[Esport] Đồng Đội Điên Hết Cả Rồi
Chương 100: Qua ải
Hồ Sinh Hữu Mộng
09/06/2024
Dịch: Bánh
- -------------
Đường Quả: 【 Người đi rừng của KID vừa mới hồi sinh đã vội di chuyển ra hang rồng, có vẻ như anh ta đang muốn ăn Rồng trước khi PG sống lại. Không biết là PG có nhận ra điều đó không đây? 】
A Bán: 【 Táng Kiếm của Cá Vàng vừa dọn xong lính đường giữa thì cũng tiến về phía hang Rồng, tất nhiên là biết rồi. 】
Đường Quả: 【 Nhân Mã đã hồi sinh, KID có ba xạ thủ, rất có lợi trong việc ăn Rồng. 】
Lúc hai người còn nói chuyện thì KID đã tập trung toàn bộ tại vị trí Rồng Hắc Ám, lượng máu của con Rồng nhanh chóng tụt xuống.
Kinh Vũ điều khiển Táng Kiếm trốn trong bụi cỏ gần hang Rồng, vì khoảng cách quá xa, cậu không thể lấy được tầm nhìn nơi đó mà chỉ có thể đưa ra phỏng đoán mà thôi, hồi hộp tới nỗi trái tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực —— bên kia có ba xạ thủ, giết cậu chỉ là vấn đề tính bằng giây, vậy nên phải nắm chắc khoảnh khắc xông vào.
“Anh tới rồi.” Tần Phi bỗng nói ra ba chữ đó rồi cho Satan dùng chiêu lao vào hang Rồng.
Anh đi vào, PG lập tức có được tầm nhìn, cả đội nhìn thấy Rồng Hắc Ám đang chỉ còn một chút máu dưới sức tấn công của ba xạ thủ!
“All in! Nhanh nhanh nhanh!”
Kinh Vũ kêu lên đầy nôn nóng, cậu cũng nhập cuộc rồi lại dùng chiêu đỡ sát thương nhằm chặn lại chiêu cuối của Khổng Tước Linh.
Sau đó là dùng Trừng Trị để đoạt lấy con Rồng!
Cũng ngay lúc đó, người đi rừng của bên kia cũng dùng Trừng Trị, và chiêu cuối của Diệp Hồng cũng đánh về phía Rồng Hắc Ám.
Kết quả là?!
【 hệ thống 】 Tang Đức, chinh phục Rồng Hắc Ám!
【 hệ thống 】 Đội quân Rồng Hắc Ám sắp sửa xuất chinh!
“Chậc.”
Kết quả này đúng thật là một cú sốc lớn đối với toàn bộ thành viên của PG, ai nấy cũng phải “Tsk” một tiếng.
Nhưng Kinh Vũ vẫn chưa từ bỏ: “Giết sạch đi!”
Tần Phi: “Giết Nhân Mã trước!”
Lạc Nhất Minh: “Nhân Mã Nhân Mã Nhân Mã Nhân Mã!”
Hàn Lãnh: “Anh khống chế được rồi này! Lên nhanh đi!”
Trên màn hình lớn, Cổ Lan của Hàn Lãnh đã giữ chân được Nhân Mã và Nhân Ngư, cũng vào ngay lúc đó, Satan và Chân Vũ kết hợp dồn sát thương về phía Nhân Mã, Chân Vũ là người cấu máu, Satan dùng chiêu cuối để kết liễu.
【 hệ thống 】 Satan, One Kill!
【 hệ thống 】 Nhân Mã bên địch đã bị tiêu diệt!
Nhưng bên KID lại đồng loạt dồn hết các chiêu thức về phía Kinh Vũ.
Tang Đức và Dark Cupid dùng chiêu cuối, Khổng Tước Linh thì combo chiêu hai rồi tới chiêu một —— Táng Kiếm của Kinh Vũ còn chưa kịp tốc biến thì đã nằm xuống ngay tại hang Rồng.
【 hệ thống 】 Dark Cupid, One Kill!
【 hệ thống 】 Táng Kiếm bên ta đã bị tiêu diệt!
Hàn Lãnh đã dùng khiên chắn nhanh nhất có thể nhưng vẫn không cứu được Táng Kiếm, thế là hắn đành phải cố gắng hết sức để theo Lạc Nhất Minh và che chắn cho cậu ta.
Có một tướng đỡ đòn như Cổ Lan cover, Chân Vũ của Lạc Nhất Minh được chơi và đem về một cái Triple Kill!
【 hệ thống 】 Chân Vũ, One Kill!
【 hệ thống 】 Nhân Ngư bên địch đã bị tiêu diệt!
【 hệ thống 】 Chân Vũ, Double Kill!
【 hệ thống 】 Khổng Tước Linh bên địch đã bị tiêu diệt!
【 hệ thống 】 Chân Vũ, Triple Kill!
【 hệ thống 】 Sander bên địch đã bị tiêu diệt!
Đến lúc này đây, KID chỉ còn lại đúng một mình Dark Cupid, sau khi đánh chết Hắc Giao của Diệp Hồng, y cũng tốc biến bỏ chạy mất dạng.
