Chương 14
Quỳnh shin's
18/05/2023
- Mày bảo cái gì??? mày có biết người mày đang nhớ là vợ tau không hả Quốc Anh.
- Đùa tí thôi sao mày làm căng thế.. trước giờ có lúc nào mày tỏ thái độ như thế đâu..chả lẽ mày yêu Nhã Nhã rồi sao.
- Tối gặp... tút tút tút...
Một đáp án Hoành Vũ Phong dường như đánh trống lẵng mọi chuyện với câu hỏi đầy đăm chiêu của Quốc Anh.Bất chợt trong cái ánh mất ấy hiện lên một vẽ mặt đầy khó chịu...
Biết là nó nói đùa đấy!! nhưng mà không hiểu tại sao mình lại khó chịu bức bối đến thế,lòng như lửa đốt chả lẽ mình đang ghen với thằng bạn trời đánh đó sao.
Dường như Hoành Vũ Phong không nhận ra rằng từ khi anh gặp Nhã Nhã anh đã thay đổi đi rất nhiều đến bao giờ anh mới nhận ra bản thân đã khác đi nhiều rồi chứ.. Về đến nhà Hoàng Vũ Phong thấy cô cặm cụi bên căn bếp hình như đang loay hoay chuyển bị bữa tối cho anh. Một dáng vẽ hiện lên trong mắt Hoàng Vũ Phong một cô gái đầy nhẹ nhàng đảm đang đến lạ thường sao trước đây anh không hề nhận ra cơ chứ lại đối xử lạnh nhạt, đôi lần còn hung dữ với cô.Liệu cô ấy có còn giận anh bỡi những chuyện lúc trước không cơ chứ. Anh cất một giọng nói đầy nhẹ nhàng
- Nhã Nhã tối này em có muốn đi chơi cùng với những người bạn của tôi không?
Nhã Nhã lúc này đờ đẫn người ra,mấy hôm nay anh khác một cách lạ lùng thế nhở, trước đây anh lành lùng thờ ơ với cô bao nhiêu thì giờ lại nhẹ nhàng một cách khó hiểu. Chính cô cũng không nhận ra anh ngay lúc này nữa,thật ra vì điều gì mà khiến anh lại thay đổi thái độ với cô đến thế cơ chứ. Nhưng mà cô cũng rất vui khi hôm nay anh lại nhẹ nhàng với cô đến thế.Cô vội vàng trả lời anh..
- Được chứ, em cũng rất thích chơi cùng với những người bạn của anh.
Hoành Vũ Phong từ khuôn mặt mừng rỡ dần dần tỏ ra khó chịu, bức bối trong lòng.Vui khi cô đã đồng ý tối này cùng anh đi chơi còn khó chịu tại sao lại có chữ " thích " ở đây. Nhớ lại câu nói lúc chiều của Quốc Anh và cái hành động quan tâm tối hôm trước của Quốc Anh dành cho cô.Chả lẽ cô thích Quốc Anh hay sao,có chút tình cảm với cậu ấy rồi hay chăng.Vậy tối hôm đó lúc say những câu nói buộc miệng phát ra của cô chỉ là vu vơ nhảm nhí khi đang say thôi hay sao. Thật khiến người ta bực bội.Nhưng mà anh cũng không tỏ ra cái hành động gì cho cô biết là anh thực sự rất khó chịu bởi những lời nói vừa rồi của cô.
- Đùa tí thôi sao mày làm căng thế.. trước giờ có lúc nào mày tỏ thái độ như thế đâu..chả lẽ mày yêu Nhã Nhã rồi sao.
- Tối gặp... tút tút tút...
Một đáp án Hoành Vũ Phong dường như đánh trống lẵng mọi chuyện với câu hỏi đầy đăm chiêu của Quốc Anh.Bất chợt trong cái ánh mất ấy hiện lên một vẽ mặt đầy khó chịu...
Biết là nó nói đùa đấy!! nhưng mà không hiểu tại sao mình lại khó chịu bức bối đến thế,lòng như lửa đốt chả lẽ mình đang ghen với thằng bạn trời đánh đó sao.
Dường như Hoành Vũ Phong không nhận ra rằng từ khi anh gặp Nhã Nhã anh đã thay đổi đi rất nhiều đến bao giờ anh mới nhận ra bản thân đã khác đi nhiều rồi chứ.. Về đến nhà Hoàng Vũ Phong thấy cô cặm cụi bên căn bếp hình như đang loay hoay chuyển bị bữa tối cho anh. Một dáng vẽ hiện lên trong mắt Hoàng Vũ Phong một cô gái đầy nhẹ nhàng đảm đang đến lạ thường sao trước đây anh không hề nhận ra cơ chứ lại đối xử lạnh nhạt, đôi lần còn hung dữ với cô.Liệu cô ấy có còn giận anh bỡi những chuyện lúc trước không cơ chứ. Anh cất một giọng nói đầy nhẹ nhàng
- Nhã Nhã tối này em có muốn đi chơi cùng với những người bạn của tôi không?
Nhã Nhã lúc này đờ đẫn người ra,mấy hôm nay anh khác một cách lạ lùng thế nhở, trước đây anh lành lùng thờ ơ với cô bao nhiêu thì giờ lại nhẹ nhàng một cách khó hiểu. Chính cô cũng không nhận ra anh ngay lúc này nữa,thật ra vì điều gì mà khiến anh lại thay đổi thái độ với cô đến thế cơ chứ. Nhưng mà cô cũng rất vui khi hôm nay anh lại nhẹ nhàng với cô đến thế.Cô vội vàng trả lời anh..
- Được chứ, em cũng rất thích chơi cùng với những người bạn của anh.
Hoành Vũ Phong từ khuôn mặt mừng rỡ dần dần tỏ ra khó chịu, bức bối trong lòng.Vui khi cô đã đồng ý tối này cùng anh đi chơi còn khó chịu tại sao lại có chữ " thích " ở đây. Nhớ lại câu nói lúc chiều của Quốc Anh và cái hành động quan tâm tối hôm trước của Quốc Anh dành cho cô.Chả lẽ cô thích Quốc Anh hay sao,có chút tình cảm với cậu ấy rồi hay chăng.Vậy tối hôm đó lúc say những câu nói buộc miệng phát ra của cô chỉ là vu vơ nhảm nhí khi đang say thôi hay sao. Thật khiến người ta bực bội.Nhưng mà anh cũng không tỏ ra cái hành động gì cho cô biết là anh thực sự rất khó chịu bởi những lời nói vừa rồi của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.