Chương 7: Chiến đội UK (7)
Thanh Sơn Kiều Mộc
17/04/2023
Lục Tễ nhìn bóng lưng đối phương đang chạy, nghĩ: ân oán giữa mình cùng
với anh ấy dường như không còn gì, đã sớm xóa bỏ từ lâu, anh ấy cùng
người khác chơi game, đó là đánh trong thi đấu, cũng không có làm sai
cái gì, chỉ là mình đối đãi nghiêm túc quá mà thôi.
Tuy rằng hai năm trước, người này đã gây cho cậu không ít bóng đen tâm lý, nhưng sau đêm nay có lẽ sẽ không còn nữa. Khó trách ngày thường Tần Thành không nói gì, nhưng nhân khí của anh ở Liên minh lại phi thường tốt đẹp.
Loại tuyển thủ chuyên nghiệp có ngoại hình tốt, nhân phẩm tổ và thao tác lại lợi hại, quả nhiên Tần Thành là một phần độc nhất trong Liên minh.
Tần Thành cùng Lục Tễ đi đến bệnh viện, cả đêm không ngủ, lúc trở lại căn cứ thì trời cũng sắp sáng.
Lúc mấy người UK thức dậy, thông thường đã đến giờ ăn trưa, Tạ Anh Tuấn mang theo dép lê ngáp ngắn ngáp dài đi vào phòng huấn luyện: "deerlet, chúng ta tiếp tục..."
Chờ Tạ Anh Tuấn ngáp xong, chăm chú nhìn lại, mắt chớp chớp mấy cái: "Ơ! deerlet đâu?"
Theo lý thuyết mà nói, thời điểm này Lục Tễ hẳn là đang luyện tập mới đúng.
"Đến giờ anh ấy còn chưa tới, Thành ca cũng chưa tới." Hai tay pine nâng cằm, hiển nhiên cậu cũng đang đợi người.
Ai, còn đang đợi Thành ca đến sớm và tiếp tục dạy cậu đánh tướng Kỳ Á Na.
Tạ Anh Tuấn cảm thấy ngạc nhiên: "Tình huống gì đây, hai người đều không tới, đây là ngủ quên rồi?"
Tôn Tư Mạc cũng buồn bực: "Ngày thường Thành ca đều đến vào giờ này, mấy ngày này deerlet cũng hay tới sớm, hôm nay họ đúng là khác thường."
"Nhắc mới nhớ, nửa đêm khi em nằm trên giường, em nghe thấy có người đang kêu ở bên sát vách." pine gãi đầu, "Lúc ấy lão Hồng đã ngủ rồi, em ngược lại nghe được có người 'A' một tiếng, hẳn là Thành ca đám người bọn họ đi, bởi vì em còn nghe được Thành có gọi tên deerlet."
Phòng huấn luyện viên yên tĩnh trong chốc lát, lập tức Tạ Anh Tuấn Tôn Tư Mạc còn có người thứ ba - lão Hồng liếc mắt nhìn nhau, trên mặt xuất hiện nụ cười ngầm hiểu.
"Hắc hắc!"
"Có tiếng 'A' à ~"
"Chắc bọn họ mệt rồi."
Nhìn thấy nụ cười bất thường cùng câu trả lời kỳ lạ của bọn họ, pine lúc này mới phản ứng lại, từ tận đáy lòng nói: "Các người thật khốn nạn!"
"Đi nhìn xem chút là biết thôi." Tỏ vẻ đã có thần lão Hồng ở đây, "Bảo bọn họ đến sớm một chút, lát nữa huấn luyện viên sẽ họp tổng kết về mấy ngày huấn luyện thi đấu, chuẩn bị tinh thần đi, có thể nói chuyện đến hàng giờ liền."
"Cảm ơn lão Hồng nhắc nhở." Tạ Anh Tuấn đi dép lên bước ra ngoài, chuẩn bị đi bắt gian tại chỗ.
"Tôi cũng đi." Tôn Tư Mạc cũng đứng dậy, "Lần trước Thành ca làm người phát ngôn cho cho một hãng bàn phím, tôi thấy không tệ, baba kim chủ còn tặng cho cậu ấy một cái, tôi đi hỏi một chút xem đó là loại nào, có một người bạn sắp tới sinh nhật, muốn tặng cho hắn cái này."
Mấy người này chỉ là bề ngoài hơi khốn nạn chút mà thôi, Tạ Anh Tuấn bọn họ suốt đường đi lại không gặp hai người đó, đến cửa cũng không nghe thấy động tĩnh gì bên trong.
Tạ Anh Tuấn: "Ngủ quên thật sao?"
"Sẽ không có chuyện gì thật chứ?"
Tôn Tư Mạc nói xong vặn mở tay nắm cửa của phòng ngủ, phát hiện ra ổ không khóa, hai người liếc mắt một cái liền thấy Lục Tễ đang nằm sấp trên giường, áo được tay vén lên trước ngực, lộ ra chiếc eo vừa trắng vừa nhỏ, mà Tần Thành đang ngồi bên cạnh, hai tay còn sờ tới sờ lui trên chiếc eo đó.
