Em Vượt Đại Dương Để Yêu Anh (D.o)
Chương 54
Sooyoung1993
26/10/2019
Kyungsoo mệt mỏi bước vào cửa ký túc, thay dép đi tới phòng khách. Một cú đấm
lao thẳng đến mặt anh khiến anh bất ngờ choáng váng. Anh nhìn lên thấy
Chanyeol tức giận lớn tiếng:" kyungsoo cậu đã làm cái gì hả?"
Kyungsoo như hiểu ra nhưng không nói gì cả. Mọi người thấy to tiếng chạy xuống thấy mặt kyungsoo hơi sưng lên.
Suho:" park Chanyeol em làm cái gì đấy,em không biết là không được đánh vào mặt sao?"
Chanyeol bỏ ngoài tai tiếng anh Suho la hét:" Do Kyung Soo cậu xem lại đi, cậu đã làm gì. Tình yêu của Sooyoung không đủ để cậu quên đi quá khứ ngu xuẩn đó hay sao? Cậu biết cô ấy đã đợi cậu ba tiếng đồng hồ dưới nhà người yêu cũ của cậu không? Cậu có biết cô ấy vì cậu mà bị tai nạn rôì không? Cậu ấp ôm người phụ nữ cậu từng yêu còn cô ấy nằm thoi thóp trên giường bệnh cậu có biết không? "
Như sét đánh ngang tai,xóa tan đi bầu trời yên tĩnh kyungsoo choáng váng đầu óc không tiếp nhận kịp những lời Chanyeol nói. Anh lao đến túm lấy Chanyeol :" cậu nói sao cô ấy làm sao, nói mau"
Chanyeol mỉm cười:" cậu còn biết lo cho cô ấy sao"
Kyungsoo không nhẫn nại thêm được nữa la lên:" park chanyeol cô ấy ở đâu"
Nhìn kyungsoo chạy đi, chanyeol thấy lòng vơi vớt gánh nặng một chút, cũng coi như là cậu vẫn còn biết hiện tại ai là người yêu cậu.
Suho:" lần sau bình tĩnh chút đừng đánh vào mặt"
Beakhyun:" cô ấy có sao không?"
Chanyeol:" tường chừng như đã chết, em chưa bao giờ cảm thấy Kyungsoo là người thiếu suy nghĩ. Nhưng lần này cậu ấy thực sự khiến em thất vọng"
Xiumin:" chuyện người trong cuộc mới hiểu được Chanyeol à"
Chanyeol:" mọi người không hiểu đâu, cô ấy thích Kyungsoo từ năm 18 tuổi, yêu mến rồi dần dần yêu thương cậu ấy. Cô ấy trở thành idol để có thể tới gần cậu ấy hơn để có thể xứng đáng với cậu ấy"
Beakhyun:" tình yêu tu luyện bằng thời gian sẽ luôn vững bền. Mọi người phải cùng trân trọng những gì mình đang có, trân trọng người sẽ nguyện yêu mình bằng cả cuộc đời"
Sehun:" em cũng mong có được một người con gái như vậy yêu em"
Kai:" chúng ta còn cả quãng đường dài mà Hun"
Lay:" anh hy vọng hai người đó sẽ vượt qua thử thách này để được hạnh phúc bên nhau"
Chen:" đúng vậy mong tất cả đều được hạnh phúc".