Để có thể tường thuật được hết màn giao tranh này, A Bán đã đạt tới vận tốc bình luận cực hạn.
Đường Quả cũng không ngừng trầm trồ: 【 KKa lại tìm được ánh sáng cuối đường hầm và thoát khỏi cái chết thêm một lần nữa! Đây là lần thứ hai anh ấy thoát ra khỏi cơn mưa bom bão đạn của PG! 】
A Bán: 【 PG đã lấy 2 đổi 4 và giành được chiến thắng sau pha giao tranh tổng này! Xạ thủ và trợ thủ của bọn họ còn đang ở đường giữa để dọn lính, người đi đường trên thì đang ở đường dưới, Vòng Tròn Ma Thuật sẽ ra đời trong vòng 10 giây nữa, liệu PG có thể chiếm được mục tiêu này trước khi quân lính của Rồng Hắc Ám xuất kích không?! 】
Xem tới đây, dù là người đang xem trực tiếp hay là người xem qua livestream cũng không khỏi nín thở.
PG và KID đang ngồi trong buồng thi đấu cũng rơi vào cảnh tương tự.
Kinh Vũ nhìn thời gian đếm ngược trên màn hình của mình một lúc rồi mới tìm được giọng nói của chính mình: “Một đợt thôi nên sẽ không sao đâu, mọi người hãy kiên trì lên!”
Tần Phi: “Nhất Minh đẩy trụ đi! Lính của Rồng sắp ra rồi, đẩy được bao nhiêu trụ thì hay bấy nhiêu.”
Lạc Nhất Minh: “Đẩy đây!”
Hàn Lãnh: “Tsk, KID thật tàn nhẫn, tôi có cảm giác bọn họ đang nhằm vào mỗi Cá Vàng.”
Diệp Hồng: “Tôi cũng thấy thế. Toàn dồn vào đánh Cá Vàng thôi, Cá Vàng Nhỏ nhà mình thật đáng thương!”
Kinh Vũ im lặng, bình tĩnh nói: “Lúc nãy em chọn vị trí không được tốt lắm, đành chịu thôi.”
Hàn Lãnh: “Là để cướp Rồng sao, tiếc là không cướp được.”
Diệp Hồng còn đang định nói tiếp thì lại chợt nhận ra một điều gì đó, thế là hắn đành đổi đề tài: “Cùng lắm cũng chỉ là mấy con lính của Rồng thôi mà, mất thì thôi, chúng ta rất giỏi trong việc dọn mấy con lính này mà!”
Lạc Nhất Minh: “Ha ha ha ha, đúng vậy!”
Kinh Vũ: “Ừm, lát nữa mọi người nhớ nghe lời em kêu gọi nhé.”
Nghe được những lời đó của Kinh Vũ, Diệp Hồng âm thầm thở phào nhẹ nhõm —— vừa lúc nãy, không biết có phải do hắn bị ảo giác hay không mà lại cảm thấy giọng điệu của Kinh Vũ có chút áp lực, giống như là cậu đang tự trách bản thân mình vậy.
Rõ ràng đó cũng đâu phải lỗi của cậu đâu......
A Bán: 【 Satan của Tần Phi đã tự mình chinh phục Vòng Tròn Ma Thuật và phá vỡ trụ thứ hai ở đường giữa của KID, chỉ tiếc là đợt lính của Rồng đã xuất hiện và phá hủy Vòng Tròn khiến PG không thể đẩy được trụ thứ ba và đành phải lùi về. 】
Đường Quả: 【 Trận đấu đã bước vào phút 29, cho tới thời điểm hiện tại, hai bên đang khá ngang bằng nhau về số lượng trụ đã phá hủy cùng với mạng hạ gục, không biết là KID có thể tận dụng đợt lính này để đẩy thẳng một đường và phá hủy nhà chính của PG không. 】
Kinh Vũ: “Anh Hàn thủ đường trên, Nhất Minh dọn lính đường dưới.”
Kinh Vũ: “Bọn họ tới rồi, tất cả tập hợp tại đường giữa, dọn lính thôi, đừng giết người.”
Kinh Vũ: “Đường dưới đường dưới đường dưới!”
Theo sự chỉ huy của Kinh Vũ, PG dọn sạch đợt lính và chống đỡ đợt tấn công của KID một cách ngoan cường.
Trợ thủ của KID muốn tạo thể để ba xạ thủ băng trụ nhưng lại bị chiêu cuối của Diệp Hồng làm cho phải lùi về.
Cuối cùng, sau ba đợt lính Rồng, PG còn sót lại một trụ ở đường trên và một trụ ở đường dưới.
Kinh vũ thầm thở phào nhẹ nhõm —— cậu đã vượt qua được.
Đường Quả: 【PG đã qua ải! 】
A Bán: 【 PG rất chuyên nghiệp trong việc dọn lính của Rồng Hắc Ám. 】
Đường Quả: 【 Thế nhưng sau pha vừa rồi thì KID đã chiếm hẳn ưu thế về mặt kinh tế rồi, PG sẽ khó chơi đây. 】
A Bán: 【 Đúng vậy, KID có ba xạ thủ, cả ba mà đủ đồ rồi thì PG sẽ đã khó lại càng gặp thêm khó khi muốn thắng giao tranh! 】
Phút 31, Phượng Hoàng Minh Giới ra đời, ba xạ thủ của KID mỗi người chỉ cần cho một mũi tên là đã có thể chiếm lấy mục tiêu này với một tốc độ khủng khiếp, PG hoàn toàn không có cơ hội phản ứng.