"Đậu má!" Tạ Anh Tuấn nhận được một cú sốc lớn, "Người... các người..."
Lục Tễ không thể hiểu được: "Chúng em?"
Thấy thế Tôn Tư Mạc giúp đỡ lời Tạ Anh Tuấn còn chưa nói xong: "Mấy cu cậu cứ như vậy mà làm?"
"Thành ca, sao cậu lại ra tay với đứa trẻ, deerlet, có phải cậu đang bị con sói đuôi lớn này ép buộc không? Anh nói cho cậu biết, lão ta bề ngoài cũng đứng đắn đấy, nhưng nội tâm lão lẳng lơ lại rất xấu xa..."
"Câm miệng!" Tạ Anh Tuấn còn chưa nói xong liền bị Tần Thành cắt ngang, "Đúng lúc, Dược Vương lại đây một chút, ấn cho deerlet vài cái, ngày hôm qua cậu ấy ngủ xoay người vặn vẹo đến trật thắt lưng."
Ánh mắt Tôn Tư Mạc càng không thích hợp.
"Trật thắt lưng? Mấy người chơi hoang dã quá đi!" Tạ Anh Tuấn lấy tay che mặt, "Mấy người đang làm ảnh hưởng đến buổi luyện tập đấy, có biết không?"
"Chính cậu ấy trước khi ngủ xoay người làm trật thắt lưng! Tôi nửa đêm đưa cậu ấy đi bệnh viện!" Tần Thành không thể chịu nổi nữa, "Ông mau thu lại mấy thứ dơ bẩn của ông lại ngay."
Tạ Anh Tuấn hiển nhiên không tin: "Xoay người còn có thể xoay đến trật thắt lưng á?"
Tần Thành cũng muốn biết rốt cuộc phải xoay người như thế nào mới có thể làm cho cậu ấy đến trật thắt lưng.
Lục Tễ cuối cùng cũng kịp phản ứng lại bọn họ đang nói cái gì, không nhịn được hai má nóng lên, cả khuôn mặt chôn sâu vào trong gối: "Thành ca là đang bôi thuốc cho em."
Tạ Anh Tuấn biết mình đã hiểu lầm, nhưng ánh mắt Tôn Tư Mạc nhìn Tần Thành không đúng lắm.
Những thành viên cũ của UK đều biết tính hướng của Đại ma vương, dù sao đây cũng là chuyện do chính người này hào phóng thừa nhận trong bữa tiệc ăn mừng của UK.
Tần Thành vẻ mặt thản nhiên.
Tôn Tư Mạc tiếp nhận cao dược mà Tần Thành đưa tới, nhanh chóng ấn vài lần lên thắt lưng Lục Tễ.
Sau đó, vẫn là Tần Thành cõng Lục Tễ đến phòng phân tích, khi những người khác nhìn thấy Lục Tễ cứng nhắc không dám cử động, đều lộ ra vẻ mặt phức tạp.
Lục Tễ có chút xấu hổ, tự trách mình: "Bác sĩ nói dưỡng hai ngày sẽ ổn, trước khi giải Demacia Cup* bắt đầu chắc chắn sẽ tốt hơn. Mấy ngày tới em có thể ngồi trên ghế luyện tập, trận đấu luyện tập không thể chậm trễ."
*Demacia Cup là giải đấu Liên Minh Huyền Thoại bán chuyên thuộc khuôn khổ server Trung Quốc. Đây là một giải đấu được Tencent tổ chức thường niên trong giai đoạn off season trước mùa giải xuân nhằm tạo ra sự giao lưu vui vẻ giữa các tuyển thủ chuyên nghiệp, bán chuyên với các streamer hàng đầu.
Mọi người: "..."
alone đem sai lầm của mỗi người đều nói ra rồi lần lượt giáo huấn, thời điểm đến phiên Lục Tễ, anh bắt gặp ánh mắt trong suốt của đối phương, khóe mắt liếc nhìn về phía thắt lưng cứng ngắc của đối phương, 'ai' một tiếng: "Sai lầm lần sau nhớ chú ý, nghỉ ngơi cho tốt, cơ thể là quan trọng nhất."
Không biết như thế nào, chính anh không mắng nổi.
Lục Tễ ngoan ngoãn nói: "Vâng, huấn luyện viên."
Sau đó dưới những ánh mắt kinh ngạc của mọi người, alone lại đi tới trước mặt pine, bắt đầu phân tích rồi răn dạy, phải dài đến nửa giờ không có ngừng nghỉ.
alone trắng trợn đối đãi có phân biệt, nhưng những người còn lại vừa thấy Lục Tễ, liền không phản đối. Dù sao giờ cậu cũng là một bệnh nhân, hơn nữa thường ngày luyện tập cũng là người chăm chỉ cố gắng nhất, mà biểu hiện của cậu trong trận đấu luyện tập đều rất ổn định.
