Chương 11: Ngài Nhớ Cô!
Kem
27/09/2016
Hôm nay thật mêt mỏi! Mọi thứ ngày càng trở nên bất thường và khó hiểu. Chúng chỉ toàn xoay quanh một nhân vật - Ngài! Một nhân vật đáng sợ nào đó muốn gặp cô!
Cô đã làm cái gì mà phải gặp những chuyện như thế này, tất cả những người cô gần gũi thân thiết đều chết mà lại là người cô sẽ trao định mệnh của mình cho họ.
Còn Thu Hà sao lại bị như vậy? Đây là lần đầu tiên một cô gái liên quan đến chuyện này. Vết rạch đó là sao? Tên Ngài làm sao, nó quá sức đau đớn mà con người phải chịu. Sao lại tàn nhẫn đến mức như thế? Có đúng là Ngài làm không? Sao Thu Hà nói Ngài sẽ giết ả? Vậy thì cũng có khả năng những người cô gần gũi họ chết là vì ... Ngài ư!?
Nhìn vào gương, phản chiếu khuôn mặt Ngọc với vết rạch xấu xí. Giờ nó đã bớt sưng, máu cũng đã đông lại, lớp da mới bắt đầu hình thành theo trật tự sắp xếp của các tế bào. Nhưng cũng như xé một tờ giấy mà dán lại với nhau, chúng sẽ để lại dấu vết chứng minh tờ giấy đó đã tách làm hai.
Có lẻ nào ... ! Thu Hà bị như vậy là do ả đã rạch mặt cô không? Sao ngài lại giúp cô? Chuyện gì vậy? Thật sự không hiểu tên Ngài đó muốn gì?
Cả bà tiên tri mù và Thu Hà đều nói có ý ngài ấy sẽ xuất hiện, theo lời bà tiên tri là 20 tuổi. Còn bốn năm nữa thôi. Ngày đó sẽ đến, mọi chuyện sẽ được sáng tỏ.
*Ở một nơi khác
Bóng đêm thống trị mọi thứ, vạn vật chìm trong sự chết chóc đau đớn, khô cằn. Tiếng kêu ai oán than khóc cùng với những bóng trắng dài đi lang thang vô định.
Các con vật với hình thù quái dị tứ chi không rõ ràng dính vào nhau, hay tách rời mang theo tiếng tru ghê rợn, cặp mắt đen hết tròng theo đó là máu chảy ra trên bộ mặt giận dữ của chúng. Chúng canh chừng ai dám xâm phạm cắn chết không tha.
Trong tòa thành trang trọng không khỏi dọa người khiếp sợ bởi những bộ xương người nằm rải rác khắp nơi. Vào sâu bên trong, một người đàn ông với đôi mắt đỏ như máu đang thưởng thức chơi đùa cùng với các mỹ nữ gợi cảm, họ rất khéo léo phô ra những đường cong hoàn hảo. Theo đó là sự uốn éo như rắn mãn xà, cảnh thoát y nóng bỏng trước mắt người đàn ông.
Tất cả các bộ ngực trắng ngần đều lộ ra trước mắt chỉ để mê hoặc đàn ông hăm he nếm trọn.
Nàng nào cũng muốn có một đêm hoan ái bên Ngài. Cùng ngài đi qua những trận kích tình nóng bỏng ngập tràn trong tiếng rên rỉ sung sướng.
Nhưng ngài chưa bao giờ để bản thân bị mê hoặc bởi những ả linh hồn đày đọa. Muốn kiếm được miếng mồi ngon leo lên làm cai quản sự sống và cái chết sao? Không đời nào!!
Ngài nhấp nháp đôi môi bé mộng bên cạnh, xoa nắn bộ ngực đẩy đà kia. Bỗng ngài đẩy ra xa:"Cút!" một từ mang hàm ý ra lệnh không thể phản kháng.
Các ả linh hồn biến mất vào hư không chỉ để lại tiếng kêu ai oán.
Chỉ còn mình Ngài ở đây. Sự cô độc xâm chiếm.
Ngài nhớ cô!
Trong căn phòng mang hương vị hoa nhài, mái tóc buông lỏng xõa xuống bên gối, khuôn mặt trắng hồng cùng với vết rạch sâu kéo dài, đôi mắt tinh tườm đã khép mí - cô đã ngủ!
Ngài xuất hiện đi đến bên giường cô, nhìn cô với cặp mắt đỏ ấy, tình cảm trào dâng.
Đưa bàn tay to lớn và lạnh, chạm vào khuôn mặt thân nhiệt ấm áp kia. Ngài nhếch miệng cười, nụ cười nhẹ nhưng cũng đủ để thể hiện niềm vui. Suốt mấy trăm năm Ngài không bao giờ nở nụ cười hơn thế nữa ngay cả vụ 'giải quyết sinh lý' Ngài cũng chưa 'đụng' tới con đàn bà nào. Chỉ vì đợi cô đấy!