Bệnh viện, Yisang:" alo, Tuấn Phong à em nghe đây"
Tuấn Phong:" em mau đưa con bé về nhà ngay nhé, mẹ anh bị cấp cứu rồi"
Yisang hoảng hốt:" vâng được ạ em đưa em ấy về ngay" cô nhìn Sooyoung mặt xanh ngắt không đành lòng nói:"Sooyoung em bình tĩnh nghe chị nói, không được hoảng loạn nhé"
Sooyoung nghĩ có gì nữa đâu,mọi việc cũng vậy rồi cô cũng chẳng còn gì đáng sốc nữa:" chị nói đi"
Yisang:" mẹ em bị ngất bây giờ đang ở viện cấp cứu anh em muốn em trở về ngay"
Sooyoung choáng váng, cuộc đời đúng là vượt quá mong đợi mà. Cô lấy lại tinh thần cùng chị Yisang đi tới sân bay:" mẹ em sẽ không sao đâu,mẹ em vẫn còn rất trẻ và khỏe mạnh mà đúng không chị" cô nắm lấy tay chị Yisang,đôi tay run lên từng đợt,cô gắng bình tĩnh hơn. Yisang chấn an cô:" em yên tâm sẽ không sao đâu"
Ngồi trên máy bay,nhìn ra ngoài cửa sổ chỉ toàn một màu âm u. Tại sao một lúc lại xảy ra quá nhiều chuyện như vậy, Sooyoung đau đớn nhìn về hướng mặt trời thầm than. Nhưng dù than trách cũng chẳng thay đổi được điều gì cả, điều gì đến sẽ đến thôi. Từ trước đến giờ cô luôn phải tự động viên bản thân mình mạnh mẽ. Nhưng lúc này cô có thể mạnh mẽ hơn không,cô nhớ đến anh, nhớ đến những ngày hạnh phúc,tự mỉm cười.
" Mẹ à, con sẽ về nhanh thôi, con gái mẹ rất mạnh mẽ, mẹ cũng mạnh mẽ lên nhé"
Cô nhẹ nhàng lấy tay đặt lên bụng:" bảo bối,mẹ sẽ bảo vệ con thật tốt, mẹ sẽ chăm sóc cho con yêu thương con bằng tất cả tình yêu của mẹ"
Sooyoung quay ra chị Yisang ngồi bên cạnh:" chị Yisang, em có thai rồi"
Yisang choáng váng không tiếp nhận được thông tin vừa rồi:" từ bao giờ, sao không nói chị biết, hôm qua có phải là quá nguy hiểm rồi không? "
Sooyoung:" em hôm qua mới biết,được ba tháng rồi"
Yisang:" vậy bây giờ phải làm sao?"
Sooyoung:" tạm thời về xem mẹ em như nào đã, em chưa biết sẽ như nào, kyungsoo anh ấy chưa biết"
Yisang:" em phải nói cho kyungsoo biết"
Sooyoung:" chuyện này rất phức tạp chị ạ,em muốn xem mẹ như nào rồi trở về đây bàn bạc với anh ấy"
Yisang:" ừm được rồi, tạm thời đừng để ai biết. Nhà báo phát hiện sẽ không ổn đâu"
Sooyoung:" chị lo liệu chỗ bác sĩ hộ em một chút"
Yisang:" ừm được rồi"
Sooyoung:" chị này có lẽ em sẽ giải nghệ"
Yisang:" chuyện này có nên không?"
Sooyoung:"nếu ảnh hưởng đến anh ấy em sẽ không làm đâu. Bây giờ đang là thời kì phát triển mạnh,bao nhiêu cố gắng bây giờ mới có chỗ đứng một chút. Em không thể đẩy anh ấy xuống hố sâu được"
Yisang:" vậy đứa bé thì sao?"
sooyoung:" bản thân em nghĩ sẽ tự sinh con, còn bàn bạc với anh ấy xem như nào nữa. Nhưng em nghĩ em sẽ giải nghệ hoặc là vắng bóng vài năm thì fan của em cũng chẳng thể chờ đợi đâu. Lúc đó họ sẽ hối thúc chú Man Soo,công ty sẽ lại vất vả vì em."
Yisang:" nhưng em còn quá trẻ để giải nghệ. Cuộc sống của em còn rất dài phía trước. Lỡ như cậu ta không muốn sinh đứa bé này thì sao?"
Sooyoung:" nếu anh ấy không cần em sẽ lập tức rời xa anh ấy, em đã dành hết sự tin tưởng cho anh ấy rồi. Anh ấy không còn yêu em nữa thì em sẽ bảo vệ đứa con này. Nhất định em sẽ không bỏ nó đâu"
Yisang:" Còn vấn đề gia đình em nữa, ba mẹ em như vậy vì thể diện họ sẽ để em sinh đứa bé mà không có ba sao? Chị không nói em phải bỏ đứa bé nhưng em nên cân nhắc xem phải nói với ba em thế nào? Ngay từ đầu ba em đã không đồng ý cho em đi con đường này bây giờ lại xảy ra chuyện như này ba em sẽ để yên cho cậu ấy sao?"
