Fanfic[Chanbaek] Yêu Ma Cà Rồng Thì Sao?
Chương 6: Mẹ À! Có Phải Là Mẹ Không?
My_Hanh
08/03/2016
Sau khi nhận phòng làm việc xong Baekhyun vào trong thay đồ cậu bỏ áo khoát ra và khoát lên người chiếc áo trắng tinh khôi vĩ đại của Bác sĩ và đeo lên cổ chiếc thẻ Bác sĩ và không quên cài vào túi áo một cây bút máy rất đẹp màu vàng ánh kim lấp lánh, hình như nó rất quý đối với cậu. À phải rồi một cây bút mà được khắc "Baekhyun ba yêu con" thì nó phải quý với Baekhyun biết chừng nào đó là món quà sinh nhật đầu tiên cũng như cuối cùng mà ba của Baekhyun đã tặng cho cậu khi tròn một tuổi và đó cũng là ngày mà ba cậu đã mất. Ba Baekhyun và Luhan là một ông bố vô cùng vĩ đại vì muốn cứu gia đình nhỏ của mình mà ông thà hi sinh mạng sống để cứu lấy vợ và hai đứa con vô tội của mình. Những kí ức quá vãng đó càng khiến cho Baekhyun có thêm nghị lực để vượt lên trên tất cả, cậu nhẹ đặt tay lên ngực áo và thở phào nhẹ nhõm đầy tự hào và nói thầm "ba, mẹ con đã làm được rồi"
Sau đó Baekhyun bước ra bên ngoài:
-Mình đi thôi BS Kim
Taeyeon quay lại thì ....Chị ngạc nhiên vô cùng, chị đứng như một bức tượng khi nhìn thấy Baekhyun khoát lên người bộ đồ của một BS. Chị không nghỉ rằng Baekhyun lại trông đẹp trai và quyến rũ trong chiếc áo trắng ấy
-(Baekhyun nở nụ cười rạng rỡ) cô bị làm sao thế BS Kim?
-O..Vâng tôi không sao ạ!
-Thế thì chúng ta đi thôi!
-Vâng, mời anh theo tôi
Baekhyun tiếp tục theo chân BS Tae đến khoa làm việc của các BS trong khoa mà Baekhyun quản lí để chào hỏi. Baekhyun nghiêm chỉnh bước vào phòng làm việc, các bác sĩ trong khoa lẫn các Bác sĩ thực tập đều cuối gập người một góc 45 độ để chào vị trưởng khoa đẹp trai của mình với lòng kính trọng. Khi mọi người ngước mắt lên nhìn rõ vị trưởng khoa mới của mình thì ai nấy cũng ngạc nhiên tròn xoe mắt bởi họ không nghĩ rằng trưởng khoa của mình lại trông trẻ tuổi đến thế và còn đẹp trai như một mỹ nam màn ảnh. Baekhyun dường như biết được điều mà các Bác sĩ trong khoa đang ngờ vực về tài năng của mình cậu cất cao giọng đầy tự tin và nói:
-Xin chào mọi người, tôi là Byun Baek Hyun 23 tuổi trưởng khoa nhiệm kì mới của khoa ngoại. Rất vui khi được gặp mọi người tôi hi vọng chúng ta sẽ hợp tác ăn ý với nhau trong thời gian sắp tới
-Vâng, xin chào trưởng khoa (mọi người đồng thanh đáp và không quên hành lễ cúi gặp người với cấp trên-mọi người còn bàn tán nhỏ to với nhau về tuổi tác của Baekhyun "không thể nào tiền bối Byun chỉ mới 23 tuổi sao" "nếu tính ra thì anh ta chỉ bằng một thực tập sinh năm 3 thôi hả???", "mọi người nói nhỏ thôi", "hây chắc anh ta là con cháu của viện trưởng Lee chứ gì", "trời ơi...người gì mà đẹp troai quá hà, mới 23 tuổi đã học đến tiến sĩ rồi", "thôi đi BS Min cô mê trai quá rồi đó"...........rất nhiều lời bàn tán nói xấu về Baekhyun khiến cho cậu cảm thấy mất tự tin và hơi lúng túng. Baekhyun chớp chớp mắt, tay cậu bắt đầu đổ mồ hôi thân nhiệt thì bắt đầu nóng lên nhưng rồi hình ảnh về ba mẹ chợt hiện về trong tâm trí của cậu làm cho Baekhyun lấy lại phong thái của một bác sĩ ngay lập tức
-Các BS hãy tổng hợp các hồ sơ bệnh án và nộp cho tôi vào đầu buổi trưa nay, tôi sẽ đích thân kiểm tra hồ sơ bệnh án và sẽ đưa ra phương án thích hợp để chữa bệnh cho bệnh nhân, 3h hôm nay các mọi người phải có mặt tại phòng hợp và chuẩn bị tài liệu thuyết trình về bệnh án mà mỗi người phụ trách (nở nụ cười ấm áp xua tan nghi ngờ của mọi người về mình) Nào mọi người chúng ta cùng nhau làm việc thật tốt nhé! Tối hôm nay tôi sẽ mời mọi người dùng cơm
-oh, thật sao ạ! Cảm ơn trưởng khoa
-Vâng, mọi người ở lại làm tốt nhé! Tôi đi trước đây
-Vâng trưởng khoa đi thong thả ạ!
