Em Vượt Đại Dương Để Yêu Anh (D.o)
Chương 41
Sooyoung1993
24/10/2019
Anh bưng chén cháo lên phòng cô, mở cửa thấy cô nằm trong chăn khóc, anh
nhẹ nhàng gỡ chăn ra :" em đừng khóc nữa bây giờ không sao rồi, bây giờ
em là của anh rồi em phải nghe lời anh để anh yên tâm được không?" cô
nghe anh không khóc nữa.
Kyungsoo:" ngoan lắm, mau ăn một chút đi, cơ thể em sao rồi có còn đau không?"
Sooyoung:" em đau một chút, nhưng không sao đâu ạ" anh múc từng miếng cháo đưa lên miệng cho cô ăn.
" Cảm ơn anh đã đến,thật sự cảm ơn anh đã tìm em"
Kyungsoo:" em nói gì vậy, em là người yêu anh, anh bảo vệ em có gì mà cảm ơn, chỉ sợ em hối hận vì chuyện hôm qua với anh...."
Sooyoung lắc đầu thật mạnh,đưa tay lên che miệng anh:" em không bao giờ hối hận vì ở bên anh, em yêu anh thật lòng,em muốn nhiều hơn thế không chỉ là người yêu em muốn trao cho anh tất cả"
Kyungsoo:" em chỉ cần là em là đủ rồi, đừng lo nghĩ nữa anh sẽ chăm sóc em thật tốt, mọi chuyện đã qua rồi biết chưa"
Cô gật đầu, ăn xong cháo, anh đỡ cô nằm xuống :" anh gọi chị quản lý rồi nói em bị ốm nên hủy lịch trình"
Lúc này tiếng chuông điện thoai anh reo lên anh nghe máy:" em nghe đây ạ, hôm nay em nghỉ một ngày được không, hôm nay không có lịch trình đúng không ạ"
Bên kia anh quản lý :" ừm cậu nghỉ đi"
Anh cúp máy gọi điện về ký túc xá cho Kai:" alo Kai hả, anh có chút chuyện cần giải quyết đừng nói với mọi người nhé để mọi người đỡ lo lắng"
Kai:" noona làm sao hả anh, hôm qua em thấy anh nghe điện của noona xong thì chạy đi rồi"
Kyungsoo:" cô ấy ốm rồi, không có gia đình ở bên anh ở lại chăm sóc cô ấy"
Kai:" có cần bọn em tới thăm không ạ"
Kyungsoo:" thôi không cần đâu, để cô ấy nghỉ ngơi thật tốt"
Kai:" vậy anh chăm sóc tốt cho noona nhé gửi lời hỏi thăm của bọn em"
Kyungsoo:" ừm sáng mai anh trở về,bye" cúp máy anh nhìn cô. Cô nói:" anh có thể ôm em không? Em rất sợ sợ anh đi mất" anh vén chăn nằm xuống cạnh cô, ôm cô vào lòng đến khi cô ngủ ngon trong vòng tay anh.
Một lần nữa tỉnh dạy, trời cũng đã về chiều, anh vẫn nằm cạnh cô ngủ ngon. Cô ngắm nhìn gương mặt anh yên bình trong giấc ngủ. Cô tiến gần lại hôn nhẹ lên đôi môi trái tim của anh. Đôi mắt anh khẽ động đậy, cô định quay về chỗ cũ thì bị anh ôm chặt lại. Anh mở mắt nhìn cô:" em tỉnh rồi à"
Sooyoung ngượng ngùng gật đầu:" em muốn đi tắm"
Kyungsoo buông cô ra:" ừm em tắm chút đi cho thoải mái, anh mang cháo lên cho em nha"
Sooyoung:" dạ thôi để em xuống" cô nói xong chạy vào phòng tắm. Kyungsoo thấy tinh thần cô khá hơn cũng thoải mái, anh ngồi dạy thay ga giường,vết máu khô vẫn đọng lại trên ga nhắc anh nhớ anh phải bảo vệ cô ấy thật tốt. Kyungsoo mỉm cười đem ga tới phòng giặt trà bàn chải bỏ vào giặt,rồi thay bộ ga giường mới vào.
Khi cô tắm xong đi ra thấy ga giường đã được thay mới,mặt cô đỏ ửng lên:" sao lại để anh ấy làm việc này thật là ngốc quá mà" cô lấy tay gõ vào đầu mấy cái. Cô đi xuống dưới nhà, nhìn vào bếp thấy anh đang lúi húi làm đồ. Cô đi đến bên anh:" để em làm cho"
Kyungsoo:" không sao, sắp xong rồi đây, em lấy chén đi" cô nghe lời anh, sắp chén đũa ra bàn,ngồi vào bàn chờ anh bưng món lên. Nồi cháo thơm bốc khói, món trứng cuộn cô thích ăn và kim chi được anh dọn lên bàn. Anh lấy muôi múc cháo cho cô :" em ăn nhiều chút"
Sooyoung:" cảm ơn vì bữa ăn"
Kyungsoo mang một tách cà phê lên cho cô, cô đang ngồi ở ban công ngắm trăng. Hôm nay ánh trăng sáng và tròn những ngôi sao lấp lánh xung quanh. Anh nằm xuống cạnh cô, ôm cô vào lòng cùng cô ngắm sao.