Cứ như vậy lần lượt luân phiên, đến cuối cùng alone đưa cho bọn họ hai đội hình: "Gần đây anh cùng lão Hồng có nghiên cứu ra, các cậu có thời gian thì luyện tập, trước không vội, Demacia Cup chắc chắn sẽ không lấy ra dùng, đến lúc đó sẽ thử với đội 2 xem sao, nếu hiệu quả tốt sẽ đưa ra sân thi đấu. Đương nhiên, bất kể là đội hình nào quan trọng nhất vẫn là phải phối hợp rèn luyện."
Lão Hồng một mực ở một bên lắng nghe, anh cảm thấy bản thân mình là đang đầu tư vào một đội có khả năng trở thành đội hạng hai sau khi hai tuyển thủ kỳ cực giải nghệ.
Trên thực tế mà nói, đội ngũ đang không được coi trọng này được tồn tại do tính tấn công và có lực áp chế cực mạnh khi bắt đơn lẻ, cho dù là Tạ Anh Tuấn chơi trên sân thi đấu đều là tướng chống áp lực, nhưng cùng tuyến đường trên với anh có ít người có thể chiếm được tiện nghi của anh.
Nếu thích ứng tốt, pine sẽ trưởng thành thêm với kinh nghiệm thi đấu, tân UK nhất định sẽ hắc mã*.
*hắc mã, ý chỉ phép ẩn dụ cho một đối thủ cạnh tranh có sức mạnh không thể đoán trước được hoặc là một chiến thắng bất ngờ nào đó.
Demacia Cup không thể so với giải đấu vòng tròn hoặc giải đấu cấp thế giới, thời gian thi đấu ngắn hơn, hàm lượng vàng cũng không cao, bởi vậy giải đấu thường được sử dụng trong việc chuẩn bị cho người mới hoặc là nơi thử nghiệm cho các thành viên mới được chuyển nhượng để thích ứng.
Đại đa số chiến đội sẽ không tung chủ lực lên sân đấu, sẽ cho những người mới trong đội có cơ hội, pine chính là được lộ mặt ở Demacia Cup vào năm ngoái, lúc đó cậu chỉ được nhắc tới với tu cách tuyển thủ dự bị cho đội 1, đồng thời cậu cũng đã thể hiện khá tốt, lại không có gì đặc biệt nổi bật.
Demacia Cup lần này là cơ hội tốt để UK tiếp tục làm quen đội, lão Hồng lén lút luyện tập với bọn họ, nhưng cơ hội đương nhiên vẫn là nhường cho pine.
Bên ngoài bất kể là fans đen* hay là người qua đường đều ngồi xổm xem trận đấu của UK.
*fans đen, dùng để chỉ những người ghét hoặc đôi khi đi vu khống ác ý một người nổi tiếng nào đó.
Hai đội được yếu thích nhất trong vòng bảng là UK và ASD. ASD cũng là một chiến đội có thực lực khá mạnh trong Liên minh, nghe nói năm nay mới thành lập Chiến hạm Ngân Hà.
[ Tức chết tôi, tức chết tôi, tức chết tôi, vẫn không hiểu tại sao UK có nhiều AD tốt như vậy mà vẫn nhất định phải mua deerlet. ]
[ Dù sao có thắng hay thua đều bị chúng mày mắng, nếu thắng thì nói Chiến hạm Ngân Hà chưa thích ứng tốt, bằng không sẽ không thua bởi một đội xếp thứ 16, còn nếu UK thua thì là một 'món ăn'* thực sự. ]
*món ăn, nguyên văn tác giả ghi 菜, 菜[cài] có nghĩa rau ăn (loại rau ăn được). Ở đây có thể hiểu thế này, khi ai đó nói bạn "你真菜" = "Bạn là một món ăn thực sự.", thì điều đó có nghĩa bạn gà, là một người yếu đuối, có quá ít năng lực hoặc là người làm việc rất tệ.
Nó được hiểm lầm giữa từ 笨 [bèn] với từ 菜[cài], 笨 [bèn] có nghĩa là ngu xuẩn, chậm chạp, vụng về, ngốc,....
[ Thành ca với một thần mang bốn hố*, đã vất vả rồi. ]
*một thần mang bốn hố, một đội đấu có 5 người, 1 người là 'thần' và 4 người còn lại là 'cái hố', người mạnh sẽ dẫn dắt 4 đồng đội (ngu ngốc) đến chiến thắng cuối cùng.
[ Hố Dược Vương? Hố Tuấn Tuấn? Đường chỉ nhìn một ván liền phủ định bọn họ, có được không? ]
[ Bỏ qua biểu hiện khi thi đấu S*, trước đây Dược Vương vẫn luôn trực tuyến*, nay xem hắn phối hợp với deerlet thế nào ]
*đấu S, chỉ Giải vô địch thế giới LMHT (League of Legends World Championship).
*luôn trực tuyến, ý chỉ có một support luôn bên cạnh. Dược Vương_Tôn Tư mạc chơi ở vị trí SP.