Sau khi có được Niết Bàn Chi Hỏa, cả năm người bọn họ hùng hổ tiến về phía đường trên của PG, băng trụ giết Cổ Lan của Hàn Lãnh rồi phá hủy luôn trụ phòng vệ cuối cùng ở đường trên.
Hắc Giao của Diệp Hồng chỉ có thể chạy trốn, với lượng máu ít ỏi, hắn không thể không về tế đàn để hồi máu. Năm người bên KID ỷ vào việc mình đang có hiệu ứng phù trợ của Niết Bàn Chi Hỏa, băng vào cả tế đàn để giết Chân Vũ của Lạc Nhất Minh.
*Niết Bàn Chi Hỏa: có tác dụng đỡ một đòn đánh chí mạng cho tướng, mọi người có thể hình dung tới Liềm Đoạt Mệnh để hiểu hơn về cái này.
Táng Kiếm của Kinh Vũ đỡ được chiêu cuối của Khổng Tước Linh và tạo cơ hội cho Tần Phi giải quyết người đi đường giữa của KID, nhưng sau đó cậu vẫn nằm xuống dưới sát thương đến từ ba xạ thủ.
Cuối cùng, Táng Kiếm bỏ mình, Satan chạy thoát trong tình trạng hấp hối, nhà chính thất thủ.
Hắc Giao của Diệp Hồng vừa hồi máu xong đã tung combo về phía xạ thủ của KID, nhưng Nhân Ngư đã thành công chặn được lượng sát thương kia, ngay sau đó, cả nhóm xạ thủ của KID như phát điên mà hạ gục người đi đường giữa của PG chỉ trong vài giây.
Phút 33, Táng Kiếm của Kinh Vũ hồi sinh, cậu yên lặng rời khỏi tế đàn và lao về phía trụ nhà chính, nhưng chỉ mới đi được một bước thì hình ảnh trụ nhà vỡ nát đã xuất hiện trên màn hình.
Tiếp theo là chữ DEFEAT thật to.
—— thua.
Cuối cùng vẫn là...... Thua.
Trong ván này, bọn họ đã vật lộn rất lâu, cách nào cũng đã thử nhưng vẫn không thể thoát khỏi số phận phải thua cuộc.
33 phút, đây là ván đấu lâu nhất của PG từ khi mới bắt đầu vòng loại.
Mãi cho đến khi trận đấu kết thúc, Diệp Hồng và Lạc Nhất Minh cũng chưa hề mắc phải bất cứ sai lầm nào, chứng tỏ việc tập đánh cho tới giai đoạn cuối game có đem lại hiệu quả.
Nhưng bọn họ lại vô cùng bất hạnh khi gặp một đội tuyển đang là ông trùm late game —— có thể nói là nếu cứ ôm tâm thế “Không mắc sai lầm ở cuối trận là được” mà muốn thắng KID thì có hơi hão huyền.
Sự im lặng bao trùm lấy PG.
Sau đó, Tần Phi là người đầu tiên tháo tai nghe xuống và hít một hơi thật sâu: “Nói sao đây, không có gì ngoài dự tính cả nhỉ?”
Diệp Hồng là người thứ hai tháo tai nghe: “Bên kia là top 1 giải, chúng ta không để thua 2-0 là đã tốt lắm rồi. Làm người phải biết tự thấy đủ.”
Nghe thấy thế, Lạc Nhất Minh là người đầu tiên tỏ vẻ không hài lòng: “Top 1 thì sao?! Chúng ta hướng tới giải vô địch đó!”
Hàn Lãnh: “Chậc, mày còn nhớ là đội mình muốn vô địch sao? Anh thấy mày làm khùng làm điên vui lắm mà.”
Lạc Nhất Minh: “Em vừa muốn khùng điên vừa muốn vô địch!”
Tần Phi cầm chai nước khoáng lên uống một ngụm: “Để thua trận đầu với tỉ số 1-2 thì giờ có -1 điểm — cũng không tới nỗi nào. Đánh tích điểm mà, đánh xong 7 ván rồi thì lúc đó mới dùng con số cuối cùng để nói chuyện. Chỉ cần vào top 3 thì có thể vào chung kết và vẫn có thể lấy chức vô địch.”
*Đánh theo thể thức thắng 1 trận thì +1 điểm, thua 1 trận thì -1, chứ không tính kết quả chung cuộc của cả ván.
“Đúng vậy.” Diệp Hồng nói, cơ mà hắn bỗng nhận ra điều gì đó —— hình như Kinh Vũ vẫn chưa lên tiếng?
Sau khi ván đấu kết thúc và mãi cho đến lúc này, Kinh Vũ vẫn luôn im lặng và chỉ nhìn vào màn hình máy tính trước mặt mình.
MVP của ván đấu nhanh chóng xuất hiện trên màn hình, và đó chính là xạ thủ LLy của KID.