Sooyoung:" em biết, bây giờ tạm thời đợi mẹ em khỏe,em sẽ nói chuyện này với anh trai em tìm cách giải quyết"
Yisang:" em nghỉ ngơi một chút đi, tạm thời giữ sức khỏe nữa"
Kyungsoo như hiểu ra nhưng không nói gì cả. Mọi người thấy to tiếng chạy xuống thấy mặt kyungsoo hơi sưng lên.
Suho:" park Chanyeol em làm cái gì đấy,em không biết là không được đánh vào mặt sao?"
Chanyeol bỏ ngoài tai tiếng anh Suho la hét:" Do Kyung Soo cậu xem lại đi, cậu đã làm gì. Tình yêu của Sooyoung không đủ để cậu quên đi quá khứ ngu xuẩn đó hay sao? Cậu biết cô ấy đã đợi cậu ba tiếng đồng hồ dưới nhà người yêu cũ của cậu không? Cậu có biết cô ấy vì cậu mà bị tai nạn rôì không? Cậu ấp ôm người phụ nữ cậu từng yêu còn cô ấy nằm thoi thóp trên giường bệnh cậu có biết không? "
Như sét đánh ngang tai,xóa tan đi bầu trời yên tĩnh kyungsoo choáng váng đầu óc không tiếp nhận kịp những lời Chanyeol nói. Anh lao đến túm lấy Chanyeol :" cậu nói sao cô ấy làm sao, nói mau"
Chanyeol mỉm cười:" cậu còn biết lo cho cô ấy sao"
Kyungsoo không nhẫn nại thêm được nữa la lên:" park chanyeol cô ấy ở đâu"
Nhìn kyungsoo chạy đi, chanyeol thấy lòng vơi vớt gánh nặng một chút, cũng coi như là cậu vẫn còn biết hiện tại ai là người yêu cậu.
Suho:" lần sau bình tĩnh chút đừng đánh vào mặt"
Beakhyun:" cô ấy có sao không?"
Chanyeol:" tường chừng như đã chết, em chưa bao giờ cảm thấy Kyungsoo là người thiếu suy nghĩ. Nhưng lần này cậu ấy thực sự khiến em thất vọng"
Xiumin:" chuyện người trong cuộc mới hiểu được Chanyeol à"
Chanyeol:" mọi người không hiểu đâu, cô ấy thích Kyungsoo từ năm 18 tuổi, yêu mến rồi dần dần yêu thương cậu ấy. Cô ấy trở thành idol để có thể tới gần cậu ấy hơn để có thể xứng đáng với cậu ấy"
Beakhyun:" tình yêu tu luyện bằng thời gian sẽ luôn vững bền. Mọi người phải cùng trân trọng những gì mình đang có, trân trọng người sẽ nguyện yêu mình bằng cả cuộc đời"
Sehun:" em cũng mong có được một người con gái như vậy yêu em"
Kai:" chúng ta còn cả quãng đường dài mà Hun"
Lay:" anh hy vọng hai người đó sẽ vượt qua thử thách này để được hạnh phúc bên nhau"
Chen:" đúng vậy mong tất cả đều được hạnh phúc".
Bệnh viện, Yisang:" alo, Tuấn Phong à em nghe đây"
Tuấn Phong:" em mau đưa con bé về nhà ngay nhé, mẹ anh bị cấp cứu rồi"
Yisang hoảng hốt:" vâng được ạ em đưa em ấy về ngay" cô nhìn Sooyoung mặt xanh ngắt không đành lòng nói:"Sooyoung em bình tĩnh nghe chị nói, không được hoảng loạn nhé"
Sooyoung nghĩ có gì nữa đâu,mọi việc cũng vậy rồi cô cũng chẳng còn gì đáng sốc nữa:" chị nói đi"
Yisang:" mẹ em bị ngất bây giờ đang ở viện cấp cứu anh em muốn em trở về ngay"
Sooyoung choáng váng, cuộc đời đúng là vượt quá mong đợi mà. Cô lấy lại tinh thần cùng chị Yisang đi tới sân bay:" mẹ em sẽ không sao đâu,mẹ em vẫn còn rất trẻ và khỏe mạnh mà đúng không chị" cô nắm lấy tay chị Yisang,đôi tay run lên từng đợt,cô gắng bình tĩnh hơn. Yisang chấn an cô:" em yên tâm sẽ không sao đâu"
Ngồi trên máy bay,nhìn ra ngoài cửa sổ chỉ toàn một màu âm u. Tại sao một lúc lại xảy ra quá nhiều chuyện như vậy, Sooyoung đau đớn nhìn về hướng mặt trời thầm than. Nhưng dù than trách cũng chẳng thay đổi được điều gì cả, điều gì đến sẽ đến thôi. Từ trước đến giờ cô luôn phải tự động viên bản thân mình mạnh mẽ. Nhưng lúc này cô có thể mạnh mẽ hơn không,cô nhớ đến anh, nhớ đến những ngày hạnh phúc,tự mỉm cười.