[ ASD xông lên cho ông, hành hung UK ]
[ Hãy để đội ASD chúng tôi được yên ]
[ Đám fan UK bò cho ông*, đúng là làm ông muốn nôn ra ]
*bò cho ông, leo cho ông, lăn cho ông, ý chỉ có thứ gì đó bám vào cơ thể bạn, khiến bạn khó chịu. Nó là một câu nói tục tĩu chỉ sự khó chịu, không hoan nghênh dùng.
[ Chẳng lẽ người luôn tự cao tự đại / điên cuồng câu cá* không phải là đám fans ASD chúng mày sao? Đừng có tới chỗ tao gửi mẹ tìm mắng* tao, tro cốt đều giơ lên* cho chúng mày rồi đấy. ]
*điên cuồng câu cá, hay còn gọi là điên cuồng lừa đảo, hiểu đơn giản là cố tính dụ dỗ người khác bình luận rồi gây tranh cãi trên mạng internet.
*gửi mẹ tìm mắng, hay còn gọi là đưa tiễn mẹ, hiểu theo ý của tui là thế này, vốn đây là một câu mắng chửi, kiểu trên mạng mà, đâu biết ai, nên đừng tìm mẹ tui để tui bị chửi. Ví dụ như là: Sao con lại đến tiễn mẹ? (Tại sao bạn lại ở đây để mắng chửi một lần nữa?)
*tro cốt đều giơ lên cho mày rồi đấy, này là một meme có trên douyin, câu gốc của nó là: "Tao sẽ g**t mày trong vòng ba ngày tới và ném tro cốt của mày đi." Đây là một meme ý chỉ tức giận, không hài lòng về cái gì dó.
[ Thành Ca! Anh mãi mãi là thần!]
Đừng nhìn thấy đám fan xé tới xé lui hăng say như vậy, chứ quan hệ riêng tư của các tuyển thủ phần lớn lại không tệ. Những người từ UK gặp ASD ở hậu trường, còn có thể chào hỏi lẫn nhau.
Lão Hồng từng lén nói với pine, anh rất thích bầu không khí trong chiến đội UK, như là những anh em tốt, như là những người bạn chân chính, chứ không phải là những đồng nghiệp.
UK được phân tới tổ thi đấu trong một ngày là xong và hai đội đứng đầu bảng sẽ có thể vào vòng trong.
Trận đấu cuối cùng của bọn họ trong ngày là gặp ASD, xét từ trận đấu trước, ASD đã vượt qua vòng loại khá ổn định, mà UK thì không ổn định chút nào, trước đó bọn họ từng thua một trận với đội khác, nếu còn thua trận này, thì có nhiều khả năng UK sẽ không thể vượt qua khỏi vòng loại.
Tuy rằng không có bao nhiêu người coi trọng Demacia Cup, nhưng đây tốt xấu gì cũng là lần đầu tiên bọn họ thi đấu, với tư cách là nhà vô địch mùa hè trước đó, họ vẫn phải giữ sĩ diện, không thể tranh một vòng với Giải vô địch thế giới.
pine ở hậu trường hít sâu vài cái, hỏi Lục Tễ: "Tôi rất khẩn trương, ông có khẩn trương không?"
Lục Tễ một chút khẩn trương cũng không có nhìn đối phương một cái, vỗ vỗ vai pine, trái lương tâm nói: "Có chút."
Có người cùng mình khẩn trương như vậy, pine ngược lại tốt hơn rất nhiều, giống như khi đi học có người cùng đi toilet, phải nói nó thoải mái cỡ nào.
Tạ Anh Tuấn trêu trọc: "Nếu chú là người đi đường giữa số một thế giới, chú căng thẳng thành như vậy, thì trong Giải vô địch thế giới mùa xuân, chú sẽ làm gì? Trận chung kết Giải vô địch thế giới cần một trái tim rất mạnh mẽ nhá."
Người nọ không biết xấu hổ đến mức tự xưng mình là chiến đội của trận chung kết Giải vô địch thế giới, nhưng lại không có ai phản bác, bởi bọn họ chính là muốn theo đuổi và có tham vọng như vậy.
Tạ Anh Tuấn gọi một tiếng 'Người đi đường giữa số một thế giới.' một cách quyến rũ hùng hồn, làm cho pine nhắn nhó mặt mày: "Nhà tiên tri lớn như anh đang nói điều vô nghĩa."
alone làm tóc và ăn mặc đều rất tỉ mỉ: "Các cậu tiết kiệm cho anh chút đồ ăn vặt, đừng ăn nhiều quá, anh còn chưa ăn tối, đang đói bụng đây này, đừng để anh nhịn, sắp lên sân thi đấu rồi."
Tiêu Bân nói: "Thắng sẽ dẫn các cậu đi ăn ngon, coi như chúc mừng chúng ta thăng cấp."
