Chương 61
Quỳnh shin's
18/05/2023
Nhã …Nhã …NhãTại sao đến lúc này rồi cô vẫn còn mơ nữa cơ chứ 1 cái lắc đầu nhẹ nhẹ từ từ kéo chiếc vali về phía thu vé lại một lần nữa cô lại nghe tiếng gọi
lần thứ 2
- Nhã em đừng đi…
Trời ơi sao có thể cơ chứ mình nghe nhầm nữa phải không??? Giọng nói ấy …Sao có thể là Phong …Phong không thể nào ở đây được … em thương anh nhiều quá rồi phải không?? đi đâu mọi ảo giác xung quanh đều là anh
Phong giờ đây như muốn kiệt sức nhưng anh vẫn
gắng gọi tên cô …
- Nhã Nhã em đừng đi…!!!
trước mắt anh như túi mù mịt
Rậm …
bao nhiêu con người vây quanh
- Anh gì ơi??? anh gì ơi??? tỉnh lại đi…
Mọi người ơi gọi cấp cứu nhanh nhanh… bao nhiêu con người nơi đây cứ vây xung quanh anh ngay lúc này … cứ hối hả cứ gấp rút… cô vội quay người lại bởi có chút quan tâm …
Đập trước mắt cô khuôn mặt ấy cô đờ đẫn vài giây … cô chạy thật nhanh đến bên anh
Bao nhiêu câu hỏi cứ dồn dập
- Phong anh sao vậy???
- Sao anh lại ở đây hả???
- Anh vẫn còn chưa khỏe cơ mà…
mặc dù Phong đang trong trạng thái yếu ớt nhưng anh vẫn nhận thức được là cô đang ở bên anh.Anh cố gắng phát ra vài câu yếu ớt
- Đừng đi Nhã…
Rồi từ từ anh ngất trong vòng tay cô …
Một cái mĩm cười thật nhẹ
- Đồ ngốc này cuối cùng anh cũng nhớ ra em rồi hay sao???
- Bác sĩ anh ấy sao rồi ạ…
- Không sao đâu chắc cậu ấy đã nhớ ra điều gì hơi đau đầu nên ngất đi 1 tí thôi.Tí sẻ tỉnh lại thôi mà.Cô đừng quá lo lắng.
- Dạ cảm ơn bác sĩ
1 cái ấn đầu nhẹ nhẹ
- Cho trừa cái tội quên em
1 cái chiu mày nhẹ nhẹ
- Em làm anh đau đấy …
Cô ôm chầm lấy anh niềm vui khôn xước
- Cuối cùng anh cũng tỉnh
- Xin lỗi em… Nhã đừng rời xa anh nữa nha
- Lỗi gì nói em nghe xem " vừa nói cô vừa tỏ thái độ giận hờn vu vơ với anh"
- Lỗi tối qua anh có hơi nặng lời với em
- Chuyện trước kia thực sự anh vẫn chưa nhớ lại hết nhưng anh sẻ cố gắng nhớ ra em.Nhưng hiện tại bây giờ "Anh thích em Nhã " làm bạn gái anh nha
Tự nhiên vài giây cô đờ đẫn cả ra … anh thực sự vẫn chưa nhớ gì hay sao???
Cô đang nghe một lời tỏ tình hay sao???
Nghĩ cũng lạ tình yêu của cô như phim ấy nhỉ chờ anh 3 năm cuối cùng làm vợ anh,sau đấy lại chờ anh 5 năm rồi bây giờ làm bạn gái của anh hình như mọi thứ diễn ra cứ ngược ngược hay sao ấy nhỉ Ông trời đúng là biết cách trêu đùa cô… nếu đã vậy thì cô đành theo vậy thôi chứ biết làm sao giờ
1 chút chảnh chỏe bắt đầu nỗi dậy
- Bạn gái ư!!!
- Làm bạn gái anh nha…
Ủa lúc muốn làm vợ thì mình đồng ý liền, bây giờ lại muốn làm bạn gái đống ý liền liệu có quá đễ dãi không ta???
- Hôm qua còn lạnh lùng,chưởi người ta. Hôm nay. lại muốn làm bạn gái ư…
Một cái ánh nhìn làm Phong chột dạ …
- Anh xin lỗi mà … tha lỗi cho anh đi nha bạn gái…
- Ủa em đã đồng ý làm bạn gái của anh khi nào thế… Anh bị ảo tưởng à
- Không làm bạn gái thì làm vợ… Nãy giờ anh chỉ đùa em thôi …Anh nhớ lại tất cả rồi đấy…
Anh vội vàng xuyên tay qua eo kéo cô về phía anh.Làm cô chưa kịp định hình ngã nhào vào lòng anh … mắt chạm mắt…
- Sao lúc ấy em bỏ đi không cho anh một lời giải thích vậy??? … Những ngày không có em anh như một thằng điên …5 năm em làm thế với anh liệu có quá nhẫn tâm với anh không Nhã …
lần thứ 2
- Nhã em đừng đi…
Trời ơi sao có thể cơ chứ mình nghe nhầm nữa phải không??? Giọng nói ấy …Sao có thể là Phong …Phong không thể nào ở đây được … em thương anh nhiều quá rồi phải không?? đi đâu mọi ảo giác xung quanh đều là anh
Phong giờ đây như muốn kiệt sức nhưng anh vẫn
gắng gọi tên cô …
- Nhã Nhã em đừng đi…!!!
