Chương 33: SẼ KHÔNG CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU
ART LƯỜI BIẾNG
23/06/2023
Hàn Thiên Dạ nhìn Noãn Noãn ngất đi, vội rút vật đáng sợ ra khỏi miệng cô.
Hắn cho người vào hầu hạ cô vệ sinh tắm rửa, cả quá trình cô đều mê man. Hàn Thiên Dạ gọi bác sĩ riêng của hắn đến kiểm tra sức khỏe cho cô và
làm các xét nghiệm. Khoảng hai tiếng sau:
-"Thưa ngài cô ấy chỉ là sợ quá nên ngất đi, còn chuyện thay máu chắc là vẫn chưa kịp tiến hành nên cô ấy không có gì đáng ngại."
-"Được rồi ra ngoài đi."
Hàn Thiên Dạ bước chân nặng nề quay trở về phòng, bây giờ là 1 giờ sáng trên môi hắn đang ngậm điếu thuốc vừa đi vừa rít từng hơi dường như đang che giấu nội tâm giày xéo.
Nhìn dáng vẻ Noãn Noãn nằm ngủ trên chiếc giường của hắn, lại nhìn vào đôi môi sưng tấy, cánh tay bầm dập do hắn ta lôi kéo, trong lòng bất giác nhói lên. Hàn Thiên Dạ nhìn cô trìu mến ánh mắt dịu dàng thấm đượm nỗi buồn.
Cô là người đầu tiên mà hắn để tâm, muốn đối xử thật lòng, cô lại dám bỏ trốn cùng tên đàn ông khác, hắn không thể chấp nhận người vợ hắn cưng chiều gìn giữ bị kẻ khác chiếm đoạt. Dù cô nói là không có chuyện gì giữa họ, nhưng với bản tính đa nghi của mình còn lâu hắn mới tin.
Hàn Thiên Dạ không quan tâm chuyện cô còn trinh tiết hay không nhưng kể từ khi là vợ hắn cô chỉ được phép có mình hắn cả đời này chỉ được yêu hắn dù cho bị hắn chán ghét hay dày vò cô vẫn phải ở bên hắn suốt đời vì chính cô lúc đầu đã lao vào xe hắn khi bị bọn buôn người đuổi bắt.Tự cô đã trói buộc vào hắn.
Nếu cô vẫn khăng khăng rời đi cùng người khác thì hắn thà rằng sẽ chính tay hủy hoại cô.
Hàn Thiên Dạ tiến gần đến giường ngủ, cúi đầu dịu dàng hôn lên đôi môi nhỏ đang khóc thút thít trong cơn mơ.
-"Mơ thấy tôi sao. Có phải càng ngày càng hận tôi, càng ngày càng ghét tôi.
Tôi cũng rất buồn sao? em lại không hiểu lòng tôi chứ."
-"Tôi ghét nhất là bị phản bội, bây giờ rất muốn giết chết em, nhưng mà tôi không nỡ, chỉ có thể giày vò em mà thôi.... Em đừng trách tôi đó."
***********
Hàn Thiên Dạ bước ra khỏi phòng ngủ quay về bàn làm việc của mình. Là chủ một công ty anh ta bận bịu vô cùng vì chuyện của cô mà bỏ lỡ hợp đồng mấy trăm tỉ đô. Giờ anh ta cũng không có thời gian nghỉ ngơi vì phải tự tay kiểm tra lại tất cả việc của công ty.
"Cốc.. cốc.."
-"Ai đó?"
-"Thưa ngài là ngài STI."
-"Cho anh ta vào đi, tiểu Cường."
Bóng dáng người đàn ông cao mảnh khảnh với mái tóc xanh dương đặc trưng, ngũ quan hài hòa bước vào. Nhẹ giọng hỏi Hàn Thiên Dạ:
-"Sao cậu lại đến đây ?"
-"Bắt cô vợ nhỏ của tôi về."
STI vô cùng khó hiểu:
-"Tại sao cậu lại bắt Tạ Minh, cậu ấy là bạn của tôi."
Bàn tay cầm bút của Hàn Thiên Dạ run lên dùng lực bẽ gãy cả cây bút bi trong tay.
-"Hắn chạm vào vợ tôi."
-"Gì chứ, vợ sao ? Dạ à đừng nói cậu..."
-"Cậu quan tâm đến chuyện đó làm gì vậy STI, đó giờ cậu hiểu rõ tôi không thích ai xen vào chuyện của tôi rồi mà.Tại sao cậu lại giới thiệu tên đó đến bệnh viện của tôi rồi mang vợ tôi đi."