"ASD nói là chiến hạm Ngân Hà cũng không sai, ván này thắng là cách tốt nhất, thua thì cũng không có lỗ." lão Hồng dặn dò, "pine chú ý liên kết với Thành ca Mid - JG."
pine: "Dạ dạ"
Thực ra, trong lòng bọn họ đều nắm chắc, ván này không dễ đánh thắng ASD, với lại những ngày thường đấu luyện tập thì họ thua nhiều hơn là thắng.
Tuy rằng hai năm trước, người này đã gây cho cậu không ít bóng đen tâm lý, nhưng sau đêm nay có lẽ sẽ không còn nữa. Khó trách ngày thường Tần Thành không nói gì, nhưng nhân khí của anh ở Liên minh lại phi thường tốt đẹp.
Loại tuyển thủ chuyên nghiệp có ngoại hình tốt, nhân phẩm tổ và thao tác lại lợi hại, quả nhiên Tần Thành là một phần độc nhất trong Liên minh.
Tần Thành cùng Lục Tễ đi đến bệnh viện, cả đêm không ngủ, lúc trở lại căn cứ thì trời cũng sắp sáng.
Lúc mấy người UK thức dậy, thông thường đã đến giờ ăn trưa, Tạ Anh Tuấn mang theo dép lê ngáp ngắn ngáp dài đi vào phòng huấn luyện: "deerlet, chúng ta tiếp tục..."
Chờ Tạ Anh Tuấn ngáp xong, chăm chú nhìn lại, mắt chớp chớp mấy cái: "Ơ! deerlet đâu?"
Theo lý thuyết mà nói, thời điểm này Lục Tễ hẳn là đang luyện tập mới đúng.
"Đến giờ anh ấy còn chưa tới, Thành ca cũng chưa tới." Hai tay pine nâng cằm, hiển nhiên cậu cũng đang đợi người.
Ai, còn đang đợi Thành ca đến sớm và tiếp tục dạy cậu đánh tướng Kỳ Á Na.
Tạ Anh Tuấn cảm thấy ngạc nhiên: "Tình huống gì đây, hai người đều không tới, đây là ngủ quên rồi?"
Tôn Tư Mạc cũng buồn bực: "Ngày thường Thành ca đều đến vào giờ này, mấy ngày này deerlet cũng hay tới sớm, hôm nay họ đúng là khác thường."
"Nhắc mới nhớ, nửa đêm khi em nằm trên giường, em nghe thấy có người đang kêu ở bên sát vách." pine gãi đầu, "Lúc ấy lão Hồng đã ngủ rồi, em ngược lại nghe được có người 'A' một tiếng, hẳn là Thành ca đám người bọn họ đi, bởi vì em còn nghe được Thành có gọi tên deerlet."
Phòng huấn luyện viên yên tĩnh trong chốc lát, lập tức Tạ Anh Tuấn Tôn Tư Mạc còn có người thứ ba - lão Hồng liếc mắt nhìn nhau, trên mặt xuất hiện nụ cười ngầm hiểu.
"Hắc hắc!"
"Có tiếng 'A' à ~"
"Chắc bọn họ mệt rồi."
Nhìn thấy nụ cười bất thường cùng câu trả lời kỳ lạ của bọn họ, pine lúc này mới phản ứng lại, từ tận đáy lòng nói: "Các người thật khốn nạn!"
"Đi nhìn xem chút là biết thôi." Tỏ vẻ đã có thần lão Hồng ở đây, "Bảo bọn họ đến sớm một chút, lát nữa huấn luyện viên sẽ họp tổng kết về mấy ngày huấn luyện thi đấu, chuẩn bị tinh thần đi, có thể nói chuyện đến hàng giờ liền."
"Cảm ơn lão Hồng nhắc nhở." Tạ Anh Tuấn đi dép lên bước ra ngoài, chuẩn bị đi bắt gian tại chỗ.
"Tôi cũng đi." Tôn Tư Mạc cũng đứng dậy, "Lần trước Thành ca làm người phát ngôn cho cho một hãng bàn phím, tôi thấy không tệ, baba kim chủ còn tặng cho cậu ấy một cái, tôi đi hỏi một chút xem đó là loại nào, có một người bạn sắp tới sinh nhật, muốn tặng cho hắn cái này."
Mấy người này chỉ là bề ngoài hơi khốn nạn chút mà thôi, Tạ Anh Tuấn bọn họ suốt đường đi lại không gặp hai người đó, đến cửa cũng không nghe thấy động tĩnh gì bên trong.
Tạ Anh Tuấn: "Ngủ quên thật sao?"
"Sẽ không có chuyện gì thật chứ?"
Tôn Tư Mạc nói xong vặn mở tay nắm cửa của phòng ngủ, phát hiện ra ổ không khóa, hai người liếc mắt một cái liền thấy Lục Tễ đang nằm sấp trên giường, áo được tay vén lên trước ngực, lộ ra chiếc eo vừa trắng vừa nhỏ, mà Tần Thành đang ngồi bên cạnh, hai tay còn sờ tới sờ lui trên chiếc eo đó.
"Đậu má!" Tạ Anh Tuấn nhận được một cú sốc lớn, "Người... các người..."
Lục Tễ không thể hiểu được: "Chúng em?"