Diệp Hồng nhìn Kinh Vũ chằm chằm một lát, hắn không nhịn được mà hỏi: “Này, Cá Vàng Nhỏ à?”
Hắn muốn an ủi cậu nhưng lại không biết nên an ủi như thế nào, thế là đành tìm cái gì đó để nói, “Anh chưa thấy em uống nước đấy, có bị khô miệng không?”
“A......” Kinh Vũ đáp lại trong sự thất thần, cậu cầm chai nước lên, vặn nắp, ngửa đầu, uống một hơi nửa chai.
Diệp Hồng: “Vãi, uống chậm chút nào!”
Kinh Vũ không để ý tới hắn, uống xong nửa chai, cậu cúi đầu một lát rồi bỗng dưng cầm chai nước lên đổ hết lên đầu mình!
“Cá Vàng?!”
Diệp Hồng kêu lên một tiếng và vội vàng giật lấy cái chai trong tay Kinh Vũ, nhưng vẫn là chậm một bước —— khi hắn lấy được cái chai thì nó đã trống không.
Lạc Nhất Minh bị hành động đột ngột của Kinh Vũ dọa sợ, chỉ biết ngồi đờ người trên ghế chơi game.
Hàn Lãnh cũng là sửng sốt một lát nhưng nhanh chóng lấy lại ý thức rồi nhìn quanh bốn phía để tìm khăn lau cho cậu.
Nhưng trước khi y tìm được thì Tần Phi đã đứng lên, anh cởi áo khoác đồng phục và lau cho Kinh Vũ.
Tầm mắt bị che khuất bởi chiếc áo kia, Kinh Vũ thở dài nhắm mắt lại, sau đó, có một bàn tay chạm vào đầu cậu qua lớp áo.
Tần Phi dùng áo của mình lau khô nước trên người Kinh Vũ, bình tĩnh nói: “Có sao đâu, chỉ là thua một ván đấu thôi mà. Thua thì thua, cũng đâu phải lần đầu tiên.” Sau đó, anh giảm âm lượng của mình, nhẹ nhàng nói ra hai chữ, “...... Ngu ngốc.”
Là một tuyển thủ chuyên nghiệp, có khát khao chiến thắng là chuyện tốt, nhưng khát khao đó càng lớn bao nhiêu thì lúc thua lại càng khổ sở bấy nhiêu.
Nhất là khi bọn họ đã cố gắng đến vậy trong ván đấu này......
Một lát sau, Lạc Nhất Minh đã hoàn hồn trở lại, cậu ta muốn nói gì đó nhưng lại bị Hàn Lãnh bịt mồm.
Cậu ta giãy giụa để thoát khỏi Hàn Lãnh, khẽ nói: “Em định nói là cái đám khốn kiếp KID rõ ràng là đang nhắm vào Cá Vàng trong ván này, hẳn là anh ấy sẽ rất khó chịu đúng không?”
Hàn Lãnh: “Thôi được rồi, mày bớt nói lại đi.”
Tần Phi đưa mắt ra hiệu cho Diệp Hồng: “Mọi người đi trước đi, tôi ở lại với em ấy một lát.”
Diệp Hồng lập tức liếc lại: “Ý gì đây? Không xem chúng tôi là đồng đội à? Có dỗ thì dỗ chung chứ.”
Đúng lúc đó, Kinh Vũ hít một hơi thật sâu, cậu chui đầu ra khỏi áo khoác của Tần Phi: “Đi thôi, về câu lạc bộ.”
Giọng điệu của cậu vẫn như thường ngày, cách đứng dậy cũng như thường ngày, lúc Kinh Vũ quay đầu lại, biểu cảm trên gương mặt cũng như thường ngày nốt, cứ như thể chưa từng trải qua bất cứ biến cố nào.
Giọt nước trong suốt chảy dọc theo khuôn mặt mềm mại của cậu, để lại một vết mờ trên áo.
Khóe môi cậu cong lên, trông là đang cười nhưng lại không giống cười chút nào: “Trò chơi vẫn chưa kết thúc mà.”
Diệp Hồng, Lạc Nhất Minh và Hàn Lãnh nhìn thấy cậu như thế, tuy là vẫn còn chút lo lắng nhưng cũng nhẹ lòng được đôi chút.
Chỉ có Tần Phi biết, vào chính khoảnh khắc này, bàn tay đang nắm lấy vạt áo anh của Kinh Vũ đang run đến mức nào.
Tần Phi yên lặng nhìn bóng lưng của cậu rồi đưa tay ra choàng lên vai người kia: “Ừm, về thôi. Có gì thì về nhà nói tiếp.”
- -------
Spoil chương 96:
Tần Phi nhíu mày, anh không hiểu Kinh Vũ đang muốn làm gì, đành ngưng việc sấy tóc lại mà hỏi: “Sao vậy?”
Kinh Vũ vẫn im lặng như thế, cậu đứng yên ở cửa một lát rồi bỗng đưa tay lên tháo chiếc thắt lưng vốn đã lỏng lẻo xuống.
Áo tắm không có thắt lưng lập tức rộng mở, để lộ làn da trắng nõn.