Kyungsoo:" em biết vì sao anh yêu em không? " cô lắc đầu nhẹ " anh là người điềm đạm trầm tính, anh không hay nói nhiều, vì vậy anh cũng không thích người nói quá nhiều. Em thì khác lúc ở cạnh mọi người em nói rất nhiều, rất vui vẻ, nhưng khi ở bên anh em không nói quá nhiều, em lúc nào cũng biết anh cần điều gì, dường như em rất hiểu anh muốn gì"
Sooyoung:" anh biết không, nhiều khi em thấy anh im lặng nhìn mọi người, anh không nói quá nhiều em muốn anh thay đổi, nói thật nhiều hơn. Có đôi lúc em cảm thấy như anh bị cô lập vậy, nhưng có đôi lúc em thấy anh thật tuyệt vời anh không cần nói nhiều chỉ cần anh cười nghĩa là anh vui thế là quá đủ rồi"
Kyungsoo:" anh muốn em luôn vui vẻ, em đừng vì điều gì mà thay đổi"
Sooyoung:" em sẽ không thay đổi đâu, cả về tính cách lẫn tình yêu em dành cho anh, trước giờ chưa hề thay đổi"
Kyungsoo:" ừm ngoan" anh ôm nhìn khuôn mặt cô mỉm cười dưới ánh trăng sáng thật đẹp. Cô nằm trong vòng tay anh,cô ước sẽ được mãi mãi nằm trong vòng tay ấm áp này. Cô sẽ không thể biết tương lai lại xa như vậy.
Đêm đã khuya, anh nhẹ nhàng bế cô vào phòng:" ngày mai cứ nghỉ ngơi thêm đi nghe không? Mai chị quản lý sẽ qua với em, đừng lo lắng gì cả anh đi quay buổi tối sẽ quay lại với em"
Sooyoung:" anh cứ yên tâm đi làm đi,em không sao rồi mà,tối trở về ký túc xá,đi về đây xa lắm anh sẽ mệt"
Kyungsoo:" không sao đâu, anh sẽ về đây với em,mấy hôm nữa anh phải đi trung quốc rồi"
Sooyoung:" đi lâu không anh?"
Kyungsoo:" chắc khoảng một tuần, trở về anh sẽ tìm em"
Sooyoung:" trở về nếu rảnh mình về thăm ba mẹ anh được không? "
Kyungsoo:" ừm được rồi"
Kyungsoo:" ngoan lắm, mau ăn một chút đi, cơ thể em sao rồi có còn đau không?"
Sooyoung:" em đau một chút, nhưng không sao đâu ạ" anh múc từng miếng cháo đưa lên miệng cho cô ăn.
" Cảm ơn anh đã đến,thật sự cảm ơn anh đã tìm em"
Kyungsoo:" em nói gì vậy, em là người yêu anh, anh bảo vệ em có gì mà cảm ơn, chỉ sợ em hối hận vì chuyện hôm qua với anh...."
Sooyoung lắc đầu thật mạnh,đưa tay lên che miệng anh:" em không bao giờ hối hận vì ở bên anh, em yêu anh thật lòng,em muốn nhiều hơn thế không chỉ là người yêu em muốn trao cho anh tất cả"
Kyungsoo:" em chỉ cần là em là đủ rồi, đừng lo nghĩ nữa anh sẽ chăm sóc em thật tốt, mọi chuyện đã qua rồi biết chưa"
Cô gật đầu, ăn xong cháo, anh đỡ cô nằm xuống :" anh gọi chị quản lý rồi nói em bị ốm nên hủy lịch trình"
Lúc này tiếng chuông điện thoai anh reo lên anh nghe máy:" em nghe đây ạ, hôm nay em nghỉ một ngày được không, hôm nay không có lịch trình đúng không ạ"
Bên kia anh quản lý :" ừm cậu nghỉ đi"
Anh cúp máy gọi điện về ký túc xá cho Kai:" alo Kai hả, anh có chút chuyện cần giải quyết đừng nói với mọi người nhé để mọi người đỡ lo lắng"
Kai:" noona làm sao hả anh, hôm qua em thấy anh nghe điện của noona xong thì chạy đi rồi"
Kyungsoo:" cô ấy ốm rồi, không có gia đình ở bên anh ở lại chăm sóc cô ấy"
Kai:" có cần bọn em tới thăm không ạ"
Kyungsoo:" thôi không cần đâu, để cô ấy nghỉ ngơi thật tốt"
Kai:" vậy anh chăm sóc tốt cho noona nhé gửi lời hỏi thăm của bọn em"
Kyungsoo:" ừm sáng mai anh trở về,bye" cúp máy anh nhìn cô. Cô nói:" anh có thể ôm em không? Em rất sợ sợ anh đi mất" anh vén chăn nằm xuống cạnh cô, ôm cô vào lòng đến khi cô ngủ ngon trong vòng tay anh.