Thấy thế Tôn Tư Mạc giúp đỡ lời Tạ Anh Tuấn còn chưa nói xong: "Mấy cu cậu cứ như vậy mà làm?"
"Thành ca, sao cậu lại ra tay với đứa trẻ, deerlet, có phải cậu đang bị con sói đuôi lớn này ép buộc không? Anh nói cho cậu biết, lão ta bề ngoài cũng đứng đắn đấy, nhưng nội tâm lão lẳng lơ lại rất xấu xa..."
"Câm miệng!" Tạ Anh Tuấn còn chưa nói xong liền bị Tần Thành cắt ngang, "Đúng lúc, Dược Vương lại đây một chút, ấn cho deerlet vài cái, ngày hôm qua cậu ấy ngủ xoay người vặn vẹo đến trật thắt lưng."
Ánh mắt Tôn Tư Mạc càng không thích hợp.
"Trật thắt lưng? Mấy người chơi hoang dã quá đi!" Tạ Anh Tuấn lấy tay che mặt, "Mấy người đang làm ảnh hưởng đến buổi luyện tập đấy, có biết không?"
"Chính cậu ấy trước khi ngủ xoay người làm trật thắt lưng! Tôi nửa đêm đưa cậu ấy đi bệnh viện!" Tần Thành không thể chịu nổi nữa, "Ông mau thu lại mấy thứ dơ bẩn của ông lại ngay."
Tạ Anh Tuấn hiển nhiên không tin: "Xoay người còn có thể xoay đến trật thắt lưng á?"
Tần Thành cũng muốn biết rốt cuộc phải xoay người như thế nào mới có thể làm cho cậu ấy đến trật thắt lưng.
Lục Tễ cuối cùng cũng kịp phản ứng lại bọn họ đang nói cái gì, không nhịn được hai má nóng lên, cả khuôn mặt chôn sâu vào trong gối: "Thành ca là đang bôi thuốc cho em."
Tạ Anh Tuấn biết mình đã hiểu lầm, nhưng ánh mắt Tôn Tư Mạc nhìn Tần Thành không đúng lắm.
Những thành viên cũ của UK đều biết tính hướng của Đại ma vương, dù sao đây cũng là chuyện do chính người này hào phóng thừa nhận trong bữa tiệc ăn mừng của UK.
Tần Thành vẻ mặt thản nhiên.
Tôn Tư Mạc tiếp nhận cao dược mà Tần Thành đưa tới, nhanh chóng ấn vài lần lên thắt lưng Lục Tễ.
Sau đó, vẫn là Tần Thành cõng Lục Tễ đến phòng phân tích, khi những người khác nhìn thấy Lục Tễ cứng nhắc không dám cử động, đều lộ ra vẻ mặt phức tạp.
Lục Tễ có chút xấu hổ, tự trách mình: "Bác sĩ nói dưỡng hai ngày sẽ ổn, trước khi giải Demacia Cup* bắt đầu chắc chắn sẽ tốt hơn. Mấy ngày tới em có thể ngồi trên ghế luyện tập, trận đấu luyện tập không thể chậm trễ."
*Demacia Cup là giải đấu Liên Minh Huyền Thoại bán chuyên thuộc khuôn khổ server Trung Quốc. Đây là một giải đấu được Tencent tổ chức thường niên trong giai đoạn off season trước mùa giải xuân nhằm tạo ra sự giao lưu vui vẻ giữa các tuyển thủ chuyên nghiệp, bán chuyên với các streamer hàng đầu.
Mọi người: "..."
alone đem sai lầm của mỗi người đều nói ra rồi lần lượt giáo huấn, thời điểm đến phiên Lục Tễ, anh bắt gặp ánh mắt trong suốt của đối phương, khóe mắt liếc nhìn về phía thắt lưng cứng ngắc của đối phương, 'ai' một tiếng: "Sai lầm lần sau nhớ chú ý, nghỉ ngơi cho tốt, cơ thể là quan trọng nhất."
Không biết như thế nào, chính anh không mắng nổi.
Lục Tễ ngoan ngoãn nói: "Vâng, huấn luyện viên."
Sau đó dưới những ánh mắt kinh ngạc của mọi người, alone lại đi tới trước mặt pine, bắt đầu phân tích rồi răn dạy, phải dài đến nửa giờ không có ngừng nghỉ.
alone trắng trợn đối đãi có phân biệt, nhưng những người còn lại vừa thấy Lục Tễ, liền không phản đối. Dù sao giờ cậu cũng là một bệnh nhân, hơn nữa thường ngày luyện tập cũng là người chăm chỉ cố gắng nhất, mà biểu hiện của cậu trong trận đấu luyện tập đều rất ổn định.
Cứ như vậy lần lượt luân phiên, đến cuối cùng alone đưa cho bọn họ hai đội hình: "Gần đây anh cùng lão Hồng có nghiên cứu ra, các cậu có thời gian thì luyện tập, trước không vội, Demacia Cup chắc chắn sẽ không lấy ra dùng, đến lúc đó sẽ thử với đội 2 xem sao, nếu hiệu quả tốt sẽ đưa ra sân thi đấu. Đương nhiên, bất kể là đội hình nào quan trọng nhất vẫn là phải phối hợp rèn luyện."