- -------
Tần Phi: “Hay là em nói cho anh nghe thử, em muốn bị phạt như thế nào đây?”
- -------------
Đường Quả: 【 Người đi rừng của KID vừa mới hồi sinh đã vội di chuyển ra hang rồng, có vẻ như anh ta đang muốn ăn Rồng trước khi PG sống lại. Không biết là PG có nhận ra điều đó không đây? 】
A Bán: 【 Táng Kiếm của Cá Vàng vừa dọn xong lính đường giữa thì cũng tiến về phía hang Rồng, tất nhiên là biết rồi. 】
Đường Quả: 【 Nhân Mã đã hồi sinh, KID có ba xạ thủ, rất có lợi trong việc ăn Rồng. 】
Lúc hai người còn nói chuyện thì KID đã tập trung toàn bộ tại vị trí Rồng Hắc Ám, lượng máu của con Rồng nhanh chóng tụt xuống.
Kinh Vũ điều khiển Táng Kiếm trốn trong bụi cỏ gần hang Rồng, vì khoảng cách quá xa, cậu không thể lấy được tầm nhìn nơi đó mà chỉ có thể đưa ra phỏng đoán mà thôi, hồi hộp tới nỗi trái tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực —— bên kia có ba xạ thủ, giết cậu chỉ là vấn đề tính bằng giây, vậy nên phải nắm chắc khoảnh khắc xông vào.
“Anh tới rồi.” Tần Phi bỗng nói ra ba chữ đó rồi cho Satan dùng chiêu lao vào hang Rồng.
Anh đi vào, PG lập tức có được tầm nhìn, cả đội nhìn thấy Rồng Hắc Ám đang chỉ còn một chút máu dưới sức tấn công của ba xạ thủ!
“All in! Nhanh nhanh nhanh!”
Kinh Vũ kêu lên đầy nôn nóng, cậu cũng nhập cuộc rồi lại dùng chiêu đỡ sát thương nhằm chặn lại chiêu cuối của Khổng Tước Linh.
Sau đó là dùng Trừng Trị để đoạt lấy con Rồng!
Cũng ngay lúc đó, người đi rừng của bên kia cũng dùng Trừng Trị, và chiêu cuối của Diệp Hồng cũng đánh về phía Rồng Hắc Ám.
Kết quả là?!
【 hệ thống 】 Tang Đức, chinh phục Rồng Hắc Ám!
【 hệ thống 】 Đội quân Rồng Hắc Ám sắp sửa xuất chinh!
“Chậc.”
Kết quả này đúng thật là một cú sốc lớn đối với toàn bộ thành viên của PG, ai nấy cũng phải “Tsk” một tiếng.
Nhưng Kinh Vũ vẫn chưa từ bỏ: “Giết sạch đi!”
Tần Phi: “Giết Nhân Mã trước!”
Lạc Nhất Minh: “Nhân Mã Nhân Mã Nhân Mã Nhân Mã!”
Hàn Lãnh: “Anh khống chế được rồi này! Lên nhanh đi!”
Trên màn hình lớn, Cổ Lan của Hàn Lãnh đã giữ chân được Nhân Mã và Nhân Ngư, cũng vào ngay lúc đó, Satan và Chân Vũ kết hợp dồn sát thương về phía Nhân Mã, Chân Vũ là người cấu máu, Satan dùng chiêu cuối để kết liễu.
【 hệ thống 】 Satan, One Kill!
【 hệ thống 】 Nhân Mã bên địch đã bị tiêu diệt!
Nhưng bên KID lại đồng loạt dồn hết các chiêu thức về phía Kinh Vũ.
Tang Đức và Dark Cupid dùng chiêu cuối, Khổng Tước Linh thì combo chiêu hai rồi tới chiêu một —— Táng Kiếm của Kinh Vũ còn chưa kịp tốc biến thì đã nằm xuống ngay tại hang Rồng.
【 hệ thống 】 Dark Cupid, One Kill!
【 hệ thống 】 Táng Kiếm bên ta đã bị tiêu diệt!
Hàn Lãnh đã dùng khiên chắn nhanh nhất có thể nhưng vẫn không cứu được Táng Kiếm, thế là hắn đành phải cố gắng hết sức để theo Lạc Nhất Minh và che chắn cho cậu ta.
Có một tướng đỡ đòn như Cổ Lan cover, Chân Vũ của Lạc Nhất Minh được chơi và đem về một cái Triple Kill!
【 hệ thống 】 Chân Vũ, One Kill!
【 hệ thống 】 Nhân Ngư bên địch đã bị tiêu diệt!
【 hệ thống 】 Chân Vũ, Double Kill!
【 hệ thống 】 Khổng Tước Linh bên địch đã bị tiêu diệt!
【 hệ thống 】 Chân Vũ, Triple Kill!
【 hệ thống 】 Sander bên địch đã bị tiêu diệt!
Đến lúc này đây, KID chỉ còn lại đúng một mình Dark Cupid, sau khi đánh chết Hắc Giao của Diệp Hồng, y cũng tốc biến bỏ chạy mất dạng.
Để có thể tường thuật được hết màn giao tranh này, A Bán đã đạt tới vận tốc bình luận cực hạn.
