nhìn cô khó hiểu, " vui thế sao? Vui mà sao không nói chuyện với mình một tiếng nào? " anh bắt đầu cảm thấy cô chỉ là không nói chuyện với anh thôi, còn mọi người ai cô cũng cười vui vẻ, với anh cô chưa hề nở nụ cười.
Mọi người cùng lên xe trở về nhà, cô tạm biệt mọi người rồi lên xe, chị quản lý thấy cô cười tít mắt nói. " vui quá ha" cô gật gật " mọi người bị em đập tan suy nghĩ não của em biến dạng rồi đó" chị quản lý lắc đầu cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.