Lão Hồng một mực ở một bên lắng nghe, anh cảm thấy bản thân mình là đang đầu tư vào một đội có khả năng trở thành đội hạng hai sau khi hai tuyển thủ kỳ cực giải nghệ.
Trên thực tế mà nói, đội ngũ đang không được coi trọng này được tồn tại do tính tấn công và có lực áp chế cực mạnh khi bắt đơn lẻ, cho dù là Tạ Anh Tuấn chơi trên sân thi đấu đều là tướng chống áp lực, nhưng cùng tuyến đường trên với anh có ít người có thể chiếm được tiện nghi của anh.
Nếu thích ứng tốt, pine sẽ trưởng thành thêm với kinh nghiệm thi đấu, tân UK nhất định sẽ hắc mã*.
*hắc mã, ý chỉ phép ẩn dụ cho một đối thủ cạnh tranh có sức mạnh không thể đoán trước được hoặc là một chiến thắng bất ngờ nào đó.
Demacia Cup không thể so với giải đấu vòng tròn hoặc giải đấu cấp thế giới, thời gian thi đấu ngắn hơn, hàm lượng vàng cũng không cao, bởi vậy giải đấu thường được sử dụng trong việc chuẩn bị cho người mới hoặc là nơi thử nghiệm cho các thành viên mới được chuyển nhượng để thích ứng.
Đại đa số chiến đội sẽ không tung chủ lực lên sân đấu, sẽ cho những người mới trong đội có cơ hội, pine chính là được lộ mặt ở Demacia Cup vào năm ngoái, lúc đó cậu chỉ được nhắc tới với tu cách tuyển thủ dự bị cho đội 1, đồng thời cậu cũng đã thể hiện khá tốt, lại không có gì đặc biệt nổi bật.
Demacia Cup lần này là cơ hội tốt để UK tiếp tục làm quen đội, lão Hồng lén lút luyện tập với bọn họ, nhưng cơ hội đương nhiên vẫn là nhường cho pine.
Bên ngoài bất kể là fans đen* hay là người qua đường đều ngồi xổm xem trận đấu của UK.
*fans đen, dùng để chỉ những người ghét hoặc đôi khi đi vu khống ác ý một người nổi tiếng nào đó.
Hai đội được yếu thích nhất trong vòng bảng là UK và ASD. ASD cũng là một chiến đội có thực lực khá mạnh trong Liên minh, nghe nói năm nay mới thành lập Chiến hạm Ngân Hà.
[ Tức chết tôi, tức chết tôi, tức chết tôi, vẫn không hiểu tại sao UK có nhiều AD tốt như vậy mà vẫn nhất định phải mua deerlet. ]
[ Dù sao có thắng hay thua đều bị chúng mày mắng, nếu thắng thì nói Chiến hạm Ngân Hà chưa thích ứng tốt, bằng không sẽ không thua bởi một đội xếp thứ 16, còn nếu UK thua thì là một 'món ăn'* thực sự. ]
*món ăn, nguyên văn tác giả ghi 菜, 菜[cài] có nghĩa rau ăn (loại rau ăn được). Ở đây có thể hiểu thế này, khi ai đó nói bạn "你真菜" = "Bạn là một món ăn thực sự.", thì điều đó có nghĩa bạn gà, là một người yếu đuối, có quá ít năng lực hoặc là người làm việc rất tệ.
Nó được hiểm lầm giữa từ 笨 [bèn] với từ 菜[cài], 笨 [bèn] có nghĩa là ngu xuẩn, chậm chạp, vụng về, ngốc,....
[ Thành ca với một thần mang bốn hố*, đã vất vả rồi. ]
*một thần mang bốn hố, một đội đấu có 5 người, 1 người là 'thần' và 4 người còn lại là 'cái hố', người mạnh sẽ dẫn dắt 4 đồng đội (ngu ngốc) đến chiến thắng cuối cùng.
[ Hố Dược Vương? Hố Tuấn Tuấn? Đường chỉ nhìn một ván liền phủ định bọn họ, có được không? ]
[ Bỏ qua biểu hiện khi thi đấu S*, trước đây Dược Vương vẫn luôn trực tuyến*, nay xem hắn phối hợp với deerlet thế nào ]
*đấu S, chỉ Giải vô địch thế giới LMHT (League of Legends World Championship).
*luôn trực tuyến, ý chỉ có một support luôn bên cạnh. Dược Vương_Tôn Tư mạc chơi ở vị trí SP.
[ ASD xông lên cho ông, hành hung UK ]
[ Hãy để đội ASD chúng tôi được yên ]
[ Đám fan UK bò cho ông*, đúng là làm ông muốn nôn ra ]
*bò cho ông, leo cho ông, lăn cho ông, ý chỉ có thứ gì đó bám vào cơ thể bạn, khiến bạn khó chịu. Nó là một câu nói tục tĩu chỉ sự khó chịu, không hoan nghênh dùng.