Đường Quả cũng không ngừng trầm trồ: 【 KKa lại tìm được ánh sáng cuối đường hầm và thoát khỏi cái chết thêm một lần nữa! Đây là lần thứ hai anh ấy thoát ra khỏi cơn mưa bom bão đạn của PG! 】
A Bán: 【 PG đã lấy 2 đổi 4 và giành được chiến thắng sau pha giao tranh tổng này! Xạ thủ và trợ thủ của bọn họ còn đang ở đường giữa để dọn lính, người đi đường trên thì đang ở đường dưới, Vòng Tròn Ma Thuật sẽ ra đời trong vòng 10 giây nữa, liệu PG có thể chiếm được mục tiêu này trước khi quân lính của Rồng Hắc Ám xuất kích không?! 】
Xem tới đây, dù là người đang xem trực tiếp hay là người xem qua livestream cũng không khỏi nín thở.
PG và KID đang ngồi trong buồng thi đấu cũng rơi vào cảnh tương tự.
Kinh Vũ nhìn thời gian đếm ngược trên màn hình của mình một lúc rồi mới tìm được giọng nói của chính mình: “Một đợt thôi nên sẽ không sao đâu, mọi người hãy kiên trì lên!”
Tần Phi: “Nhất Minh đẩy trụ đi! Lính của Rồng sắp ra rồi, đẩy được bao nhiêu trụ thì hay bấy nhiêu.”
Lạc Nhất Minh: “Đẩy đây!”
Hàn Lãnh: “Tsk, KID thật tàn nhẫn, tôi có cảm giác bọn họ đang nhằm vào mỗi Cá Vàng.”
Diệp Hồng: “Tôi cũng thấy thế. Toàn dồn vào đánh Cá Vàng thôi, Cá Vàng Nhỏ nhà mình thật đáng thương!”
Kinh Vũ im lặng, bình tĩnh nói: “Lúc nãy em chọn vị trí không được tốt lắm, đành chịu thôi.”
Hàn Lãnh: “Là để cướp Rồng sao, tiếc là không cướp được.”
Diệp Hồng còn đang định nói tiếp thì lại chợt nhận ra một điều gì đó, thế là hắn đành đổi đề tài: “Cùng lắm cũng chỉ là mấy con lính của Rồng thôi mà, mất thì thôi, chúng ta rất giỏi trong việc dọn mấy con lính này mà!”
Lạc Nhất Minh: “Ha ha ha ha, đúng vậy!”
Kinh Vũ: “Ừm, lát nữa mọi người nhớ nghe lời em kêu gọi nhé.”
Nghe được những lời đó của Kinh Vũ, Diệp Hồng âm thầm thở phào nhẹ nhõm —— vừa lúc nãy, không biết có phải do hắn bị ảo giác hay không mà lại cảm thấy giọng điệu của Kinh Vũ có chút áp lực, giống như là cậu đang tự trách bản thân mình vậy.
Rõ ràng đó cũng đâu phải lỗi của cậu đâu......
A Bán: 【 Satan của Tần Phi đã tự mình chinh phục Vòng Tròn Ma Thuật và phá vỡ trụ thứ hai ở đường giữa của KID, chỉ tiếc là đợt lính của Rồng đã xuất hiện và phá hủy Vòng Tròn khiến PG không thể đẩy được trụ thứ ba và đành phải lùi về. 】
Đường Quả: 【 Trận đấu đã bước vào phút 29, cho tới thời điểm hiện tại, hai bên đang khá ngang bằng nhau về số lượng trụ đã phá hủy cùng với mạng hạ gục, không biết là KID có thể tận dụng đợt lính này để đẩy thẳng một đường và phá hủy nhà chính của PG không. 】
Kinh Vũ: “Anh Hàn thủ đường trên, Nhất Minh dọn lính đường dưới.”
Kinh Vũ: “Bọn họ tới rồi, tất cả tập hợp tại đường giữa, dọn lính thôi, đừng giết người.”
Kinh Vũ: “Đường dưới đường dưới đường dưới!”
Theo sự chỉ huy của Kinh Vũ, PG dọn sạch đợt lính và chống đỡ đợt tấn công của KID một cách ngoan cường.
Trợ thủ của KID muốn tạo thể để ba xạ thủ băng trụ nhưng lại bị chiêu cuối của Diệp Hồng làm cho phải lùi về.
Cuối cùng, sau ba đợt lính Rồng, PG còn sót lại một trụ ở đường trên và một trụ ở đường dưới.
Kinh vũ thầm thở phào nhẹ nhõm —— cậu đã vượt qua được.
Đường Quả: 【PG đã qua ải! 】
A Bán: 【 PG rất chuyên nghiệp trong việc dọn lính của Rồng Hắc Ám. 】
Đường Quả: 【 Thế nhưng sau pha vừa rồi thì KID đã chiếm hẳn ưu thế về mặt kinh tế rồi, PG sẽ khó chơi đây. 】
A Bán: 【 Đúng vậy, KID có ba xạ thủ, cả ba mà đủ đồ rồi thì PG sẽ đã khó lại càng gặp thêm khó khi muốn thắng giao tranh! 】
Phút 31, Phượng Hoàng Minh Giới ra đời, ba xạ thủ của KID mỗi người chỉ cần cho một mũi tên là đã có thể chiếm lấy mục tiêu này với một tốc độ khủng khiếp, PG hoàn toàn không có cơ hội phản ứng.