STI ngập ngừng không biết giải thích thế nào cho đúng.
-"Dạ à, cậu hiểu lầm rồi. Cô gái đó gặp nguy hiểm, Tạ Minh chỉ giúp cô ta trốn đi thôi nếu không trốn đi cô ta đã chết rồi đó. Hai người đó có quen biết không thì tôi không rõ. Theo những gì tôi biết Tạ Minh chỉ yêu một người tình trong mộng mà thôi, sẽ không dòm ngó đến cô vợ cậu đâu."
Đôi mắt Hàn Thiên Dạ trông vô cùng đáng sợ nhìn STI.
-"Nếu muốn cứu tên đó thì từ bỏ đi. Tôi đã điều tra rõ về hắn. Chính tên đó đã gửi trả khoản tiền lớn vào tài khoản công ty tôi để trả nợ cho Noãn Noãn."
-"Gì chứ..?"
-"STI à hậu quả của việc chạm vào đồ của tôi cậu biết rõ nhất mà, là hắn muốn chết đừng trách tôi..."
-"Dạ à..." STI vội vàng muốn giải thích thêm.
-"Tiểu Cường tiễn khách."
-"Vâng, mời ngài STI ..."
STI vừa đi vẫn ngập ngừng quay lại nói với Hàn Thiên Dạ.
-"Cậu đúng là tên cố chấp, sau tất cả cô gái đó sẽ không yêu cậu đâu.."
Dù biết đó là lời nói chọc tức mình, Hàn Thiên Dạ vẫn cảm thấy vô cùng đáng bận tâm. Nếu cô ấy cả đời cũng không yêu hắn và luôn muốn rời bỏ hắn thì sao. Bản thân hắn sẽ dùng tiền tài, địa vị, quyền lực của mình để ép cô ấy ở bên mình.
-"Tình yêu ư, tôi không yêu em, căn bản cũng không cần tình yêu đó. Chỉ là sự hứng thú nhất thời này không biết sẽ kéo dài bao lâu..."
Nếu như vì yêu mà trở thành kẻ có điểm yếu và mất lí trí hắn thà không có thì hơn.
Noãn Noãn vẫn sẽ ở đó, vẫn sẽ là đồ vật của riêng hắn, thõa mãn hắn để hắn cưng chiều, hắn cần một người vợ có giá trị hơn là một người vợ có tình cảm.
Nhưng đó liệu có thật sự là điều mà sâu trong thâm tâm của một kẻ khao khát gia đình như hắn đang mong muốn hay không?
-"Thưa ngài cô ấy chỉ là sợ quá nên ngất đi, còn chuyện thay máu chắc là vẫn chưa kịp tiến hành nên cô ấy không có gì đáng ngại."
-"Được rồi ra ngoài đi."
Hàn Thiên Dạ bước chân nặng nề quay trở về phòng, bây giờ là 1 giờ sáng trên môi hắn đang ngậm điếu thuốc vừa đi vừa rít từng hơi dường như đang che giấu nội tâm giày xéo.
Nhìn dáng vẻ Noãn Noãn nằm ngủ trên chiếc giường của hắn, lại nhìn vào đôi môi sưng tấy, cánh tay bầm dập do hắn ta lôi kéo, trong lòng bất giác nhói lên. Hàn Thiên Dạ nhìn cô trìu mến ánh mắt dịu dàng thấm đượm nỗi buồn.
Cô là người đầu tiên mà hắn để tâm, muốn đối xử thật lòng, cô lại dám bỏ trốn cùng tên đàn ông khác, hắn không thể chấp nhận người vợ hắn cưng chiều gìn giữ bị kẻ khác chiếm đoạt. Dù cô nói là không có chuyện gì giữa họ, nhưng với bản tính đa nghi của mình còn lâu hắn mới tin.
Hàn Thiên Dạ không quan tâm chuyện cô còn trinh tiết hay không nhưng kể từ khi là vợ hắn cô chỉ được phép có mình hắn cả đời này chỉ được yêu hắn dù cho bị hắn chán ghét hay dày vò cô vẫn phải ở bên hắn suốt đời vì chính cô lúc đầu đã lao vào xe hắn khi bị bọn buôn người đuổi bắt.Tự cô đã trói buộc vào hắn.
Nếu cô vẫn khăng khăng rời đi cùng người khác thì hắn thà rằng sẽ chính tay hủy hoại cô.
Hàn Thiên Dạ tiến gần đến giường ngủ, cúi đầu dịu dàng hôn lên đôi môi nhỏ đang khóc thút thít trong cơn mơ.