Một lần nữa tỉnh dạy, trời cũng đã về chiều, anh vẫn nằm cạnh cô ngủ ngon. Cô ngắm nhìn gương mặt anh yên bình trong giấc ngủ. Cô tiến gần lại hôn nhẹ lên đôi môi trái tim của anh. Đôi mắt anh khẽ động đậy, cô định quay về chỗ cũ thì bị anh ôm chặt lại. Anh mở mắt nhìn cô:" em tỉnh rồi à"
Sooyoung ngượng ngùng gật đầu:" em muốn đi tắm"
Kyungsoo buông cô ra:" ừm em tắm chút đi cho thoải mái, anh mang cháo lên cho em nha"
Sooyoung:" dạ thôi để em xuống" cô nói xong chạy vào phòng tắm. Kyungsoo thấy tinh thần cô khá hơn cũng thoải mái, anh ngồi dạy thay ga giường,vết máu khô vẫn đọng lại trên ga nhắc anh nhớ anh phải bảo vệ cô ấy thật tốt. Kyungsoo mỉm cười đem ga tới phòng giặt trà bàn chải bỏ vào giặt,rồi thay bộ ga giường mới vào.
Khi cô tắm xong đi ra thấy ga giường đã được thay mới,mặt cô đỏ ửng lên:" sao lại để anh ấy làm việc này thật là ngốc quá mà" cô lấy tay gõ vào đầu mấy cái. Cô đi xuống dưới nhà, nhìn vào bếp thấy anh đang lúi húi làm đồ. Cô đi đến bên anh:" để em làm cho"
Kyungsoo:" không sao, sắp xong rồi đây, em lấy chén đi" cô nghe lời anh, sắp chén đũa ra bàn,ngồi vào bàn chờ anh bưng món lên. Nồi cháo thơm bốc khói, món trứng cuộn cô thích ăn và kim chi được anh dọn lên bàn. Anh lấy muôi múc cháo cho cô :" em ăn nhiều chút"
Sooyoung:" cảm ơn vì bữa ăn"
Kyungsoo mang một tách cà phê lên cho cô, cô đang ngồi ở ban công ngắm trăng. Hôm nay ánh trăng sáng và tròn những ngôi sao lấp lánh xung quanh. Anh nằm xuống cạnh cô, ôm cô vào lòng cùng cô ngắm sao.
Kyungsoo:" em biết vì sao anh yêu em không? " cô lắc đầu nhẹ " anh là người điềm đạm trầm tính, anh không hay nói nhiều, vì vậy anh cũng không thích người nói quá nhiều. Em thì khác lúc ở cạnh mọi người em nói rất nhiều, rất vui vẻ, nhưng khi ở bên anh em không nói quá nhiều, em lúc nào cũng biết anh cần điều gì, dường như em rất hiểu anh muốn gì"
Sooyoung:" anh biết không, nhiều khi em thấy anh im lặng nhìn mọi người, anh không nói quá nhiều em muốn anh thay đổi, nói thật nhiều hơn. Có đôi lúc em cảm thấy như anh bị cô lập vậy, nhưng có đôi lúc em thấy anh thật tuyệt vời anh không cần nói nhiều chỉ cần anh cười nghĩa là anh vui thế là quá đủ rồi"
Kyungsoo:" anh muốn em luôn vui vẻ, em đừng vì điều gì mà thay đổi"
Sooyoung:" em sẽ không thay đổi đâu, cả về tính cách lẫn tình yêu em dành cho anh, trước giờ chưa hề thay đổi"
Kyungsoo:" ừm ngoan" anh ôm nhìn khuôn mặt cô mỉm cười dưới ánh trăng sáng thật đẹp. Cô nằm trong vòng tay anh,cô ước sẽ được mãi mãi nằm trong vòng tay ấm áp này. Cô sẽ không thể biết tương lai lại xa như vậy.
Đêm đã khuya, anh nhẹ nhàng bế cô vào phòng:" ngày mai cứ nghỉ ngơi thêm đi nghe không? Mai chị quản lý sẽ qua với em, đừng lo lắng gì cả anh đi quay buổi tối sẽ quay lại với em"
Sooyoung:" anh cứ yên tâm đi làm đi,em không sao rồi mà,tối trở về ký túc xá,đi về đây xa lắm anh sẽ mệt"
Kyungsoo:" không sao đâu, anh sẽ về đây với em,mấy hôm nữa anh phải đi trung quốc rồi"
Sooyoung:" đi lâu không anh?"
Kyungsoo:" chắc khoảng một tuần, trở về anh sẽ tìm em"
Sooyoung:" trở về nếu rảnh mình về thăm ba mẹ anh được không? "
Kyungsoo:" ừm được rồi"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.