Sau khi có được Niết Bàn Chi Hỏa, cả năm người bọn họ hùng hổ tiến về phía đường trên của PG, băng trụ giết Cổ Lan của Hàn Lãnh rồi phá hủy luôn trụ phòng vệ cuối cùng ở đường trên.
Hắc Giao của Diệp Hồng chỉ có thể chạy trốn, với lượng máu ít ỏi, hắn không thể không về tế đàn để hồi máu. Năm người bên KID ỷ vào việc mình đang có hiệu ứng phù trợ của Niết Bàn Chi Hỏa, băng vào cả tế đàn để giết Chân Vũ của Lạc Nhất Minh.
*Niết Bàn Chi Hỏa: có tác dụng đỡ một đòn đánh chí mạng cho tướng, mọi người có thể hình dung tới Liềm Đoạt Mệnh để hiểu hơn về cái này.
Táng Kiếm của Kinh Vũ đỡ được chiêu cuối của Khổng Tước Linh và tạo cơ hội cho Tần Phi giải quyết người đi đường giữa của KID, nhưng sau đó cậu vẫn nằm xuống dưới sát thương đến từ ba xạ thủ.
Cuối cùng, Táng Kiếm bỏ mình, Satan chạy thoát trong tình trạng hấp hối, nhà chính thất thủ.
Hắc Giao của Diệp Hồng vừa hồi máu xong đã tung combo về phía xạ thủ của KID, nhưng Nhân Ngư đã thành công chặn được lượng sát thương kia, ngay sau đó, cả nhóm xạ thủ của KID như phát điên mà hạ gục người đi đường giữa của PG chỉ trong vài giây.
Phút 33, Táng Kiếm của Kinh Vũ hồi sinh, cậu yên lặng rời khỏi tế đàn và lao về phía trụ nhà chính, nhưng chỉ mới đi được một bước thì hình ảnh trụ nhà vỡ nát đã xuất hiện trên màn hình.
Tiếp theo là chữ DEFEAT thật to.
—— thua.
Cuối cùng vẫn là...... Thua.
Trong ván này, bọn họ đã vật lộn rất lâu, cách nào cũng đã thử nhưng vẫn không thể thoát khỏi số phận phải thua cuộc.
33 phút, đây là ván đấu lâu nhất của PG từ khi mới bắt đầu vòng loại.
Mãi cho đến khi trận đấu kết thúc, Diệp Hồng và Lạc Nhất Minh cũng chưa hề mắc phải bất cứ sai lầm nào, chứng tỏ việc tập đánh cho tới giai đoạn cuối game có đem lại hiệu quả.
Nhưng bọn họ lại vô cùng bất hạnh khi gặp một đội tuyển đang là ông trùm late game —— có thể nói là nếu cứ ôm tâm thế “Không mắc sai lầm ở cuối trận là được” mà muốn thắng KID thì có hơi hão huyền.
Sự im lặng bao trùm lấy PG.
Sau đó, Tần Phi là người đầu tiên tháo tai nghe xuống và hít một hơi thật sâu: “Nói sao đây, không có gì ngoài dự tính cả nhỉ?”
Diệp Hồng là người thứ hai tháo tai nghe: “Bên kia là top 1 giải, chúng ta không để thua 2-0 là đã tốt lắm rồi. Làm người phải biết tự thấy đủ.”
Nghe thấy thế, Lạc Nhất Minh là người đầu tiên tỏ vẻ không hài lòng: “Top 1 thì sao?! Chúng ta hướng tới giải vô địch đó!”
Hàn Lãnh: “Chậc, mày còn nhớ là đội mình muốn vô địch sao? Anh thấy mày làm khùng làm điên vui lắm mà.”
Lạc Nhất Minh: “Em vừa muốn khùng điên vừa muốn vô địch!”
Tần Phi cầm chai nước khoáng lên uống một ngụm: “Để thua trận đầu với tỉ số 1-2 thì giờ có -1 điểm — cũng không tới nỗi nào. Đánh tích điểm mà, đánh xong 7 ván rồi thì lúc đó mới dùng con số cuối cùng để nói chuyện. Chỉ cần vào top 3 thì có thể vào chung kết và vẫn có thể lấy chức vô địch.”
*Đánh theo thể thức thắng 1 trận thì +1 điểm, thua 1 trận thì -1, chứ không tính kết quả chung cuộc của cả ván.
“Đúng vậy.” Diệp Hồng nói, cơ mà hắn bỗng nhận ra điều gì đó —— hình như Kinh Vũ vẫn chưa lên tiếng?
Sau khi ván đấu kết thúc và mãi cho đến lúc này, Kinh Vũ vẫn luôn im lặng và chỉ nhìn vào màn hình máy tính trước mặt mình.
MVP của ván đấu nhanh chóng xuất hiện trên màn hình, và đó chính là xạ thủ LLy của KID.
