Chương 35
Quỳnh shin's
18/05/2023
Thời gian cứ trôi qua êm đềm như thế mỗingày.Vậy mà cũng là được một năm chúng tôi kết hôn với nhau rồi cơ đấy. Nhưng tháng ngày đó quả rất hạnh phúc ngoài công việc ra Phong luôn hầu hết thời gian giành cho tôi,đưa tôi đi đây đi đó.Hôm nay là kĩ niệm một năm ngày cưới nhau Phong về sớm hơn mọi khi
- Vợ ơi mình ra ngoài ăn tối nhé.
- Hôm nay anh sẻ đưa em đến một nơi tối nay đi cùng anh nhé.
- Đi đâu vậy hả anh
- Đến gặp bố mẹ chồng của em đấy!!
Phong ôm chầm lấy tôi từ phía sau thì thầm nói nhỏ:
- Cảm ơn em vì tất cả chúng ta kết hôn lần nữa nhé.
Hôm nay anh chính thức đưa em về gia đình anh ra mắt. Xin lỗi em vì trước đây gia đình anh không hề bận tâm đến lễ cưới này nên bỏ em một mình ở lễ cưới. Nhưng mà giờ phút này trái tim này chỉ có duy nhất một mình em chúng ta kết hôn lần nữa nhé Nhã Nhã Anh yêu em.
Nhã Nhã lúc này đây niềm hạnh phúc vỡ òa khi nghe anh nói như thế.
- Cảm ơn anh vì đã yêu một người như em vốn dĩ mọi thứ xung quanh em không có gì cả để xứng tầm với anh.
- Đồ ngốc anh chỉ cần một em thôi và cần tình yêu của em mà thôi.Mọi thứ anh đã có tất cả chỉ cần có em mọi thứ sẻ hoàn mỹ.
Một nụ hôn nồng nàn đã trao nhau trong cái căn phòng mùi mẫn cả một bầu trời tình yêu. Anh thỏ thẻ bên tai cô:
- Anh muốn em ngay lúc này.(khuôn mặt âu yếm tỏ vẽ nũng nịu muốn cố chập nhận)
- Anh điên rùi hả 6h00 rùi nè em còn chuyển bị áo quần thật chu đáo để còn gặp bố mẹ nữa.
- Một tí thôi mà còn 1 tiếng nữa mà...
- Không được em phải đi tắm anh chuyển bị đồ đi em sữa soạn một lát.
- Oh vậy thì anh cũng tình cờ đi tắm vậy mình tắm chung đi nhé vợ yêu đỡ tiết kiệm thời gian.
Nhã Nhã chưa kịp nói gì Hoành Vũ Phong đã bế hắn cô lên tay đi thật nhanh vào nhà tắm trước khi cô đổi ý.Cô thì ra sức giãy dụa:
- Bỏ em xuống đi mà,không thế tắmchung được đâu.Em ngại lắm, không thể được.Thả em xuống...
- Em ngại cái gì thế? Của em có chổ nào mà anh không nhìn thấy đâu mà còn ngại...ngõ ngách nào anh cũng thấy cả rồi rõ một một luôn kìa...
A..hay là em còn sợ con quỷ lông xù của anh hả..
- Trời ơi sao anh lại có thể nói mà không gượng miệng cơ chứ...
- Chúng ta là vợ chồng rùi mà sao em còn ngại cơ chứ.Người ta bảo càng ngại càng làm là nó tự khắc hết ngại thôi hà....
- Vợ ơi mình ra ngoài ăn tối nhé.
- Hôm nay anh sẻ đưa em đến một nơi tối nay đi cùng anh nhé.
- Đi đâu vậy hả anh
- Đến gặp bố mẹ chồng của em đấy!!
Phong ôm chầm lấy tôi từ phía sau thì thầm nói nhỏ:
- Cảm ơn em vì tất cả chúng ta kết hôn lần nữa nhé.
Hôm nay anh chính thức đưa em về gia đình anh ra mắt. Xin lỗi em vì trước đây gia đình anh không hề bận tâm đến lễ cưới này nên bỏ em một mình ở lễ cưới. Nhưng mà giờ phút này trái tim này chỉ có duy nhất một mình em chúng ta kết hôn lần nữa nhé Nhã Nhã Anh yêu em.
Nhã Nhã lúc này đây niềm hạnh phúc vỡ òa khi nghe anh nói như thế.
- Cảm ơn anh vì đã yêu một người như em vốn dĩ mọi thứ xung quanh em không có gì cả để xứng tầm với anh.
- Đồ ngốc anh chỉ cần một em thôi và cần tình yêu của em mà thôi.Mọi thứ anh đã có tất cả chỉ cần có em mọi thứ sẻ hoàn mỹ.
Một nụ hôn nồng nàn đã trao nhau trong cái căn phòng mùi mẫn cả một bầu trời tình yêu. Anh thỏ thẻ bên tai cô:
- Anh muốn em ngay lúc này.(khuôn mặt âu yếm tỏ vẽ nũng nịu muốn cố chập nhận)
- Anh điên rùi hả 6h00 rùi nè em còn chuyển bị áo quần thật chu đáo để còn gặp bố mẹ nữa.
- Một tí thôi mà còn 1 tiếng nữa mà...
- Không được em phải đi tắm anh chuyển bị đồ đi em sữa soạn một lát.
- Oh vậy thì anh cũng tình cờ đi tắm vậy mình tắm chung đi nhé vợ yêu đỡ tiết kiệm thời gian.
Nhã Nhã chưa kịp nói gì Hoành Vũ Phong đã bế hắn cô lên tay đi thật nhanh vào nhà tắm trước khi cô đổi ý.Cô thì ra sức giãy dụa:
- Bỏ em xuống đi mà,không thế tắmchung được đâu.Em ngại lắm, không thể được.Thả em xuống...
- Em ngại cái gì thế? Của em có chổ nào mà anh không nhìn thấy đâu mà còn ngại...ngõ ngách nào anh cũng thấy cả rồi rõ một một luôn kìa...
A..hay là em còn sợ con quỷ lông xù của anh hả..
- Trời ơi sao anh lại có thể nói mà không gượng miệng cơ chứ...
- Chúng ta là vợ chồng rùi mà sao em còn ngại cơ chứ.Người ta bảo càng ngại càng làm là nó tự khắc hết ngại thôi hà....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.