trước mắt anh như túi mù mịt
Rậm …
bao nhiêu con người vây quanh
- Anh gì ơi??? anh gì ơi??? tỉnh lại đi…
Mọi người ơi gọi cấp cứu nhanh nhanh… bao nhiêu con người nơi đây cứ vây xung quanh anh ngay lúc này … cứ hối hả cứ gấp rút… cô vội quay người lại bởi có chút quan tâm …
Đập trước mắt cô khuôn mặt ấy cô đờ đẫn vài giây … cô chạy thật nhanh đến bên anh
Bao nhiêu câu hỏi cứ dồn dập
- Phong anh sao vậy???
- Sao anh lại ở đây hả???
- Anh vẫn còn chưa khỏe cơ mà…
mặc dù Phong đang trong trạng thái yếu ớt nhưng anh vẫn nhận thức được là cô đang ở bên anh.Anh cố gắng phát ra vài câu yếu ớt
- Đừng đi Nhã…
Rồi từ từ anh ngất trong vòng tay cô …
Một cái mĩm cười thật nhẹ
- Đồ ngốc này cuối cùng anh cũng nhớ ra em rồi hay sao???
- Bác sĩ anh ấy sao rồi ạ…
- Không sao đâu chắc cậu ấy đã nhớ ra điều gì hơi đau đầu nên ngất đi 1 tí thôi.Tí sẻ tỉnh lại thôi mà.Cô đừng quá lo lắng.
- Dạ cảm ơn bác sĩ
1 cái ấn đầu nhẹ nhẹ
- Cho trừa cái tội quên em
1 cái chiu mày nhẹ nhẹ
- Em làm anh đau đấy …
Cô ôm chầm lấy anh niềm vui khôn xước
- Cuối cùng anh cũng tỉnh
- Xin lỗi em… Nhã đừng rời xa anh nữa nha
- Lỗi gì nói em nghe xem " vừa nói cô vừa tỏ thái độ giận hờn vu vơ với anh"
- Lỗi tối qua anh có hơi nặng lời với em
- Chuyện trước kia thực sự anh vẫn chưa nhớ lại hết nhưng anh sẻ cố gắng nhớ ra em.Nhưng hiện tại bây giờ "Anh thích em Nhã " làm bạn gái anh nha
Tự nhiên vài giây cô đờ đẫn cả ra … anh thực sự vẫn chưa nhớ gì hay sao???
Cô đang nghe một lời tỏ tình hay sao???
Nghĩ cũng lạ tình yêu của cô như phim ấy nhỉ chờ anh 3 năm cuối cùng làm vợ anh,sau đấy lại chờ anh 5 năm rồi bây giờ làm bạn gái của anh hình như mọi thứ diễn ra cứ ngược ngược hay sao ấy nhỉ Ông trời đúng là biết cách trêu đùa cô… nếu đã vậy thì cô đành theo vậy thôi chứ biết làm sao giờ
1 chút chảnh chỏe bắt đầu nỗi dậy
- Bạn gái ư!!!
- Làm bạn gái anh nha…
Ủa lúc muốn làm vợ thì mình đồng ý liền, bây giờ lại muốn làm bạn gái đống ý liền liệu có quá đễ dãi không ta???
- Hôm qua còn lạnh lùng,chưởi người ta. Hôm nay. lại muốn làm bạn gái ư…
Một cái ánh nhìn làm Phong chột dạ …
- Anh xin lỗi mà … tha lỗi cho anh đi nha bạn gái…
- Ủa em đã đồng ý làm bạn gái của anh khi nào thế… Anh bị ảo tưởng à
- Không làm bạn gái thì làm vợ… Nãy giờ anh chỉ đùa em thôi …Anh nhớ lại tất cả rồi đấy…
Anh vội vàng xuyên tay qua eo kéo cô về phía anh.Làm cô chưa kịp định hình ngã nhào vào lòng anh … mắt chạm mắt…
- Sao lúc ấy em bỏ đi không cho anh một lời giải thích vậy??? … Những ngày không có em anh như một thằng điên …5 năm em làm thế với anh liệu có quá nhẫn tâm với anh không Nhã …
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.