Chương 13: Tận tình phục vụ cô (3)
Diệp Phi Dạ
08/11/2016
Tần Chỉ Ái biết quản gia nói cho Cố lão gia biết Cố Dư Sinh một tháng nay không trở về, chuyện này cũng không thể trách quản gia, lúc cô nói dối ông, ông vốn đã không tin, nếu tin, cũng sẽ không tiếp tục hỏi quản gia, dù quản gia không nói thật, ông cũng sẽ đi tìm Cố Dư Sinh, đến lúc đó, kết cục cũng giống như đêm nay thôi.
"Chuyện qua rồi, không cần nhắc lại nữa, cũng không còn sớm, người đi nghỉ ngơi đi"
"Tiểu thư, cô cũng nghỉ ngơi sớm một chút." Quản gia dừng lại một chút, lại nói: "Xin lỗi."
Tần Chỉ Ái không nói gì.
Ngoài cửa, quản gia cũng im lặng.
Qua mấy phút, Tần Chỉ Ái nghe tiếng quản gia rời đi.
Lầu hai lại trở nên yên tĩnh.
Tần Chỉ Ái rất mệt, nhưng cô lại không ngủ được, ôm lấy chăn, ngồi trên giường phát ngốc hồi lâu, mới đứng dậy xuống giường đi tới phòng tắm.
Mỗi một bước đi là một lần đau đớn, khi cô đi đến phòng tắm, sắc mặt vì đau mà tái nhợt.
Cố Dư Sinh tắm vòi sen, vòi nước trong bồn vẫn còn chưa tắt, nước chảy khiến hơi nước bốc lên, lượn lờ trong bồn tắm.
Tần Chỉ Ái tắt nước, ngồi vào bồn tắm, nước nóng vây quanh cơ thể cô, hòa tan cả những đau đớn và mệt mỏi.
Tần Chỉ Ái ngồi đến khi nước trong bồn lạnh, cô mới đi ra.
Lau xong thân thể, mặc áo tắm, Tần Chỉ Ái cầm máy sấy tóc, đi tới bồn rửa tay, nhìn chằm chằm vào gương, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn sạch sẽ, trong đầu liền nhớ lại những câu trước khi đi Cố Dư Sinh nói: "Có điều... Lương Ðậu Khấu, chúng ta thỏa thuận với nhau trước, lần sau khẳng định sẽ không chỉ giống như ngày hôm nay, tôi có rất nhiều tư thế, nếu cô muốn thử thì cứ nói cho ông biết thử xem!"
Nhất thời cô liền bừng tỉnh, quên mình đứng ở đây là để sấy tóc.
. . . . . .
Cô là Tần Chỉ Ái.
Nhưng mà bây giờ trong mắt hắn cô lại có tên Lương Đậu Khấu.
Lương Đậu Khấu là nữ thần ai cũng biết, là nhân vật làm hồng biến đại giang nam bắc, có thể nói là một đêm thành danh.
Tần Chỉ Ái biết rõ người này, cô và Lương Đậu Khấu nhan sắc và vóc dáng khá giống nhau, mới may mắn được Lương Đậu Khấu chọn làm diễn viên đóng thế.
Ngay từ lúc bắt đầu, Tần Chỉ Ái thật sự chỉ là diễn viên đóng thế cho Lương Đậu Khấu.
Tuy rằng cô chỉ đóng thế cho Lương Đậu Khấu, nhưng Lương Đậu Khấu hào quang sáng chói như vậy, cô chỉ là một cô gái tầm thường, sao có thể so sánh với Lương Đậu Khấu, thậm chí cô đóng thế diễn viên Lương Đậu Khấu được hơn một năm, số lần gặp nhau chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Có thể là do công việc của Lương Đậu Khấu quá thuận buồm xuôi gió, ông trời thấy chướng mắt, nên một tháng trước đây khi đi khám sức khỏe, cô ấy phát hiện mình bị một khối u trong ngực.
Là u ác tính, nhưng chưa di căn, nên có thễ chữa khỏi, thế nhưng cần phải chữa bệnh bằng hóa liệu và trị liệu, tốn rất nhiều thời gian.
Báo cáo sức khỏe này đối với Lương Đậu Khấu mà nói giống như là sấm giữa trời quang.