Ngón cái lướt nhẹ trên vết rạch, vết rạch dần mờ nhạt rồi mất hẳn, để lại khuôn mặt trắng hồng hoàn hảo không một tỳ vết.
---- Hết Chương 11 ----
Cô đã làm cái gì mà phải gặp những chuyện như thế này, tất cả những người cô gần gũi thân thiết đều chết mà lại là người cô sẽ trao định mệnh của mình cho họ.
Còn Thu Hà sao lại bị như vậy? Đây là lần đầu tiên một cô gái liên quan đến chuyện này. Vết rạch đó là sao? Tên Ngài làm sao, nó quá sức đau đớn mà con người phải chịu. Sao lại tàn nhẫn đến mức như thế? Có đúng là Ngài làm không? Sao Thu Hà nói Ngài sẽ giết ả? Vậy thì cũng có khả năng những người cô gần gũi họ chết là vì ... Ngài ư!?
Nhìn vào gương, phản chiếu khuôn mặt Ngọc với vết rạch xấu xí. Giờ nó đã bớt sưng, máu cũng đã đông lại, lớp da mới bắt đầu hình thành theo trật tự sắp xếp của các tế bào. Nhưng cũng như xé một tờ giấy mà dán lại với nhau, chúng sẽ để lại dấu vết chứng minh tờ giấy đó đã tách làm hai.
Có lẻ nào ... ! Thu Hà bị như vậy là do ả đã rạch mặt cô không? Sao ngài lại giúp cô? Chuyện gì vậy? Thật sự không hiểu tên Ngài đó muốn gì?
Cả bà tiên tri mù và Thu Hà đều nói có ý ngài ấy sẽ xuất hiện, theo lời bà tiên tri là 20 tuổi. Còn bốn năm nữa thôi. Ngày đó sẽ đến, mọi chuyện sẽ được sáng tỏ.
*Ở một nơi khác
Bóng đêm thống trị mọi thứ, vạn vật chìm trong sự chết chóc đau đớn, khô cằn. Tiếng kêu ai oán than khóc cùng với những bóng trắng dài đi lang thang vô định.
Các con vật với hình thù quái dị tứ chi không rõ ràng dính vào nhau, hay tách rời mang theo tiếng tru ghê rợn, cặp mắt đen hết tròng theo đó là máu chảy ra trên bộ mặt giận dữ của chúng. Chúng canh chừng ai dám xâm phạm cắn chết không tha.
Trong tòa thành trang trọng không khỏi dọa người khiếp sợ bởi những bộ xương người nằm rải rác khắp nơi. Vào sâu bên trong, một người đàn ông với đôi mắt đỏ như máu đang thưởng thức chơi đùa cùng với các mỹ nữ gợi cảm, họ rất khéo léo phô ra những đường cong hoàn hảo. Theo đó là sự uốn éo như rắn mãn xà, cảnh thoát y nóng bỏng trước mắt người đàn ông.
Tất cả các bộ ngực trắng ngần đều lộ ra trước mắt chỉ để mê hoặc đàn ông hăm he nếm trọn.
Nàng nào cũng muốn có một đêm hoan ái bên Ngài. Cùng ngài đi qua những trận kích tình nóng bỏng ngập tràn trong tiếng rên rỉ sung sướng.
Nhưng ngài chưa bao giờ để bản thân bị mê hoặc bởi những ả linh hồn đày đọa. Muốn kiếm được miếng mồi ngon leo lên làm cai quản sự sống và cái chết sao? Không đời nào!!
Ngài nhấp nháp đôi môi bé mộng bên cạnh, xoa nắn bộ ngực đẩy đà kia. Bỗng ngài đẩy ra xa:"Cút!" một từ mang hàm ý ra lệnh không thể phản kháng.
Các ả linh hồn biến mất vào hư không chỉ để lại tiếng kêu ai oán.
Chỉ còn mình Ngài ở đây. Sự cô độc xâm chiếm.
Ngài nhớ cô!
Trong căn phòng mang hương vị hoa nhài, mái tóc buông lỏng xõa xuống bên gối, khuôn mặt trắng hồng cùng với vết rạch sâu kéo dài, đôi mắt tinh tườm đã khép mí - cô đã ngủ!
Ngài xuất hiện đi đến bên giường cô, nhìn cô với cặp mắt đỏ ấy, tình cảm trào dâng.
Đưa bàn tay to lớn và lạnh, chạm vào khuôn mặt thân nhiệt ấm áp kia. Ngài nhếch miệng cười, nụ cười nhẹ nhưng cũng đủ để thể hiện niềm vui. Suốt mấy trăm năm Ngài không bao giờ nở nụ cười hơn thế nữa ngay cả vụ 'giải quyết sinh lý' Ngài cũng chưa 'đụng' tới con đàn bà nào. Chỉ vì đợi cô đấy!
Ngón cái lướt nhẹ trên vết rạch, vết rạch dần mờ nhạt rồi mất hẳn, để lại khuôn mặt trắng hồng hoàn hảo không một tỳ vết.
---- Hết Chương 11 ----
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.