Chỉ một chỉ nụ cười và lời nói đơn giản đã khiến các BS trong khoa có cách nhìn nhận mới hơn về vị trưởng khoa ít tuổi này, Baekhyun như trút đi một phần gánh nặng khi bị mọi người nghi ngờ về tài năng và con người của mình. Baek đi một mạch về phòng vừa đặt mông chạm ghế thì Chanyeol đã gọi
-Này....hôm nay cậu đi làm thế nào rồi!
-Mọi thứ rất ổn
-Ya... nhớ mang theo thuốc đó nhen chưa!
-biết rồi, tớ có phải là con nít đâu mà cậu cứ lèm bèm thế hả?
-Cậu lớn quá nhỉ "cục mầm". À mà trưa nay cậu có về nhà ăn cơm không?
-chắc không đâu, tớ sẽ ăn ở Cantin
-Hả? cậu có ăn được đồ ăn ở đấy không? Nhở trong thức ăn có tỏi thì biết làm sao đây?
-Hazza thì chịu chứ sao, tại ai cũng ăn ở Cantin Bệnh Viện cả chẳng lẽ tôi lại về
-A...hay mình mang cơm đến bệnh viện cho cậu nha!
-Thôi, cậu còn phải ở nghiên cứu nữa mà, chạy đến Bệnh Viện làm gì cho phiền
-Hihi, dù sao ăn cơm một mình cũng chán lắm, ăn cùng đi
Cốc.....Cốc.....(tiếng gõ cửa vang lên tới tấp và kèm theo tiếng gọi gấp rút của ai đó)
-Trưởng khoa.....Trưởng khoa.......anh mau mở cửa đi ạ!
-À Chanyeol tớ có việc rồi, cúp máy nha
-Mà...này........khoan đã.........(tít......tít tắt máy mất tiêu) Baekhyun.......Baekhyun.....cái thằng này chứ nói hết mà.......
-Ò......cậu vào đi
Sehun nhanh tay kéo cửa bước vào, cậu chạy sòng sọc vào chỗ Baekhyun vừa thở hổn hểnh vừa nói:
-trưởng khoa, có ca cấp cứu rất nghiêm trọng! Anh mau xuống để xem
Baekhyun nghe nói thế cậu liền chạy thật nhanh xuống phòng cấp cứu bên ngoài, Sehun cũng hấp tấp chạy theo
-không có BS nào đang trực ở dưới sao?
-Dạ có, nhưng đây là một ca hết sức nguy kịch
-Được rồi
Vừa xuống đến phòng cấp cứu Baekhyun tự nhiên lại đứng như trời tròng khi trông thấy người phụ nữ ấy, Bà ấy có nét gì đó rất giống với mẹ của Baekhyun khuôn mặt tròn nhân hậu, gợi nhớ những kí ức một thời xa xăm. đôi chân cậu rung rung và tiến về phía bệnh nhân đang nằm hoi hop từng nhịp đập nhanh, đúng lúc đó bác sĩ Min nhanh tay đưa hồ sơ bệnh án của người phụ nữ ấy cho Baekhyun xem
*BS Min-(nói sơ lược về bệnh án của người phụ nữ ấy) Bệnh nhân bị suy gan cấp tính do hậu quả của viêm gan A, một tuần trước bệnh nhân đã mất khả năng nhận thức, Giờ cô ấy đang phải chịu đựng cơ đau từ gan truyền đến não bộ
*Baekhyun-Dựa vào thời gian cô ấy bất tỉnh, có vẻ như đã có khối U ở não, chúng ta cần phải tiến hành phẫu thuật ghép gan sớm nhất có thể. Mọi người mau đi chuẩn bị phòng phẫu thuật nhanh lên
*BS Park-nhưng thưa trưởng khoa....
*Baekhyun-Có vấn đề gì sao?