" Mẹ à, con sẽ về nhanh thôi, con gái mẹ rất mạnh mẽ, mẹ cũng mạnh mẽ lên nhé"
Cô nhẹ nhàng lấy tay đặt lên bụng:" bảo bối,mẹ sẽ bảo vệ con thật tốt, mẹ sẽ chăm sóc cho con yêu thương con bằng tất cả tình yêu của mẹ"
Sooyoung quay ra chị Yisang ngồi bên cạnh:" chị Yisang, em có thai rồi"
Yisang choáng váng không tiếp nhận được thông tin vừa rồi:" từ bao giờ, sao không nói chị biết, hôm qua có phải là quá nguy hiểm rồi không? "
Sooyoung:" em hôm qua mới biết,được ba tháng rồi"
Yisang:" vậy bây giờ phải làm sao?"
Sooyoung:" tạm thời về xem mẹ em như nào đã, em chưa biết sẽ như nào, kyungsoo anh ấy chưa biết"
Yisang:" em phải nói cho kyungsoo biết"
Sooyoung:" chuyện này rất phức tạp chị ạ,em muốn xem mẹ như nào rồi trở về đây bàn bạc với anh ấy"
Yisang:" ừm được rồi, tạm thời đừng để ai biết. Nhà báo phát hiện sẽ không ổn đâu"
Sooyoung:" chị lo liệu chỗ bác sĩ hộ em một chút"
Yisang:" ừm được rồi"
Sooyoung:" chị này có lẽ em sẽ giải nghệ"
Yisang:" chuyện này có nên không?"
Sooyoung:"nếu ảnh hưởng đến anh ấy em sẽ không làm đâu. Bây giờ đang là thời kì phát triển mạnh,bao nhiêu cố gắng bây giờ mới có chỗ đứng một chút. Em không thể đẩy anh ấy xuống hố sâu được"
Yisang:" vậy đứa bé thì sao?"
sooyoung:" bản thân em nghĩ sẽ tự sinh con, còn bàn bạc với anh ấy xem như nào nữa. Nhưng em nghĩ em sẽ giải nghệ hoặc là vắng bóng vài năm thì fan của em cũng chẳng thể chờ đợi đâu. Lúc đó họ sẽ hối thúc chú Man Soo,công ty sẽ lại vất vả vì em."
Yisang:" nhưng em còn quá trẻ để giải nghệ. Cuộc sống của em còn rất dài phía trước. Lỡ như cậu ta không muốn sinh đứa bé này thì sao?"
Sooyoung:" nếu anh ấy không cần em sẽ lập tức rời xa anh ấy, em đã dành hết sự tin tưởng cho anh ấy rồi. Anh ấy không còn yêu em nữa thì em sẽ bảo vệ đứa con này. Nhất định em sẽ không bỏ nó đâu"
Yisang:" Còn vấn đề gia đình em nữa, ba mẹ em như vậy vì thể diện họ sẽ để em sinh đứa bé mà không có ba sao? Chị không nói em phải bỏ đứa bé nhưng em nên cân nhắc xem phải nói với ba em thế nào? Ngay từ đầu ba em đã không đồng ý cho em đi con đường này bây giờ lại xảy ra chuyện như này ba em sẽ để yên cho cậu ấy sao?"
Sooyoung:" em biết, bây giờ tạm thời đợi mẹ em khỏe,em sẽ nói chuyện này với anh trai em tìm cách giải quyết"
Yisang:" em nghỉ ngơi một chút đi, tạm thời giữ sức khỏe nữa"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.