Làng giải trí như chiến trường, tàn nhẫn vô tình, không hề báo trước, trị liệu một năm trở lại làng giải trí, tất nhiên không thể tiếp tục làm đại minh tinh.
Nghĩ tới nghĩ lui, Lương Đậu Khấu cuối cùng tự mình đóng thế cho Tần Chỉ Ái.
"Chuyện qua rồi, không cần nhắc lại nữa, cũng không còn sớm, người đi nghỉ ngơi đi"
"Tiểu thư, cô cũng nghỉ ngơi sớm một chút." Quản gia dừng lại một chút, lại nói: "Xin lỗi."
Tần Chỉ Ái không nói gì.
Ngoài cửa, quản gia cũng im lặng.
Qua mấy phút, Tần Chỉ Ái nghe tiếng quản gia rời đi.
Lầu hai lại trở nên yên tĩnh.
Tần Chỉ Ái rất mệt, nhưng cô lại không ngủ được, ôm lấy chăn, ngồi trên giường phát ngốc hồi lâu, mới đứng dậy xuống giường đi tới phòng tắm.
Mỗi một bước đi là một lần đau đớn, khi cô đi đến phòng tắm, sắc mặt vì đau mà tái nhợt.
Cố Dư Sinh tắm vòi sen, vòi nước trong bồn vẫn còn chưa tắt, nước chảy khiến hơi nước bốc lên, lượn lờ trong bồn tắm.
Tần Chỉ Ái tắt nước, ngồi vào bồn tắm, nước nóng vây quanh cơ thể cô, hòa tan cả những đau đớn và mệt mỏi.
Tần Chỉ Ái ngồi đến khi nước trong bồn lạnh, cô mới đi ra.
Lau xong thân thể, mặc áo tắm, Tần Chỉ Ái cầm máy sấy tóc, đi tới bồn rửa tay, nhìn chằm chằm vào gương, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn sạch sẽ, trong đầu liền nhớ lại những câu trước khi đi Cố Dư Sinh nói: "Có điều... Lương Ðậu Khấu, chúng ta thỏa thuận với nhau trước, lần sau khẳng định sẽ không chỉ giống như ngày hôm nay, tôi có rất nhiều tư thế, nếu cô muốn thử thì cứ nói cho ông biết thử xem!"
Nhất thời cô liền bừng tỉnh, quên mình đứng ở đây là để sấy tóc.
. . . . . .
Cô là Tần Chỉ Ái.
Nhưng mà bây giờ trong mắt hắn cô lại có tên Lương Đậu Khấu.
Lương Đậu Khấu là nữ thần ai cũng biết, là nhân vật làm hồng biến đại giang nam bắc, có thể nói là một đêm thành danh.
Tần Chỉ Ái biết rõ người này, cô và Lương Đậu Khấu nhan sắc và vóc dáng khá giống nhau, mới may mắn được Lương Đậu Khấu chọn làm diễn viên đóng thế.
Ngay từ lúc bắt đầu, Tần Chỉ Ái thật sự chỉ là diễn viên đóng thế cho Lương Đậu Khấu.
Tuy rằng cô chỉ đóng thế cho Lương Đậu Khấu, nhưng Lương Đậu Khấu hào quang sáng chói như vậy, cô chỉ là một cô gái tầm thường, sao có thể so sánh với Lương Đậu Khấu, thậm chí cô đóng thế diễn viên Lương Đậu Khấu được hơn một năm, số lần gặp nhau chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Có thể là do công việc của Lương Đậu Khấu quá thuận buồm xuôi gió, ông trời thấy chướng mắt, nên một tháng trước đây khi đi khám sức khỏe, cô ấy phát hiện mình bị một khối u trong ngực.
Là u ác tính, nhưng chưa di căn, nên có thễ chữa khỏi, thế nhưng cần phải chữa bệnh bằng hóa liệu và trị liệu, tốn rất nhiều thời gian.
Báo cáo sức khỏe này đối với Lương Đậu Khấu mà nói giống như là sấm giữa trời quang.
Làng giải trí như chiến trường, tàn nhẫn vô tình, không hề báo trước, trị liệu một năm trở lại làng giải trí, tất nhiên không thể tiếp tục làm đại minh tinh.
Nghĩ tới nghĩ lui, Lương Đậu Khấu cuối cùng tự mình đóng thế cho Tần Chỉ Ái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.