*BS Park-thưa trưởng khoa trước khi cô ấy được chuyển đến đây thì các bệnh viện khác đã trả về vì bệnh tình rất nguy kịch và gần như không còn cơ hội nào có thể cứu chữa
*Baekhyun- Cậu cứ yên tâm tôi sẽ xin báo cáo của cấp trên về việc có nên phẫu thuật cho cô ấy hay không? Mọi người hãy cứ đi chuẩn bị phòng phẫu thuật đi
*BS Min-vâng chúng tôi đã hiểu
*BS Park- nhưng....... (Sehun cố ngăn Baekhyun lại)
*Baekhyun- Tôi biết tôi nên làm gì, tôi sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm về ca phẫu thuật này nếu như thất bại (quát Sehun)
*BS Park-vâng tôi hiểu rồi ạ! (từ bỏ không ngăn Baekhyun nữa)
Nói xong Baekhyun tức tốc chạy đến Phòng của viện trưởng để báo báo và xin lịch phẫu thuật
Sau đó Baekhyun bước ra bên ngoài:
-Mình đi thôi BS Kim
Taeyeon quay lại thì ....Chị ngạc nhiên vô cùng, chị đứng như một bức tượng khi nhìn thấy Baekhyun khoát lên người bộ đồ của một BS. Chị không nghỉ rằng Baekhyun lại trông đẹp trai và quyến rũ trong chiếc áo trắng ấy
-(Baekhyun nở nụ cười rạng rỡ) cô bị làm sao thế BS Kim?
-O..Vâng tôi không sao ạ!
-Thế thì chúng ta đi thôi!
-Vâng, mời anh theo tôi
Baekhyun tiếp tục theo chân BS Tae đến khoa làm việc của các BS trong khoa mà Baekhyun quản lí để chào hỏi. Baekhyun nghiêm chỉnh bước vào phòng làm việc, các bác sĩ trong khoa lẫn các Bác sĩ thực tập đều cuối gập người một góc 45 độ để chào vị trưởng khoa đẹp trai của mình với lòng kính trọng. Khi mọi người ngước mắt lên nhìn rõ vị trưởng khoa mới của mình thì ai nấy cũng ngạc nhiên tròn xoe mắt bởi họ không nghĩ rằng trưởng khoa của mình lại trông trẻ tuổi đến thế và còn đẹp trai như một mỹ nam màn ảnh. Baekhyun dường như biết được điều mà các Bác sĩ trong khoa đang ngờ vực về tài năng của mình cậu cất cao giọng đầy tự tin và nói:
-Xin chào mọi người, tôi là Byun Baek Hyun 23 tuổi trưởng khoa nhiệm kì mới của khoa ngoại. Rất vui khi được gặp mọi người tôi hi vọng chúng ta sẽ hợp tác ăn ý với nhau trong thời gian sắp tới
-Vâng, xin chào trưởng khoa (mọi người đồng thanh đáp và không quên hành lễ cúi gặp người với cấp trên-mọi người còn bàn tán nhỏ to với nhau về tuổi tác của Baekhyun "không thể nào tiền bối Byun chỉ mới 23 tuổi sao" "nếu tính ra thì anh ta chỉ bằng một thực tập sinh năm 3 thôi hả???", "mọi người nói nhỏ thôi", "hây chắc anh ta là con cháu của viện trưởng Lee chứ gì", "trời ơi...người gì mà đẹp troai quá hà, mới 23 tuổi đã học đến tiến sĩ rồi", "thôi đi BS Min cô mê trai quá rồi đó"...........rất nhiều lời bàn tán nói xấu về Baekhyun khiến cho cậu cảm thấy mất tự tin và hơi lúng túng. Baekhyun chớp chớp mắt, tay cậu bắt đầu đổ mồ hôi thân nhiệt thì bắt đầu nóng lên nhưng rồi hình ảnh về ba mẹ chợt hiện về trong tâm trí của cậu làm cho Baekhyun lấy lại phong thái của một bác sĩ ngay lập tức
-Các BS hãy tổng hợp các hồ sơ bệnh án và nộp cho tôi vào đầu buổi trưa nay, tôi sẽ đích thân kiểm tra hồ sơ bệnh án và sẽ đưa ra phương án thích hợp để chữa bệnh cho bệnh nhân, 3h hôm nay các mọi người phải có mặt tại phòng hợp và chuẩn bị tài liệu thuyết trình về bệnh án mà mỗi người phụ trách (nở nụ cười ấm áp xua tan nghi ngờ của mọi người về mình) Nào mọi người chúng ta cùng nhau làm việc thật tốt nhé! Tối hôm nay tôi sẽ mời mọi người dùng cơm
-oh, thật sao ạ! Cảm ơn trưởng khoa
-Vâng, mọi người ở lại làm tốt nhé! Tôi đi trước đây
-Vâng trưởng khoa đi thong thả ạ!