-"Mơ thấy tôi sao. Có phải càng ngày càng hận tôi, càng ngày càng ghét tôi.
Tôi cũng rất buồn sao? em lại không hiểu lòng tôi chứ."
-"Tôi ghét nhất là bị phản bội, bây giờ rất muốn giết chết em, nhưng mà tôi không nỡ, chỉ có thể giày vò em mà thôi.... Em đừng trách tôi đó."
***********
Hàn Thiên Dạ bước ra khỏi phòng ngủ quay về bàn làm việc của mình. Là chủ một công ty anh ta bận bịu vô cùng vì chuyện của cô mà bỏ lỡ hợp đồng mấy trăm tỉ đô. Giờ anh ta cũng không có thời gian nghỉ ngơi vì phải tự tay kiểm tra lại tất cả việc của công ty.
"Cốc.. cốc.."
-"Ai đó?"
-"Thưa ngài là ngài STI."
-"Cho anh ta vào đi, tiểu Cường."
Bóng dáng người đàn ông cao mảnh khảnh với mái tóc xanh dương đặc trưng, ngũ quan hài hòa bước vào. Nhẹ giọng hỏi Hàn Thiên Dạ:
-"Sao cậu lại đến đây ?"
-"Bắt cô vợ nhỏ của tôi về."
STI vô cùng khó hiểu:
-"Tại sao cậu lại bắt Tạ Minh, cậu ấy là bạn của tôi."
Bàn tay cầm bút của Hàn Thiên Dạ run lên dùng lực bẽ gãy cả cây bút bi trong tay.
-"Hắn chạm vào vợ tôi."
-"Gì chứ, vợ sao ? Dạ à đừng nói cậu..."
-"Cậu quan tâm đến chuyện đó làm gì vậy STI, đó giờ cậu hiểu rõ tôi không thích ai xen vào chuyện của tôi rồi mà.Tại sao cậu lại giới thiệu tên đó đến bệnh viện của tôi rồi mang vợ tôi đi."
STI ngập ngừng không biết giải thích thế nào cho đúng.
-"Dạ à, cậu hiểu lầm rồi. Cô gái đó gặp nguy hiểm, Tạ Minh chỉ giúp cô ta trốn đi thôi nếu không trốn đi cô ta đã chết rồi đó. Hai người đó có quen biết không thì tôi không rõ. Theo những gì tôi biết Tạ Minh chỉ yêu một người tình trong mộng mà thôi, sẽ không dòm ngó đến cô vợ cậu đâu."
Đôi mắt Hàn Thiên Dạ trông vô cùng đáng sợ nhìn STI.
-"Nếu muốn cứu tên đó thì từ bỏ đi. Tôi đã điều tra rõ về hắn. Chính tên đó đã gửi trả khoản tiền lớn vào tài khoản công ty tôi để trả nợ cho Noãn Noãn."
-"Gì chứ..?"
-"STI à hậu quả của việc chạm vào đồ của tôi cậu biết rõ nhất mà, là hắn muốn chết đừng trách tôi..."
-"Dạ à..." STI vội vàng muốn giải thích thêm.
-"Tiểu Cường tiễn khách."
-"Vâng, mời ngài STI ..."
STI vừa đi vẫn ngập ngừng quay lại nói với Hàn Thiên Dạ.
-"Cậu đúng là tên cố chấp, sau tất cả cô gái đó sẽ không yêu cậu đâu.."
Dù biết đó là lời nói chọc tức mình, Hàn Thiên Dạ vẫn cảm thấy vô cùng đáng bận tâm. Nếu cô ấy cả đời cũng không yêu hắn và luôn muốn rời bỏ hắn thì sao. Bản thân hắn sẽ dùng tiền tài, địa vị, quyền lực của mình để ép cô ấy ở bên mình.
-"Tình yêu ư, tôi không yêu em, căn bản cũng không cần tình yêu đó. Chỉ là sự hứng thú nhất thời này không biết sẽ kéo dài bao lâu..."
Nếu như vì yêu mà trở thành kẻ có điểm yếu và mất lí trí hắn thà không có thì hơn.
Noãn Noãn vẫn sẽ ở đó, vẫn sẽ là đồ vật của riêng hắn, thõa mãn hắn để hắn cưng chiều, hắn cần một người vợ có giá trị hơn là một người vợ có tình cảm.
Nhưng đó liệu có thật sự là điều mà sâu trong thâm tâm của một kẻ khao khát gia đình như hắn đang mong muốn hay không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.