[ Chẳng lẽ người luôn tự cao tự đại / điên cuồng câu cá* không phải là đám fans ASD chúng mày sao? Đừng có tới chỗ tao gửi mẹ tìm mắng* tao, tro cốt đều giơ lên* cho chúng mày rồi đấy. ]
*điên cuồng câu cá, hay còn gọi là điên cuồng lừa đảo, hiểu đơn giản là cố tính dụ dỗ người khác bình luận rồi gây tranh cãi trên mạng internet.
*gửi mẹ tìm mắng, hay còn gọi là đưa tiễn mẹ, hiểu theo ý của tui là thế này, vốn đây là một câu mắng chửi, kiểu trên mạng mà, đâu biết ai, nên đừng tìm mẹ tui để tui bị chửi. Ví dụ như là: Sao con lại đến tiễn mẹ? (Tại sao bạn lại ở đây để mắng chửi một lần nữa?)
*tro cốt đều giơ lên cho mày rồi đấy, này là một meme có trên douyin, câu gốc của nó là: "Tao sẽ g**t mày trong vòng ba ngày tới và ném tro cốt của mày đi." Đây là một meme ý chỉ tức giận, không hài lòng về cái gì dó.
[ Thành Ca! Anh mãi mãi là thần!]
Đừng nhìn thấy đám fan xé tới xé lui hăng say như vậy, chứ quan hệ riêng tư của các tuyển thủ phần lớn lại không tệ. Những người từ UK gặp ASD ở hậu trường, còn có thể chào hỏi lẫn nhau.
Lão Hồng từng lén nói với pine, anh rất thích bầu không khí trong chiến đội UK, như là những anh em tốt, như là những người bạn chân chính, chứ không phải là những đồng nghiệp.
UK được phân tới tổ thi đấu trong một ngày là xong và hai đội đứng đầu bảng sẽ có thể vào vòng trong.
Trận đấu cuối cùng của bọn họ trong ngày là gặp ASD, xét từ trận đấu trước, ASD đã vượt qua vòng loại khá ổn định, mà UK thì không ổn định chút nào, trước đó bọn họ từng thua một trận với đội khác, nếu còn thua trận này, thì có nhiều khả năng UK sẽ không thể vượt qua khỏi vòng loại.
Tuy rằng không có bao nhiêu người coi trọng Demacia Cup, nhưng đây tốt xấu gì cũng là lần đầu tiên bọn họ thi đấu, với tư cách là nhà vô địch mùa hè trước đó, họ vẫn phải giữ sĩ diện, không thể tranh một vòng với Giải vô địch thế giới.
pine ở hậu trường hít sâu vài cái, hỏi Lục Tễ: "Tôi rất khẩn trương, ông có khẩn trương không?"
Lục Tễ một chút khẩn trương cũng không có nhìn đối phương một cái, vỗ vỗ vai pine, trái lương tâm nói: "Có chút."
Có người cùng mình khẩn trương như vậy, pine ngược lại tốt hơn rất nhiều, giống như khi đi học có người cùng đi toilet, phải nói nó thoải mái cỡ nào.
Tạ Anh Tuấn trêu trọc: "Nếu chú là người đi đường giữa số một thế giới, chú căng thẳng thành như vậy, thì trong Giải vô địch thế giới mùa xuân, chú sẽ làm gì? Trận chung kết Giải vô địch thế giới cần một trái tim rất mạnh mẽ nhá."
Người nọ không biết xấu hổ đến mức tự xưng mình là chiến đội của trận chung kết Giải vô địch thế giới, nhưng lại không có ai phản bác, bởi bọn họ chính là muốn theo đuổi và có tham vọng như vậy.
Tạ Anh Tuấn gọi một tiếng 'Người đi đường giữa số một thế giới.' một cách quyến rũ hùng hồn, làm cho pine nhắn nhó mặt mày: "Nhà tiên tri lớn như anh đang nói điều vô nghĩa."
alone làm tóc và ăn mặc đều rất tỉ mỉ: "Các cậu tiết kiệm cho anh chút đồ ăn vặt, đừng ăn nhiều quá, anh còn chưa ăn tối, đang đói bụng đây này, đừng để anh nhịn, sắp lên sân thi đấu rồi."
Tiêu Bân nói: "Thắng sẽ dẫn các cậu đi ăn ngon, coi như chúc mừng chúng ta thăng cấp."
"ASD nói là chiến hạm Ngân Hà cũng không sai, ván này thắng là cách tốt nhất, thua thì cũng không có lỗ." lão Hồng dặn dò, "pine chú ý liên kết với Thành ca Mid - JG."
pine: "Dạ dạ"
Thực ra, trong lòng bọn họ đều nắm chắc, ván này không dễ đánh thắng ASD, với lại những ngày thường đấu luyện tập thì họ thua nhiều hơn là thắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.