Chỉ một chỉ nụ cười và lời nói đơn giản đã khiến các BS trong khoa có cách nhìn nhận mới hơn về vị trưởng khoa ít tuổi này, Baekhyun như trút đi một phần gánh nặng khi bị mọi người nghi ngờ về tài năng và con người của mình. Baek đi một mạch về phòng vừa đặt mông chạm ghế thì Chanyeol đã gọi
-Này....hôm nay cậu đi làm thế nào rồi!
-Mọi thứ rất ổn
-Ya... nhớ mang theo thuốc đó nhen chưa!
-biết rồi, tớ có phải là con nít đâu mà cậu cứ lèm bèm thế hả?
-Cậu lớn quá nhỉ "cục mầm". À mà trưa nay cậu có về nhà ăn cơm không?
-chắc không đâu, tớ sẽ ăn ở Cantin
-Hả? cậu có ăn được đồ ăn ở đấy không? Nhở trong thức ăn có tỏi thì biết làm sao đây?
-Hazza thì chịu chứ sao, tại ai cũng ăn ở Cantin Bệnh Viện cả chẳng lẽ tôi lại về
-A...hay mình mang cơm đến bệnh viện cho cậu nha!
-Thôi, cậu còn phải ở nghiên cứu nữa mà, chạy đến Bệnh Viện làm gì cho phiền
-Hihi, dù sao ăn cơm một mình cũng chán lắm, ăn cùng đi
Cốc.....Cốc.....(tiếng gõ cửa vang lên tới tấp và kèm theo tiếng gọi gấp rút của ai đó)
-Trưởng khoa.....Trưởng khoa.......anh mau mở cửa đi ạ!
-À Chanyeol tớ có việc rồi, cúp máy nha
-Mà...này........khoan đã.........(tít......tít tắt máy mất tiêu) Baekhyun.......Baekhyun.....cái thằng này chứ nói hết mà.......
-Ò......cậu vào đi
Sehun nhanh tay kéo cửa bước vào, cậu chạy sòng sọc vào chỗ Baekhyun vừa thở hổn hểnh vừa nói:
-trưởng khoa, có ca cấp cứu rất nghiêm trọng! Anh mau xuống để xem
Baekhyun nghe nói thế cậu liền chạy thật nhanh xuống phòng cấp cứu bên ngoài, Sehun cũng hấp tấp chạy theo
-không có BS nào đang trực ở dưới sao?
-Dạ có, nhưng đây là một ca hết sức nguy kịch
-Được rồi
Vừa xuống đến phòng cấp cứu Baekhyun tự nhiên lại đứng như trời tròng khi trông thấy người phụ nữ ấy, Bà ấy có nét gì đó rất giống với mẹ của Baekhyun khuôn mặt tròn nhân hậu, gợi nhớ những kí ức một thời xa xăm. đôi chân cậu rung rung và tiến về phía bệnh nhân đang nằm hoi hop từng nhịp đập nhanh, đúng lúc đó bác sĩ Min nhanh tay đưa hồ sơ bệnh án của người phụ nữ ấy cho Baekhyun xem
*BS Min-(nói sơ lược về bệnh án của người phụ nữ ấy) Bệnh nhân bị suy gan cấp tính do hậu quả của viêm gan A, một tuần trước bệnh nhân đã mất khả năng nhận thức, Giờ cô ấy đang phải chịu đựng cơ đau từ gan truyền đến não bộ
*Baekhyun-Dựa vào thời gian cô ấy bất tỉnh, có vẻ như đã có khối U ở não, chúng ta cần phải tiến hành phẫu thuật ghép gan sớm nhất có thể. Mọi người mau đi chuẩn bị phòng phẫu thuật nhanh lên
*BS Park-nhưng thưa trưởng khoa....
*Baekhyun-Có vấn đề gì sao?
*BS Park-thưa trưởng khoa trước khi cô ấy được chuyển đến đây thì các bệnh viện khác đã trả về vì bệnh tình rất nguy kịch và gần như không còn cơ hội nào có thể cứu chữa
*Baekhyun- Cậu cứ yên tâm tôi sẽ xin báo cáo của cấp trên về việc có nên phẫu thuật cho cô ấy hay không? Mọi người hãy cứ đi chuẩn bị phòng phẫu thuật đi
*BS Min-vâng chúng tôi đã hiểu
*BS Park- nhưng....... (Sehun cố ngăn Baekhyun lại)
*Baekhyun- Tôi biết tôi nên làm gì, tôi sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm về ca phẫu thuật này nếu như thất bại (quát Sehun)
*BS Park-vâng tôi hiểu rồi ạ! (từ bỏ không ngăn Baekhyun nữa)
Nói xong Baekhyun tức tốc chạy đến Phòng của viện trưởng để báo báo và xin lịch phẫu thuật
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.