Diệp Hồng nhìn Kinh Vũ chằm chằm một lát, hắn không nhịn được mà hỏi: “Này, Cá Vàng Nhỏ à?”
Hắn muốn an ủi cậu nhưng lại không biết nên an ủi như thế nào, thế là đành tìm cái gì đó để nói, “Anh chưa thấy em uống nước đấy, có bị khô miệng không?”
“A......” Kinh Vũ đáp lại trong sự thất thần, cậu cầm chai nước lên, vặn nắp, ngửa đầu, uống một hơi nửa chai.
Diệp Hồng: “Vãi, uống chậm chút nào!”
Kinh Vũ không để ý tới hắn, uống xong nửa chai, cậu cúi đầu một lát rồi bỗng dưng cầm chai nước lên đổ hết lên đầu mình!
“Cá Vàng?!”
Diệp Hồng kêu lên một tiếng và vội vàng giật lấy cái chai trong tay Kinh Vũ, nhưng vẫn là chậm một bước —— khi hắn lấy được cái chai thì nó đã trống không.
Lạc Nhất Minh bị hành động đột ngột của Kinh Vũ dọa sợ, chỉ biết ngồi đờ người trên ghế chơi game.
Hàn Lãnh cũng là sửng sốt một lát nhưng nhanh chóng lấy lại ý thức rồi nhìn quanh bốn phía để tìm khăn lau cho cậu.
Nhưng trước khi y tìm được thì Tần Phi đã đứng lên, anh cởi áo khoác đồng phục và lau cho Kinh Vũ.
Tầm mắt bị che khuất bởi chiếc áo kia, Kinh Vũ thở dài nhắm mắt lại, sau đó, có một bàn tay chạm vào đầu cậu qua lớp áo.
Tần Phi dùng áo của mình lau khô nước trên người Kinh Vũ, bình tĩnh nói: “Có sao đâu, chỉ là thua một ván đấu thôi mà. Thua thì thua, cũng đâu phải lần đầu tiên.” Sau đó, anh giảm âm lượng của mình, nhẹ nhàng nói ra hai chữ, “...... Ngu ngốc.”
Là một tuyển thủ chuyên nghiệp, có khát khao chiến thắng là chuyện tốt, nhưng khát khao đó càng lớn bao nhiêu thì lúc thua lại càng khổ sở bấy nhiêu.
Nhất là khi bọn họ đã cố gắng đến vậy trong ván đấu này......
Một lát sau, Lạc Nhất Minh đã hoàn hồn trở lại, cậu ta muốn nói gì đó nhưng lại bị Hàn Lãnh bịt mồm.
Cậu ta giãy giụa để thoát khỏi Hàn Lãnh, khẽ nói: “Em định nói là cái đám khốn kiếp KID rõ ràng là đang nhắm vào Cá Vàng trong ván này, hẳn là anh ấy sẽ rất khó chịu đúng không?”
Hàn Lãnh: “Thôi được rồi, mày bớt nói lại đi.”
Tần Phi đưa mắt ra hiệu cho Diệp Hồng: “Mọi người đi trước đi, tôi ở lại với em ấy một lát.”
Diệp Hồng lập tức liếc lại: “Ý gì đây? Không xem chúng tôi là đồng đội à? Có dỗ thì dỗ chung chứ.”
Đúng lúc đó, Kinh Vũ hít một hơi thật sâu, cậu chui đầu ra khỏi áo khoác của Tần Phi: “Đi thôi, về câu lạc bộ.”
Giọng điệu của cậu vẫn như thường ngày, cách đứng dậy cũng như thường ngày, lúc Kinh Vũ quay đầu lại, biểu cảm trên gương mặt cũng như thường ngày nốt, cứ như thể chưa từng trải qua bất cứ biến cố nào.
Giọt nước trong suốt chảy dọc theo khuôn mặt mềm mại của cậu, để lại một vết mờ trên áo.
Khóe môi cậu cong lên, trông là đang cười nhưng lại không giống cười chút nào: “Trò chơi vẫn chưa kết thúc mà.”
Diệp Hồng, Lạc Nhất Minh và Hàn Lãnh nhìn thấy cậu như thế, tuy là vẫn còn chút lo lắng nhưng cũng nhẹ lòng được đôi chút.
Chỉ có Tần Phi biết, vào chính khoảnh khắc này, bàn tay đang nắm lấy vạt áo anh của Kinh Vũ đang run đến mức nào.
Tần Phi yên lặng nhìn bóng lưng của cậu rồi đưa tay ra choàng lên vai người kia: “Ừm, về thôi. Có gì thì về nhà nói tiếp.”
- -------
Spoil chương 96:
Tần Phi nhíu mày, anh không hiểu Kinh Vũ đang muốn làm gì, đành ngưng việc sấy tóc lại mà hỏi: “Sao vậy?”
Kinh Vũ vẫn im lặng như thế, cậu đứng yên ở cửa một lát rồi bỗng đưa tay lên tháo chiếc thắt lưng vốn đã lỏng lẻo xuống.
Áo tắm không có thắt lưng lập tức rộng mở, để lộ làn da trắng nõn.
- -------
Tần Phi: “Hay là em nói cho anh nghe thử, em muốn bị phạt như thế nào đây?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.